Nhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng…
Chương 202: Trận thế kinh người
Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng MộtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng… Bọn họ không chỉ đánh giá thấp Ninh Tịch mà còn là coi thường quá mức!Những gì mà Thịnh Thế sẽ thông báo trong buổi họp báo 9 giờ sáng ngày mai đối với bọn họ mà nói thì chẳng khác gì một quả bom nổ chậm.Cuộc họp báo của Tinh Quang vừa mới kết thúc, Thịnh Thế đã có hành động đáp trả mạnh mẽ như thế khiến không ít người nghi ngờ chuyện này là một âm mưu sắp đặt từ trước.Trước mắt ngay cả Thuỷ Quân cũng không có cách nào để đảo ngược dư luận, tất cả đều đang rất mong chờ buổi họp báo ngày mai.Một đống đồ vỡ nát ngổn ngang trên mặt đất, Ninh Tuyết Lạc bồn chồn đi qua đi lại trong phòng: “Nội dung cụ thể của buổi họp báo ngày mai là gì? Không nghe ngóng được một chút tin tức nào sao?”Thường Lị lắc đầu: “Đã thử tất cả mọi cách rồi, chuyện lần này chắc chỉ có mấy người cấp cao trong nội bộ của Thịnh Thế mới biết, những người khác đều giống chúng ta, đến khi thấy bài đăng của Lục Cảnh Lễ mới ngã ngửa! Căn bản là không hỏi thăm được cái gì!”“Vậy còn Lâm Chi Chi thì sao? Cô ta cũng share bài đăng đó của Ninh Tịch? Hiển nhiên cô ta chính là quản lý mới của Ninh Tịch! Chắc chắn cô ta biết được điều gì đó!”Thường Lị thấy Ninh Tuyết Lạc rõ ràng đã bắt đầu mất kiểm soát, bất đắc dĩ nói: “Trước đây khi Lâm Chi Chi vẫn còn là quản lý của Lãnh Man Vân, tôi với cô ta đã đối chọi gay gắt rồi còn cướp cả vai diễn từ tay của cô ta nữa, bây giờ bảo tôi hỏi thăm tin tức từ cô ta, làm sao có thể?”Ninh Tuyết Lạc phát rồ lên: “Thế này cũng không được, thế kia cũng không được chẳng lẽ cứ ngồi chờ đến sáng sao?”Thường Lị thật muốn bật lại một câu, bây giờ ngoài việc ngồi chờ ra thì đúng là chẳng còn cách nào khác.Ninh Tuyết Lạc cầm lấy nửa chén rượu còn thừa trên bàn ngửa cổ tu sạch: “Cái con nhà quê đó! Kể cả nó có vào được Thịnh Thế thì thế nào? Có Thịnh Thế làm chỗ dựa thì sao? Tưởng vào được Thịnh Thế là ngon ăn lắm hả?”Thôi Thái Tĩnh vội vã chạy đến tát nước theo mưa với Ninh Tuyết Lạc: “Đúng thế chị Tuyết Lạc, chỉ cần vết nhơ lần này vẫn còn thì cô ta sẽ chẳng bao giờ ngẩng cao đầu trước mặt chị được đâu! Hơn nữa, cô ta vào được Thịnh Thế chắc chắn là có trò mờ ám, sau này có cơ hội chúng ta sẽ tóm lấy nhược điểm này của cô ta! Loại người như cô ta sớm muộn gì cũng liên lụy tới Thịnh Thế…”…… Ngày hôm sau, trong hội trường của khách sạn cao cấp Minh Châu.Tất cả phóng viên, kí giả đã chuẩn bị sẵn sàng, mỏi mắt mong chờ nhân vật chính của ngày hôm nay.Giới giải trí đã lâu lắm rồi không có tin tức nào sốt dẻo như thế này, tiện tay viết bừa một câu cũng có thể mang về giật tít được.Ngoài phóng viên ra, tất cả những người quan tâm đến sự kiện ngày hôm nay đều ngồi canh trước ti vi hoặc máy tính để xem trực tiếp.Đúng 9 giờ, người của Thịnh Thế lục tục xuất hiện.Ninh Tịch ngồi chính giữa, bên tay trái là Lâm Chi Chi, bên tay phải là Trần Cánh, tổng giám của bộ phận quan hệ công chúng – Lương Phi Tinh và Lục Cảnh Lễ thì ngồi phía rìa ngoài.Chỉ riêng thế trận này thôi cũng đủ để đám phóng viên chụp mỏi cả tay.“Ôi trời, cái đôi mắt chó của tôi, người quản lý của Ninh Tịch thế mà lại là Lâm Chi Chi! Kiểu này như thể đang gián tiếp tuyên bố chuyện Lãnh Man Vân sắp rút giải nghệ là thật đây mà! Thịnh Thế có ý gì khi sắp xếp Lâm Chi Chi làm quản lý của Ninh Tịch? Chẳng lẽ muốn để cô ta trở thành người nối nghiệp Lãnh Man Vân?”“Người ngồi bên tay phải Ninh Tịch sao trông quen quen thế nhỉ? Chẳng phải đó chính là Trần đại trạng sao?”“Đến cả Lương Phi Tinh cũng đích thân xuất hiện trong buổi họp báo nữa….”“Lương Phi Tinh thì nói làm gì? Tổng giám đốc nhà người ta cũng xuất hiện kia kìa!”“Oh shit! Cái trận thế này! Đúng là chất nha!!!”“Chứ còn gì nữa! Ông xem có nghệ sĩ nào của Thịnh Thế mở họp báo mà có trận thế như thế này không?”……
Bọn họ không chỉ đánh giá thấp Ninh Tịch mà còn là coi thường quá mức!
Những gì mà Thịnh Thế sẽ thông báo trong buổi họp báo 9 giờ sáng ngày mai đối với bọn họ mà nói thì chẳng khác gì một quả bom nổ chậm.
Cuộc họp báo của Tinh Quang vừa mới kết thúc, Thịnh Thế đã có hành động đáp trả mạnh mẽ như thế khiến không ít người nghi ngờ chuyện này là một âm mưu sắp đặt từ trước.
Trước mắt ngay cả Thuỷ Quân cũng không có cách nào để đảo ngược dư luận, tất cả đều đang rất mong chờ buổi họp báo ngày mai.
Một đống đồ vỡ nát ngổn ngang trên mặt đất, Ninh Tuyết Lạc bồn chồn đi qua đi lại trong phòng: “Nội dung cụ thể của buổi họp báo ngày mai là gì? Không nghe ngóng được một chút tin tức nào sao?”
Thường Lị lắc đầu: “Đã thử tất cả mọi cách rồi, chuyện lần này chắc chỉ có mấy người cấp cao trong nội bộ của Thịnh Thế mới biết, những người khác đều giống chúng ta, đến khi thấy bài đăng của Lục Cảnh Lễ mới ngã ngửa! Căn bản là không hỏi thăm được cái gì!”
“Vậy còn Lâm Chi Chi thì sao? Cô ta cũng share bài đăng đó của Ninh Tịch? Hiển nhiên cô ta chính là quản lý mới của Ninh Tịch! Chắc chắn cô ta biết được điều gì đó!”
Thường Lị thấy Ninh Tuyết Lạc rõ ràng đã bắt đầu mất kiểm soát, bất đắc dĩ nói: “Trước đây khi Lâm Chi Chi vẫn còn là quản lý của Lãnh Man Vân, tôi với cô ta đã đối chọi gay gắt rồi còn cướp cả vai diễn từ tay của cô ta nữa, bây giờ bảo tôi hỏi thăm tin tức từ cô ta, làm sao có thể?”
Ninh Tuyết Lạc phát rồ lên: “Thế này cũng không được, thế kia cũng không được chẳng lẽ cứ ngồi chờ đến sáng sao?”
Thường Lị thật muốn bật lại một câu, bây giờ ngoài việc ngồi chờ ra thì đúng là chẳng còn cách nào khác.
Ninh Tuyết Lạc cầm lấy nửa chén rượu còn thừa trên bàn ngửa cổ tu sạch: “Cái con nhà quê đó! Kể cả nó có vào được Thịnh Thế thì thế nào? Có Thịnh Thế làm chỗ dựa thì sao? Tưởng vào được Thịnh Thế là ngon ăn lắm hả?”
Thôi Thái Tĩnh vội vã chạy đến tát nước theo mưa với Ninh Tuyết Lạc: “Đúng thế chị Tuyết Lạc, chỉ cần vết nhơ lần này vẫn còn thì cô ta sẽ chẳng bao giờ ngẩng cao đầu trước mặt chị được đâu! Hơn nữa, cô ta vào được Thịnh Thế chắc chắn là có trò mờ ám, sau này có cơ hội chúng ta sẽ tóm lấy nhược điểm này của cô ta! Loại người như cô ta sớm muộn gì cũng liên lụy tới Thịnh Thế…”
…… Ngày hôm sau, trong hội trường của khách sạn cao cấp Minh Châu.
Tất cả phóng viên, kí giả đã chuẩn bị sẵn sàng, mỏi mắt mong chờ nhân vật chính của ngày hôm nay.
Giới giải trí đã lâu lắm rồi không có tin tức nào sốt dẻo như thế này, tiện tay viết bừa một câu cũng có thể mang về giật tít được.
Ngoài phóng viên ra, tất cả những người quan tâm đến sự kiện ngày hôm nay đều ngồi canh trước ti vi hoặc máy tính để xem trực tiếp.
Đúng 9 giờ, người của Thịnh Thế lục tục xuất hiện.
Ninh Tịch ngồi chính giữa, bên tay trái là Lâm Chi Chi, bên tay phải là Trần Cánh, tổng giám của bộ phận quan hệ công chúng – Lương Phi Tinh và Lục Cảnh Lễ thì ngồi phía rìa ngoài.
Chỉ riêng thế trận này thôi cũng đủ để đám phóng viên chụp mỏi cả tay.
“Ôi trời, cái đôi mắt chó của tôi, người quản lý của Ninh Tịch thế mà lại là Lâm Chi Chi! Kiểu này như thể đang gián tiếp tuyên bố chuyện Lãnh Man Vân sắp rút giải nghệ là thật đây mà! Thịnh Thế có ý gì khi sắp xếp Lâm Chi Chi làm quản lý của Ninh Tịch? Chẳng lẽ muốn để cô ta trở thành người nối nghiệp Lãnh Man Vân?”
“Người ngồi bên tay phải Ninh Tịch sao trông quen quen thế nhỉ? Chẳng phải đó chính là Trần đại trạng sao?”
“Đến cả Lương Phi Tinh cũng đích thân xuất hiện trong buổi họp báo nữa….”
“Lương Phi Tinh thì nói làm gì? Tổng giám đốc nhà người ta cũng xuất hiện kia kìa!”
“Oh shit! Cái trận thế này! Đúng là chất nha!!!”
“Chứ còn gì nữa! Ông xem có nghệ sĩ nào của Thịnh Thế mở họp báo mà có trận thế như thế này không?”
……
Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng MộtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng… Bọn họ không chỉ đánh giá thấp Ninh Tịch mà còn là coi thường quá mức!Những gì mà Thịnh Thế sẽ thông báo trong buổi họp báo 9 giờ sáng ngày mai đối với bọn họ mà nói thì chẳng khác gì một quả bom nổ chậm.Cuộc họp báo của Tinh Quang vừa mới kết thúc, Thịnh Thế đã có hành động đáp trả mạnh mẽ như thế khiến không ít người nghi ngờ chuyện này là một âm mưu sắp đặt từ trước.Trước mắt ngay cả Thuỷ Quân cũng không có cách nào để đảo ngược dư luận, tất cả đều đang rất mong chờ buổi họp báo ngày mai.Một đống đồ vỡ nát ngổn ngang trên mặt đất, Ninh Tuyết Lạc bồn chồn đi qua đi lại trong phòng: “Nội dung cụ thể của buổi họp báo ngày mai là gì? Không nghe ngóng được một chút tin tức nào sao?”Thường Lị lắc đầu: “Đã thử tất cả mọi cách rồi, chuyện lần này chắc chỉ có mấy người cấp cao trong nội bộ của Thịnh Thế mới biết, những người khác đều giống chúng ta, đến khi thấy bài đăng của Lục Cảnh Lễ mới ngã ngửa! Căn bản là không hỏi thăm được cái gì!”“Vậy còn Lâm Chi Chi thì sao? Cô ta cũng share bài đăng đó của Ninh Tịch? Hiển nhiên cô ta chính là quản lý mới của Ninh Tịch! Chắc chắn cô ta biết được điều gì đó!”Thường Lị thấy Ninh Tuyết Lạc rõ ràng đã bắt đầu mất kiểm soát, bất đắc dĩ nói: “Trước đây khi Lâm Chi Chi vẫn còn là quản lý của Lãnh Man Vân, tôi với cô ta đã đối chọi gay gắt rồi còn cướp cả vai diễn từ tay của cô ta nữa, bây giờ bảo tôi hỏi thăm tin tức từ cô ta, làm sao có thể?”Ninh Tuyết Lạc phát rồ lên: “Thế này cũng không được, thế kia cũng không được chẳng lẽ cứ ngồi chờ đến sáng sao?”Thường Lị thật muốn bật lại một câu, bây giờ ngoài việc ngồi chờ ra thì đúng là chẳng còn cách nào khác.Ninh Tuyết Lạc cầm lấy nửa chén rượu còn thừa trên bàn ngửa cổ tu sạch: “Cái con nhà quê đó! Kể cả nó có vào được Thịnh Thế thì thế nào? Có Thịnh Thế làm chỗ dựa thì sao? Tưởng vào được Thịnh Thế là ngon ăn lắm hả?”Thôi Thái Tĩnh vội vã chạy đến tát nước theo mưa với Ninh Tuyết Lạc: “Đúng thế chị Tuyết Lạc, chỉ cần vết nhơ lần này vẫn còn thì cô ta sẽ chẳng bao giờ ngẩng cao đầu trước mặt chị được đâu! Hơn nữa, cô ta vào được Thịnh Thế chắc chắn là có trò mờ ám, sau này có cơ hội chúng ta sẽ tóm lấy nhược điểm này của cô ta! Loại người như cô ta sớm muộn gì cũng liên lụy tới Thịnh Thế…”…… Ngày hôm sau, trong hội trường của khách sạn cao cấp Minh Châu.Tất cả phóng viên, kí giả đã chuẩn bị sẵn sàng, mỏi mắt mong chờ nhân vật chính của ngày hôm nay.Giới giải trí đã lâu lắm rồi không có tin tức nào sốt dẻo như thế này, tiện tay viết bừa một câu cũng có thể mang về giật tít được.Ngoài phóng viên ra, tất cả những người quan tâm đến sự kiện ngày hôm nay đều ngồi canh trước ti vi hoặc máy tính để xem trực tiếp.Đúng 9 giờ, người của Thịnh Thế lục tục xuất hiện.Ninh Tịch ngồi chính giữa, bên tay trái là Lâm Chi Chi, bên tay phải là Trần Cánh, tổng giám của bộ phận quan hệ công chúng – Lương Phi Tinh và Lục Cảnh Lễ thì ngồi phía rìa ngoài.Chỉ riêng thế trận này thôi cũng đủ để đám phóng viên chụp mỏi cả tay.“Ôi trời, cái đôi mắt chó của tôi, người quản lý của Ninh Tịch thế mà lại là Lâm Chi Chi! Kiểu này như thể đang gián tiếp tuyên bố chuyện Lãnh Man Vân sắp rút giải nghệ là thật đây mà! Thịnh Thế có ý gì khi sắp xếp Lâm Chi Chi làm quản lý của Ninh Tịch? Chẳng lẽ muốn để cô ta trở thành người nối nghiệp Lãnh Man Vân?”“Người ngồi bên tay phải Ninh Tịch sao trông quen quen thế nhỉ? Chẳng phải đó chính là Trần đại trạng sao?”“Đến cả Lương Phi Tinh cũng đích thân xuất hiện trong buổi họp báo nữa….”“Lương Phi Tinh thì nói làm gì? Tổng giám đốc nhà người ta cũng xuất hiện kia kìa!”“Oh shit! Cái trận thế này! Đúng là chất nha!!!”“Chứ còn gì nữa! Ông xem có nghệ sĩ nào của Thịnh Thế mở họp báo mà có trận thế như thế này không?”……