Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 1170

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… BỊ BẮT CÓC TRÊN ĐƯỜNG - RA ĐÒN SÁT THỦ (2)Đám người kia nhanh nhẹn chặt gáy họ rồi ném tất cả lên xe, sau đó khởi động xe nghênh ngang rời đi.Thời gian đánh nhau chỉ khoảng nửa phút, nhanh đến mức khiến đám quần chúng đứng tránh né ở phía xa đều tưởng rằng mình bị ảo giác.Một lúc sau, bọn họ mới đứng túm tụm lại xì xào bàn tán.“Vừa rồi tôi không nhìn nhầm chứ, có người bị bắt cóc bên đường đúng không?”“Đúng… hình như là thế…”“Nhanh, mau báo cảnh sát đi!”“Đúng đúng đúng, báo cảnh sát, báo cảnh sát!”Lúc đó, Nhiếp Nhiên đang đứng thanh toán một chai nước, một gói giấy ăn và một cái khẩu trang y tế trong cửa hàng. Khi nhân viên cửa hàng đang quét mã vạch thì một đám người hoảng loạn chạy vào hô lên: “Có bắt cóc! Mấy cô cậu thanh niên đang đi về hướng khách sạn bị bắt rồi! Quá kinh khủng! Mau báo cảnh sát đi!”�Nhiếp Nhiên gạt đám người kia ra, chạy đi.Nhân viên cửa hàng vội vàng hô lên: “Chờ một chút, cô còn chưa trả tiền, còn chưa trả tiền mà!”Nhiếp Nhiên ném tờ 50 tệ ở quầy, rồi cầm mấy thứ đồ kia chạy vụt ra ngoài đường. Cô nhìn thấy có một đám người đang tụ tập lại bèn vội vàng nhanh chân chạy tới đó. Nhưng ở hiện trường ngoại trừ mùi hắc mũi thoang thoảng ra thì chỉ có hai vệt lốp xe phanh gấp trên đường.Cảnh sát nhận được báo án của quần chúng, chẳng bao lâu sau đã có mặt tại hiện trường để lấy lời khai.

BỊ BẮT CÓC TRÊN ĐƯỜNG - RA ĐÒN SÁT THỦ (2)

Đám người kia nhanh nhẹn chặt gáy họ rồi ném tất cả lên xe, sau đó khởi động xe nghênh ngang rời đi.

Thời gian đánh nhau chỉ khoảng nửa phút, nhanh đến mức khiến đám quần chúng đứng tránh né ở phía xa đều tưởng rằng mình bị ảo giác.

Một lúc sau, bọn họ mới đứng túm tụm lại xì xào bàn tán.

“Vừa rồi tôi không nhìn nhầm chứ, có người bị bắt cóc bên đường đúng không?”

“Đúng… hình như là thế…”

“Nhanh, mau báo cảnh sát đi!”

“Đúng đúng đúng, báo cảnh sát, báo cảnh sát!”

Lúc đó, Nhiếp Nhiên đang đứng thanh toán một chai nước, một gói giấy ăn và một cái khẩu trang y tế trong cửa hàng. Khi nhân viên cửa hàng đang quét mã vạch thì một đám người hoảng loạn chạy vào hô lên: “Có bắt cóc! Mấy cô cậu thanh niên đang đi về hướng khách sạn bị bắt rồi! Quá kinh khủng! Mau báo cảnh sát đi!”

Nhiếp Nhiên gạt đám người kia ra, chạy đi.

Nhân viên cửa hàng vội vàng hô lên: “Chờ một chút, cô còn chưa trả tiền, còn chưa trả tiền mà!”

Nhiếp Nhiên ném tờ 50 tệ ở quầy, rồi cầm mấy thứ đồ kia chạy vụt ra ngoài đường. Cô nhìn thấy có một đám người đang tụ tập lại bèn vội vàng nhanh chân chạy tới đó. Nhưng ở hiện trường ngoại trừ mùi hắc mũi thoang thoảng ra thì chỉ có hai vệt lốp xe phanh gấp trên đường.

Cảnh sát nhận được báo án của quần chúng, chẳng bao lâu sau đã có mặt tại hiện trường để lấy lời khai.

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… BỊ BẮT CÓC TRÊN ĐƯỜNG - RA ĐÒN SÁT THỦ (2)Đám người kia nhanh nhẹn chặt gáy họ rồi ném tất cả lên xe, sau đó khởi động xe nghênh ngang rời đi.Thời gian đánh nhau chỉ khoảng nửa phút, nhanh đến mức khiến đám quần chúng đứng tránh né ở phía xa đều tưởng rằng mình bị ảo giác.Một lúc sau, bọn họ mới đứng túm tụm lại xì xào bàn tán.“Vừa rồi tôi không nhìn nhầm chứ, có người bị bắt cóc bên đường đúng không?”“Đúng… hình như là thế…”“Nhanh, mau báo cảnh sát đi!”“Đúng đúng đúng, báo cảnh sát, báo cảnh sát!”Lúc đó, Nhiếp Nhiên đang đứng thanh toán một chai nước, một gói giấy ăn và một cái khẩu trang y tế trong cửa hàng. Khi nhân viên cửa hàng đang quét mã vạch thì một đám người hoảng loạn chạy vào hô lên: “Có bắt cóc! Mấy cô cậu thanh niên đang đi về hướng khách sạn bị bắt rồi! Quá kinh khủng! Mau báo cảnh sát đi!”�Nhiếp Nhiên gạt đám người kia ra, chạy đi.Nhân viên cửa hàng vội vàng hô lên: “Chờ một chút, cô còn chưa trả tiền, còn chưa trả tiền mà!”Nhiếp Nhiên ném tờ 50 tệ ở quầy, rồi cầm mấy thứ đồ kia chạy vụt ra ngoài đường. Cô nhìn thấy có một đám người đang tụ tập lại bèn vội vàng nhanh chân chạy tới đó. Nhưng ở hiện trường ngoại trừ mùi hắc mũi thoang thoảng ra thì chỉ có hai vệt lốp xe phanh gấp trên đường.Cảnh sát nhận được báo án của quần chúng, chẳng bao lâu sau đã có mặt tại hiện trường để lấy lời khai.

Chương 1170