Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 1267

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… ĐÂY LÀ MỘT CÁI BẪY (2)Sự tồn tại của cô còn mãnh liệt hơn so với Thiên Dạ.Xe phi nhanh trở về nhà máy. Sau khi xuống xe, Nhiếp Nhiên quen cửa quen nẻo đi vào bên trong cứ như là về tới nhà mình vậy.Mấy thuộc hạ của Cát Nghĩa ở bên trong sàn đấm bốc nhìn thấy Nhiếp Nhiên, gương mặt ai nấy cũng đều lộ ra vẻ kinh ngạc.Sao lúc đi là chị Thất, lúc về lại biến thành người này?Chị Thất đâu?Nhiếp Nhiên làm như không nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của họ mà đi vào bên trong.Đám thuộc hạ kia muốn ngăn cản cô, nhưng sau đó lại thấy Cát gia cũng đi vào, bọn họ hơi chần chừ: “Cát gia, cô ta…”“Sau này Nhiếp Nhiên sẽ làm việc cho tôi, các cậu còn không mau gọi chị Nhiếp đi.”Cả đám cùng trợn tròn mắt nhìn về phía Nhiếp Nhiên đang ngồi trên ghế sofa.Nhiếp Nhiên nhìn từng người bọn họ đang ngẩn ra vì ngạc nhiên, cô mỉm cười phất tay, “Khánh sáo quá, tôi nhỏ tuổi hơn tất cả mọi người ở đây, thật ra không cần gọi tôi là chị đâu.”“…” Cả đám ngớ ra.Bọn họ có gọi à?Cát Nghĩa ngồi ở một bên khác trên sofa, ông ta xua tay và bảo: “Trên giang hồ không cần phân biệt tuổi tác, chỉ nói chuyện năng lực. Cho dù cô nhỏ tuổi hơn bọn họ nhưng năng lực mạnh hơn là đủ rồi.”“Thật sao? Thì ra là như vậy.”“Tạm thời cô chịu khó ở đây, chờ hai ngày nữa tôi bảo Triệu Lực dọn dẹp một phòng nhỏ ở bên kia, sau đó cô vào đó ở.”Nhiếp Nhiên lắc đầu, từ chối ý tốt của Cát Nghĩa, “Không cần phiền thế, tôi chẳng có bất kì yêu cầu gì về chuyện ăn ở cả, cứ ở luôn tại sàn đấm bốc này cũng được.”Nói xong, cô còn nhìn quanh một vòng rồi gật gù giống như rất hài lòng.Đám thuộc hạ đứng gần đấy không rõ chân tướng, nghe thấy Cát gia nói muốn để chị Nhiếp này vào ở đây thì đều vô cùng kinh ngạc.Chị Nhiếp ở đây, vậy còn chị Thất thì sao?Chị Thất phải làm sao bây giờ? w๖ebtruy๖enonlin๖eDưới ánh mắt thắc mắc của mọi người, Cát Nghĩa không ép buộc, ông ta chỉ gật đầu và nói: “Cũng được, vậy cô ở trên tầng ba đi, chỗ đó tương đối yên tĩnh.”“Được thôi.”Cát Nghĩa chỉ vào Triệu Lực đứng bên cạnh mình và nói: “Còn nữa, sau này Triệu Lực sẽ làm việc cho cô, cô có chuyện gì cần cứ trực tiếp tìm cậu ta là được.”Nhiếp Nhiên nhìn sang theo tay của Cát Nghĩa, Triệu Lực vừa bị điểm tên bỗng tiếp xúc với ánh mắt của cô, hắn không kìm được rùng mình một cái.Nhìn thấy vẻ hoảng hốt của hắn, Nhiếp Nhiên càng cười thoải mái hơn, “Yên tâm, chỉ cần anh ngoan ngoãn, tôi sẽ không bẻ tay tay của anh đâu.”Câu nói kia nghe vào giống như là an ủi, nhưng chui vào trong lỗ tai của Triệu Lực lại nghe ra được ý khác.Uy hiếp!“Cảm… cảm ơn chị Nhiếp…” Hắn lắp bắp.Nhiếp Nhiên nhìn phản ứng của Triệu Lực, nhìn cánh tay đã từng bị cô bẻ gãy đang run rẩy trong vô thức.Cô biết, Triệu Lực đang sợ.

ĐÂY LÀ MỘT CÁI BẪY (2)

Sự tồn tại của cô còn mãnh liệt hơn so với Thiên Dạ.

Xe phi nhanh trở về nhà máy. Sau khi xuống xe, Nhiếp Nhiên quen cửa quen nẻo đi vào bên trong cứ như là về tới nhà mình vậy.

Mấy thuộc hạ của Cát Nghĩa ở bên trong sàn đấm bốc nhìn thấy Nhiếp Nhiên, gương mặt ai nấy cũng đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Sao lúc đi là chị Thất, lúc về lại biến thành người này?

Chị Thất đâu?

Nhiếp Nhiên làm như không nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của họ mà đi vào bên trong.

Đám thuộc hạ kia muốn ngăn cản cô, nhưng sau đó lại thấy Cát gia cũng đi vào, bọn họ hơi chần chừ: “Cát gia, cô ta…”

“Sau này Nhiếp Nhiên sẽ làm việc cho tôi, các cậu còn không mau gọi chị Nhiếp đi.”

Cả đám cùng trợn tròn mắt nhìn về phía Nhiếp Nhiên đang ngồi trên ghế sofa.

Nhiếp Nhiên nhìn từng người bọn họ đang ngẩn ra vì ngạc nhiên, cô mỉm cười phất tay, “Khánh sáo quá, tôi nhỏ tuổi hơn tất cả mọi người ở đây, thật ra không cần gọi tôi là chị đâu.”

“…” Cả đám ngớ ra.

Bọn họ có gọi à?

Cát Nghĩa ngồi ở một bên khác trên sofa, ông ta xua tay và bảo: “Trên giang hồ không cần phân biệt tuổi tác, chỉ nói chuyện năng lực. Cho dù cô nhỏ tuổi hơn bọn họ nhưng năng lực mạnh hơn là đủ rồi.”

“Thật sao? Thì ra là như vậy.”

“Tạm thời cô chịu khó ở đây, chờ hai ngày nữa tôi bảo Triệu Lực dọn dẹp một phòng nhỏ ở bên kia, sau đó cô vào đó ở.”

Nhiếp Nhiên lắc đầu, từ chối ý tốt của Cát Nghĩa, “Không cần phiền thế, tôi chẳng có bất kì yêu cầu gì về chuyện ăn ở cả, cứ ở luôn tại sàn đấm bốc này cũng được.”

Nói xong, cô còn nhìn quanh một vòng rồi gật gù giống như rất hài lòng.

Đám thuộc hạ đứng gần đấy không rõ chân tướng, nghe thấy Cát gia nói muốn để chị Nhiếp này vào ở đây thì đều vô cùng kinh ngạc.

Chị Nhiếp ở đây, vậy còn chị Thất thì sao?

Chị Thất phải làm sao bây giờ? w๖ebtruy๖enonlin๖e

Dưới ánh mắt thắc mắc của mọi người, Cát Nghĩa không ép buộc, ông ta chỉ gật đầu và nói: “Cũng được, vậy cô ở trên tầng ba đi, chỗ đó tương đối yên tĩnh.”

“Được thôi.”

Cát Nghĩa chỉ vào Triệu Lực đứng bên cạnh mình và nói: “Còn nữa, sau này Triệu Lực sẽ làm việc cho cô, cô có chuyện gì cần cứ trực tiếp tìm cậu ta là được.”

Nhiếp Nhiên nhìn sang theo tay của Cát Nghĩa, Triệu Lực vừa bị điểm tên bỗng tiếp xúc với ánh mắt của cô, hắn không kìm được rùng mình một cái.

Nhìn thấy vẻ hoảng hốt của hắn, Nhiếp Nhiên càng cười thoải mái hơn, “Yên tâm, chỉ cần anh ngoan ngoãn, tôi sẽ không bẻ tay tay của anh đâu.”

Câu nói kia nghe vào giống như là an ủi, nhưng chui vào trong lỗ tai của Triệu Lực lại nghe ra được ý khác.

Uy hiếp!

“Cảm… cảm ơn chị Nhiếp…” Hắn lắp bắp.

Nhiếp Nhiên nhìn phản ứng của Triệu Lực, nhìn cánh tay đã từng bị cô bẻ gãy đang run rẩy trong vô thức.

Cô biết, Triệu Lực đang sợ.

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… ĐÂY LÀ MỘT CÁI BẪY (2)Sự tồn tại của cô còn mãnh liệt hơn so với Thiên Dạ.Xe phi nhanh trở về nhà máy. Sau khi xuống xe, Nhiếp Nhiên quen cửa quen nẻo đi vào bên trong cứ như là về tới nhà mình vậy.Mấy thuộc hạ của Cát Nghĩa ở bên trong sàn đấm bốc nhìn thấy Nhiếp Nhiên, gương mặt ai nấy cũng đều lộ ra vẻ kinh ngạc.Sao lúc đi là chị Thất, lúc về lại biến thành người này?Chị Thất đâu?Nhiếp Nhiên làm như không nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của họ mà đi vào bên trong.Đám thuộc hạ kia muốn ngăn cản cô, nhưng sau đó lại thấy Cát gia cũng đi vào, bọn họ hơi chần chừ: “Cát gia, cô ta…”“Sau này Nhiếp Nhiên sẽ làm việc cho tôi, các cậu còn không mau gọi chị Nhiếp đi.”Cả đám cùng trợn tròn mắt nhìn về phía Nhiếp Nhiên đang ngồi trên ghế sofa.Nhiếp Nhiên nhìn từng người bọn họ đang ngẩn ra vì ngạc nhiên, cô mỉm cười phất tay, “Khánh sáo quá, tôi nhỏ tuổi hơn tất cả mọi người ở đây, thật ra không cần gọi tôi là chị đâu.”“…” Cả đám ngớ ra.Bọn họ có gọi à?Cát Nghĩa ngồi ở một bên khác trên sofa, ông ta xua tay và bảo: “Trên giang hồ không cần phân biệt tuổi tác, chỉ nói chuyện năng lực. Cho dù cô nhỏ tuổi hơn bọn họ nhưng năng lực mạnh hơn là đủ rồi.”“Thật sao? Thì ra là như vậy.”“Tạm thời cô chịu khó ở đây, chờ hai ngày nữa tôi bảo Triệu Lực dọn dẹp một phòng nhỏ ở bên kia, sau đó cô vào đó ở.”Nhiếp Nhiên lắc đầu, từ chối ý tốt của Cát Nghĩa, “Không cần phiền thế, tôi chẳng có bất kì yêu cầu gì về chuyện ăn ở cả, cứ ở luôn tại sàn đấm bốc này cũng được.”Nói xong, cô còn nhìn quanh một vòng rồi gật gù giống như rất hài lòng.Đám thuộc hạ đứng gần đấy không rõ chân tướng, nghe thấy Cát gia nói muốn để chị Nhiếp này vào ở đây thì đều vô cùng kinh ngạc.Chị Nhiếp ở đây, vậy còn chị Thất thì sao?Chị Thất phải làm sao bây giờ? w๖ebtruy๖enonlin๖eDưới ánh mắt thắc mắc của mọi người, Cát Nghĩa không ép buộc, ông ta chỉ gật đầu và nói: “Cũng được, vậy cô ở trên tầng ba đi, chỗ đó tương đối yên tĩnh.”“Được thôi.”Cát Nghĩa chỉ vào Triệu Lực đứng bên cạnh mình và nói: “Còn nữa, sau này Triệu Lực sẽ làm việc cho cô, cô có chuyện gì cần cứ trực tiếp tìm cậu ta là được.”Nhiếp Nhiên nhìn sang theo tay của Cát Nghĩa, Triệu Lực vừa bị điểm tên bỗng tiếp xúc với ánh mắt của cô, hắn không kìm được rùng mình một cái.Nhìn thấy vẻ hoảng hốt của hắn, Nhiếp Nhiên càng cười thoải mái hơn, “Yên tâm, chỉ cần anh ngoan ngoãn, tôi sẽ không bẻ tay tay của anh đâu.”Câu nói kia nghe vào giống như là an ủi, nhưng chui vào trong lỗ tai của Triệu Lực lại nghe ra được ý khác.Uy hiếp!“Cảm… cảm ơn chị Nhiếp…” Hắn lắp bắp.Nhiếp Nhiên nhìn phản ứng của Triệu Lực, nhìn cánh tay đã từng bị cô bẻ gãy đang run rẩy trong vô thức.Cô biết, Triệu Lực đang sợ.

Chương 1267