Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…
Chương 1289
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… LÀM SAO TÔI CÓ THỂ BỎ QUA CHO ANH TA? (6)“Thế này đi, vụ làm ăn lần này mà thành công, tôi sẽ chia cho cô 10%.”Cát Nghĩa tin tưởng với năng lực của Nhiếp Nhiên, sớm muộn gì cũng sẽ kiếm lại được 10% về cho ông ta, và nghĩ số tiền đó đã là sự ban ơn lớn bằng trời rồi.Nhưng không ngờ Nhiếp Nhiên lại giơ ba ngón tay ra, “30%.”Lần này mặt Cát Nghĩa hoàn toàn sầm xuống.Cô ta chẳng cần bỏ ra cái gì, cũng không cần gánh vác bất cứ nguy hiểm gì mà đòi hẳn 30% lợi nhuận?!Có lẽ là Nhiếp Nhiên nhìn thấu Cát Nghĩa không vui, cô hờ hững nhắc nhở: “Cát gia, đề nghị này là tôi đưa ra, nếu không có tôi, vụ mua bán này của ông cũng bị mất, đâu có còn 70% còn lại. Giữa việc ngay cả 10% hoa hồng cũng không có và tự dưng có 70% hoa hồng từ trên trời rơi xuống, tôi tin tưởng Cát gia sẽ phán đoán được.”Rõ ràng hô hấp của Cát Nghĩa hơi khựng lại, ông ta cố gắng hòa hoãn sắc mặt, nói: “Cô có biết 30% là bao nhiêu tiền không?”Nhiếp Nhiên nhún vai: “Bất kể bao nhiêu, tôi cũng dám ăn.”“Cô không sợ ăn rồi không tiêu hóa được mà sẽ phải phun ra à?” Lúc nói câu này, giọng Cát Nghĩa lộ ra sự lạnh lùng, rõ ràng là đang uy hiếp.Nhưng Nhiếp Nhiên không hề sợ hãi, cô dịch lại gần trước mặt Cát Nghĩa, nghiền ngẫm cười nói: “Yên tâm đi, khẩu vị của tôi từ trước tới giờ rất tốt, chỉ cần Cát gia trả, tôi sẽ ăn được!”Cát gia lặng im suy nghĩ một lúc. Tính của Nhiếp Nhiên quá khó đoán, nếu vì 30% mà trở mặt với cô ta thì không ổn. Huống hồ, năng lực của cô ta cao như vậy, chỉ cần cô ta quyết một lòng làm việc cho thì còn sợ tiền ko vào túi của ông ta sao?Nghĩ tới đây, Cát Nghĩa gật đầu trả lời, “Được, chỉ cần lần hợp tác này có thể thuận lợi, tôi sẽ cho cô 30%.”Mọi người nghe thấy Cát Nghĩa nói thế thì đồng loạt hít sâu một hơi.“Vậy thì cảm ơn Cát gia.”w๖ebtruy๖enonlin๖eCát Nghĩa xua tay, “Đừng vội cảm ơn tôi, cô muốn 30% thì lần này làm cho tốt vào.”Giọng ông ta rất nghiêm túc, xem ra thật sự là vì 30% bị chia kia mà đau lòng rồi.Nhiếp Nhiên cười híp mắt, dáng vẻ giống như một kẻ mê tiền gật đầu nói: “Con người vì tiền mà chết, chim vì thức ăn mà vong. Vì tiền dĩ nhiên tôi sẽ làm thật tốt rồi. Yên tâm đi, qua hai ngày nữa có hóa đơn nhận hàng, tôi sẽ làm thật tốt khoản giao dịch này giúp ông.”
LÀM SAO TÔI CÓ THỂ BỎ QUA CHO ANH TA? (6)
“Thế này đi, vụ làm ăn lần này mà thành công, tôi sẽ chia cho cô 10%.”
Cát Nghĩa tin tưởng với năng lực của Nhiếp Nhiên, sớm muộn gì cũng sẽ kiếm lại được 10% về cho ông ta, và nghĩ số tiền đó đã là sự ban ơn lớn bằng trời rồi.
Nhưng không ngờ Nhiếp Nhiên lại giơ ba ngón tay ra, “30%.”
Lần này mặt Cát Nghĩa hoàn toàn sầm xuống.
Cô ta chẳng cần bỏ ra cái gì, cũng không cần gánh vác bất cứ nguy hiểm gì mà đòi hẳn 30% lợi nhuận?!
Có lẽ là Nhiếp Nhiên nhìn thấu Cát Nghĩa không vui, cô hờ hững nhắc nhở: “Cát gia, đề nghị này là tôi đưa ra, nếu không có tôi, vụ mua bán này của ông cũng bị mất, đâu có còn 70% còn lại. Giữa việc ngay cả 10% hoa hồng cũng không có và tự dưng có 70% hoa hồng từ trên trời rơi xuống, tôi tin tưởng Cát gia sẽ phán đoán được.”
Rõ ràng hô hấp của Cát Nghĩa hơi khựng lại, ông ta cố gắng hòa hoãn sắc mặt, nói: “Cô có biết 30% là bao nhiêu tiền không?”
Nhiếp Nhiên nhún vai: “Bất kể bao nhiêu, tôi cũng dám ăn.”
“Cô không sợ ăn rồi không tiêu hóa được mà sẽ phải phun ra à?” Lúc nói câu này, giọng Cát Nghĩa lộ ra sự lạnh lùng, rõ ràng là đang uy hiếp.
Nhưng Nhiếp Nhiên không hề sợ hãi, cô dịch lại gần trước mặt Cát Nghĩa, nghiền ngẫm cười nói: “Yên tâm đi, khẩu vị của tôi từ trước tới giờ rất tốt, chỉ cần Cát gia trả, tôi sẽ ăn được!”
Cát gia lặng im suy nghĩ một lúc. Tính của Nhiếp Nhiên quá khó đoán, nếu vì 30% mà trở mặt với cô ta thì không ổn. Huống hồ, năng lực của cô ta cao như vậy, chỉ cần cô ta quyết một lòng làm việc cho thì còn sợ tiền ko vào túi của ông ta sao?
Nghĩ tới đây, Cát Nghĩa gật đầu trả lời, “Được, chỉ cần lần hợp tác này có thể thuận lợi, tôi sẽ cho cô 30%.”
Mọi người nghe thấy Cát Nghĩa nói thế thì đồng loạt hít sâu một hơi.
“Vậy thì cảm ơn Cát gia.”
w๖ebtruy๖enonlin๖e
Cát Nghĩa xua tay, “Đừng vội cảm ơn tôi, cô muốn 30% thì lần này làm cho tốt vào.”
Giọng ông ta rất nghiêm túc, xem ra thật sự là vì 30% bị chia kia mà đau lòng rồi.
Nhiếp Nhiên cười híp mắt, dáng vẻ giống như một kẻ mê tiền gật đầu nói: “Con người vì tiền mà chết, chim vì thức ăn mà vong. Vì tiền dĩ nhiên tôi sẽ làm thật tốt rồi. Yên tâm đi, qua hai ngày nữa có hóa đơn nhận hàng, tôi sẽ làm thật tốt khoản giao dịch này giúp ông.”
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… LÀM SAO TÔI CÓ THỂ BỎ QUA CHO ANH TA? (6)“Thế này đi, vụ làm ăn lần này mà thành công, tôi sẽ chia cho cô 10%.”Cát Nghĩa tin tưởng với năng lực của Nhiếp Nhiên, sớm muộn gì cũng sẽ kiếm lại được 10% về cho ông ta, và nghĩ số tiền đó đã là sự ban ơn lớn bằng trời rồi.Nhưng không ngờ Nhiếp Nhiên lại giơ ba ngón tay ra, “30%.”Lần này mặt Cát Nghĩa hoàn toàn sầm xuống.Cô ta chẳng cần bỏ ra cái gì, cũng không cần gánh vác bất cứ nguy hiểm gì mà đòi hẳn 30% lợi nhuận?!Có lẽ là Nhiếp Nhiên nhìn thấu Cát Nghĩa không vui, cô hờ hững nhắc nhở: “Cát gia, đề nghị này là tôi đưa ra, nếu không có tôi, vụ mua bán này của ông cũng bị mất, đâu có còn 70% còn lại. Giữa việc ngay cả 10% hoa hồng cũng không có và tự dưng có 70% hoa hồng từ trên trời rơi xuống, tôi tin tưởng Cát gia sẽ phán đoán được.”Rõ ràng hô hấp của Cát Nghĩa hơi khựng lại, ông ta cố gắng hòa hoãn sắc mặt, nói: “Cô có biết 30% là bao nhiêu tiền không?”Nhiếp Nhiên nhún vai: “Bất kể bao nhiêu, tôi cũng dám ăn.”“Cô không sợ ăn rồi không tiêu hóa được mà sẽ phải phun ra à?” Lúc nói câu này, giọng Cát Nghĩa lộ ra sự lạnh lùng, rõ ràng là đang uy hiếp.Nhưng Nhiếp Nhiên không hề sợ hãi, cô dịch lại gần trước mặt Cát Nghĩa, nghiền ngẫm cười nói: “Yên tâm đi, khẩu vị của tôi từ trước tới giờ rất tốt, chỉ cần Cát gia trả, tôi sẽ ăn được!”Cát gia lặng im suy nghĩ một lúc. Tính của Nhiếp Nhiên quá khó đoán, nếu vì 30% mà trở mặt với cô ta thì không ổn. Huống hồ, năng lực của cô ta cao như vậy, chỉ cần cô ta quyết một lòng làm việc cho thì còn sợ tiền ko vào túi của ông ta sao?Nghĩ tới đây, Cát Nghĩa gật đầu trả lời, “Được, chỉ cần lần hợp tác này có thể thuận lợi, tôi sẽ cho cô 30%.”Mọi người nghe thấy Cát Nghĩa nói thế thì đồng loạt hít sâu một hơi.“Vậy thì cảm ơn Cát gia.”w๖ebtruy๖enonlin๖eCát Nghĩa xua tay, “Đừng vội cảm ơn tôi, cô muốn 30% thì lần này làm cho tốt vào.”Giọng ông ta rất nghiêm túc, xem ra thật sự là vì 30% bị chia kia mà đau lòng rồi.Nhiếp Nhiên cười híp mắt, dáng vẻ giống như một kẻ mê tiền gật đầu nói: “Con người vì tiền mà chết, chim vì thức ăn mà vong. Vì tiền dĩ nhiên tôi sẽ làm thật tốt rồi. Yên tâm đi, qua hai ngày nữa có hóa đơn nhận hàng, tôi sẽ làm thật tốt khoản giao dịch này giúp ông.”