Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 1295

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… CÔ GÁI NÀY XINH ĐẤY (4)Nhiếp Nhiên thu hết vẻ mặt anh ta vào mắt.“Tôi hỏi anh đấy!” Cô lạnh giọng tra hỏi.Qua mấy giây, số 2 mới mở miệng nói: “Điện thoại ở sàn đấu boxing hỏng rồi.”Nhiếp Nhiên cười khẽ, “Vì bạn gái mà liều chết cũng muốn chạy ra ngoài gọi điện thoại à?”“Ừm.”Nhiếp Nhiên cười lạnh trong lòng.Bạn gái? Bạn gái cái quỷ!“Vậy giờ này chị Nhiếp ra trạm điện thoại làm gì?” Số 2 bỗng ngẩng đầu lên hỏi ngược lại cô một câu.Nhiếp Nhiên dửng dưng giơ tay ra trước mặt anh ta.Số 2 không hiểu lắm nhìn cô, hỏi: “Có ý gì?”Nhiếp Nhiên giữ luôn cái điện thoại trên tay anh ta, muốn lấy đi.Số 2 theo bản năng cầm chặt ống nghe, “Cô làm gì thế?”Nhiếp Nhiên ra lệnh: “Đưa điện thoại cho tôi.”Nhiếp Nhiên càng như vậy, số 2 càng nắm chặt hơn, cho dù anh ta vẫn chưa quay số nhưng vẫn không chịu buông tay.“Tôi bảo anh đưa điện thoại cho tôi, anh không hiểu à?!”Hai người lôi lôi kéo kéo, chẳng bao lâu từ xa đã xuất hiện một đống người. Bọn họ đều cầm đèn pin chạy tới.Nhiếp Nhiên nhìn thấy thì trực tiếp chộp lấy cái ống nghe trên tay số 2 ném mạnh xuống đất, sau đó khuỷu tay cô ấn vào cổ anh ta, ép anh ta vào góc chết.Đám người cầm đèn pin kia chạy nhanh tới, mười mấy cái đèn pin chiếu vào hai người bọn họ.Một tên thuộc hạ trong đó hỏi: “Chị Nhiếp, xảy ra chuyện gì thế?”“Tên khốn kiếp này giành điện thoại với tôi!” Nhiếp Nhiên hung dữ nhìn chằm chằm số 2 trước mặt, nổi giận đùng đùng nói.“...” Mọi người im lặng.Cướp điện thoại chứ đâu phải là cướp tiền, có cần phải ầm ĩ như vậy không?Nhiếp Nhiên kéo anh ta ra khỏi trạm điện thoại, lạnh giọng nói: “Đưa anh ta về cho tôi!”“Rõ!”Đám thuộc hạ kia đưa số 2 về. Nhiếp Nhiên theo sau với vẻ mặt không vui.Nhiếp Nhiên nhởn nhơ ngồi trên sofa, đám người kia áp giải số 2, đề phòng anh ta chạy trốn.“Dám cướp điện thoại của tôi, anh muốn tự tìm cái chết à!” Nhiếp Nhiên cực kì giận dữ, đứng phắt dậy khỏi sofa, tiến lên đạp vào cẳng chân anh ta.Số 2 đau không nhịn được rên một tiếng rồi ngã khuỵu xuống đất.“Tôi cho anh cướp điện thoại này, lại dám cướp điện thoại với tôi! Mẹ kiếp anh muốn ăn đòn đúng không!” Nhiếp Nhiên không do dự cầm cái thắt lưng không biết của ai để trên sofa quất mạnh vào lưng số 2.Âm thanh vang dội khiến người xung quanh không nhịn được khẽ run lên.Những người này và Triệu Lực đều biết, lúc chị Nhiếp chưa ngủ đủ thì lửa giận vô cùng lớn. Không đến nỗi sẽ giết đối phương nhưng cũng sẽ không để đối phương được sống tử tế, cho nên không thể đi sự xui xẻo vào lúc này.Nhiếp Nhiên ra sức quất khoảng mười cái thì Cát gia đi từ ngoài cửa vào.Ông ta vừa vào đã thấy Nhiếp Nhiên cầm thắt lưng quật số 2, hơn nữa lực lớn đến nỗi rõ ràng là muốn dồn anh ta vào chỗ chết.

CÔ GÁI NÀY XINH ĐẤY (4)

Nhiếp Nhiên thu hết vẻ mặt anh ta vào mắt.

“Tôi hỏi anh đấy!” Cô lạnh giọng tra hỏi.

Qua mấy giây, số 2 mới mở miệng nói: “Điện thoại ở sàn đấu boxing hỏng rồi.”

Nhiếp Nhiên cười khẽ, “Vì bạn gái mà liều chết cũng muốn chạy ra ngoài gọi điện thoại à?”

“Ừm.”

Nhiếp Nhiên cười lạnh trong lòng.

Bạn gái? Bạn gái cái quỷ!

“Vậy giờ này chị Nhiếp ra trạm điện thoại làm gì?” Số 2 bỗng ngẩng đầu lên hỏi ngược lại cô một câu.

Nhiếp Nhiên dửng dưng giơ tay ra trước mặt anh ta.

Số 2 không hiểu lắm nhìn cô, hỏi: “Có ý gì?”

Nhiếp Nhiên giữ luôn cái điện thoại trên tay anh ta, muốn lấy đi.

Số 2 theo bản năng cầm chặt ống nghe, “Cô làm gì thế?”

Nhiếp Nhiên ra lệnh: “Đưa điện thoại cho tôi.”

Nhiếp Nhiên càng như vậy, số 2 càng nắm chặt hơn, cho dù anh ta vẫn chưa quay số nhưng vẫn không chịu buông tay.

“Tôi bảo anh đưa điện thoại cho tôi, anh không hiểu à?!”

Hai người lôi lôi kéo kéo, chẳng bao lâu từ xa đã xuất hiện một đống người. Bọn họ đều cầm đèn pin chạy tới.

Nhiếp Nhiên nhìn thấy thì trực tiếp chộp lấy cái ống nghe trên tay số 2 ném mạnh xuống đất, sau đó khuỷu tay cô ấn vào cổ anh ta, ép anh ta vào góc chết.

Đám người cầm đèn pin kia chạy nhanh tới, mười mấy cái đèn pin chiếu vào hai người bọn họ.

Một tên thuộc hạ trong đó hỏi: “Chị Nhiếp, xảy ra chuyện gì thế?”

“Tên khốn kiếp này giành điện thoại với tôi!” Nhiếp Nhiên hung dữ nhìn chằm chằm số 2 trước mặt, nổi giận đùng đùng nói.

“...” Mọi người im lặng.

Cướp điện thoại chứ đâu phải là cướp tiền, có cần phải ầm ĩ như vậy không?

Nhiếp Nhiên kéo anh ta ra khỏi trạm điện thoại, lạnh giọng nói: “Đưa anh ta về cho tôi!”

“Rõ!”

Đám thuộc hạ kia đưa số 2 về. Nhiếp Nhiên theo sau với vẻ mặt không vui.

Nhiếp Nhiên nhởn nhơ ngồi trên sofa, đám người kia áp giải số 2, đề phòng anh ta chạy trốn.

“Dám cướp điện thoại của tôi, anh muốn tự tìm cái chết à!” Nhiếp Nhiên cực kì giận dữ, đứng phắt dậy khỏi sofa, tiến lên đạp vào cẳng chân anh ta.

Số 2 đau không nhịn được rên một tiếng rồi ngã khuỵu xuống đất.

“Tôi cho anh cướp điện thoại này, lại dám cướp điện thoại với tôi! Mẹ kiếp anh muốn ăn đòn đúng không!” Nhiếp Nhiên không do dự cầm cái thắt lưng không biết của ai để trên sofa quất mạnh vào lưng số 2.

Âm thanh vang dội khiến người xung quanh không nhịn được khẽ run lên.

Những người này và Triệu Lực đều biết, lúc chị Nhiếp chưa ngủ đủ thì lửa giận vô cùng lớn. Không đến nỗi sẽ giết đối phương nhưng cũng sẽ không để đối phương được sống tử tế, cho nên không thể đi sự xui xẻo vào lúc này.

Nhiếp Nhiên ra sức quất khoảng mười cái thì Cát gia đi từ ngoài cửa vào.

Ông ta vừa vào đã thấy Nhiếp Nhiên cầm thắt lưng quật số 2, hơn nữa lực lớn đến nỗi rõ ràng là muốn dồn anh ta vào chỗ chết.

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… CÔ GÁI NÀY XINH ĐẤY (4)Nhiếp Nhiên thu hết vẻ mặt anh ta vào mắt.“Tôi hỏi anh đấy!” Cô lạnh giọng tra hỏi.Qua mấy giây, số 2 mới mở miệng nói: “Điện thoại ở sàn đấu boxing hỏng rồi.”Nhiếp Nhiên cười khẽ, “Vì bạn gái mà liều chết cũng muốn chạy ra ngoài gọi điện thoại à?”“Ừm.”Nhiếp Nhiên cười lạnh trong lòng.Bạn gái? Bạn gái cái quỷ!“Vậy giờ này chị Nhiếp ra trạm điện thoại làm gì?” Số 2 bỗng ngẩng đầu lên hỏi ngược lại cô một câu.Nhiếp Nhiên dửng dưng giơ tay ra trước mặt anh ta.Số 2 không hiểu lắm nhìn cô, hỏi: “Có ý gì?”Nhiếp Nhiên giữ luôn cái điện thoại trên tay anh ta, muốn lấy đi.Số 2 theo bản năng cầm chặt ống nghe, “Cô làm gì thế?”Nhiếp Nhiên ra lệnh: “Đưa điện thoại cho tôi.”Nhiếp Nhiên càng như vậy, số 2 càng nắm chặt hơn, cho dù anh ta vẫn chưa quay số nhưng vẫn không chịu buông tay.“Tôi bảo anh đưa điện thoại cho tôi, anh không hiểu à?!”Hai người lôi lôi kéo kéo, chẳng bao lâu từ xa đã xuất hiện một đống người. Bọn họ đều cầm đèn pin chạy tới.Nhiếp Nhiên nhìn thấy thì trực tiếp chộp lấy cái ống nghe trên tay số 2 ném mạnh xuống đất, sau đó khuỷu tay cô ấn vào cổ anh ta, ép anh ta vào góc chết.Đám người cầm đèn pin kia chạy nhanh tới, mười mấy cái đèn pin chiếu vào hai người bọn họ.Một tên thuộc hạ trong đó hỏi: “Chị Nhiếp, xảy ra chuyện gì thế?”“Tên khốn kiếp này giành điện thoại với tôi!” Nhiếp Nhiên hung dữ nhìn chằm chằm số 2 trước mặt, nổi giận đùng đùng nói.“...” Mọi người im lặng.Cướp điện thoại chứ đâu phải là cướp tiền, có cần phải ầm ĩ như vậy không?Nhiếp Nhiên kéo anh ta ra khỏi trạm điện thoại, lạnh giọng nói: “Đưa anh ta về cho tôi!”“Rõ!”Đám thuộc hạ kia đưa số 2 về. Nhiếp Nhiên theo sau với vẻ mặt không vui.Nhiếp Nhiên nhởn nhơ ngồi trên sofa, đám người kia áp giải số 2, đề phòng anh ta chạy trốn.“Dám cướp điện thoại của tôi, anh muốn tự tìm cái chết à!” Nhiếp Nhiên cực kì giận dữ, đứng phắt dậy khỏi sofa, tiến lên đạp vào cẳng chân anh ta.Số 2 đau không nhịn được rên một tiếng rồi ngã khuỵu xuống đất.“Tôi cho anh cướp điện thoại này, lại dám cướp điện thoại với tôi! Mẹ kiếp anh muốn ăn đòn đúng không!” Nhiếp Nhiên không do dự cầm cái thắt lưng không biết của ai để trên sofa quất mạnh vào lưng số 2.Âm thanh vang dội khiến người xung quanh không nhịn được khẽ run lên.Những người này và Triệu Lực đều biết, lúc chị Nhiếp chưa ngủ đủ thì lửa giận vô cùng lớn. Không đến nỗi sẽ giết đối phương nhưng cũng sẽ không để đối phương được sống tử tế, cho nên không thể đi sự xui xẻo vào lúc này.Nhiếp Nhiên ra sức quất khoảng mười cái thì Cát gia đi từ ngoài cửa vào.Ông ta vừa vào đã thấy Nhiếp Nhiên cầm thắt lưng quật số 2, hơn nữa lực lớn đến nỗi rõ ràng là muốn dồn anh ta vào chỗ chết.

Chương 1295