Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…
Chương 1324
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… LÔ HÀNG NÀY CÓ VẤN ĐỀ (2)“Chị Nhiếp.” Đúng vào lúc này, Triệu Lực vội vàng từ ngoài chạy vào.Nhiếp Nhiên đang ngồi trên ghế lau mồ hôi uống nước nghỉ ngơi, thuận miệng hỏi: “Sao thế?”Triệu Lực e ngại có quá nhiều người ở đây, nhưng lại không dám có ý kiến gì với Nhiếp Nhiên, chỉ có thể hạ thấp giọng, ghé sát qua, nói: “Lịch trình thay đổi sớm hơn rồi, tối nay lấy hàng.”Sắc mặt Nhiếp Nhiên khẽ thay đổi, quay đầu nhìn Triệu Lực, “Anh chắc chắn chứ?”“Chắc chắn.” Triệu Lực gật đầu lia lịa.“Vậy thì tối nay cũng được, dù sao không cần biết hôm nay, ngày mai hay ngày kia, tôi đều rảnh cả.”Nhưng trong lòng cô lại rất kinh ngạc, ngày giờ đã chốt rồi, sao đột nhiên lại thay đổi sớm hơn?Hoắc Hoành không giống với người tùy tiện đổi lịch trình.Lẽ nào nhà họ Hoắc ở thành phố A đã xảy ra chuyện gì khiến anh không thể không quay về trước lịch?Là Hoắc Khải Lãng hay là Hoắc Chử?Trong lòng cô đang tính toán thì lại nghe thấy Triệu Lực nói: “Chị Nhiếp, bây giờ chúng ta phải khởi hành ngay.”“Bây giờ?” Nhiếp Nhiên ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên tường, mới bảy giờ hai mươi, có sớm quá không?“Đúng vậy, địa điểm giao dịch của chúng ta ở một bến tàu, đường khá xa, nên bây giờ phải đi luôn.”“Được rồi, tôi lên tầng tắm rửa thay quần áo.” Nhiếp Nhiên đứng dậy đi lên lầu, tắm rửa qua loa, thay cái áo màu đen dài tay, sau đó xuống tầng rời đi cùng Triệu Lực.Uông Tư Minh và Dương Thụ dưới sàn đấu thấy cô đi như vậy, nét mặt trở nên hơi nghiêm trọng.Bọn họ không thể trực tiếp tham gia, chỉ có thể chờ đợi.…Chiếc xe đi thẳng về phía đường cao tốc, đèn hai bên đường vút qua cửa sổ cực nhanh, Nhiếp Nhiên ngồi sau xe, một tay chống lên bệ cửa xe chợp mắt.Ánh sáng của đèn đường chiếu lên mặt cô lúc ẩn lúc hiện.Không khí trong xe hết sức yên tĩnh.Chiếc xe xuống cao tốc, đường đi càng lúc càng hẻo lánh khiến nó lắc lư cả chặng đường.Nhiếp Nhiên ngồi trong xe, sắc mặt không đổi, nhưng thật ra tay đã bất giác nắm chặt lấy vạt áo.Cơ thể này có một nhược điểm, bình thường không xuất hiện, nhưng một khi đi xe xóc nẩy đường dài thì sẽ có cảm giác say xe. Bạn đang �Nhiếp Nhiên ngồi thẳng người, cố gắng điều chỉnh hơi thở, giảm cảm giác say choáng và dạ dày không ổn xuống thấp nhất, cố gắng không để Triệu Lực phát hiện ra sự bất thường.
LÔ HÀNG NÀY CÓ VẤN ĐỀ (2)
“Chị Nhiếp.” Đúng vào lúc này, Triệu Lực vội vàng từ ngoài chạy vào.
Nhiếp Nhiên đang ngồi trên ghế lau mồ hôi uống nước nghỉ ngơi, thuận miệng hỏi: “Sao thế?”
Triệu Lực e ngại có quá nhiều người ở đây, nhưng lại không dám có ý kiến gì với Nhiếp Nhiên, chỉ có thể hạ thấp giọng, ghé sát qua, nói: “Lịch trình thay đổi sớm hơn rồi, tối nay lấy hàng.”
Sắc mặt Nhiếp Nhiên khẽ thay đổi, quay đầu nhìn Triệu Lực, “Anh chắc chắn chứ?”
“Chắc chắn.” Triệu Lực gật đầu lia lịa.
“Vậy thì tối nay cũng được, dù sao không cần biết hôm nay, ngày mai hay ngày kia, tôi đều rảnh cả.”
Nhưng trong lòng cô lại rất kinh ngạc, ngày giờ đã chốt rồi, sao đột nhiên lại thay đổi sớm hơn?
Hoắc Hoành không giống với người tùy tiện đổi lịch trình.
Lẽ nào nhà họ Hoắc ở thành phố A đã xảy ra chuyện gì khiến anh không thể không quay về trước lịch?
Là Hoắc Khải Lãng hay là Hoắc Chử?
Trong lòng cô đang tính toán thì lại nghe thấy Triệu Lực nói: “Chị Nhiếp, bây giờ chúng ta phải khởi hành ngay.”
“Bây giờ?” Nhiếp Nhiên ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên tường, mới bảy giờ hai mươi, có sớm quá không?
“Đúng vậy, địa điểm giao dịch của chúng ta ở một bến tàu, đường khá xa, nên bây giờ phải đi luôn.”
“Được rồi, tôi lên tầng tắm rửa thay quần áo.” Nhiếp Nhiên đứng dậy đi lên lầu, tắm rửa qua loa, thay cái áo màu đen dài tay, sau đó xuống tầng rời đi cùng Triệu Lực.
Uông Tư Minh và Dương Thụ dưới sàn đấu thấy cô đi như vậy, nét mặt trở nên hơi nghiêm trọng.
Bọn họ không thể trực tiếp tham gia, chỉ có thể chờ đợi.
…
Chiếc xe đi thẳng về phía đường cao tốc, đèn hai bên đường vút qua cửa sổ cực nhanh, Nhiếp Nhiên ngồi sau xe, một tay chống lên bệ cửa xe chợp mắt.
Ánh sáng của đèn đường chiếu lên mặt cô lúc ẩn lúc hiện.
Không khí trong xe hết sức yên tĩnh.
Chiếc xe xuống cao tốc, đường đi càng lúc càng hẻo lánh khiến nó lắc lư cả chặng đường.
Nhiếp Nhiên ngồi trong xe, sắc mặt không đổi, nhưng thật ra tay đã bất giác nắm chặt lấy vạt áo.
Cơ thể này có một nhược điểm, bình thường không xuất hiện, nhưng một khi đi xe xóc nẩy đường dài thì sẽ có cảm giác say xe. Bạn đang �
Nhiếp Nhiên ngồi thẳng người, cố gắng điều chỉnh hơi thở, giảm cảm giác say choáng và dạ dày không ổn xuống thấp nhất, cố gắng không để Triệu Lực phát hiện ra sự bất thường.
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… LÔ HÀNG NÀY CÓ VẤN ĐỀ (2)“Chị Nhiếp.” Đúng vào lúc này, Triệu Lực vội vàng từ ngoài chạy vào.Nhiếp Nhiên đang ngồi trên ghế lau mồ hôi uống nước nghỉ ngơi, thuận miệng hỏi: “Sao thế?”Triệu Lực e ngại có quá nhiều người ở đây, nhưng lại không dám có ý kiến gì với Nhiếp Nhiên, chỉ có thể hạ thấp giọng, ghé sát qua, nói: “Lịch trình thay đổi sớm hơn rồi, tối nay lấy hàng.”Sắc mặt Nhiếp Nhiên khẽ thay đổi, quay đầu nhìn Triệu Lực, “Anh chắc chắn chứ?”“Chắc chắn.” Triệu Lực gật đầu lia lịa.“Vậy thì tối nay cũng được, dù sao không cần biết hôm nay, ngày mai hay ngày kia, tôi đều rảnh cả.”Nhưng trong lòng cô lại rất kinh ngạc, ngày giờ đã chốt rồi, sao đột nhiên lại thay đổi sớm hơn?Hoắc Hoành không giống với người tùy tiện đổi lịch trình.Lẽ nào nhà họ Hoắc ở thành phố A đã xảy ra chuyện gì khiến anh không thể không quay về trước lịch?Là Hoắc Khải Lãng hay là Hoắc Chử?Trong lòng cô đang tính toán thì lại nghe thấy Triệu Lực nói: “Chị Nhiếp, bây giờ chúng ta phải khởi hành ngay.”“Bây giờ?” Nhiếp Nhiên ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên tường, mới bảy giờ hai mươi, có sớm quá không?“Đúng vậy, địa điểm giao dịch của chúng ta ở một bến tàu, đường khá xa, nên bây giờ phải đi luôn.”“Được rồi, tôi lên tầng tắm rửa thay quần áo.” Nhiếp Nhiên đứng dậy đi lên lầu, tắm rửa qua loa, thay cái áo màu đen dài tay, sau đó xuống tầng rời đi cùng Triệu Lực.Uông Tư Minh và Dương Thụ dưới sàn đấu thấy cô đi như vậy, nét mặt trở nên hơi nghiêm trọng.Bọn họ không thể trực tiếp tham gia, chỉ có thể chờ đợi.…Chiếc xe đi thẳng về phía đường cao tốc, đèn hai bên đường vút qua cửa sổ cực nhanh, Nhiếp Nhiên ngồi sau xe, một tay chống lên bệ cửa xe chợp mắt.Ánh sáng của đèn đường chiếu lên mặt cô lúc ẩn lúc hiện.Không khí trong xe hết sức yên tĩnh.Chiếc xe xuống cao tốc, đường đi càng lúc càng hẻo lánh khiến nó lắc lư cả chặng đường.Nhiếp Nhiên ngồi trong xe, sắc mặt không đổi, nhưng thật ra tay đã bất giác nắm chặt lấy vạt áo.Cơ thể này có một nhược điểm, bình thường không xuất hiện, nhưng một khi đi xe xóc nẩy đường dài thì sẽ có cảm giác say xe. Bạn đang �Nhiếp Nhiên ngồi thẳng người, cố gắng điều chỉnh hơi thở, giảm cảm giác say choáng và dạ dày không ổn xuống thấp nhất, cố gắng không để Triệu Lực phát hiện ra sự bất thường.