Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…
Chương 1369
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… PHẢN CÔNG TRƯỚC KHI CHẾT (3)Chú Trần đã sợ đến mức tim muốn nhảy ra ngoài, Nhiếp Nhiên còn thêm dầu vào lửa. Ông ta vội vàng đứng ra khuyên can: “A Báo, cậu mau buông súng xuống, cậu làm như vậy lão gia sẽ không vui!”Nhiếp Nhiên lại bồi thêm một câu, “Đúng vậy, cẩn thận đến lúc đó ngay cả lão gia nhà anh cũng không giúp anh đâu.”Chú Trần lập tức hung hăng trợn mắt nhìn Nhiếp Nhiên, ra hiệu cho cô im miệng rồi tiếp tục khuyên nhủ A Báo: “A Báo, cậu bỏ súng xuống, tất cả chúng ta đều có thể thương lượng, bỏ súng xuống trước được không?”A Báo được chú Trần khuyên nên đã bình tĩnh hơn một chút, lên tiếng khẩn cầu: “Chú Trần, tôi không phải là nội gián, tôi thật sự không phải!”“Tôi biết, cậu bình tĩnh một chút, nhất định đừng kích động làm ra chuyện sai lầm, cậu mau bỏ súng xuống đi.” Chú Trần cố gắng chậm rãi nói với hắn.Lúc này A Báo có vẻ đã đỡ hơn, cũng dần hòa hoãn lại.Hoắc Hoành khẽ nhíu mày với Nhiếp Nhiên, chắc là đang nhắc nhở cô bảo cô tiếp tục.Tiếp tục?.========== Truyện vừa hoàn thành ==========1.2.3.4.=====================================Còn tiếp tục, A Báo thật sự mất khống chế thì làm thế nào?Nhiếp Nhiên do dự một lát, cuối cùng nhân lúc mọi người không chú ý như có như không lắc khẩu súng trong tay về phía A Báo.Đây chỉ là một hành động nhỏ nhưng trong mắt A Báo lại là sự uy hiếp không tiếng động.�“Không, không được, tôi không thể bỏ súng xuống, bỏ súng xuống tôi sẽ chết, tôi sẽ chết!”Nhiếp Nhiên cười lạnh châm chọc, “Người được nhà họ Hoắc bồi dưỡng hóa ra lại sợ chết như vậy à?”Chú Trần thật sự không vui, nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ nhắc nhở, “Chuyện nhà họ Hoắc hình như không tới lượt cô tùy tiện bình luận!”Nhiếp Nhiên tỏ vẻ vô tội: “Đâu phải tôi nói, là anh ta tự nói mà.”
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… PHẢN CÔNG TRƯỚC KHI CHẾT (3)Chú Trần đã sợ đến mức tim muốn nhảy ra ngoài, Nhiếp Nhiên còn thêm dầu vào lửa. Ông ta vội vàng đứng ra khuyên can: “A Báo, cậu mau buông súng xuống, cậu làm như vậy lão gia sẽ không vui!”Nhiếp Nhiên lại bồi thêm một câu, “Đúng vậy, cẩn thận đến lúc đó ngay cả lão gia nhà anh cũng không giúp anh đâu.”Chú Trần lập tức hung hăng trợn mắt nhìn Nhiếp Nhiên, ra hiệu cho cô im miệng rồi tiếp tục khuyên nhủ A Báo: “A Báo, cậu bỏ súng xuống, tất cả chúng ta đều có thể thương lượng, bỏ súng xuống trước được không?”A Báo được chú Trần khuyên nên đã bình tĩnh hơn một chút, lên tiếng khẩn cầu: “Chú Trần, tôi không phải là nội gián, tôi thật sự không phải!”“Tôi biết, cậu bình tĩnh một chút, nhất định đừng kích động làm ra chuyện sai lầm, cậu mau bỏ súng xuống đi.” Chú Trần cố gắng chậm rãi nói với hắn.Lúc này A Báo có vẻ đã đỡ hơn, cũng dần hòa hoãn lại.Hoắc Hoành khẽ nhíu mày với Nhiếp Nhiên, chắc là đang nhắc nhở cô bảo cô tiếp tục.Tiếp tục?.========== Truyện vừa hoàn thành ==========1.2.3.4.=====================================Còn tiếp tục, A Báo thật sự mất khống chế thì làm thế nào?Nhiếp Nhiên do dự một lát, cuối cùng nhân lúc mọi người không chú ý như có như không lắc khẩu súng trong tay về phía A Báo.Đây chỉ là một hành động nhỏ nhưng trong mắt A Báo lại là sự uy hiếp không tiếng động.�“Không, không được, tôi không thể bỏ súng xuống, bỏ súng xuống tôi sẽ chết, tôi sẽ chết!”Nhiếp Nhiên cười lạnh châm chọc, “Người được nhà họ Hoắc bồi dưỡng hóa ra lại sợ chết như vậy à?”Chú Trần thật sự không vui, nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ nhắc nhở, “Chuyện nhà họ Hoắc hình như không tới lượt cô tùy tiện bình luận!”Nhiếp Nhiên tỏ vẻ vô tội: “Đâu phải tôi nói, là anh ta tự nói mà.”
Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… PHẢN CÔNG TRƯỚC KHI CHẾT (3)Chú Trần đã sợ đến mức tim muốn nhảy ra ngoài, Nhiếp Nhiên còn thêm dầu vào lửa. Ông ta vội vàng đứng ra khuyên can: “A Báo, cậu mau buông súng xuống, cậu làm như vậy lão gia sẽ không vui!”Nhiếp Nhiên lại bồi thêm một câu, “Đúng vậy, cẩn thận đến lúc đó ngay cả lão gia nhà anh cũng không giúp anh đâu.”Chú Trần lập tức hung hăng trợn mắt nhìn Nhiếp Nhiên, ra hiệu cho cô im miệng rồi tiếp tục khuyên nhủ A Báo: “A Báo, cậu bỏ súng xuống, tất cả chúng ta đều có thể thương lượng, bỏ súng xuống trước được không?”A Báo được chú Trần khuyên nên đã bình tĩnh hơn một chút, lên tiếng khẩn cầu: “Chú Trần, tôi không phải là nội gián, tôi thật sự không phải!”“Tôi biết, cậu bình tĩnh một chút, nhất định đừng kích động làm ra chuyện sai lầm, cậu mau bỏ súng xuống đi.” Chú Trần cố gắng chậm rãi nói với hắn.Lúc này A Báo có vẻ đã đỡ hơn, cũng dần hòa hoãn lại.Hoắc Hoành khẽ nhíu mày với Nhiếp Nhiên, chắc là đang nhắc nhở cô bảo cô tiếp tục.Tiếp tục?.========== Truyện vừa hoàn thành ==========1.2.3.4.=====================================Còn tiếp tục, A Báo thật sự mất khống chế thì làm thế nào?Nhiếp Nhiên do dự một lát, cuối cùng nhân lúc mọi người không chú ý như có như không lắc khẩu súng trong tay về phía A Báo.Đây chỉ là một hành động nhỏ nhưng trong mắt A Báo lại là sự uy hiếp không tiếng động.�“Không, không được, tôi không thể bỏ súng xuống, bỏ súng xuống tôi sẽ chết, tôi sẽ chết!”Nhiếp Nhiên cười lạnh châm chọc, “Người được nhà họ Hoắc bồi dưỡng hóa ra lại sợ chết như vậy à?”Chú Trần thật sự không vui, nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ nhắc nhở, “Chuyện nhà họ Hoắc hình như không tới lượt cô tùy tiện bình luận!”Nhiếp Nhiên tỏ vẻ vô tội: “Đâu phải tôi nói, là anh ta tự nói mà.”