Cuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng…

Chương 1391

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… CƠM BỆNH NHÂN ẤM LÒNG - LÀ TÔI GIẾT CÔ TA (1)“Nhiếp Nhiên?” Một giọng nói vang lên cách đó không xa.Nhiếp Nhiên quay đầu lại nhìn, hóa ra là Trương Nhất Ngải.“Cô lại trở lại à? Không phải nói là bị bệnh sao?” Cô ta cẩn thận quan sát Nhiếp Nhiên từ trên xuống dưới, thấy cô mặc một bộ quần áo ngay cả bà nội cô ta cũng không mặc, sắc mặt khó coi, dáng vẻ chán nản thê thảm kia làm cô ta cười nhạo: “Chẳng lẽ là bị bệnh nguy kịch, cũng muốn học Thiên Dạ chết ở đơn vị, chôn ở mộ liệt sĩ à?”Bị bệnh?Hóa ra hai tháng nay cô dùng lí do bệnh nhân rời khỏi đơn vị à?Nhiếp Nhiên nhướng mày, khẽ cười, “Trương Nhất Ngải, cô không đánh lại được Hà Giai Ngọc mà còn dám đến khiêu khích tôi, tôi thấy người muốn chôn ở mộ liệt sĩ là cô mới đúng.”Mấy chữ “không đánh lại Hà Giai Ngọc” như đâm vào chỗ đau của Trương Nhất Ngải, khiến sắc mặt cô ta lập tức cứng đờ.Thành tích kiểm tra đánh giá hai tháng trước đã có, kết quả thật sự bị cái miệng ăn mắm ăn muối của Hà Giai Ngọc nói trúng, cô ta bị hạ xuống lớp 4.Đúng là vô cùng nhục nhã!Điều làm cô ta cảm thấy quay cuồng hơn là Hà Giai Ngọc được xếp cùng lớp với cô ta. Bạn đang �Mấy ngày đó cô ta luôn cố ý tránh Hà Giai Ngọc, tránh tất cả mọi người, cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của mình xuống.Nhưng trời không chiều lòng người, cuối cùng vẫn gặp nhau lúc ăn cơm, lúc đó cô ta đã chuẩn bị tâm lý bị xem thường chế giễu nhưng mấy người kia bê cơm đi qua cô ta, giống như không hề phát hiện ra cô ta.Sau đó cô ta nghe ngóng mới biết trong kỳ nghỉ, Cổ Lâm bị thương thành người thực vật.Nghe nói là bởi vì một chuyện ngoài ý muốn nên Nhiếp Nhiên cũng vì vậy mà bị thương, cần nằm viện.Sau khi nghe xong cô ta vô cùng mừng rỡ. Nhưng mới vui một tháng ngắn ngủi, Nhiếp Nhiên đã trở lại rồi!Trương Nhất Ngải vô cùng tức giận siết chặt nắm đấm nhưng lại không dám tiến lên, chỉ có thể nín nhịn, “Cô!”“Có lẽ tôi nên nhắc nhở cô Trần Duyệt rời khỏi đây thế nào.” Nhiếp Nhiên thâm ý cười với cô ta, sau đó đi qua bên cạnh cô ta.Trương Nhất Ngải kinh hãi, lùi về phía sau một bước.Người trong sân huấn luyện đều nhìn thấy cảnh này. Thi Sảnh lập tức dừng bước lại khiến Hà Giai Ngọc ở phía sau va vào cô ta.

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… CƠM BỆNH NHÂN ẤM LÒNG - LÀ TÔI GIẾT CÔ TA (1)“Nhiếp Nhiên?” Một giọng nói vang lên cách đó không xa.Nhiếp Nhiên quay đầu lại nhìn, hóa ra là Trương Nhất Ngải.“Cô lại trở lại à? Không phải nói là bị bệnh sao?” Cô ta cẩn thận quan sát Nhiếp Nhiên từ trên xuống dưới, thấy cô mặc một bộ quần áo ngay cả bà nội cô ta cũng không mặc, sắc mặt khó coi, dáng vẻ chán nản thê thảm kia làm cô ta cười nhạo: “Chẳng lẽ là bị bệnh nguy kịch, cũng muốn học Thiên Dạ chết ở đơn vị, chôn ở mộ liệt sĩ à?”Bị bệnh?Hóa ra hai tháng nay cô dùng lí do bệnh nhân rời khỏi đơn vị à?Nhiếp Nhiên nhướng mày, khẽ cười, “Trương Nhất Ngải, cô không đánh lại được Hà Giai Ngọc mà còn dám đến khiêu khích tôi, tôi thấy người muốn chôn ở mộ liệt sĩ là cô mới đúng.”Mấy chữ “không đánh lại Hà Giai Ngọc” như đâm vào chỗ đau của Trương Nhất Ngải, khiến sắc mặt cô ta lập tức cứng đờ.Thành tích kiểm tra đánh giá hai tháng trước đã có, kết quả thật sự bị cái miệng ăn mắm ăn muối của Hà Giai Ngọc nói trúng, cô ta bị hạ xuống lớp 4.Đúng là vô cùng nhục nhã!Điều làm cô ta cảm thấy quay cuồng hơn là Hà Giai Ngọc được xếp cùng lớp với cô ta. Bạn đang �Mấy ngày đó cô ta luôn cố ý tránh Hà Giai Ngọc, tránh tất cả mọi người, cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của mình xuống.Nhưng trời không chiều lòng người, cuối cùng vẫn gặp nhau lúc ăn cơm, lúc đó cô ta đã chuẩn bị tâm lý bị xem thường chế giễu nhưng mấy người kia bê cơm đi qua cô ta, giống như không hề phát hiện ra cô ta.Sau đó cô ta nghe ngóng mới biết trong kỳ nghỉ, Cổ Lâm bị thương thành người thực vật.Nghe nói là bởi vì một chuyện ngoài ý muốn nên Nhiếp Nhiên cũng vì vậy mà bị thương, cần nằm viện.Sau khi nghe xong cô ta vô cùng mừng rỡ. Nhưng mới vui một tháng ngắn ngủi, Nhiếp Nhiên đã trở lại rồi!Trương Nhất Ngải vô cùng tức giận siết chặt nắm đấm nhưng lại không dám tiến lên, chỉ có thể nín nhịn, “Cô!”“Có lẽ tôi nên nhắc nhở cô Trần Duyệt rời khỏi đây thế nào.” Nhiếp Nhiên thâm ý cười với cô ta, sau đó đi qua bên cạnh cô ta.Trương Nhất Ngải kinh hãi, lùi về phía sau một bước.Người trong sân huấn luyện đều nhìn thấy cảnh này. Thi Sảnh lập tức dừng bước lại khiến Hà Giai Ngọc ở phía sau va vào cô ta.

Cưng Chiều Cô Vợ Quân NhânTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhCuối con đường tối tăm có một bóng đen xuất hiện, hắn nhìn cô gái bị bắn xuyên qua ngực, rồi lau cây súng trong tay mình, khóe miệng hơi nhếch lên. “Số 1, đây là kết cục của việc cô không chịu hợp tác với tôi, đừng trách tôi làm gì Có trách thì trách cô cứng đầu cứng cổ, đáng lẽ ra cô không nên đi theo trưởng quan của mình.” Tiếng cười trầm thấp và lạnh lùng độc ác vang lên trên hành lang âm u, tiếng bước chân mỗi lúc một xa, chỉ còn lại cô gái đang nằm trên mặt đất, chút ý thức cuối cùng cũng hoàn toàn tiêu tán theo gió. “YY.. không phải cậu ta chết rồi đấy chứ?” “Mới có dìm cậu ta vào nước được vài giây, sao chết dễ như thể được?” Không3biết vì sao bên tai lại loáng thoáng có tiếng xì xào bàn tán, ngực và họng đau buốt, chân tay chẳng còn sức mà động đậy Tiếng nói chuyện vẫn tiếp tục truyền vào tai cô “Nhưng cậu ta vẫn không tỉnh lại, sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” “Trần Lạc, sao cậu nhát gan thể, chẳng phải là bất tỉnh thôi sao? Đá mấy cái chắc chắn sẽ tỉnh lại ngay.” Tiếng… CƠM BỆNH NHÂN ẤM LÒNG - LÀ TÔI GIẾT CÔ TA (1)“Nhiếp Nhiên?” Một giọng nói vang lên cách đó không xa.Nhiếp Nhiên quay đầu lại nhìn, hóa ra là Trương Nhất Ngải.“Cô lại trở lại à? Không phải nói là bị bệnh sao?” Cô ta cẩn thận quan sát Nhiếp Nhiên từ trên xuống dưới, thấy cô mặc một bộ quần áo ngay cả bà nội cô ta cũng không mặc, sắc mặt khó coi, dáng vẻ chán nản thê thảm kia làm cô ta cười nhạo: “Chẳng lẽ là bị bệnh nguy kịch, cũng muốn học Thiên Dạ chết ở đơn vị, chôn ở mộ liệt sĩ à?”Bị bệnh?Hóa ra hai tháng nay cô dùng lí do bệnh nhân rời khỏi đơn vị à?Nhiếp Nhiên nhướng mày, khẽ cười, “Trương Nhất Ngải, cô không đánh lại được Hà Giai Ngọc mà còn dám đến khiêu khích tôi, tôi thấy người muốn chôn ở mộ liệt sĩ là cô mới đúng.”Mấy chữ “không đánh lại Hà Giai Ngọc” như đâm vào chỗ đau của Trương Nhất Ngải, khiến sắc mặt cô ta lập tức cứng đờ.Thành tích kiểm tra đánh giá hai tháng trước đã có, kết quả thật sự bị cái miệng ăn mắm ăn muối của Hà Giai Ngọc nói trúng, cô ta bị hạ xuống lớp 4.Đúng là vô cùng nhục nhã!Điều làm cô ta cảm thấy quay cuồng hơn là Hà Giai Ngọc được xếp cùng lớp với cô ta. Bạn đang �Mấy ngày đó cô ta luôn cố ý tránh Hà Giai Ngọc, tránh tất cả mọi người, cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của mình xuống.Nhưng trời không chiều lòng người, cuối cùng vẫn gặp nhau lúc ăn cơm, lúc đó cô ta đã chuẩn bị tâm lý bị xem thường chế giễu nhưng mấy người kia bê cơm đi qua cô ta, giống như không hề phát hiện ra cô ta.Sau đó cô ta nghe ngóng mới biết trong kỳ nghỉ, Cổ Lâm bị thương thành người thực vật.Nghe nói là bởi vì một chuyện ngoài ý muốn nên Nhiếp Nhiên cũng vì vậy mà bị thương, cần nằm viện.Sau khi nghe xong cô ta vô cùng mừng rỡ. Nhưng mới vui một tháng ngắn ngủi, Nhiếp Nhiên đã trở lại rồi!Trương Nhất Ngải vô cùng tức giận siết chặt nắm đấm nhưng lại không dám tiến lên, chỉ có thể nín nhịn, “Cô!”“Có lẽ tôi nên nhắc nhở cô Trần Duyệt rời khỏi đây thế nào.” Nhiếp Nhiên thâm ý cười với cô ta, sau đó đi qua bên cạnh cô ta.Trương Nhất Ngải kinh hãi, lùi về phía sau một bước.Người trong sân huấn luyện đều nhìn thấy cảnh này. Thi Sảnh lập tức dừng bước lại khiến Hà Giai Ngọc ở phía sau va vào cô ta.

Chương 1391