Nhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng…

Chương 947: Đi tìm mẹ con đi

Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng MộtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng… Tiểu Bảo chạy lạch bạch tới cạnh Kha Minh Vũ rồi đứng yên tại đó, sau đó lại tiếp tục giương mắt nhìn chằm chằm không chớp vào cậu ta.Kha Minh Vũ: “…”Rất nhanh, bánh bao nhỏ cảm thấy đứng nhìn không đủ thỏa mãn, vì vậy đôi chân ngắn một mẩu kia lại bắt đầu bước một vòng rồi lại một vòng xung quanh Kha Minh Vũ. Biểu cảm kia cứ như thể đang nghiên cứu một công trình khoa học đồ sộ nào đó.Tiểu Đào thấy vậy cũng dở khóc dở cười, cô ho nhẹ một cái rồi mở miệng nói với Kha Minh Vũ: “Xin lỗi, có lẽ đứa bé này rất thích anh nên muốn cùng chơi với anh.”Kha Minh Vũ đưa cánh tay ra, kịp thời đỡ lấy cái bánh bao cứ Vòng tới Vòng lui mà suýt vấp chân phải cục đá mà té ngã. Trên trán anh chàng ẩn ẩn xuất hiện một vết nứt vỡ. “Không có việc gì.”Cách đó không xa, Kỳ Phóng thấy cảnh này mà đầu đầy hắc tuyến: “Quả nhiên và vật họp theo loài, người phân theo đàn, thẩm mỹ của đứa nhỏ này có phải là nghiêng về hướng quái dị không hả, có biết bao anh đẹp trai ở đây mà nó không tìm, hết lần này tới lần khác chạy đi tìm Kha Minh Vũ chơi!”Thẩm Hãn Thần chỉ ngẩng đầu lên liếc một cái, sau đó cũng không có hứng thú mà tiếp tục tập trung vào kịch bảo của mình.Kỳ Phóng dè bỉu một hồi mới nhàm chán lật kịch bản, sau đó lầu bầu nói: “Cảnh kế tiếp là cảnh giữa Kha Minh Vũ Với Ninh Tịch à. y, cảnh này Ninh Tịch mặc đồ nữ nè… Nói mới nhớ, từ lúc tôi vào đoàn đến giờ chưa từng thấy Ninh Tịch mặc đồ nữ bao giờ đâu, chậc, thật là khó tưởng tượng…”“Tiểu Đào, có thể giúp một chút không, cô cầm túi xách của Ninh Tịch vào đây cho tôi với!” Trong phòng hóa trang vang lên tiếng gọi của Diệp Thu.Tiểu Đào vội vàng nói: “Dạ! Đến ngay đây!”“Kha Minh Vũ, phiền anh nhìn đứa bé này một chút được không? Tôi sẽ về ngay lập tức!” Thấy Tiểu Bảo với Kha Minh Vũ đang chơi với nhau vô cùng hợp rơ, Tiểu Đào lập tức mở lời nhờ vả.iÙ.Sau khi Tiểu Đào đi, Tiểu Bảo vẫn ở đó đi đi Xung quanh Kha Minh Vũ.Kha Minh Vũ liếc mắt nhìn phòng hóa trang một cái, Ninh Tịch sắp trang điểm xong rồi, nếu như bị cô thấy Tiểu Bảo vẫn luôn quay Xung quanh mình thì…“Đừng xoay quanh ba nữa.” Kha Minh Vũ đỡ trán, rốt cuộc không nhịn được mà mở miệng.Tiểu Bảo nghe thế liền chớp chớp mắt, nhóc dừng chân lại không tiêp tục đi vòng Vòng nữa.Nhưng mà cặp mắt tròn xoe sáng lấp lánh như ánh sao kia vẫn thủy chung không chịu rời đi, giống như con mèo con khi nhìn thấy cái gì thú vị thì sẽ nhìn chằm chằm không thôi. Thậm chí nhóc còn thử thăm dò, chìa cái tay nho nhỏ về phía mặt của Kha Minh Vύ.Về điểm này thì thằng nhóc này đúng là giống Ninh Tịch y hệt, ngay cả phản ứng cũng giông nhau như đúc…Khuôn mặt của Kha Minh Vũ lại có thêm mây vết nứt, đè giọng nói: “Đi tìm mẹ con đi, đi đi.”May thay lúc này Ninh Tịch cũng trang điểm xong bước ra, bánh bao nhỏ quyết định lập tức chạy về phía mẹ của mình.Lúc này Kha Minh Vũ mới thở phào một cái, ngay sau đó khi ánh mắt nhìn về phía cửa phòng hóa trang, đôi mắt anh bỗng trở nên âm trầm.Lúc này Ninh Tịch đang mặc một chiếc váy ngang vai màu hồng phấn, đường Xương quai xanh lộ ra cùng với đường cong dần mất hút dưới cổ áo. Suối tóc dài đen như mực buông xõa xuống vòng eo yêu kiều chỉ cần một tay là có thể ôm gọn. Đôi mắt sáng như chất chứa toàn bộ ánh Saọ trên bầu trời, sóng mắt lưu chuyển đẹp đến độ không giống người phàm. Lúc trước làn da của cô được thợ trang điểm cố ý làm tối mấy phần thì hiện tại đã trở về làm da trắng đến chói mắt, cả người cứ như đang đứng trong một vầng hào quang…“Ôi chúa ơi! Đây… đây là anh Tịch của chúng ta sao? Chị Diệp Thu có phải học được tuyệt kĩ gì không? Cứ như biển hình thể này!”

Tiểu Bảo chạy lạch bạch tới cạnh Kha Minh Vũ rồi đứng yên tại đó, sau đó lại tiếp tục giương mắt nhìn chằm chằm không chớp vào cậu ta.

Kha Minh Vũ: “…”

Rất nhanh, bánh bao nhỏ cảm thấy đứng nhìn không đủ thỏa mãn, vì vậy đôi chân ngắn một mẩu kia lại bắt đầu bước một vòng rồi lại một vòng xung quanh Kha Minh Vũ. Biểu cảm kia cứ như thể đang nghiên cứu một công trình khoa học đồ sộ nào đó.

Tiểu Đào thấy vậy cũng dở khóc dở cười, cô ho nhẹ một cái rồi mở miệng nói với Kha Minh Vũ: “Xin lỗi, có lẽ đứa bé này rất thích anh nên muốn cùng chơi với anh.”

Kha Minh Vũ đưa cánh tay ra, kịp thời đỡ lấy cái bánh bao cứ Vòng tới Vòng lui mà suýt vấp chân phải cục đá mà té ngã. Trên trán anh chàng ẩn ẩn xuất hiện một vết nứt vỡ. “Không có việc gì.”

Cách đó không xa, Kỳ Phóng thấy cảnh này mà đầu đầy hắc tuyến: “Quả nhiên và vật họp theo loài, người phân theo đàn, thẩm mỹ của đứa nhỏ này có phải là nghiêng về hướng quái dị không hả, có biết bao anh đẹp trai ở đây mà nó không tìm, hết lần này tới lần khác chạy đi tìm Kha Minh Vũ chơi!”

Thẩm Hãn Thần chỉ ngẩng đầu lên liếc một cái, sau đó cũng không có hứng thú mà tiếp tục tập trung vào kịch bảo của mình.

Kỳ Phóng dè bỉu một hồi mới nhàm chán lật kịch bản, sau đó lầu bầu nói: “Cảnh kế tiếp là cảnh giữa Kha Minh Vũ Với Ninh Tịch à. y, cảnh này Ninh Tịch mặc đồ nữ nè… Nói mới nhớ, từ lúc tôi vào đoàn đến giờ chưa từng thấy Ninh Tịch mặc đồ nữ bao giờ đâu, chậc, thật là khó tưởng tượng…”

“Tiểu Đào, có thể giúp một chút không, cô cầm túi xách của Ninh Tịch vào đây cho tôi với!” Trong phòng hóa trang vang lên tiếng gọi của Diệp Thu.

Tiểu Đào vội vàng nói: “Dạ! Đến ngay đây!”

“Kha Minh Vũ, phiền anh nhìn đứa bé này một chút được không? Tôi sẽ về ngay lập tức!” Thấy Tiểu Bảo với Kha Minh Vũ đang chơi với nhau vô cùng hợp rơ, Tiểu Đào lập tức mở lời nhờ vả.

iÙ.

Sau khi Tiểu Đào đi, Tiểu Bảo vẫn ở đó đi đi Xung quanh Kha Minh Vũ.

Kha Minh Vũ liếc mắt nhìn phòng hóa trang một cái, Ninh Tịch sắp trang điểm xong rồi, nếu như bị cô thấy Tiểu Bảo vẫn luôn quay Xung quanh mình thì…

“Đừng xoay quanh ba nữa.” Kha Minh Vũ đỡ trán, rốt cuộc không nhịn được mà mở miệng.

Tiểu Bảo nghe thế liền chớp chớp mắt, nhóc dừng chân lại không tiêp tục đi vòng Vòng nữa.

Nhưng mà cặp mắt tròn xoe sáng lấp lánh như ánh sao kia vẫn thủy chung không chịu rời đi, giống như con mèo con khi nhìn thấy cái gì thú vị thì sẽ nhìn chằm chằm không thôi. Thậm chí nhóc còn thử thăm dò, chìa cái tay nho nhỏ về phía mặt của Kha Minh Vύ.

Về điểm này thì thằng nhóc này đúng là giống Ninh Tịch y hệt, ngay cả phản ứng cũng giông nhau như đúc…

Khuôn mặt của Kha Minh Vũ lại có thêm mây vết nứt, đè giọng nói: “Đi tìm mẹ con đi, đi đi.”

May thay lúc này Ninh Tịch cũng trang điểm xong bước ra, bánh bao nhỏ quyết định lập tức chạy về phía mẹ của mình.

Lúc này Kha Minh Vũ mới thở phào một cái, ngay sau đó khi ánh mắt nhìn về phía cửa phòng hóa trang, đôi mắt anh bỗng trở nên âm trầm.

Lúc này Ninh Tịch đang mặc một chiếc váy ngang vai màu hồng phấn, đường Xương quai xanh lộ ra cùng với đường cong dần mất hút dưới cổ áo. Suối tóc dài đen như mực buông xõa xuống vòng eo yêu kiều chỉ cần một tay là có thể ôm gọn. Đôi mắt sáng như chất chứa toàn bộ ánh Saọ trên bầu trời, sóng mắt lưu chuyển đẹp đến độ không giống người phàm. Lúc trước làn da của cô được thợ trang điểm cố ý làm tối mấy phần thì hiện tại đã trở về làm da trắng đến chói mắt, cả người cứ như đang đứng trong một vầng hào quang…

“Ôi chúa ơi! Đây… đây là anh Tịch của chúng ta sao? Chị Diệp Thu có phải học được tuyệt kĩ gì không? Cứ như biển hình thể này!”

Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng MộtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng… Tiểu Bảo chạy lạch bạch tới cạnh Kha Minh Vũ rồi đứng yên tại đó, sau đó lại tiếp tục giương mắt nhìn chằm chằm không chớp vào cậu ta.Kha Minh Vũ: “…”Rất nhanh, bánh bao nhỏ cảm thấy đứng nhìn không đủ thỏa mãn, vì vậy đôi chân ngắn một mẩu kia lại bắt đầu bước một vòng rồi lại một vòng xung quanh Kha Minh Vũ. Biểu cảm kia cứ như thể đang nghiên cứu một công trình khoa học đồ sộ nào đó.Tiểu Đào thấy vậy cũng dở khóc dở cười, cô ho nhẹ một cái rồi mở miệng nói với Kha Minh Vũ: “Xin lỗi, có lẽ đứa bé này rất thích anh nên muốn cùng chơi với anh.”Kha Minh Vũ đưa cánh tay ra, kịp thời đỡ lấy cái bánh bao cứ Vòng tới Vòng lui mà suýt vấp chân phải cục đá mà té ngã. Trên trán anh chàng ẩn ẩn xuất hiện một vết nứt vỡ. “Không có việc gì.”Cách đó không xa, Kỳ Phóng thấy cảnh này mà đầu đầy hắc tuyến: “Quả nhiên và vật họp theo loài, người phân theo đàn, thẩm mỹ của đứa nhỏ này có phải là nghiêng về hướng quái dị không hả, có biết bao anh đẹp trai ở đây mà nó không tìm, hết lần này tới lần khác chạy đi tìm Kha Minh Vũ chơi!”Thẩm Hãn Thần chỉ ngẩng đầu lên liếc một cái, sau đó cũng không có hứng thú mà tiếp tục tập trung vào kịch bảo của mình.Kỳ Phóng dè bỉu một hồi mới nhàm chán lật kịch bản, sau đó lầu bầu nói: “Cảnh kế tiếp là cảnh giữa Kha Minh Vũ Với Ninh Tịch à. y, cảnh này Ninh Tịch mặc đồ nữ nè… Nói mới nhớ, từ lúc tôi vào đoàn đến giờ chưa từng thấy Ninh Tịch mặc đồ nữ bao giờ đâu, chậc, thật là khó tưởng tượng…”“Tiểu Đào, có thể giúp một chút không, cô cầm túi xách của Ninh Tịch vào đây cho tôi với!” Trong phòng hóa trang vang lên tiếng gọi của Diệp Thu.Tiểu Đào vội vàng nói: “Dạ! Đến ngay đây!”“Kha Minh Vũ, phiền anh nhìn đứa bé này một chút được không? Tôi sẽ về ngay lập tức!” Thấy Tiểu Bảo với Kha Minh Vũ đang chơi với nhau vô cùng hợp rơ, Tiểu Đào lập tức mở lời nhờ vả.iÙ.Sau khi Tiểu Đào đi, Tiểu Bảo vẫn ở đó đi đi Xung quanh Kha Minh Vũ.Kha Minh Vũ liếc mắt nhìn phòng hóa trang một cái, Ninh Tịch sắp trang điểm xong rồi, nếu như bị cô thấy Tiểu Bảo vẫn luôn quay Xung quanh mình thì…“Đừng xoay quanh ba nữa.” Kha Minh Vũ đỡ trán, rốt cuộc không nhịn được mà mở miệng.Tiểu Bảo nghe thế liền chớp chớp mắt, nhóc dừng chân lại không tiêp tục đi vòng Vòng nữa.Nhưng mà cặp mắt tròn xoe sáng lấp lánh như ánh sao kia vẫn thủy chung không chịu rời đi, giống như con mèo con khi nhìn thấy cái gì thú vị thì sẽ nhìn chằm chằm không thôi. Thậm chí nhóc còn thử thăm dò, chìa cái tay nho nhỏ về phía mặt của Kha Minh Vύ.Về điểm này thì thằng nhóc này đúng là giống Ninh Tịch y hệt, ngay cả phản ứng cũng giông nhau như đúc…Khuôn mặt của Kha Minh Vũ lại có thêm mây vết nứt, đè giọng nói: “Đi tìm mẹ con đi, đi đi.”May thay lúc này Ninh Tịch cũng trang điểm xong bước ra, bánh bao nhỏ quyết định lập tức chạy về phía mẹ của mình.Lúc này Kha Minh Vũ mới thở phào một cái, ngay sau đó khi ánh mắt nhìn về phía cửa phòng hóa trang, đôi mắt anh bỗng trở nên âm trầm.Lúc này Ninh Tịch đang mặc một chiếc váy ngang vai màu hồng phấn, đường Xương quai xanh lộ ra cùng với đường cong dần mất hút dưới cổ áo. Suối tóc dài đen như mực buông xõa xuống vòng eo yêu kiều chỉ cần một tay là có thể ôm gọn. Đôi mắt sáng như chất chứa toàn bộ ánh Saọ trên bầu trời, sóng mắt lưu chuyển đẹp đến độ không giống người phàm. Lúc trước làn da của cô được thợ trang điểm cố ý làm tối mấy phần thì hiện tại đã trở về làm da trắng đến chói mắt, cả người cứ như đang đứng trong một vầng hào quang…“Ôi chúa ơi! Đây… đây là anh Tịch của chúng ta sao? Chị Diệp Thu có phải học được tuyệt kĩ gì không? Cứ như biển hình thể này!”

Chương 947: Đi tìm mẹ con đi