Nhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng…

Chương 1104: Theo họ của anh

Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng MộtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng… Bộ đồ này tuy rất bảo thủ thế nhưng khi khoác lên người cô gái này lại khiến người ta xao xuyến.Đúng là một tuyệt tác trời sinh!Mắt Vương Thánh Triết lại càng ngày càng sáng, gã hạ quyết tâm phải kéo bằng được cô gái này về tay mình, về phần lời nhắc nhở của Mạc Lăng Thiên, gã đã tự động ném ra sau đầu rồi.“Đúng rồi, nói chuyện lâu vậy rồi mà còn chưa biết cô họ gì! Tôi họ Vương, tên là Thánh Triết!” Vương Thánh Triết vừa nói vừa kín đáo dịch lại gần Ninh Tịch.Vương Thánh Triết tự cho là kỹ thuật tán gái của mình cao siêu, nhưng gặp phải Ninh Tịch thì… mắt cô sắp rớt khỏi hốc mắt rồi!!!Cái gì cơ! Cái gã này chính là Vương Thánh Triết, người được xưng là đệ nhất cao thủ tán gái của Đế Đô? Với cái trình độ này á?“Tôi ấy à…” Ninh Tịch vừa mở miệng vừa nhướn mày nhìn Đại Ma Vương đang bước từng bước tới chỗ mình.Hừ! Cuối cùng cũng dứt ra được với thanh mai mà chạy tới quản lí cô rồi hả! Ninh Tịch oán hận nghĩ.Thấy ánh mắt Ninh Tịch như giận như không nhìn về hướng khác thì trong lòng Vương Thánh Triết càng ngứa ngáy đến lạ, ánh mắt này thật quá quyến rũ!Cùng lúc đó, Ninh Tịch cũng nâng cằm lên trả lời câu hỏi của Vương Thánh Triết: “Bây giờ tôi họ Ninh, tương lai sẽ là họ Lục.”Lục Đình Kiêu vốn đang đằng đằng sát khí bước tới, nhưng vừa nghe thấy câu nói này của Ninh Tịch thì khuôn mặt lập tức trở nên dịu dàng như nước.Họ Lục… theo họ anh à…Câu trả lời này thật sâu sắc, không hổ là vợ của anh!“Hửm? Lộ2 nào cơ?” Vương Thánh Triết không hiểu lắm hỏi lại.2 Trong tiếng Trung, âm “Lộ” và “Lục” có cùng cách phát âm.“Lục của Lục Đình Kiêu.” Ninh Tịch trả lời.Nãy giờ Ninh Tịch vẫn nhìn Lục Đình Kiêu chằm chằm nên Vương Thánh Triết cũng nhanh chóng hiểu ra cô có ý gì, gã lập tức nở nụ cười lạnh: “Ha ha, cô Ninh đây khẩu khí cũng lớn thật nhỉ? Ngay cả họ Lục mà cũng dám theo?”Ninh Tịch nhướn mày: “Sao lại không dám? Tôi đã quyết kiếp này không phải Lục Đình Kiêu thì tôi không lấy làm chồng!”Vương Thánh Triết nghe vậy thì suýt cười to: “Cả cái đất Đế Đô này ai chả muốn làm Lục phu nhân, cô muốn thì có ích gì? Chi bằng… chi bằng muốn cái gì đó thực tế một chút!”Vương Thánh Triết nói xong còn cố ý vươn tay về phía Ninh Tịch…Nhưng chỉ trong chớp mắt, Lục Đình Kiêu đã bước tới trước mặt hai người.“Ồ! Lục tổng, ngài…” Thấy người tới, Vương Thánh Triết còn tưởng là đối phương tìm mình, hớn hở chào hỏi.Nhưng Lục Đình Kiêu lại chẳng buồn liếc gã lấy một cái mà dùng giọng điệu cưng chiều nói với cô gái bên cạnh đã: “Lát nữa chờ anh rồi về cùng.”Ninh Tịch cười tủm tỉm gật đầu: “Ừm!”Hai người chỉ trò chuyện một câu thôi nhưng cũng đủ khiến sắc mặt Vương Thánh Triết tái nhợt.Chuyện… này… hai người này… thế này là sao…Không phải là như cái gã ta đang nghĩ đấy chứ…“Ơ… Lục tổng… anh… Tôi…” Vương Thánh Triết nhìn người đàn ông đứng trước mặt mình mà lưỡi cứ quắn quéo vào với nhau không nói được từ nào cho ra hồn.Lục Đình Kiêu không nói gì chỉ dùng mắt của mình “đóng băng” Vương Thánh Triết xong rồi mới xoay người rời đi.Lục Đình Kiêu đi rồi, Vương Thánh Triết vẫn chết sững cả người nhìn Ninh Tịch: “Cô… cô cô cô cô… và Lục Đình Kiêu…”

Bộ đồ này tuy rất bảo thủ thế nhưng khi khoác lên người cô gái này lại khiến người ta xao xuyến.

Đúng là một tuyệt tác trời sinh!

Mắt Vương Thánh Triết lại càng ngày càng sáng, gã hạ quyết tâm phải kéo bằng được cô gái này về tay mình, về phần lời nhắc nhở của Mạc Lăng Thiên, gã đã tự động ném ra sau đầu rồi.

“Đúng rồi, nói chuyện lâu vậy rồi mà còn chưa biết cô họ gì! Tôi họ Vương, tên là Thánh Triết!” Vương Thánh Triết vừa nói vừa kín đáo dịch lại gần Ninh Tịch.

Vương Thánh Triết tự cho là kỹ thuật tán gái của mình cao siêu, nhưng gặp phải Ninh Tịch thì… mắt cô sắp rớt khỏi hốc mắt rồi!!!

Cái gì cơ! Cái gã này chính là Vương Thánh Triết, người được xưng là đệ nhất cao thủ tán gái của Đế Đô? Với cái trình độ này á?

“Tôi ấy à…” Ninh Tịch vừa mở miệng vừa nhướn mày nhìn Đại Ma Vương đang bước từng bước tới chỗ mình.

Hừ! Cuối cùng cũng dứt ra được với thanh mai mà chạy tới quản lí cô rồi hả! Ninh Tịch oán hận nghĩ.

Thấy ánh mắt Ninh Tịch như giận như không nhìn về hướng khác thì trong lòng Vương Thánh Triết càng ngứa ngáy đến lạ, ánh mắt này thật quá quyến rũ!

Cùng lúc đó, Ninh Tịch cũng nâng cằm lên trả lời câu hỏi của Vương Thánh Triết: “Bây giờ tôi họ Ninh, tương lai sẽ là họ Lục.”

Lục Đình Kiêu vốn đang đằng đằng sát khí bước tới, nhưng vừa nghe thấy câu nói này của Ninh Tịch thì khuôn mặt lập tức trở nên dịu dàng như nước.

Họ Lục… theo họ anh à…

Câu trả lời này thật sâu sắc, không hổ là vợ của anh!

“Hửm? Lộ2 nào cơ?” Vương Thánh Triết không hiểu lắm hỏi lại.

2 Trong tiếng Trung, âm “Lộ” và “Lục” có cùng cách phát âm.

“Lục của Lục Đình Kiêu.” Ninh Tịch trả lời.

Nãy giờ Ninh Tịch vẫn nhìn Lục Đình Kiêu chằm chằm nên Vương Thánh Triết cũng nhanh chóng hiểu ra cô có ý gì, gã lập tức nở nụ cười lạnh: “Ha ha, cô Ninh đây khẩu khí cũng lớn thật nhỉ? Ngay cả họ Lục mà cũng dám theo?”

Ninh Tịch nhướn mày: “Sao lại không dám? Tôi đã quyết kiếp này không phải Lục Đình Kiêu thì tôi không lấy làm chồng!”

Vương Thánh Triết nghe vậy thì suýt cười to: “Cả cái đất Đế Đô này ai chả muốn làm Lục phu nhân, cô muốn thì có ích gì? Chi bằng… chi bằng muốn cái gì đó thực tế một chút!”

Vương Thánh Triết nói xong còn cố ý vươn tay về phía Ninh Tịch…

Nhưng chỉ trong chớp mắt, Lục Đình Kiêu đã bước tới trước mặt hai người.

“Ồ! Lục tổng, ngài…” Thấy người tới, Vương Thánh Triết còn tưởng là đối phương tìm mình, hớn hở chào hỏi.

Nhưng Lục Đình Kiêu lại chẳng buồn liếc gã lấy một cái mà dùng giọng điệu cưng chiều nói với cô gái bên cạnh đã: “Lát nữa chờ anh rồi về cùng.”

Ninh Tịch cười tủm tỉm gật đầu: “Ừm!”

Hai người chỉ trò chuyện một câu thôi nhưng cũng đủ khiến sắc mặt Vương Thánh Triết tái nhợt.

Chuyện… này… hai người này… thế này là sao…

Không phải là như cái gã ta đang nghĩ đấy chứ…

“Ơ… Lục tổng… anh… Tôi…” Vương Thánh Triết nhìn người đàn ông đứng trước mặt mình mà lưỡi cứ quắn quéo vào với nhau không nói được từ nào cho ra hồn.

Lục Đình Kiêu không nói gì chỉ dùng mắt của mình “đóng băng” Vương Thánh Triết xong rồi mới xoay người rời đi.

Lục Đình Kiêu đi rồi, Vương Thánh Triết vẫn chết sững cả người nhìn Ninh Tịch: “Cô… cô cô cô cô… và Lục Đình Kiêu…”

Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng MộtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng… Bộ đồ này tuy rất bảo thủ thế nhưng khi khoác lên người cô gái này lại khiến người ta xao xuyến.Đúng là một tuyệt tác trời sinh!Mắt Vương Thánh Triết lại càng ngày càng sáng, gã hạ quyết tâm phải kéo bằng được cô gái này về tay mình, về phần lời nhắc nhở của Mạc Lăng Thiên, gã đã tự động ném ra sau đầu rồi.“Đúng rồi, nói chuyện lâu vậy rồi mà còn chưa biết cô họ gì! Tôi họ Vương, tên là Thánh Triết!” Vương Thánh Triết vừa nói vừa kín đáo dịch lại gần Ninh Tịch.Vương Thánh Triết tự cho là kỹ thuật tán gái của mình cao siêu, nhưng gặp phải Ninh Tịch thì… mắt cô sắp rớt khỏi hốc mắt rồi!!!Cái gì cơ! Cái gã này chính là Vương Thánh Triết, người được xưng là đệ nhất cao thủ tán gái của Đế Đô? Với cái trình độ này á?“Tôi ấy à…” Ninh Tịch vừa mở miệng vừa nhướn mày nhìn Đại Ma Vương đang bước từng bước tới chỗ mình.Hừ! Cuối cùng cũng dứt ra được với thanh mai mà chạy tới quản lí cô rồi hả! Ninh Tịch oán hận nghĩ.Thấy ánh mắt Ninh Tịch như giận như không nhìn về hướng khác thì trong lòng Vương Thánh Triết càng ngứa ngáy đến lạ, ánh mắt này thật quá quyến rũ!Cùng lúc đó, Ninh Tịch cũng nâng cằm lên trả lời câu hỏi của Vương Thánh Triết: “Bây giờ tôi họ Ninh, tương lai sẽ là họ Lục.”Lục Đình Kiêu vốn đang đằng đằng sát khí bước tới, nhưng vừa nghe thấy câu nói này của Ninh Tịch thì khuôn mặt lập tức trở nên dịu dàng như nước.Họ Lục… theo họ anh à…Câu trả lời này thật sâu sắc, không hổ là vợ của anh!“Hửm? Lộ2 nào cơ?” Vương Thánh Triết không hiểu lắm hỏi lại.2 Trong tiếng Trung, âm “Lộ” và “Lục” có cùng cách phát âm.“Lục của Lục Đình Kiêu.” Ninh Tịch trả lời.Nãy giờ Ninh Tịch vẫn nhìn Lục Đình Kiêu chằm chằm nên Vương Thánh Triết cũng nhanh chóng hiểu ra cô có ý gì, gã lập tức nở nụ cười lạnh: “Ha ha, cô Ninh đây khẩu khí cũng lớn thật nhỉ? Ngay cả họ Lục mà cũng dám theo?”Ninh Tịch nhướn mày: “Sao lại không dám? Tôi đã quyết kiếp này không phải Lục Đình Kiêu thì tôi không lấy làm chồng!”Vương Thánh Triết nghe vậy thì suýt cười to: “Cả cái đất Đế Đô này ai chả muốn làm Lục phu nhân, cô muốn thì có ích gì? Chi bằng… chi bằng muốn cái gì đó thực tế một chút!”Vương Thánh Triết nói xong còn cố ý vươn tay về phía Ninh Tịch…Nhưng chỉ trong chớp mắt, Lục Đình Kiêu đã bước tới trước mặt hai người.“Ồ! Lục tổng, ngài…” Thấy người tới, Vương Thánh Triết còn tưởng là đối phương tìm mình, hớn hở chào hỏi.Nhưng Lục Đình Kiêu lại chẳng buồn liếc gã lấy một cái mà dùng giọng điệu cưng chiều nói với cô gái bên cạnh đã: “Lát nữa chờ anh rồi về cùng.”Ninh Tịch cười tủm tỉm gật đầu: “Ừm!”Hai người chỉ trò chuyện một câu thôi nhưng cũng đủ khiến sắc mặt Vương Thánh Triết tái nhợt.Chuyện… này… hai người này… thế này là sao…Không phải là như cái gã ta đang nghĩ đấy chứ…“Ơ… Lục tổng… anh… Tôi…” Vương Thánh Triết nhìn người đàn ông đứng trước mặt mình mà lưỡi cứ quắn quéo vào với nhau không nói được từ nào cho ra hồn.Lục Đình Kiêu không nói gì chỉ dùng mắt của mình “đóng băng” Vương Thánh Triết xong rồi mới xoay người rời đi.Lục Đình Kiêu đi rồi, Vương Thánh Triết vẫn chết sững cả người nhìn Ninh Tịch: “Cô… cô cô cô cô… và Lục Đình Kiêu…”

Chương 1104: Theo họ của anh