Nhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng…

Chương 1182: Anh có thiếu mất miếng thịt nào không?

Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng MộtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng… “Hiểu ạ, hiểu rõ lắm rồi ạ, Chúng Sinh của anh, vốn dĩ không liên quan gì đến History của chúng tôi… anh cũng không có ký hợp đồng với bà chủ của chúng tôi… nên đương nhiên anh muốn xử lý thế nào thì xử lý thế đó ạ…” Đới Uy cười cười cầu hòa, còn tìm luôn lý do biện hộ cho Hàn Kiêu.Sau khi Đới Uy nói xong, Hàn Kiêu liền thẳng tay cúp máy luôn.Mà Ninh Tịch ở đối diện đã đứng đực ra đó, không thốt lên nổi một từ.Cô nhớ là… hồi trước Hàn Kiêu… quả thật đã từng nói anh ta là nhà thiết kế… nhưng chẳng qua là cô không tin mà thôi.Hự! Cái tên cuồng bạo lực này thế mà lại là một nhà thiết kế còn lợi hại hơn cả Cung Thượng Trạch, kể cả có cho cô một cơ hội nữa, cô cũng chẳng thể nào tin nổi!Này cũng quá nghịch thiên rồi!Nhìn thấy cái vẻ kinh ngạc lại nghẹn khuất của Ninh Tịch, Hàn Kiêu cuối cùng cũng hài lòng: “Tín Ngưỡng Hắc Ám đã mang đến sự đả kích không nhỏ cho Tắc Linh các cô nhỉ, Chúng Sinh coi như là chút tâm ý nho nhỏ của tôi, coi như đó là món quà tôi tặng cho cô hoặc là bồi thường cũng được, nhận lấy đi.”Ớ, cái giọng “chẳng qua là một món đồ chơi tôi tiện tay tặng cô thôi” là thế nào đây!Ninh Tịch quét mắt nhìn bộ lễ phục vô cùng hoa lệ trong tay: “Cái này… không thích hợp lắm thì phải…”Hàn Kiêu liếc cô một cái: “Yên tâm, cái này không phải dùng để trả món nợ ân tình của cô lần trước đâu, mạng của tôi đâu có rẻ như vậy. Cái đám bên History tuyệt đối không dám truy cứu thế nên không cần nghĩ ngợi nhiều đâu.”“Hazz, nếu anh đã nói vậy rồi thì tôi cố mà nhận lấy vậy!” Ninh Tịch miệng nói “cố mà nhận” nhưng mà động tác thu bộ trang phục trên tay lại nhanh như chớp: “Mạt Mạt, em cầm bộ trang phục cất gọn vào nhé!”Tuy rằng ngữ khí của Hàn Kiêu rất ngạo mạn, nhưng qua hôm nay cô đã hoàn toàn tin rồi, đối với anh ta mà nói thì bộ trang phục này đích thật chỉ là một món đồ chơi.Huống hồ thứ đó còn là thứ lừa được từ tay Ninh Tuyết Lạc nữa chứ, không cần thì đúng là phí của giời!Cung Thượng Trạch vẻ mặt mê mê mang mang nhìn mọi chuyện phát triển theo hướng cậu ta hoàn toàn không thể ngờ đến…“Đòn sát thủ” của History thế nhưng lại quen với Ninh Tịch, hơn nữa còn nợ cô một món nợ ân tình nữa…“Bảo vật trấn điếm” của History bây giờ lại biến thành của họ?Chuyện này…Hàn Mạt Mạt vừa nãy cũng ở trong văn phòng, cô nàng kinh ngạc đến mức không khép miệng được, mãi đến khi Ninh Tịch gọi cô bảo cô cất bộ trang phục đi cô mới hoàn hồn lại, nhanh chân chạy đến nhận lấy Chúng Sinh.“Còn nữa, Mạt Mạt, lập tức thông báo cho cánh truyền thông, hôm nay Tắc Linh cũng công bố “Bảo vật trấn điếm”.Ninh Tịch quyết định tranh thủ thời cơ, theo sát History, công bố Lạc Thần và Chúng Sinh.“Vâng! Em đi làm ngay đây ạ!” Hàn Mạt Mạt vừa nghe liền cực kỳ hưng phấn chạy đi làm việc.Nếu History mà nhìn thấy Chúng Sinh xuất hiện bên bọn họ, chắc chắn là sẽ tức chết luôn! Đây rõ ràng nai lưng ra làm không công cho người khác hưởng mà.Hàn Kiêu đang yên đang lành bỗng dưng túm lấy cổ áo Cung Thượng Trạch xách lên: “Muốn đánh nhau?”Ninh Tịch vội chạy đến gỡ tay anh ta ra: “Anh làm cái gì thế hả! Một gã chỉ biết thiết kế, tay trói gà còn không chặt như cậu ta thì làm sao mà đánh nhau với anh được, anh cho rằng ai cũng như mình chắc?”“Vậy tại sao cậu ta lại dùng ánh mắt đó nhìn tôi?” Hàn Kiêu hỏi bằng giọng lạnh lẽo.Ninh Tịch bóp trán: “Anh chàng thiết kế nhà tôi từ lúc nhìn thấy Tín Ngưỡng Hắc Ám đã luôn muốn biết người thiết kế ra nó là ai, bây giờ nhìn thấy người đó trước mặt đương nhiên là nhìn nhiều vài cái! Sao? Thiếu mất miếng thịt nào của anh à?

“Hiểu ạ, hiểu rõ lắm rồi ạ, Chúng Sinh của anh, vốn dĩ không liên quan gì đến History của chúng tôi… anh cũng không có ký hợp đồng với bà chủ của chúng tôi… nên đương nhiên anh muốn xử lý thế nào thì xử lý thế đó ạ…” Đới Uy cười cười cầu hòa, còn tìm luôn lý do biện hộ cho Hàn Kiêu.

Sau khi Đới Uy nói xong, Hàn Kiêu liền thẳng tay cúp máy luôn.

Mà Ninh Tịch ở đối diện đã đứng đực ra đó, không thốt lên nổi một từ.

Cô nhớ là… hồi trước Hàn Kiêu… quả thật đã từng nói anh ta là nhà thiết kế… nhưng chẳng qua là cô không tin mà thôi.

Hự! Cái tên cuồng bạo lực này thế mà lại là một nhà thiết kế còn lợi hại hơn cả Cung Thượng Trạch, kể cả có cho cô một cơ hội nữa, cô cũng chẳng thể nào tin nổi!

Này cũng quá nghịch thiên rồi!

Nhìn thấy cái vẻ kinh ngạc lại nghẹn khuất của Ninh Tịch, Hàn Kiêu cuối cùng cũng hài lòng: “Tín Ngưỡng Hắc Ám đã mang đến sự đả kích không nhỏ cho Tắc Linh các cô nhỉ, Chúng Sinh coi như là chút tâm ý nho nhỏ của tôi, coi như đó là món quà tôi tặng cho cô hoặc là bồi thường cũng được, nhận lấy đi.”

Ớ, cái giọng “chẳng qua là một món đồ chơi tôi tiện tay tặng cô thôi” là thế nào đây!

Ninh Tịch quét mắt nhìn bộ lễ phục vô cùng hoa lệ trong tay: “Cái này… không thích hợp lắm thì phải…”

Hàn Kiêu liếc cô một cái: “Yên tâm, cái này không phải dùng để trả món nợ ân tình của cô lần trước đâu, mạng của tôi đâu có rẻ như vậy. Cái đám bên History tuyệt đối không dám truy cứu thế nên không cần nghĩ ngợi nhiều đâu.”

“Hazz, nếu anh đã nói vậy rồi thì tôi cố mà nhận lấy vậy!” Ninh Tịch miệng nói “cố mà nhận” nhưng mà động tác thu bộ trang phục trên tay lại nhanh như chớp: “Mạt Mạt, em cầm bộ trang phục cất gọn vào nhé!”

Tuy rằng ngữ khí của Hàn Kiêu rất ngạo mạn, nhưng qua hôm nay cô đã hoàn toàn tin rồi, đối với anh ta mà nói thì bộ trang phục này đích thật chỉ là một món đồ chơi.

Huống hồ thứ đó còn là thứ lừa được từ tay Ninh Tuyết Lạc nữa chứ, không cần thì đúng là phí của giời!

Cung Thượng Trạch vẻ mặt mê mê mang mang nhìn mọi chuyện phát triển theo hướng cậu ta hoàn toàn không thể ngờ đến…

“Đòn sát thủ” của History thế nhưng lại quen với Ninh Tịch, hơn nữa còn nợ cô một món nợ ân tình nữa…

“Bảo vật trấn điếm” của History bây giờ lại biến thành của họ?

Chuyện này…

Hàn Mạt Mạt vừa nãy cũng ở trong văn phòng, cô nàng kinh ngạc đến mức không khép miệng được, mãi đến khi Ninh Tịch gọi cô bảo cô cất bộ trang phục đi cô mới hoàn hồn lại, nhanh chân chạy đến nhận lấy Chúng Sinh.

“Còn nữa, Mạt Mạt, lập tức thông báo cho cánh truyền thông, hôm nay Tắc Linh cũng công bố “Bảo vật trấn điếm”.

Ninh Tịch quyết định tranh thủ thời cơ, theo sát History, công bố Lạc Thần và Chúng Sinh.

“Vâng! Em đi làm ngay đây ạ!” Hàn Mạt Mạt vừa nghe liền cực kỳ hưng phấn chạy đi làm việc.

Nếu History mà nhìn thấy Chúng Sinh xuất hiện bên bọn họ, chắc chắn là sẽ tức chết luôn! Đây rõ ràng nai lưng ra làm không công cho người khác hưởng mà.

Hàn Kiêu đang yên đang lành bỗng dưng túm lấy cổ áo Cung Thượng Trạch xách lên: “Muốn đánh nhau?”

Ninh Tịch vội chạy đến gỡ tay anh ta ra: “Anh làm cái gì thế hả! Một gã chỉ biết thiết kế, tay trói gà còn không chặt như cậu ta thì làm sao mà đánh nhau với anh được, anh cho rằng ai cũng như mình chắc?”

“Vậy tại sao cậu ta lại dùng ánh mắt đó nhìn tôi?” Hàn Kiêu hỏi bằng giọng lạnh lẽo.

Ninh Tịch bóp trán: “Anh chàng thiết kế nhà tôi từ lúc nhìn thấy Tín Ngưỡng Hắc Ám đã luôn muốn biết người thiết kế ra nó là ai, bây giờ nhìn thấy người đó trước mặt đương nhiên là nhìn nhiều vài cái! Sao? Thiếu mất miếng thịt nào của anh à?

Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng MộtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng… “Hiểu ạ, hiểu rõ lắm rồi ạ, Chúng Sinh của anh, vốn dĩ không liên quan gì đến History của chúng tôi… anh cũng không có ký hợp đồng với bà chủ của chúng tôi… nên đương nhiên anh muốn xử lý thế nào thì xử lý thế đó ạ…” Đới Uy cười cười cầu hòa, còn tìm luôn lý do biện hộ cho Hàn Kiêu.Sau khi Đới Uy nói xong, Hàn Kiêu liền thẳng tay cúp máy luôn.Mà Ninh Tịch ở đối diện đã đứng đực ra đó, không thốt lên nổi một từ.Cô nhớ là… hồi trước Hàn Kiêu… quả thật đã từng nói anh ta là nhà thiết kế… nhưng chẳng qua là cô không tin mà thôi.Hự! Cái tên cuồng bạo lực này thế mà lại là một nhà thiết kế còn lợi hại hơn cả Cung Thượng Trạch, kể cả có cho cô một cơ hội nữa, cô cũng chẳng thể nào tin nổi!Này cũng quá nghịch thiên rồi!Nhìn thấy cái vẻ kinh ngạc lại nghẹn khuất của Ninh Tịch, Hàn Kiêu cuối cùng cũng hài lòng: “Tín Ngưỡng Hắc Ám đã mang đến sự đả kích không nhỏ cho Tắc Linh các cô nhỉ, Chúng Sinh coi như là chút tâm ý nho nhỏ của tôi, coi như đó là món quà tôi tặng cho cô hoặc là bồi thường cũng được, nhận lấy đi.”Ớ, cái giọng “chẳng qua là một món đồ chơi tôi tiện tay tặng cô thôi” là thế nào đây!Ninh Tịch quét mắt nhìn bộ lễ phục vô cùng hoa lệ trong tay: “Cái này… không thích hợp lắm thì phải…”Hàn Kiêu liếc cô một cái: “Yên tâm, cái này không phải dùng để trả món nợ ân tình của cô lần trước đâu, mạng của tôi đâu có rẻ như vậy. Cái đám bên History tuyệt đối không dám truy cứu thế nên không cần nghĩ ngợi nhiều đâu.”“Hazz, nếu anh đã nói vậy rồi thì tôi cố mà nhận lấy vậy!” Ninh Tịch miệng nói “cố mà nhận” nhưng mà động tác thu bộ trang phục trên tay lại nhanh như chớp: “Mạt Mạt, em cầm bộ trang phục cất gọn vào nhé!”Tuy rằng ngữ khí của Hàn Kiêu rất ngạo mạn, nhưng qua hôm nay cô đã hoàn toàn tin rồi, đối với anh ta mà nói thì bộ trang phục này đích thật chỉ là một món đồ chơi.Huống hồ thứ đó còn là thứ lừa được từ tay Ninh Tuyết Lạc nữa chứ, không cần thì đúng là phí của giời!Cung Thượng Trạch vẻ mặt mê mê mang mang nhìn mọi chuyện phát triển theo hướng cậu ta hoàn toàn không thể ngờ đến…“Đòn sát thủ” của History thế nhưng lại quen với Ninh Tịch, hơn nữa còn nợ cô một món nợ ân tình nữa…“Bảo vật trấn điếm” của History bây giờ lại biến thành của họ?Chuyện này…Hàn Mạt Mạt vừa nãy cũng ở trong văn phòng, cô nàng kinh ngạc đến mức không khép miệng được, mãi đến khi Ninh Tịch gọi cô bảo cô cất bộ trang phục đi cô mới hoàn hồn lại, nhanh chân chạy đến nhận lấy Chúng Sinh.“Còn nữa, Mạt Mạt, lập tức thông báo cho cánh truyền thông, hôm nay Tắc Linh cũng công bố “Bảo vật trấn điếm”.Ninh Tịch quyết định tranh thủ thời cơ, theo sát History, công bố Lạc Thần và Chúng Sinh.“Vâng! Em đi làm ngay đây ạ!” Hàn Mạt Mạt vừa nghe liền cực kỳ hưng phấn chạy đi làm việc.Nếu History mà nhìn thấy Chúng Sinh xuất hiện bên bọn họ, chắc chắn là sẽ tức chết luôn! Đây rõ ràng nai lưng ra làm không công cho người khác hưởng mà.Hàn Kiêu đang yên đang lành bỗng dưng túm lấy cổ áo Cung Thượng Trạch xách lên: “Muốn đánh nhau?”Ninh Tịch vội chạy đến gỡ tay anh ta ra: “Anh làm cái gì thế hả! Một gã chỉ biết thiết kế, tay trói gà còn không chặt như cậu ta thì làm sao mà đánh nhau với anh được, anh cho rằng ai cũng như mình chắc?”“Vậy tại sao cậu ta lại dùng ánh mắt đó nhìn tôi?” Hàn Kiêu hỏi bằng giọng lạnh lẽo.Ninh Tịch bóp trán: “Anh chàng thiết kế nhà tôi từ lúc nhìn thấy Tín Ngưỡng Hắc Ám đã luôn muốn biết người thiết kế ra nó là ai, bây giờ nhìn thấy người đó trước mặt đương nhiên là nhìn nhiều vài cái! Sao? Thiếu mất miếng thịt nào của anh à?

Chương 1182: Anh có thiếu mất miếng thịt nào không?