Nhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng…
Chương 2035: Không còn một mình nữa rồi
Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng MộtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng… Mái tóc đen dài cùng chiếc váy đen bó sát người kết hợp với chiếc áo jacket cá tính, đôi giày đinh cool ngầu, không cần phải cố tình trang điểm một cách nữ tính quá, chỉ kẻ nhẹ viền mắt và đánh thêm chút son. Tuy là hình tượng con gái nhưng vẫn giữ lại được khí chất đặc biệt của Giang Mục Dã, đó là sự cuồng dã và bất kham trong anh.Lúc Giang Mục Dã mở mắt ra thì thấy mình như vậy…Hình tượng này hoàn toàn không khó chấp nhận như trong tưởng tượng của anh.Ninh Tịch chống cằm nhìn “đại mỹ nhân” trước mặt: “Ôi! Giang Mục Dã à! Với dáng vẻ này, ông có bảo tôi lên núi đao xuống biển lửa tôi cũng chịu ấy!”Giang Mục Dã hắc tuyến đầy đầu nhìn cô gái đang dùng giọng điệu tán tỉnh con gái để nói với mình trước mặt: “Câm miệng!”“Dáng vẻ bảo người ta “câm miệng” cũng đáng yêu nữa nhá!”“Ninh Tiểu Tịch!!!”May mà “được” Ninh Tịch trêu như thế nên Giang Mục Dã cũng lấy lại bình tĩnh nhanh hơn.Sao cái thể chất chịu ngược của anh lại ngày càng nghiêm trọng thế này!Ninh Tịch đảo mắt: “Sao nào? Chúng ta đi kiểm nghiệm thành quả chút nhé?”Giang Mục Dã cảnh giác nhìn dáng vẻ không lương thiện gì của bà cô nào đó: “Kiểm nghiệm thế nào?”“Tới quán bar! Nếu có đàn ông tới gạ chuyện thì xem như ông thành công rồi!”“Khỏi cần, cảm ơn! Ông đây… cmn chứ trông ánh mắt của bà nhìn tôi thôi là đủ biết tôi thành công rồi!” Giang Mục Dã kiên quyết từ chối thẳng thừng.Còn Ninh Tịch lại tỏ ra rất tiếc nuối.…Tại Lorraine, nước Mỹ.Thời gian này đã sắp tới tuần lễ thời trang quốc tế Lorraine.Ninh Tịch vì phải quay ngoại cảnh cho Sát Thủ nên cũng đã tới đây trước khi sự kiện diễn ra. Sau đó mấy ngày thì cả đội của Tắc Linh cũng khăn gói bay tới thành phố thời trang này để chuẩn bị đón chờ một chiến dịch quan trọng vào tuần tới.Lorraine đúng là kinh đô của thời trang và sắc đẹp, đây là thánh địa trong tim của tất cả các cô gái trên cả thế giới này, cũng là thiên đường và là cái nôi của những nhà thiết kế xuất sắc nhất.Lịch sử của làng thời trang cũng chính là lịch sử của thành phố Lorraine này, đến nay các phong cách thời trang của Lorraine vẫn có sức ảnh hưởng cực lớn tới các nhà thiết kế đỉnh cao của các nước trên thế giới.Giới thời trang tham dự vào tuần lễ thời trang Lorraine đều có địa vị vô cùng cao. Tuần lễ này sẽ quyết định xu thế thời trang thịnh hành của thế giới mỗi năm. Hàng năm, các nhà thiết kế đến từ khắp nơi trên thế giới sẽ có thời gian 7 ngày để trưng bày các tác phẩm của mình, truyền tải những trào lưu mới nhất tới giới thời trang toàn cầu.Hiện tại, History là một trong những thương hiệu mang tính đại diện nhất cho Trung Quốc trên trường Quốc tế. Bởi vì năm kia trên sân khấu của tuần lễ thời trang Lorraine, History cũng đã thể hiện được sự đặc sắc của bản thân mà đánh được một trận thắng lớn, nhảy lên làm đại diện cho thời trang mang phong cách Trung Hoa, nên được dân sành thời trang trong nước vô cùng sùng bái.Năm ngoái, History cũng đã tham dự triển lãm nhưng lại không có sự kinh diễm như khi tham dự lần đầu tiên.Còn với Tắc Linh thì đây lại là năm đầu tiên bọn họ tham dự một sân khấu mang tầm cỡ quốc tế thế này.Lần này các cảnh quay ở Lorraine chủ yếu là cảnh của Giang Mục Dã nên lịch trình quay phim của Ninh Tịch ở đây cũng khá là thoải mái.Hôm đó, sau khi cô hoàn thành các cảnh quay liền tới thẳng sân bay để đón người.Từ xa cô đã trông thấy Cung Thượng Trạch, Kiều Vi Lan và Hàn Mạt Mạt.“Sếp ơi! Ở đây!” Hàn Mạt Mạt vẫy tay lia lịa giữa đoàn người, cô nàng vui mừng chạy ùa về phía Ninh Tịch.Cung Thượng Trạch tụt lại sau mấy bước, tay kéo vali, ngơ ngẩn nhìn bầu trời nơi đây, có chút thất thần.Los Angeles…Đây là thành phố đã cho cậu sức sống và niềm hi vọng vô hạn, rồi cũng chính nó đã đẩy cậu rơi xuống vực thẳm vạn trượng.Cuối cùng cậu lại đặt chân lên vùng đất này, lại trở về nơi đây.“A Trạch, đi thôi!” Bên tai truyền tới tiếng gọi dịu dàng.“Dạ.”Cung Thượng Trạch nhìn ngươi bên cạnh, thu lại tâm hồn đang phiêu du nơi nào đó trở về, để nó hóa thành sức mạnh vô hạn.Lần này, cậu không còn một mình nữa rồi.
Mái tóc đen dài cùng chiếc váy đen bó sát người kết hợp với chiếc áo jacket cá tính, đôi giày đinh cool ngầu, không cần phải cố tình trang điểm một cách nữ tính quá, chỉ kẻ nhẹ viền mắt và đánh thêm chút son. Tuy là hình tượng con gái nhưng vẫn giữ lại được khí chất đặc biệt của Giang Mục Dã, đó là sự cuồng dã và bất kham trong anh.
Lúc Giang Mục Dã mở mắt ra thì thấy mình như vậy…
Hình tượng này hoàn toàn không khó chấp nhận như trong tưởng tượng của anh.
Ninh Tịch chống cằm nhìn “đại mỹ nhân” trước mặt: “Ôi! Giang Mục Dã à! Với dáng vẻ này, ông có bảo tôi lên núi đao xuống biển lửa tôi cũng chịu ấy!”
Giang Mục Dã hắc tuyến đầy đầu nhìn cô gái đang dùng giọng điệu tán tỉnh con gái để nói với mình trước mặt: “Câm miệng!”
“Dáng vẻ bảo người ta “câm miệng” cũng đáng yêu nữa nhá!”
“Ninh Tiểu Tịch!!!”
May mà “được” Ninh Tịch trêu như thế nên Giang Mục Dã cũng lấy lại bình tĩnh nhanh hơn.
Sao cái thể chất chịu ngược của anh lại ngày càng nghiêm trọng thế này!
Ninh Tịch đảo mắt: “Sao nào? Chúng ta đi kiểm nghiệm thành quả chút nhé?”
Giang Mục Dã cảnh giác nhìn dáng vẻ không lương thiện gì của bà cô nào đó: “Kiểm nghiệm thế nào?”
“Tới quán bar! Nếu có đàn ông tới gạ chuyện thì xem như ông thành công rồi!”
“Khỏi cần, cảm ơn! Ông đây… cmn chứ trông ánh mắt của bà nhìn tôi thôi là đủ biết tôi thành công rồi!” Giang Mục Dã kiên quyết từ chối thẳng thừng.
Còn Ninh Tịch lại tỏ ra rất tiếc nuối.
…
Tại Lorraine, nước Mỹ.
Thời gian này đã sắp tới tuần lễ thời trang quốc tế Lorraine.
Ninh Tịch vì phải quay ngoại cảnh cho Sát Thủ nên cũng đã tới đây trước khi sự kiện diễn ra. Sau đó mấy ngày thì cả đội của Tắc Linh cũng khăn gói bay tới thành phố thời trang này để chuẩn bị đón chờ một chiến dịch quan trọng vào tuần tới.
Lorraine đúng là kinh đô của thời trang và sắc đẹp, đây là thánh địa trong tim của tất cả các cô gái trên cả thế giới này, cũng là thiên đường và là cái nôi của những nhà thiết kế xuất sắc nhất.
Lịch sử của làng thời trang cũng chính là lịch sử của thành phố Lorraine này, đến nay các phong cách thời trang của Lorraine vẫn có sức ảnh hưởng cực lớn tới các nhà thiết kế đỉnh cao của các nước trên thế giới.
Giới thời trang tham dự vào tuần lễ thời trang Lorraine đều có địa vị vô cùng cao. Tuần lễ này sẽ quyết định xu thế thời trang thịnh hành của thế giới mỗi năm. Hàng năm, các nhà thiết kế đến từ khắp nơi trên thế giới sẽ có thời gian 7 ngày để trưng bày các tác phẩm của mình, truyền tải những trào lưu mới nhất tới giới thời trang toàn cầu.
Hiện tại, History là một trong những thương hiệu mang tính đại diện nhất cho Trung Quốc trên trường Quốc tế. Bởi vì năm kia trên sân khấu của tuần lễ thời trang Lorraine, History cũng đã thể hiện được sự đặc sắc của bản thân mà đánh được một trận thắng lớn, nhảy lên làm đại diện cho thời trang mang phong cách Trung Hoa, nên được dân sành thời trang trong nước vô cùng sùng bái.
Năm ngoái, History cũng đã tham dự triển lãm nhưng lại không có sự kinh diễm như khi tham dự lần đầu tiên.
Còn với Tắc Linh thì đây lại là năm đầu tiên bọn họ tham dự một sân khấu mang tầm cỡ quốc tế thế này.
Lần này các cảnh quay ở Lorraine chủ yếu là cảnh của Giang Mục Dã nên lịch trình quay phim của Ninh Tịch ở đây cũng khá là thoải mái.
Hôm đó, sau khi cô hoàn thành các cảnh quay liền tới thẳng sân bay để đón người.
Từ xa cô đã trông thấy Cung Thượng Trạch, Kiều Vi Lan và Hàn Mạt Mạt.
“Sếp ơi! Ở đây!” Hàn Mạt Mạt vẫy tay lia lịa giữa đoàn người, cô nàng vui mừng chạy ùa về phía Ninh Tịch.
Cung Thượng Trạch tụt lại sau mấy bước, tay kéo vali, ngơ ngẩn nhìn bầu trời nơi đây, có chút thất thần.
Los Angeles…
Đây là thành phố đã cho cậu sức sống và niềm hi vọng vô hạn, rồi cũng chính nó đã đẩy cậu rơi xuống vực thẳm vạn trượng.
Cuối cùng cậu lại đặt chân lên vùng đất này, lại trở về nơi đây.
“A Trạch, đi thôi!” Bên tai truyền tới tiếng gọi dịu dàng.
“Dạ.”
Cung Thượng Trạch nhìn ngươi bên cạnh, thu lại tâm hồn đang phiêu du nơi nào đó trở về, để nó hóa thành sức mạnh vô hạn.
Lần này, cậu không còn một mình nữa rồi.
Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng MộtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhNhiệt độ nóng rực như thể nham thạch nóng chảy trong lòng núi lửa dường như muốn đốt cháy cô, thứ duy nhất có thể giải thoát cho cô chỉ có người đàn ông trước mặt……. Bám chặt vào làn da lành lạnh như đá cẩm thạch, bản năng muốn sống trong cô cuối cùng cũng khiến cô buông tha cho sự chống cự…. Đau đớn pha lẫn khoái cảm từng chút từng chút một bốc lên, như một những đợt pháo hoa không ngừng nổ tung trong đầu cô, khiến cho cô như một con thuyền cô độc dấn thân vào biển lửa đang cháy rừng rực….. Cảm giác bấp bênh khi chìm khi nổi, nhưng lại khó mà kiềm chế được bản thân mình chìm đắm vào đó. “Này, cô tỉnh lại đi…. ở đây lạnh lắm, đừng ngủ ở đây rồi để cảm lạnh.” Vai bị đè nặng khiến cho Ninh Tịch đột nhiên tỉnh lại, đôi mắt mơ màng bắt gặp ánh mắt ân cần của cô y tá, nhất thời cảm thấy chột dạ đến mức mặt mũi đỏ hồng, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu để trốn. Đáng chết, một thời gian dài đã trôi qua kể từ sau cái đêm say rượu làm loạn đó, cái đêm cô làm loạn với Tô Diễn thi thoảng… Mái tóc đen dài cùng chiếc váy đen bó sát người kết hợp với chiếc áo jacket cá tính, đôi giày đinh cool ngầu, không cần phải cố tình trang điểm một cách nữ tính quá, chỉ kẻ nhẹ viền mắt và đánh thêm chút son. Tuy là hình tượng con gái nhưng vẫn giữ lại được khí chất đặc biệt của Giang Mục Dã, đó là sự cuồng dã và bất kham trong anh.Lúc Giang Mục Dã mở mắt ra thì thấy mình như vậy…Hình tượng này hoàn toàn không khó chấp nhận như trong tưởng tượng của anh.Ninh Tịch chống cằm nhìn “đại mỹ nhân” trước mặt: “Ôi! Giang Mục Dã à! Với dáng vẻ này, ông có bảo tôi lên núi đao xuống biển lửa tôi cũng chịu ấy!”Giang Mục Dã hắc tuyến đầy đầu nhìn cô gái đang dùng giọng điệu tán tỉnh con gái để nói với mình trước mặt: “Câm miệng!”“Dáng vẻ bảo người ta “câm miệng” cũng đáng yêu nữa nhá!”“Ninh Tiểu Tịch!!!”May mà “được” Ninh Tịch trêu như thế nên Giang Mục Dã cũng lấy lại bình tĩnh nhanh hơn.Sao cái thể chất chịu ngược của anh lại ngày càng nghiêm trọng thế này!Ninh Tịch đảo mắt: “Sao nào? Chúng ta đi kiểm nghiệm thành quả chút nhé?”Giang Mục Dã cảnh giác nhìn dáng vẻ không lương thiện gì của bà cô nào đó: “Kiểm nghiệm thế nào?”“Tới quán bar! Nếu có đàn ông tới gạ chuyện thì xem như ông thành công rồi!”“Khỏi cần, cảm ơn! Ông đây… cmn chứ trông ánh mắt của bà nhìn tôi thôi là đủ biết tôi thành công rồi!” Giang Mục Dã kiên quyết từ chối thẳng thừng.Còn Ninh Tịch lại tỏ ra rất tiếc nuối.…Tại Lorraine, nước Mỹ.Thời gian này đã sắp tới tuần lễ thời trang quốc tế Lorraine.Ninh Tịch vì phải quay ngoại cảnh cho Sát Thủ nên cũng đã tới đây trước khi sự kiện diễn ra. Sau đó mấy ngày thì cả đội của Tắc Linh cũng khăn gói bay tới thành phố thời trang này để chuẩn bị đón chờ một chiến dịch quan trọng vào tuần tới.Lorraine đúng là kinh đô của thời trang và sắc đẹp, đây là thánh địa trong tim của tất cả các cô gái trên cả thế giới này, cũng là thiên đường và là cái nôi của những nhà thiết kế xuất sắc nhất.Lịch sử của làng thời trang cũng chính là lịch sử của thành phố Lorraine này, đến nay các phong cách thời trang của Lorraine vẫn có sức ảnh hưởng cực lớn tới các nhà thiết kế đỉnh cao của các nước trên thế giới.Giới thời trang tham dự vào tuần lễ thời trang Lorraine đều có địa vị vô cùng cao. Tuần lễ này sẽ quyết định xu thế thời trang thịnh hành của thế giới mỗi năm. Hàng năm, các nhà thiết kế đến từ khắp nơi trên thế giới sẽ có thời gian 7 ngày để trưng bày các tác phẩm của mình, truyền tải những trào lưu mới nhất tới giới thời trang toàn cầu.Hiện tại, History là một trong những thương hiệu mang tính đại diện nhất cho Trung Quốc trên trường Quốc tế. Bởi vì năm kia trên sân khấu của tuần lễ thời trang Lorraine, History cũng đã thể hiện được sự đặc sắc của bản thân mà đánh được một trận thắng lớn, nhảy lên làm đại diện cho thời trang mang phong cách Trung Hoa, nên được dân sành thời trang trong nước vô cùng sùng bái.Năm ngoái, History cũng đã tham dự triển lãm nhưng lại không có sự kinh diễm như khi tham dự lần đầu tiên.Còn với Tắc Linh thì đây lại là năm đầu tiên bọn họ tham dự một sân khấu mang tầm cỡ quốc tế thế này.Lần này các cảnh quay ở Lorraine chủ yếu là cảnh của Giang Mục Dã nên lịch trình quay phim của Ninh Tịch ở đây cũng khá là thoải mái.Hôm đó, sau khi cô hoàn thành các cảnh quay liền tới thẳng sân bay để đón người.Từ xa cô đã trông thấy Cung Thượng Trạch, Kiều Vi Lan và Hàn Mạt Mạt.“Sếp ơi! Ở đây!” Hàn Mạt Mạt vẫy tay lia lịa giữa đoàn người, cô nàng vui mừng chạy ùa về phía Ninh Tịch.Cung Thượng Trạch tụt lại sau mấy bước, tay kéo vali, ngơ ngẩn nhìn bầu trời nơi đây, có chút thất thần.Los Angeles…Đây là thành phố đã cho cậu sức sống và niềm hi vọng vô hạn, rồi cũng chính nó đã đẩy cậu rơi xuống vực thẳm vạn trượng.Cuối cùng cậu lại đặt chân lên vùng đất này, lại trở về nơi đây.“A Trạch, đi thôi!” Bên tai truyền tới tiếng gọi dịu dàng.“Dạ.”Cung Thượng Trạch nhìn ngươi bên cạnh, thu lại tâm hồn đang phiêu du nơi nào đó trở về, để nó hóa thành sức mạnh vô hạn.Lần này, cậu không còn một mình nữa rồi.