Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…

Chương 716: 716: Có Gì Thì Nói Mau

Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… “Hoa Nhã, cậu đừng giận! Chúng mình không nói nữa là được mà!”Trần Hân Như cuống quýt kéo tay Tống Hoa Nhã.Từ đầu đến giờ, Mạc Đông Húc vẫn duy trì im lặng, không chê cười cũng không ngăn cản cô ta rời đi.“Hoa Nhã, nên tham gia họp mặt bạn học đi!”, Dương Thanh cũng nói.Anh không hề muốn tham gia buổi họp mặt chán ngắt này, nhưng cũng hiểu từ sau khi nhìn thấy Mạc Đông Húc, tâm trạng của Tống Hoa Nhã kém hơn rất nhiều.Kỳ thực cô ta cũng rất muốn biết rốt cuộc anh ta đã xảy ra chuyện gì.Ở lại còn có cơ hội biết được đáp án.Nếu không thể giải đáp, chỉ sợ cả đời này Tống Hoa Nhã sẽ không thoát khỏi bóng ma tâm lý.Đám bạn học thấy Dương Thanh đồng ý đều khinh bỉ nhìn anh.Bọn họ nghĩ Tống Hoa Nhã không muốn ở lại là vì bảo vệ Dương Thanh, thế mà anh còn không biết điều, mặt dày mày dạn chen vào bọn họ.Tống Hoa Nhã vốn rất thông minh, đương nhiên hiểu ý Dương Thanh, trong lòng cảm động.“Chồng cậu đã nói vậy rồi, cậu đi cùng bọn mình đi!”, Trần Hân Như vội nói.“Được, tôi đi cùng mọi người.Nếu mọi người còn sỉ nhục chồng tôi, tôi cũng không cần làm bạn với mấy người nữa”, Tống Hoa Nhã lạnh giọng nói.“Mọi người đi trước đi, anh Thanh đi xe tôi”.Sau khi xe của Thượng Hiểu Hà phóng đi, Mạc Đông Húc lại nói với đám con trai.Thoáng chốc, ngoài cửa quán bar chỉ còn lại Mạc Đông Húc, vợ anh ta Tôn Mỹ Quyên và Dương Thanh.“Mỹ Quyên, em lên xe trước đi, anh muốn nói vài câu với anh Thanh”, Mạc Đông Húc lại nói với vợ.Tôn Mỹ Khuyên không vui nhưng vẫn nghe lời leo lên một chiếc Maybach sang trọng.“Anh thực sự kết hôn với Hoa Nhã rồi à?”Bấy giờ Mạc Đông Húc mới lên tiếng hỏi.Đương nhiên Dương Thanh sẽ không để lộ, gật đầu đáp: “Sao thế? Cậu không tin à?”Mạc Đông Húc khinh thường nhìn anh: “Anh là cái thá gì mà bắt tôi tin?”Quả nhiên, thái độ lễ độ vừa rồi của anh ta đều là giả vờ, lúc này mới lòi đuôi cáo.Dương Thanh cũng không tức giận, cười nhạt một tiếng: “Có gì thì nói mau đi!”- ---------------------------.

“Hoa Nhã, cậu đừng giận! Chúng mình không nói nữa là được mà!”

Trần Hân Như cuống quýt kéo tay Tống Hoa Nhã.

Từ đầu đến giờ, Mạc Đông Húc vẫn duy trì im lặng, không chê cười cũng không ngăn cản cô ta rời đi.

“Hoa Nhã, nên tham gia họp mặt bạn học đi!”, Dương Thanh cũng nói.

Anh không hề muốn tham gia buổi họp mặt chán ngắt này, nhưng cũng hiểu từ sau khi nhìn thấy Mạc Đông Húc, tâm trạng của Tống Hoa Nhã kém hơn rất nhiều.

Kỳ thực cô ta cũng rất muốn biết rốt cuộc anh ta đã xảy ra chuyện gì.

Ở lại còn có cơ hội biết được đáp án.

Nếu không thể giải đáp, chỉ sợ cả đời này Tống Hoa Nhã sẽ không thoát khỏi bóng ma tâm lý.

Đám bạn học thấy Dương Thanh đồng ý đều khinh bỉ nhìn anh.

Bọn họ nghĩ Tống Hoa Nhã không muốn ở lại là vì bảo vệ Dương Thanh, thế mà anh còn không biết điều, mặt dày mày dạn chen vào bọn họ.

Tống Hoa Nhã vốn rất thông minh, đương nhiên hiểu ý Dương Thanh, trong lòng cảm động.

“Chồng cậu đã nói vậy rồi, cậu đi cùng bọn mình đi!”, Trần Hân Như vội nói.

“Được, tôi đi cùng mọi người.

Nếu mọi người còn sỉ nhục chồng tôi, tôi cũng không cần làm bạn với mấy người nữa”, Tống Hoa Nhã lạnh giọng nói.

“Mọi người đi trước đi, anh Thanh đi xe tôi”.

Sau khi xe của Thượng Hiểu Hà phóng đi, Mạc Đông Húc lại nói với đám con trai.

Thoáng chốc, ngoài cửa quán bar chỉ còn lại Mạc Đông Húc, vợ anh ta Tôn Mỹ Quyên và Dương Thanh.

“Mỹ Quyên, em lên xe trước đi, anh muốn nói vài câu với anh Thanh”, Mạc Đông Húc lại nói với vợ.

Tôn Mỹ Khuyên không vui nhưng vẫn nghe lời leo lên một chiếc Maybach sang trọng.

“Anh thực sự kết hôn với Hoa Nhã rồi à?”

Bấy giờ Mạc Đông Húc mới lên tiếng hỏi.

Đương nhiên Dương Thanh sẽ không để lộ, gật đầu đáp: “Sao thế? Cậu không tin à?”

Mạc Đông Húc khinh thường nhìn anh: “Anh là cái thá gì mà bắt tôi tin?”

Quả nhiên, thái độ lễ độ vừa rồi của anh ta đều là giả vờ, lúc này mới lòi đuôi cáo.

Dương Thanh cũng không tức giận, cười nhạt một tiếng: “Có gì thì nói mau đi!”

- ---------------------------.

Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… “Hoa Nhã, cậu đừng giận! Chúng mình không nói nữa là được mà!”Trần Hân Như cuống quýt kéo tay Tống Hoa Nhã.Từ đầu đến giờ, Mạc Đông Húc vẫn duy trì im lặng, không chê cười cũng không ngăn cản cô ta rời đi.“Hoa Nhã, nên tham gia họp mặt bạn học đi!”, Dương Thanh cũng nói.Anh không hề muốn tham gia buổi họp mặt chán ngắt này, nhưng cũng hiểu từ sau khi nhìn thấy Mạc Đông Húc, tâm trạng của Tống Hoa Nhã kém hơn rất nhiều.Kỳ thực cô ta cũng rất muốn biết rốt cuộc anh ta đã xảy ra chuyện gì.Ở lại còn có cơ hội biết được đáp án.Nếu không thể giải đáp, chỉ sợ cả đời này Tống Hoa Nhã sẽ không thoát khỏi bóng ma tâm lý.Đám bạn học thấy Dương Thanh đồng ý đều khinh bỉ nhìn anh.Bọn họ nghĩ Tống Hoa Nhã không muốn ở lại là vì bảo vệ Dương Thanh, thế mà anh còn không biết điều, mặt dày mày dạn chen vào bọn họ.Tống Hoa Nhã vốn rất thông minh, đương nhiên hiểu ý Dương Thanh, trong lòng cảm động.“Chồng cậu đã nói vậy rồi, cậu đi cùng bọn mình đi!”, Trần Hân Như vội nói.“Được, tôi đi cùng mọi người.Nếu mọi người còn sỉ nhục chồng tôi, tôi cũng không cần làm bạn với mấy người nữa”, Tống Hoa Nhã lạnh giọng nói.“Mọi người đi trước đi, anh Thanh đi xe tôi”.Sau khi xe của Thượng Hiểu Hà phóng đi, Mạc Đông Húc lại nói với đám con trai.Thoáng chốc, ngoài cửa quán bar chỉ còn lại Mạc Đông Húc, vợ anh ta Tôn Mỹ Quyên và Dương Thanh.“Mỹ Quyên, em lên xe trước đi, anh muốn nói vài câu với anh Thanh”, Mạc Đông Húc lại nói với vợ.Tôn Mỹ Khuyên không vui nhưng vẫn nghe lời leo lên một chiếc Maybach sang trọng.“Anh thực sự kết hôn với Hoa Nhã rồi à?”Bấy giờ Mạc Đông Húc mới lên tiếng hỏi.Đương nhiên Dương Thanh sẽ không để lộ, gật đầu đáp: “Sao thế? Cậu không tin à?”Mạc Đông Húc khinh thường nhìn anh: “Anh là cái thá gì mà bắt tôi tin?”Quả nhiên, thái độ lễ độ vừa rồi của anh ta đều là giả vờ, lúc này mới lòi đuôi cáo.Dương Thanh cũng không tức giận, cười nhạt một tiếng: “Có gì thì nói mau đi!”- ---------------------------.

Chương 716: 716: Có Gì Thì Nói Mau