Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 868: 868: Anh Uy Hiếp Tôi À
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Suốt cả sáng nay, Dương Thanh đều ở tập đoàn Mamba Đỏ với Tần Thanh Tâm.Tần Thanh Tâm thực sự rất bận rộn, ngày đầu tới đây thay chức tổng giám đốc còn rất nhiều điều cần nắm rõ.Đến giờ cơm trưa, Dương Thanh mới không nhịn được nhắc nhở: “Vợ ơi, đến giờ ăn trưa rồi”.“Hả? Đến giờ ăn trưa rồi á?”Tần Thanh Tâm như người vừa tỉnh mộng, nhìn đồng hồ mới biết đã đến giờ ăn trưa.“Thời gian trôi qua nhanh thật đấy, em còn chưa hiểu được bao nhiêu chuyện về Mamba Đỏ đã hết một buổi sáng rồi”.Tần Thanh Tâm buồn bực nói.Dương Thanh rót một cốc nước nóng cho cô, cười bảo: “Nói chính xác có lẽ chỉ có nửa tiếng thôi, phần lớn thời gian đều phải họp”.Nếu không bị Diệp Thương quấy rối cũng không tốn nhiều thời gian như vậy.“Ăn trưa xong anh đi làm việc của anh đi, đợi em ở đây chẳng có chuyện gì làm, còn chậm trễ thời gian của anh”.Tần Thanh Tâm dọn bàn làm việc rồi nói với Dương Thanh.Sáng nay là vì Tần Thanh Tâm không giải quyết được phiền phức của Mamba Đỏ nên Dương Thanh mới phải vội vàng chạy tới giúp đỡ.Anh ở đây đúng là không giúp được gì, bèn gật đầu đáp: “Được, ăn trưa xong anh sẽ đi.Tan làm anh lại tới đón em”.“Được!”Tần Thanh Tâm mỉm cười hạnh phúc.Bởi vì cô có chuyện gấp ở công ty nên chỉ ăn cùng Dương Thanh một bữa ở một nhà hàng nhỏ gần tập đoàn Mamba Đỏ đã phải rời đi.Thấy cô định đi, Dương Thanh đột nhiên lên tiếng: “Chiều nay anh đón Tiêu Tiêu và em xong, chúng ta đi thăm bà chủ Diệp đi!”Tần Thanh Tâm ngừng bước, nhìn Dương Thanh mấy giây rồi gật đầu: “Được, em đợi anh ở Mamba Đỏ”.Dứt lời, cô quay lưng rời đi.Thấy cô đi vào trong tập đoàn, Dương Thanh mới rời khỏi.Dù sao Diệp Mạn vẫn là mẹ ruột của Tần Thanh Tâm, lần này bị ám sát suýt nữa mất mạng, cô lo lắng sắp phát điên rồi.Vừa nãy Diệp Mạn nhắn tin cho anh như đang dặn dò hậu sự, khiến anh cảm thấy bất an.Vậy nên anh mới nghĩ tới chuyện đưa Tiêu Tiêu đi gặp bà ta.“Dương Thanh!”Anh mới đi được vài bước đã nghe thấy một giọng nói tràn ngập tức giận.Dương Thanh quay lại thấy một chàng trai trẻ đội mũ lưỡi trai đeo khẩu trang đen, đôi mắt đỏ ngầu nhìn mình chằm chằm.Dương Thanh nhận ra giọng nói của đối phương, là Ngô Thiên Hữu cùng đoàn phim với Hạ Hà.Nhưng hiện giờ anh ta đã bị cấm sóng toàn mạng, e là đời này không thể làm nghệ sĩ được nữa.“Có việc gì?”Dương Thanh lạnh lùng hỏi.Ngô Thiên Hữu nghiến răng nghiến lợi nói: “Đúng là oan gia ngõ hẹp, không ngờ lại gặp mày ở đây.Mày hủy hoại sự nghiệp của tao, chẳng lẽ không định giải thích gì sao?”“Đây là anh gieo gió gặt bão bị nghiệp quật, liên quan gì đến tôi?”Dương Thanh cười nói: “Anh tưởng anh bị như vậy là tôi hại à?”“Chẳng lẽ không phải?”Ngô Thiên Hữu cả giận nói: “Mày đừng giả bộ nữa.Chính mày phán tán video và ghi âm bóc phốt tao nên sự nghiệp của tao mới bị hủy!”Dương Thanh có thể cảm giác được anh ta đang cực kỳ giận dữ.“Mày không có tiền có thể xin Hạ Hà.Hôm nay mày nhất định phải bồi thường cho tao năm mươi triệu.Nếu không tao sẽ giết chết lũ chúng mày”.Dương Thanh vốn còn định đùa giỡn Ngô Thiên Hữu, nhưng nghe thấy anh ta uy hiếp mình, sắc mặt lập tức sa sầm.“Anh uy hiếp tôi à?”Dương Thanh híp mắt hỏi.- ---------------------------.
Suốt cả sáng nay, Dương Thanh đều ở tập đoàn Mamba Đỏ với Tần Thanh Tâm.
Tần Thanh Tâm thực sự rất bận rộn, ngày đầu tới đây thay chức tổng giám đốc còn rất nhiều điều cần nắm rõ.
Đến giờ cơm trưa, Dương Thanh mới không nhịn được nhắc nhở: “Vợ ơi, đến giờ ăn trưa rồi”.
“Hả? Đến giờ ăn trưa rồi á?”
Tần Thanh Tâm như người vừa tỉnh mộng, nhìn đồng hồ mới biết đã đến giờ ăn trưa.
“Thời gian trôi qua nhanh thật đấy, em còn chưa hiểu được bao nhiêu chuyện về Mamba Đỏ đã hết một buổi sáng rồi”.
Tần Thanh Tâm buồn bực nói.
Dương Thanh rót một cốc nước nóng cho cô, cười bảo: “Nói chính xác có lẽ chỉ có nửa tiếng thôi, phần lớn thời gian đều phải họp”.
Nếu không bị Diệp Thương quấy rối cũng không tốn nhiều thời gian như vậy.
“Ăn trưa xong anh đi làm việc của anh đi, đợi em ở đây chẳng có chuyện gì làm, còn chậm trễ thời gian của anh”.
Tần Thanh Tâm dọn bàn làm việc rồi nói với Dương Thanh.
Sáng nay là vì Tần Thanh Tâm không giải quyết được phiền phức của Mamba Đỏ nên Dương Thanh mới phải vội vàng chạy tới giúp đỡ.
Anh ở đây đúng là không giúp được gì, bèn gật đầu đáp: “Được, ăn trưa xong anh sẽ đi.
Tan làm anh lại tới đón em”.
“Được!”
Tần Thanh Tâm mỉm cười hạnh phúc.
Bởi vì cô có chuyện gấp ở công ty nên chỉ ăn cùng Dương Thanh một bữa ở một nhà hàng nhỏ gần tập đoàn Mamba Đỏ đã phải rời đi.
Thấy cô định đi, Dương Thanh đột nhiên lên tiếng: “Chiều nay anh đón Tiêu Tiêu và em xong, chúng ta đi thăm bà chủ Diệp đi!”
Tần Thanh Tâm ngừng bước, nhìn Dương Thanh mấy giây rồi gật đầu: “Được, em đợi anh ở Mamba Đỏ”.
Dứt lời, cô quay lưng rời đi.
Thấy cô đi vào trong tập đoàn, Dương Thanh mới rời khỏi.
Dù sao Diệp Mạn vẫn là mẹ ruột của Tần Thanh Tâm, lần này bị ám sát suýt nữa mất mạng, cô lo lắng sắp phát điên rồi.
Vừa nãy Diệp Mạn nhắn tin cho anh như đang dặn dò hậu sự, khiến anh cảm thấy bất an.
Vậy nên anh mới nghĩ tới chuyện đưa Tiêu Tiêu đi gặp bà ta.
“Dương Thanh!”
Anh mới đi được vài bước đã nghe thấy một giọng nói tràn ngập tức giận.
Dương Thanh quay lại thấy một chàng trai trẻ đội mũ lưỡi trai đeo khẩu trang đen, đôi mắt đỏ ngầu nhìn mình chằm chằm.
Dương Thanh nhận ra giọng nói của đối phương, là Ngô Thiên Hữu cùng đoàn phim với Hạ Hà.
Nhưng hiện giờ anh ta đã bị cấm sóng toàn mạng, e là đời này không thể làm nghệ sĩ được nữa.
“Có việc gì?”
Dương Thanh lạnh lùng hỏi.
Ngô Thiên Hữu nghiến răng nghiến lợi nói: “Đúng là oan gia ngõ hẹp, không ngờ lại gặp mày ở đây.
Mày hủy hoại sự nghiệp của tao, chẳng lẽ không định giải thích gì sao?”
“Đây là anh gieo gió gặt bão bị nghiệp quật, liên quan gì đến tôi?”
Dương Thanh cười nói: “Anh tưởng anh bị như vậy là tôi hại à?”
“Chẳng lẽ không phải?”
Ngô Thiên Hữu cả giận nói: “Mày đừng giả bộ nữa.
Chính mày phán tán video và ghi âm bóc phốt tao nên sự nghiệp của tao mới bị hủy!”
Dương Thanh có thể cảm giác được anh ta đang cực kỳ giận dữ.
“Mày không có tiền có thể xin Hạ Hà.
Hôm nay mày nhất định phải bồi thường cho tao năm mươi triệu.
Nếu không tao sẽ giết chết lũ chúng mày”.
Dương Thanh vốn còn định đùa giỡn Ngô Thiên Hữu, nhưng nghe thấy anh ta uy hiếp mình, sắc mặt lập tức sa sầm.
“Anh uy hiếp tôi à?”
Dương Thanh híp mắt hỏi.
- ---------------------------.
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Suốt cả sáng nay, Dương Thanh đều ở tập đoàn Mamba Đỏ với Tần Thanh Tâm.Tần Thanh Tâm thực sự rất bận rộn, ngày đầu tới đây thay chức tổng giám đốc còn rất nhiều điều cần nắm rõ.Đến giờ cơm trưa, Dương Thanh mới không nhịn được nhắc nhở: “Vợ ơi, đến giờ ăn trưa rồi”.“Hả? Đến giờ ăn trưa rồi á?”Tần Thanh Tâm như người vừa tỉnh mộng, nhìn đồng hồ mới biết đã đến giờ ăn trưa.“Thời gian trôi qua nhanh thật đấy, em còn chưa hiểu được bao nhiêu chuyện về Mamba Đỏ đã hết một buổi sáng rồi”.Tần Thanh Tâm buồn bực nói.Dương Thanh rót một cốc nước nóng cho cô, cười bảo: “Nói chính xác có lẽ chỉ có nửa tiếng thôi, phần lớn thời gian đều phải họp”.Nếu không bị Diệp Thương quấy rối cũng không tốn nhiều thời gian như vậy.“Ăn trưa xong anh đi làm việc của anh đi, đợi em ở đây chẳng có chuyện gì làm, còn chậm trễ thời gian của anh”.Tần Thanh Tâm dọn bàn làm việc rồi nói với Dương Thanh.Sáng nay là vì Tần Thanh Tâm không giải quyết được phiền phức của Mamba Đỏ nên Dương Thanh mới phải vội vàng chạy tới giúp đỡ.Anh ở đây đúng là không giúp được gì, bèn gật đầu đáp: “Được, ăn trưa xong anh sẽ đi.Tan làm anh lại tới đón em”.“Được!”Tần Thanh Tâm mỉm cười hạnh phúc.Bởi vì cô có chuyện gấp ở công ty nên chỉ ăn cùng Dương Thanh một bữa ở một nhà hàng nhỏ gần tập đoàn Mamba Đỏ đã phải rời đi.Thấy cô định đi, Dương Thanh đột nhiên lên tiếng: “Chiều nay anh đón Tiêu Tiêu và em xong, chúng ta đi thăm bà chủ Diệp đi!”Tần Thanh Tâm ngừng bước, nhìn Dương Thanh mấy giây rồi gật đầu: “Được, em đợi anh ở Mamba Đỏ”.Dứt lời, cô quay lưng rời đi.Thấy cô đi vào trong tập đoàn, Dương Thanh mới rời khỏi.Dù sao Diệp Mạn vẫn là mẹ ruột của Tần Thanh Tâm, lần này bị ám sát suýt nữa mất mạng, cô lo lắng sắp phát điên rồi.Vừa nãy Diệp Mạn nhắn tin cho anh như đang dặn dò hậu sự, khiến anh cảm thấy bất an.Vậy nên anh mới nghĩ tới chuyện đưa Tiêu Tiêu đi gặp bà ta.“Dương Thanh!”Anh mới đi được vài bước đã nghe thấy một giọng nói tràn ngập tức giận.Dương Thanh quay lại thấy một chàng trai trẻ đội mũ lưỡi trai đeo khẩu trang đen, đôi mắt đỏ ngầu nhìn mình chằm chằm.Dương Thanh nhận ra giọng nói của đối phương, là Ngô Thiên Hữu cùng đoàn phim với Hạ Hà.Nhưng hiện giờ anh ta đã bị cấm sóng toàn mạng, e là đời này không thể làm nghệ sĩ được nữa.“Có việc gì?”Dương Thanh lạnh lùng hỏi.Ngô Thiên Hữu nghiến răng nghiến lợi nói: “Đúng là oan gia ngõ hẹp, không ngờ lại gặp mày ở đây.Mày hủy hoại sự nghiệp của tao, chẳng lẽ không định giải thích gì sao?”“Đây là anh gieo gió gặt bão bị nghiệp quật, liên quan gì đến tôi?”Dương Thanh cười nói: “Anh tưởng anh bị như vậy là tôi hại à?”“Chẳng lẽ không phải?”Ngô Thiên Hữu cả giận nói: “Mày đừng giả bộ nữa.Chính mày phán tán video và ghi âm bóc phốt tao nên sự nghiệp của tao mới bị hủy!”Dương Thanh có thể cảm giác được anh ta đang cực kỳ giận dữ.“Mày không có tiền có thể xin Hạ Hà.Hôm nay mày nhất định phải bồi thường cho tao năm mươi triệu.Nếu không tao sẽ giết chết lũ chúng mày”.Dương Thanh vốn còn định đùa giỡn Ngô Thiên Hữu, nhưng nghe thấy anh ta uy hiếp mình, sắc mặt lập tức sa sầm.“Anh uy hiếp tôi à?”Dương Thanh híp mắt hỏi.- ---------------------------.