Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 938: 938: Đắc Ý
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Dương Thanh nhìn ông Đỗ với vẻ mặt kỳ lạ, khó trách Tiết Vương lại chủ động lấy lòng, còn tặng quà có giá trị lớn như thế, hóa ra lão ta vẫn nhớ đến Đế Thôn.“Tôi nói tôi định thừa kế Đế Thôn khi nào thế?”Dương Thanh cười híp mắt.Ông Đỗ mỉm cười thần bí: “Nếu cậu Thanh không thể thừa kế Đế Thôn, tôi thực sự không tìm ra ai có tư cách đó”.Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!“Được rồi, nhiệm vụ của tôi xem như đã hoàn thành, tôi cũng nên rời khỏi Yến Đô thôi”.“Sau này, sản nghiệp của nhà họ Tiết ở Yến Đô sẽ do cậu Thanh toàn quyền xử lý”.Ông Đỗ nói rồi quay người rời đi.Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!Đến khi ông Đỗ đi khuất hẳn, nụ cười của Dương Thanh mới dần biến mất.Anh ngẩn người nhìn mấy bản hợp đồng trong tay mình, không hề thoải mái như hồi nãy.Năm mươi tỷ do Tiết Vương chủ động đưa tới dễ cầm lắm ư?Có thể nói, đây là một củ khoai lang nóng bỏng tay.Bây giờ người của các Vương tộc đang lũ lượt kéo tới Yến Đô, đều nhắm đến Đế Thôn.Dương Thanh không hề muốn quan tâm, nhưng người của gia tộc nào cũng chủ động tìm anh hết.Hình như anh đã lún sâu vào vũng bùn này, cho dù anh nói mình không hứng thú với Đế Thôn thì cũng không ai tin.“Chẳng lẽ mình phải tham gia trận chiến tranh giành Đế Thôn thật à?”Dương Thanh lẩm bẩm.“Cậu không sao là tốt rồi”.Thấy Mã Siêu vẫn đùa được, anh cũng yên tâm.Anh chợt nói: “Đúng rồi, bây giờ cậu đến tập đoàn Tân Thảo đi, tôi cũng qua đó”.“Vâng!”Mã Siêu đáp ngay.Tập đoàn Tân Thảo chính là sản nghiệp của nhà họ Tiết ở Yến Đô, vừa nãy ông Đỗ đã đưa cho anh hợp đồng chuyển nhượng tập đoàn này.Mã Siêu đã đến từ lâu, khi thấy Dương Thanh thì lập tức tiến lên đón.“Cậu bị nội thương à?”Dương Thanh nhíu mày nhìn Mã Siêu.Với cấp bậc của Dương Thanh, anh có thể cảm nhận được hơi thở của Mã Siêu hơi hỗn loạn, rõ ràng đã bị nội thương.Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!Mã Siêu mỉm cười: “Anh Thanh, anh còn không rõ năng lực hồi phục của em mạnh đến đâu à? Hơn nữa, em có người vợ giỏi y học như Ngải Lâm, mấy vết thương ấy đã là gì chứ?”“Cậu cứ đắc ý thế đi!”Dương Thanh cười mắng.Tuy Mã Siêu bị nội thương nhưng đúng là không nghiêm trọng lắm, mấy ngày là khỏi rồi.“Anh Thanh, anh gọi em đến tập đoàn Tân Thảo làm gì thế?”Mã Siêu hỏi.“Dẫn cậu tới làm quen”.Khi thấy Dương Thanh, Tiêu Chỉ Tinh hỏi với vẻ nghiền ngẫm.“Tôi đến tìm tổng giám đốc của các cô”.Dương Thanh nói: “Nếu cô là thư ký, chắc có thể liên lạc với anh ta nhỉ?”Tiêu Chỉ Tinh mỉm cười lắc đầu: “Dương Thanh, có lẽ hôm nay cậu không gặp được sếp Lưu đâu”.Dương Thanh nhíu mày.“Vì sếp Lưu đã nói, trừ chủ tịch mới của tập đoàn Tân Thảo ra, anh ấy không tiếp ai cả, cậu nên rời đi thì hơn”.Tiêu Chỉ Tinh nói với vẻ đắc ý.- ---------------------------.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dương Thanh nhìn ông Đỗ với vẻ mặt kỳ lạ, khó trách Tiết Vương lại chủ động lấy lòng, còn tặng quà có giá trị lớn như thế, hóa ra lão ta vẫn nhớ đến Đế Thôn.
“Tôi nói tôi định thừa kế Đế Thôn khi nào thế?”
Dương Thanh cười híp mắt.
Ông Đỗ mỉm cười thần bí: “Nếu cậu Thanh không thể thừa kế Đế Thôn, tôi thực sự không tìm ra ai có tư cách đó”.
Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
“Được rồi, nhiệm vụ của tôi xem như đã hoàn thành, tôi cũng nên rời khỏi Yến Đô thôi”.
“Sau này, sản nghiệp của nhà họ Tiết ở Yến Đô sẽ do cậu Thanh toàn quyền xử lý”.
Ông Đỗ nói rồi quay người rời đi.
Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Đến khi ông Đỗ đi khuất hẳn, nụ cười của Dương Thanh mới dần biến mất.
Anh ngẩn người nhìn mấy bản hợp đồng trong tay mình, không hề thoải mái như hồi nãy.
Năm mươi tỷ do Tiết Vương chủ động đưa tới dễ cầm lắm ư?
Có thể nói, đây là một củ khoai lang nóng bỏng tay.
Bây giờ người của các Vương tộc đang lũ lượt kéo tới Yến Đô, đều nhắm đến Đế Thôn.
Dương Thanh không hề muốn quan tâm, nhưng người của gia tộc nào cũng chủ động tìm anh hết.
Hình như anh đã lún sâu vào vũng bùn này, cho dù anh nói mình không hứng thú với Đế Thôn thì cũng không ai tin.
“Chẳng lẽ mình phải tham gia trận chiến tranh giành Đế Thôn thật à?”
Dương Thanh lẩm bẩm.
“Cậu không sao là tốt rồi”.
Thấy Mã Siêu vẫn đùa được, anh cũng yên tâm.
Anh chợt nói: “Đúng rồi, bây giờ cậu đến tập đoàn Tân Thảo đi, tôi cũng qua đó”.
“Vâng!”
Mã Siêu đáp ngay.
Tập đoàn Tân Thảo chính là sản nghiệp của nhà họ Tiết ở Yến Đô, vừa nãy ông Đỗ đã đưa cho anh hợp đồng chuyển nhượng tập đoàn này.
Mã Siêu đã đến từ lâu, khi thấy Dương Thanh thì lập tức tiến lên đón.
“Cậu bị nội thương à?”
Dương Thanh nhíu mày nhìn Mã Siêu.
Với cấp bậc của Dương Thanh, anh có thể cảm nhận được hơi thở của Mã Siêu hơi hỗn loạn, rõ ràng đã bị nội thương.
Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!
Mã Siêu mỉm cười: “Anh Thanh, anh còn không rõ năng lực hồi phục của em mạnh đến đâu à? Hơn nữa, em có người vợ giỏi y học như Ngải Lâm, mấy vết thương ấy đã là gì chứ?”
“Cậu cứ đắc ý thế đi!”
Dương Thanh cười mắng.
Tuy Mã Siêu bị nội thương nhưng đúng là không nghiêm trọng lắm, mấy ngày là khỏi rồi.
“Anh Thanh, anh gọi em đến tập đoàn Tân Thảo làm gì thế?”
Mã Siêu hỏi.
“Dẫn cậu tới làm quen”.
Khi thấy Dương Thanh, Tiêu Chỉ Tinh hỏi với vẻ nghiền ngẫm.
“Tôi đến tìm tổng giám đốc của các cô”.
Dương Thanh nói: “Nếu cô là thư ký, chắc có thể liên lạc với anh ta nhỉ?”
Tiêu Chỉ Tinh mỉm cười lắc đầu: “Dương Thanh, có lẽ hôm nay cậu không gặp được sếp Lưu đâu”.
Dương Thanh nhíu mày.
“Vì sếp Lưu đã nói, trừ chủ tịch mới của tập đoàn Tân Thảo ra, anh ấy không tiếp ai cả, cậu nên rời đi thì hơn”.
Tiêu Chỉ Tinh nói với vẻ đắc ý.
- ---------------------------.
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Dương Thanh nhìn ông Đỗ với vẻ mặt kỳ lạ, khó trách Tiết Vương lại chủ động lấy lòng, còn tặng quà có giá trị lớn như thế, hóa ra lão ta vẫn nhớ đến Đế Thôn.“Tôi nói tôi định thừa kế Đế Thôn khi nào thế?”Dương Thanh cười híp mắt.Ông Đỗ mỉm cười thần bí: “Nếu cậu Thanh không thể thừa kế Đế Thôn, tôi thực sự không tìm ra ai có tư cách đó”.Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!“Được rồi, nhiệm vụ của tôi xem như đã hoàn thành, tôi cũng nên rời khỏi Yến Đô thôi”.“Sau này, sản nghiệp của nhà họ Tiết ở Yến Đô sẽ do cậu Thanh toàn quyền xử lý”.Ông Đỗ nói rồi quay người rời đi.Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!Đến khi ông Đỗ đi khuất hẳn, nụ cười của Dương Thanh mới dần biến mất.Anh ngẩn người nhìn mấy bản hợp đồng trong tay mình, không hề thoải mái như hồi nãy.Năm mươi tỷ do Tiết Vương chủ động đưa tới dễ cầm lắm ư?Có thể nói, đây là một củ khoai lang nóng bỏng tay.Bây giờ người của các Vương tộc đang lũ lượt kéo tới Yến Đô, đều nhắm đến Đế Thôn.Dương Thanh không hề muốn quan tâm, nhưng người của gia tộc nào cũng chủ động tìm anh hết.Hình như anh đã lún sâu vào vũng bùn này, cho dù anh nói mình không hứng thú với Đế Thôn thì cũng không ai tin.“Chẳng lẽ mình phải tham gia trận chiến tranh giành Đế Thôn thật à?”Dương Thanh lẩm bẩm.“Cậu không sao là tốt rồi”.Thấy Mã Siêu vẫn đùa được, anh cũng yên tâm.Anh chợt nói: “Đúng rồi, bây giờ cậu đến tập đoàn Tân Thảo đi, tôi cũng qua đó”.“Vâng!”Mã Siêu đáp ngay.Tập đoàn Tân Thảo chính là sản nghiệp của nhà họ Tiết ở Yến Đô, vừa nãy ông Đỗ đã đưa cho anh hợp đồng chuyển nhượng tập đoàn này.Mã Siêu đã đến từ lâu, khi thấy Dương Thanh thì lập tức tiến lên đón.“Cậu bị nội thương à?”Dương Thanh nhíu mày nhìn Mã Siêu.Với cấp bậc của Dương Thanh, anh có thể cảm nhận được hơi thở của Mã Siêu hơi hỗn loạn, rõ ràng đã bị nội thương.Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*47.*com nha!Mã Siêu mỉm cười: “Anh Thanh, anh còn không rõ năng lực hồi phục của em mạnh đến đâu à? Hơn nữa, em có người vợ giỏi y học như Ngải Lâm, mấy vết thương ấy đã là gì chứ?”“Cậu cứ đắc ý thế đi!”Dương Thanh cười mắng.Tuy Mã Siêu bị nội thương nhưng đúng là không nghiêm trọng lắm, mấy ngày là khỏi rồi.“Anh Thanh, anh gọi em đến tập đoàn Tân Thảo làm gì thế?”Mã Siêu hỏi.“Dẫn cậu tới làm quen”.Khi thấy Dương Thanh, Tiêu Chỉ Tinh hỏi với vẻ nghiền ngẫm.“Tôi đến tìm tổng giám đốc của các cô”.Dương Thanh nói: “Nếu cô là thư ký, chắc có thể liên lạc với anh ta nhỉ?”Tiêu Chỉ Tinh mỉm cười lắc đầu: “Dương Thanh, có lẽ hôm nay cậu không gặp được sếp Lưu đâu”.Dương Thanh nhíu mày.“Vì sếp Lưu đã nói, trừ chủ tịch mới của tập đoàn Tân Thảo ra, anh ấy không tiếp ai cả, cậu nên rời đi thì hơn”.Tiêu Chỉ Tinh nói với vẻ đắc ý.- ---------------------------.