Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 1307: 1307: Thiếu
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Từ khi Lý Tấn gặp được Lục Tinh Tuyết, hắn ta không ngừng quấy rối cô ta.Nhà họ Lục không dám làm gì hắn ta, thậm chí còn bị ép phải liên hôn với nhà họ Lý. Những chuyện này đều là sự sỉ nhục với nhà họ Lục. Bây giờ Lục Nguyên Thông đã biết thực lực của Dương Thanh rất có thể là Vương Cảnh đỉnh phong, sao còn phải sợ nhà họ Lý nữa? Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán, nhưng ít nhất có thể xác định, thực lực của Dương Thanh phải từ Vương Cảnh hậu kỳ trở lên. Cao thủ mạnh nhất nhà họ Lý cũng chỉ mới đạt tới Vương Cảnh hậu kỳ. Nếu nhà họ Lý có gan động tới nhà họ Lục, Lục Nguyên Thông cũng dám liều mạng. “Chủ gia tộc, mặc dù thiên phú võ thuật của cậu ấy rất mạnh nhưng cậu ấy vẫn còn quá trẻ.Nếu cho cậu ấy thêm mười năm, dù là nhà họ Lý cũng chỉ có phải ngước nhìn”. Ông Vương vẫn chưa hết lo lắng: “Nhưng nếu cao thủ đứng đầu nhà họ Lý ra tay, cậu ấy vẫn chưa đủ sức…” Ông Vương đang định nói tiếp thì bị Lục Nguyên Thông ngăn lại: “Nhà họ Lục im hơi lặng tiếng quá lâu, đến lúc liều mạng rồi.Cậu cứ yên tâm, nhà họ Lý còn chưa đủ khả năng diệt nhà họ Lục chúng ta đâu”. Nghe vậy, ông Vương không nói gì thêm, chỉ là trong lòng vô cùng kinh hãi. Ông ta không biết Lục Nguyên Thông lấy đâu ra tự tin, nhưng cũng hiểu lão đã dám nói vậy thì chắc chắn vẫn còn thủ đoạn. “Tôi hiểu rồi!” Ông Vương gật đầu đáp. Cùng lúc đó ở nhà họ Lý. Trong căn biệt thự ở chính giữa tòa trang viên rộng lớn. Một người đàn ông trung niên nghe cấp dưới báo cáo, sa sầm mặt nói: “Cậu nói Lý Tấn bị một người mới hai mươi bảy hai mươi tám tuổi bẻ gãy tay?” Ông ta là Lý Đồng Hạ, bố của Lý Tấn, đồng thời cũng là người thừa kế nhà họ Lý. Cấp dưới vội vàng nói: “Hai cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ bảo vệ cậu chủ cũng bị cậu ta dễ dàng đánh bại”. Lý Đồng Hạ lại nói tiếp: “Thằng nhóc kia đã bẻ gãy một cánh tay của Lý Tấn.Nếu cứ để yên chuyện này, chắc chắn nhà họ Lý sẽ bị các gia tộc khác chê cười”. “Còn có thể làm gì? Đương nhiên là phải lấy lại danh dự rồi!” Lý Sơn lạnh lùng nói, đôi mắt tinh ranh lóe lên sát khí mãnh liệt.
Từ khi Lý Tấn gặp được Lục Tinh Tuyết, hắn ta không ngừng quấy rối cô ta.
Nhà họ Lục không dám làm gì hắn ta, thậm chí còn bị ép phải liên hôn với nhà họ Lý.
Những chuyện này đều là sự sỉ nhục với nhà họ Lục.
Bây giờ Lục Nguyên Thông đã biết thực lực của Dương Thanh rất có thể là Vương Cảnh đỉnh phong, sao còn phải sợ nhà họ Lý nữa?
Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán, nhưng ít nhất có thể xác định, thực lực của Dương Thanh phải từ Vương Cảnh hậu kỳ trở lên.
Cao thủ mạnh nhất nhà họ Lý cũng chỉ mới đạt tới Vương Cảnh hậu kỳ.
Nếu nhà họ Lý có gan động tới nhà họ Lục, Lục Nguyên Thông cũng dám liều mạng.
“Chủ gia tộc, mặc dù thiên phú võ thuật của cậu ấy rất mạnh nhưng cậu ấy vẫn còn quá trẻ.
Nếu cho cậu ấy thêm mười năm, dù là nhà họ Lý cũng chỉ có phải ngước nhìn”.
Ông Vương vẫn chưa hết lo lắng: “Nhưng nếu cao thủ đứng đầu nhà họ Lý ra tay, cậu ấy vẫn chưa đủ sức…”
Ông Vương đang định nói tiếp thì bị Lục Nguyên Thông ngăn lại: “Nhà họ Lục im hơi lặng tiếng quá lâu, đến lúc liều mạng rồi.
Cậu cứ yên tâm, nhà họ Lý còn chưa đủ khả năng diệt nhà họ Lục chúng ta đâu”.
Nghe vậy, ông Vương không nói gì thêm, chỉ là trong lòng vô cùng kinh hãi.
Ông ta không biết Lục Nguyên Thông lấy đâu ra tự tin, nhưng cũng hiểu lão đã dám nói vậy thì chắc chắn vẫn còn thủ đoạn.
“Tôi hiểu rồi!”
Ông Vương gật đầu đáp.
Cùng lúc đó ở nhà họ Lý.
Trong căn biệt thự ở chính giữa tòa trang viên rộng lớn.
Một người đàn ông trung niên nghe cấp dưới báo cáo, sa sầm mặt nói: “Cậu nói Lý Tấn bị một người mới hai mươi bảy hai mươi tám tuổi bẻ gãy tay?”
Ông ta là Lý Đồng Hạ, bố của Lý Tấn, đồng thời cũng là người thừa kế nhà họ Lý.
Cấp dưới vội vàng nói: “Hai cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ bảo vệ cậu chủ cũng bị cậu ta dễ dàng đánh bại”.
Lý Đồng Hạ lại nói tiếp: “Thằng nhóc kia đã bẻ gãy một cánh tay của Lý Tấn.
Nếu cứ để yên chuyện này, chắc chắn nhà họ Lý sẽ bị các gia tộc khác chê cười”.
“Còn có thể làm gì? Đương nhiên là phải lấy lại danh dự rồi!”
Lý Sơn lạnh lùng nói, đôi mắt tinh ranh lóe lên sát khí mãnh liệt.
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Từ khi Lý Tấn gặp được Lục Tinh Tuyết, hắn ta không ngừng quấy rối cô ta.Nhà họ Lục không dám làm gì hắn ta, thậm chí còn bị ép phải liên hôn với nhà họ Lý. Những chuyện này đều là sự sỉ nhục với nhà họ Lục. Bây giờ Lục Nguyên Thông đã biết thực lực của Dương Thanh rất có thể là Vương Cảnh đỉnh phong, sao còn phải sợ nhà họ Lý nữa? Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán, nhưng ít nhất có thể xác định, thực lực của Dương Thanh phải từ Vương Cảnh hậu kỳ trở lên. Cao thủ mạnh nhất nhà họ Lý cũng chỉ mới đạt tới Vương Cảnh hậu kỳ. Nếu nhà họ Lý có gan động tới nhà họ Lục, Lục Nguyên Thông cũng dám liều mạng. “Chủ gia tộc, mặc dù thiên phú võ thuật của cậu ấy rất mạnh nhưng cậu ấy vẫn còn quá trẻ.Nếu cho cậu ấy thêm mười năm, dù là nhà họ Lý cũng chỉ có phải ngước nhìn”. Ông Vương vẫn chưa hết lo lắng: “Nhưng nếu cao thủ đứng đầu nhà họ Lý ra tay, cậu ấy vẫn chưa đủ sức…” Ông Vương đang định nói tiếp thì bị Lục Nguyên Thông ngăn lại: “Nhà họ Lục im hơi lặng tiếng quá lâu, đến lúc liều mạng rồi.Cậu cứ yên tâm, nhà họ Lý còn chưa đủ khả năng diệt nhà họ Lục chúng ta đâu”. Nghe vậy, ông Vương không nói gì thêm, chỉ là trong lòng vô cùng kinh hãi. Ông ta không biết Lục Nguyên Thông lấy đâu ra tự tin, nhưng cũng hiểu lão đã dám nói vậy thì chắc chắn vẫn còn thủ đoạn. “Tôi hiểu rồi!” Ông Vương gật đầu đáp. Cùng lúc đó ở nhà họ Lý. Trong căn biệt thự ở chính giữa tòa trang viên rộng lớn. Một người đàn ông trung niên nghe cấp dưới báo cáo, sa sầm mặt nói: “Cậu nói Lý Tấn bị một người mới hai mươi bảy hai mươi tám tuổi bẻ gãy tay?” Ông ta là Lý Đồng Hạ, bố của Lý Tấn, đồng thời cũng là người thừa kế nhà họ Lý. Cấp dưới vội vàng nói: “Hai cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ bảo vệ cậu chủ cũng bị cậu ta dễ dàng đánh bại”. Lý Đồng Hạ lại nói tiếp: “Thằng nhóc kia đã bẻ gãy một cánh tay của Lý Tấn.Nếu cứ để yên chuyện này, chắc chắn nhà họ Lý sẽ bị các gia tộc khác chê cười”. “Còn có thể làm gì? Đương nhiên là phải lấy lại danh dự rồi!” Lý Sơn lạnh lùng nói, đôi mắt tinh ranh lóe lên sát khí mãnh liệt.