Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 1695: 1695: Chúng Ta Mau Đi Thôi!
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Bây giờ cô ta đã trở thành ngôi sao nổi tiếng bậc nhất Chiêu Châu, thu nhập cũng tăng mạnh, nhưng cô ta biết rõ, cô ta sẽ không bao giờ sở hữu những thứ đó nếu thiếu Dương Thanh.Vừa bước vào biệt thự, cô ta đã nhìn thấy một người trung niên đang ngồi trên ghế sofa.Cô ta lập tức biến sắc, định quay người ra ngoài.Nhưng cô ta còn chưa kịp mở cửa, người trung niên đã bước đến bên cô ta.Ông ta cười híp mắt: “Cô Hạ Hà, mời cô đi với tôi một chuyến!”Hạ Hà nhìn người trung niên xa lạ trước mặt, vô cùng hoảng hốt.Cô ta căng thẳng nói: “Rốt cuộc ông là ai? Tại sao tôi phải đi với ông chứ?” Người trung niên cười ha hả, nhìn chằm chằm vào Hạ Hà: “Đương nhiên phải có việc thì tôi mới mời cô đi rồi, nếu cô Hạ không muốn bị đau thì tốt nhất đừng nên phản kháng”.Hạ Hà biết có chống cự cũng vô dụng, còn có thể bị thương.Thế là cô ta cắn răng, nói: “Tôi sẽ đi với ông!” Người trung niên cũng không hạn chế sự tự do của Hạ Hà, định đưa cô ta rời đi.“Hà à, đây là ai vậy?” Đúng lúc này, một người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị bước đến.Thấy Hạ Hà đang chuẩn bị rời đi với một người đàn ông trung niên, bà ta không khỏi nhíu mày.Bà ta biết hết bạn bè và đồng nghiệp của Hạ Hà, người trung niên trước mặt có dáng vẻ dữ dằn, vừa nhìn đã thấy không giống như người tốt.Hạ Hà vội nói: “Mẹ, đây là bạn con, con với ông ta ra ngoài một chuyến”.Cô ta nói rồi giục: “Chúng ta mau đi thôi!” Người trung niên mỉm cười với Lục Văn Tĩnh - mẹ Hạ Hà rồi rời đi với cô ta.“Rầm!” Đúng lúc người trung niên quay đi, đầu ông ta bị một vật nặng đập trúng.“Hà à, chạy đi!” “Phập!” Máu tươi túa ra, con dao trong tay người trung niên cắm vào người Lục Văn Tĩnh, chỉ còn một nửa cán dao ở ngoài.“Mẹ!” Hạ Hà hét một tiếng xé lòng..
Bây giờ cô ta đã trở thành ngôi sao nổi tiếng bậc nhất Chiêu Châu, thu nhập cũng tăng mạnh, nhưng cô ta biết rõ, cô ta sẽ không bao giờ sở hữu những thứ đó nếu thiếu Dương Thanh.
Vừa bước vào biệt thự, cô ta đã nhìn thấy một người trung niên đang ngồi trên ghế sofa.
Cô ta lập tức biến sắc, định quay người ra ngoài.
Nhưng cô ta còn chưa kịp mở cửa, người trung niên đã bước đến bên cô ta.
Ông ta cười híp mắt: “Cô Hạ Hà, mời cô đi với tôi một chuyến!”
Hạ Hà nhìn người trung niên xa lạ trước mặt, vô cùng hoảng hốt.
Cô ta căng thẳng nói: “Rốt cuộc ông là ai? Tại sao tôi phải đi với ông chứ?”
Người trung niên cười ha hả, nhìn chằm chằm vào Hạ Hà: “Đương nhiên phải có việc thì tôi mới mời cô đi rồi, nếu cô Hạ không muốn bị đau thì tốt nhất đừng nên phản kháng”.
Hạ Hà biết có chống cự cũng vô dụng, còn có thể bị thương.
Thế là cô ta cắn răng, nói: “Tôi sẽ đi với ông!”
Người trung niên cũng không hạn chế sự tự do của Hạ Hà, định đưa cô ta rời đi.
“Hà à, đây là ai vậy?”
Đúng lúc này, một người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị bước đến.
Thấy Hạ Hà đang chuẩn bị rời đi với một người đàn ông trung niên, bà ta không khỏi nhíu mày.
Bà ta biết hết bạn bè và đồng nghiệp của Hạ Hà, người trung niên trước mặt có dáng vẻ dữ dằn, vừa nhìn đã thấy không giống như người tốt.
Hạ Hà vội nói: “Mẹ, đây là bạn con, con với ông ta ra ngoài một chuyến”.
Cô ta nói rồi giục: “Chúng ta mau đi thôi!”
Người trung niên mỉm cười với Lục Văn Tĩnh - mẹ Hạ Hà rồi rời đi với cô ta.
“Rầm!”
Đúng lúc người trung niên quay đi, đầu ông ta bị một vật nặng đập trúng.
“Hà à, chạy đi!”
“Phập!”
Máu tươi túa ra, con dao trong tay người trung niên cắm vào người Lục Văn Tĩnh, chỉ còn một nửa cán dao ở ngoài.
“Mẹ!”
Hạ Hà hét một tiếng xé lòng.
.
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Bây giờ cô ta đã trở thành ngôi sao nổi tiếng bậc nhất Chiêu Châu, thu nhập cũng tăng mạnh, nhưng cô ta biết rõ, cô ta sẽ không bao giờ sở hữu những thứ đó nếu thiếu Dương Thanh.Vừa bước vào biệt thự, cô ta đã nhìn thấy một người trung niên đang ngồi trên ghế sofa.Cô ta lập tức biến sắc, định quay người ra ngoài.Nhưng cô ta còn chưa kịp mở cửa, người trung niên đã bước đến bên cô ta.Ông ta cười híp mắt: “Cô Hạ Hà, mời cô đi với tôi một chuyến!”Hạ Hà nhìn người trung niên xa lạ trước mặt, vô cùng hoảng hốt.Cô ta căng thẳng nói: “Rốt cuộc ông là ai? Tại sao tôi phải đi với ông chứ?” Người trung niên cười ha hả, nhìn chằm chằm vào Hạ Hà: “Đương nhiên phải có việc thì tôi mới mời cô đi rồi, nếu cô Hạ không muốn bị đau thì tốt nhất đừng nên phản kháng”.Hạ Hà biết có chống cự cũng vô dụng, còn có thể bị thương.Thế là cô ta cắn răng, nói: “Tôi sẽ đi với ông!” Người trung niên cũng không hạn chế sự tự do của Hạ Hà, định đưa cô ta rời đi.“Hà à, đây là ai vậy?” Đúng lúc này, một người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị bước đến.Thấy Hạ Hà đang chuẩn bị rời đi với một người đàn ông trung niên, bà ta không khỏi nhíu mày.Bà ta biết hết bạn bè và đồng nghiệp của Hạ Hà, người trung niên trước mặt có dáng vẻ dữ dằn, vừa nhìn đã thấy không giống như người tốt.Hạ Hà vội nói: “Mẹ, đây là bạn con, con với ông ta ra ngoài một chuyến”.Cô ta nói rồi giục: “Chúng ta mau đi thôi!” Người trung niên mỉm cười với Lục Văn Tĩnh - mẹ Hạ Hà rồi rời đi với cô ta.“Rầm!” Đúng lúc người trung niên quay đi, đầu ông ta bị một vật nặng đập trúng.“Hà à, chạy đi!” “Phập!” Máu tươi túa ra, con dao trong tay người trung niên cắm vào người Lục Văn Tĩnh, chỉ còn một nửa cán dao ở ngoài.“Mẹ!” Hạ Hà hét một tiếng xé lòng..