Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…

Chương 1706: 1706: Đi Làm Việc Đi

Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Yoshida run lên, vội vã thưa: "Xin cậu cứ yên tâm, tôi tuyệt đối không dám giở trò gì đâu, tôi thật sự chỉ có ý định tới tập đoàn Thuận Thiên để làm thủ tục chuyển nhượng những doanh nghiệp của Chiêu Châu cho cậu thôi".Dương Thanh lạnh nhạt nói: "Vậy đi thôi".Hai mươi phút sau, Dương Thanh và Phùng Giai Di đi theo Yoshida tới tòa nhà trụ sở chính của tập đoàn Thuận Thiên.Trên tầng cao nhất, bên trong phòng làm việc của chủ tịch.Yoshida đứng một bên, Dương Thanh ngồi trên ghế, tay cầm một xấp hợp đồng, thận trọng đọc.Yoshida không dám thở mạnh, chỉ nơm nớp sợ hãi đứng bên cạnh, trước mặt người có thực lực vượt trội hẳn, ông ta thậm chí còn không dám nghĩ tới chuyện chạy trốn.Đúng lúc này, Lạc Bân tới, sau lưng còn có vài vị luật sư cao cấp do tập đoàn Nhạn Thanh trả lương cao mời về.Lạc Bân thấy Dương Thanh đang ngồi trước bàn làm việc trong phòng chủ tịch của tập đoàn Thuận Thiên mà Yoshida lại đang đứng bên cạnh, ông ta giật mình ngây người ra.Lạc Bân vội vàng hỏi: "Chủ tịch, người mà cậu muốn tôi mang tới, tôi đã mang đủ, có chuyện gì xin cậu cứ việc căn dặn".Dương Thanh đưa ngay xấp hợp đồng mà Yoshida đã chuẩn bị sẵn cho Lạc Bân, nói: "Đây là hợp đồng thu mua tập đoàn Thuận Thiên của tập đoàn Nhạn Thanh, ông đưa cho đoàn luật sư kiểm tra kĩ càng xem có vấn đề gì không".Lạc Bân kinh hãi trong lòng, ông ta không ngờ tập đoàn Nhạn Thanh vừa bị Yoshida dùng thủ đoạn hèn hạ để thu mua mất, chưa được vài tiếng đồng hồ sau, tập đoàn Nhạn Thanh đã trở về trong tay Dương Thanh, thậm chí còn thu mua luôn cả tập đoàn Thuận Thiên.Lạc Bân vội đưa hợp đồng cho đoàn luật sư kiểm tra, bản thân ông ta cũng lấy một bản xem kĩ.Khi ông ta nhìn thấy tập đoàn Thuận Thiên đã sở hữu hai mươi tám doanh nghiệp lớn của Chiêu Châu thì đã sợ đến ngây cả người.Nhưng điều khiến ông ta khiếp sợ hơn nữa còn ở phía sau, tập đoàn Nhạn Thanh thu mua tập đoàn Thuận Thiên với giá chỉ một tệ."Trong thời gian ngắn, tôi không yêu cầu người giỏi cỡ nào mới trở thành quản lí cao cấp được mà chỉ cần toàn bộ các quản lí cao cấp của tập đoàn Thuận Thiên đều phải là người của chúng ta, ông hiểu ý tôi chứ?"  Lạc Bân vội nói: "Tôi hiểu! Chủ tịch muốn nắm lấy tập đoàn Thuận Thiên về tay chúng ta với tốc độ nhanh nhất có thể, sau đó căn cứ theo thành tích làm việc để xác định lại hệ thống quản lí cao cấp".Dương Thanh gật đầu: "Đi làm việc đi".Lạc Bân gật đầu: "Vâng!".

Yoshida run lên, vội vã thưa: "Xin cậu cứ yên tâm, tôi tuyệt đối không dám giở trò gì đâu, tôi thật sự chỉ có ý định tới tập đoàn Thuận Thiên để làm thủ tục chuyển nhượng những doanh nghiệp của Chiêu Châu cho cậu thôi".

Dương Thanh lạnh nhạt nói: "Vậy đi thôi".

Hai mươi phút sau, Dương Thanh và Phùng Giai Di đi theo Yoshida tới tòa nhà trụ sở chính của tập đoàn Thuận Thiên.

Trên tầng cao nhất, bên trong phòng làm việc của chủ tịch.

Yoshida đứng một bên, Dương Thanh ngồi trên ghế, tay cầm một xấp hợp đồng, thận trọng đọc.

Yoshida không dám thở mạnh, chỉ nơm nớp sợ hãi đứng bên cạnh, trước mặt người có thực lực vượt trội hẳn, ông ta thậm chí còn không dám nghĩ tới chuyện chạy trốn.

Đúng lúc này, Lạc Bân tới, sau lưng còn có vài vị luật sư cao cấp do tập đoàn Nhạn Thanh trả lương cao mời về.

Lạc Bân thấy Dương Thanh đang ngồi trước bàn làm việc trong phòng chủ tịch của tập đoàn Thuận Thiên mà Yoshida lại đang đứng bên cạnh, ông ta giật mình ngây người ra.

Lạc Bân vội vàng hỏi: "Chủ tịch, người mà cậu muốn tôi mang tới, tôi đã mang đủ, có chuyện gì xin cậu cứ việc căn dặn".

Dương Thanh đưa ngay xấp hợp đồng mà Yoshida đã chuẩn bị sẵn cho Lạc Bân, nói: "Đây là hợp đồng thu mua tập đoàn Thuận Thiên của tập đoàn Nhạn Thanh, ông đưa cho đoàn luật sư kiểm tra kĩ càng xem có vấn đề gì không".

Lạc Bân kinh hãi trong lòng, ông ta không ngờ tập đoàn Nhạn Thanh vừa bị Yoshida dùng thủ đoạn hèn hạ để thu mua mất, chưa được vài tiếng đồng hồ sau, tập đoàn Nhạn Thanh đã trở về trong tay Dương Thanh, thậm chí còn thu mua luôn cả tập đoàn Thuận Thiên.

Lạc Bân vội đưa hợp đồng cho đoàn luật sư kiểm tra, bản thân ông ta cũng lấy một bản xem kĩ.

Khi ông ta nhìn thấy tập đoàn Thuận Thiên đã sở hữu hai mươi tám doanh nghiệp lớn của Chiêu Châu thì đã sợ đến ngây cả người.

Nhưng điều khiến ông ta khiếp sợ hơn nữa còn ở phía sau, tập đoàn Nhạn Thanh thu mua tập đoàn Thuận Thiên với giá chỉ một tệ.

"Trong thời gian ngắn, tôi không yêu cầu người giỏi cỡ nào mới trở thành quản lí cao cấp được mà chỉ cần toàn bộ các quản lí cao cấp của tập đoàn Thuận Thiên đều phải là người của chúng ta, ông hiểu ý tôi chứ?"  

Lạc Bân vội nói: "Tôi hiểu! Chủ tịch muốn nắm lấy tập đoàn Thuận Thiên về tay chúng ta với tốc độ nhanh nhất có thể, sau đó căn cứ theo thành tích làm việc để xác định lại hệ thống quản lí cao cấp".

Dương Thanh gật đầu: "Đi làm việc đi".

Lạc Bân gật đầu: "Vâng!".

Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Yoshida run lên, vội vã thưa: "Xin cậu cứ yên tâm, tôi tuyệt đối không dám giở trò gì đâu, tôi thật sự chỉ có ý định tới tập đoàn Thuận Thiên để làm thủ tục chuyển nhượng những doanh nghiệp của Chiêu Châu cho cậu thôi".Dương Thanh lạnh nhạt nói: "Vậy đi thôi".Hai mươi phút sau, Dương Thanh và Phùng Giai Di đi theo Yoshida tới tòa nhà trụ sở chính của tập đoàn Thuận Thiên.Trên tầng cao nhất, bên trong phòng làm việc của chủ tịch.Yoshida đứng một bên, Dương Thanh ngồi trên ghế, tay cầm một xấp hợp đồng, thận trọng đọc.Yoshida không dám thở mạnh, chỉ nơm nớp sợ hãi đứng bên cạnh, trước mặt người có thực lực vượt trội hẳn, ông ta thậm chí còn không dám nghĩ tới chuyện chạy trốn.Đúng lúc này, Lạc Bân tới, sau lưng còn có vài vị luật sư cao cấp do tập đoàn Nhạn Thanh trả lương cao mời về.Lạc Bân thấy Dương Thanh đang ngồi trước bàn làm việc trong phòng chủ tịch của tập đoàn Thuận Thiên mà Yoshida lại đang đứng bên cạnh, ông ta giật mình ngây người ra.Lạc Bân vội vàng hỏi: "Chủ tịch, người mà cậu muốn tôi mang tới, tôi đã mang đủ, có chuyện gì xin cậu cứ việc căn dặn".Dương Thanh đưa ngay xấp hợp đồng mà Yoshida đã chuẩn bị sẵn cho Lạc Bân, nói: "Đây là hợp đồng thu mua tập đoàn Thuận Thiên của tập đoàn Nhạn Thanh, ông đưa cho đoàn luật sư kiểm tra kĩ càng xem có vấn đề gì không".Lạc Bân kinh hãi trong lòng, ông ta không ngờ tập đoàn Nhạn Thanh vừa bị Yoshida dùng thủ đoạn hèn hạ để thu mua mất, chưa được vài tiếng đồng hồ sau, tập đoàn Nhạn Thanh đã trở về trong tay Dương Thanh, thậm chí còn thu mua luôn cả tập đoàn Thuận Thiên.Lạc Bân vội đưa hợp đồng cho đoàn luật sư kiểm tra, bản thân ông ta cũng lấy một bản xem kĩ.Khi ông ta nhìn thấy tập đoàn Thuận Thiên đã sở hữu hai mươi tám doanh nghiệp lớn của Chiêu Châu thì đã sợ đến ngây cả người.Nhưng điều khiến ông ta khiếp sợ hơn nữa còn ở phía sau, tập đoàn Nhạn Thanh thu mua tập đoàn Thuận Thiên với giá chỉ một tệ."Trong thời gian ngắn, tôi không yêu cầu người giỏi cỡ nào mới trở thành quản lí cao cấp được mà chỉ cần toàn bộ các quản lí cao cấp của tập đoàn Thuận Thiên đều phải là người của chúng ta, ông hiểu ý tôi chứ?"  Lạc Bân vội nói: "Tôi hiểu! Chủ tịch muốn nắm lấy tập đoàn Thuận Thiên về tay chúng ta với tốc độ nhanh nhất có thể, sau đó căn cứ theo thành tích làm việc để xác định lại hệ thống quản lí cao cấp".Dương Thanh gật đầu: "Đi làm việc đi".Lạc Bân gật đầu: "Vâng!".

Chương 1706: 1706: Đi Làm Việc Đi