Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 1718: 1718: Cao Thủ Của Hoài Thành Đã Đuổi Tới Nơi Rồi!
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Phùng Tiểu Uyển nói: "Em đang nghiên cứu, tạm thời chưa có bất kì kết quả gì".Dương Thanh thấy sắc mặt hai cô đều hết sức nặng nề, bèn cười an ủi: "Yên tâm đi, tạm thời anh còn có thể duy trì trạng thái kích hoạt huyết mạch thế này, một con cổ trùng Vô Tâm cỏn con mà thôi, không thể lấy được mạng anh đâu".Phùng Tiểu Uyển nghiêm nghị nói với Dương Thanh: "Anh Thanh, anh cứ yên tâm, nhất định em sẽ tìm mọi cách để giúp anh giải quyết con cổ trùng này".Dương Thanh lại lắc đầu, nhìn về phía Mã Siêu đang nằm trên giường bệnh.Anh nghiêm túc nói: "Tạm thời anh còn có thể đè ép con cổ trùng này khiến nó không thể gây thương tổn cho anh, cho nên trước mắt sẽ không có nguy hiểm gì đâu.Em hãy tìm cách đánh thức ý thức của Mã Siêu trước đã, anh lo rằng nếu cậu ấy rơi vào trạng thái này quá lâu thì dù về sau có thể khôi phục cũng sẽ bị mất đi một phần kí ức".Phùng Tiểu Uyển gật đầu: "Anh yên tâm, vấn đề của anh Siêu, em đã có phương hướng rồi, không bao lâu nữa là có thể đánh thức anh ấy, hiện tại anh mới là người đang gặp nguy hiểm thực sự, một khi anh gặp chuyện không may, tất cả bọn em đều sẽ rơi vào tình cảnh nguy hiểm".Ngải Lâm cũng nói: "Tiểu Uyển nói đúng đấy, nếu cậu có chuyện gì, những người sống dựa vào cậu như chúng tôi đây chỉ e sẽ gặp phải nguy hiểm đến tính mạng cả".Dương Thanh chợt cảm thấy gánh nặng trách nhiệm trên vai trở nên nặng nề hơn, anh nghiêm nghị nói: "Mọi người yên tâm, tôi sẽ bảo vệ mọi người!" "Vậy thôi, nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi đi tu luyện trước đã".Nói xong, anh quay đầu định bước đi.Nhưng đúng lúc này, bên ngoài bỗng có tiếng gõ cửa vang lên, sau đó, một giọng nói quen thuộc vẳng vào: "Cậu Thanh, chúng tôi có thể vào được không?" Nghe thấy giọng nói này, Dương Thanh hơi sửng sốt, Phùng Tiểu Uyển lập tức vui mừng reo lên: "Ông Tống Tả và ông Tống Hữu về rồi!" Vừa nói, cô ta vừa chạy ra mở cửa.Cửa vừa mở ra đã thấy hai anh em họ Tống đứng đó."Ông Tả, ông Hữu, hai ông sao vậy?" Hai người vừa bước vào, Phùng Tiểu Uyển kêu lên kinh ngạc, vội vàng bước tới đỡ hai anh em họ Tống.Hai anh em họ Tống đã lấm máu khắp người, sắc mặt trắng bệch, nhìn là biết đã bị thương nặng.Tống Tả cũng lộ vẻ bi thương, ánh mắt tràn đầy hận thù mãnh liệt.Phùng Tiểu Uyển bi phẫn nói: "Kẻ nào lại tàn độc đến mức phế bỏ tu vi của hai ông như vậy?" Ngay khi cô ta vừa dứt lời, một luồng uy lực khủng khiếp chợt bao trùm toàn bộ dinh thự Vân Phong.Sắc mặt hai anh em họ Tống tức thì trở nên khó coi vô cùng, nghiến răng nói: "Cao thủ của Hoài Thành đã đuổi tới nơi rồi!".
Phùng Tiểu Uyển nói: "Em đang nghiên cứu, tạm thời chưa có bất kì kết quả gì".
Dương Thanh thấy sắc mặt hai cô đều hết sức nặng nề, bèn cười an ủi: "Yên tâm đi, tạm thời anh còn có thể duy trì trạng thái kích hoạt huyết mạch thế này, một con cổ trùng Vô Tâm cỏn con mà thôi, không thể lấy được mạng anh đâu".
Phùng Tiểu Uyển nghiêm nghị nói với Dương Thanh: "Anh Thanh, anh cứ yên tâm, nhất định em sẽ tìm mọi cách để giúp anh giải quyết con cổ trùng này".
Dương Thanh lại lắc đầu, nhìn về phía Mã Siêu đang nằm trên giường bệnh.
Anh nghiêm túc nói: "Tạm thời anh còn có thể đè ép con cổ trùng này khiến nó không thể gây thương tổn cho anh, cho nên trước mắt sẽ không có nguy hiểm gì đâu.
Em hãy tìm cách đánh thức ý thức của Mã Siêu trước đã, anh lo rằng nếu cậu ấy rơi vào trạng thái này quá lâu thì dù về sau có thể khôi phục cũng sẽ bị mất đi một phần kí ức".
Phùng Tiểu Uyển gật đầu: "Anh yên tâm, vấn đề của anh Siêu, em đã có phương hướng rồi, không bao lâu nữa là có thể đánh thức anh ấy, hiện tại anh mới là người đang gặp nguy hiểm thực sự, một khi anh gặp chuyện không may, tất cả bọn em đều sẽ rơi vào tình cảnh nguy hiểm".
Ngải Lâm cũng nói: "Tiểu Uyển nói đúng đấy, nếu cậu có chuyện gì, những người sống dựa vào cậu như chúng tôi đây chỉ e sẽ gặp phải nguy hiểm đến tính mạng cả".
Dương Thanh chợt cảm thấy gánh nặng trách nhiệm trên vai trở nên nặng nề hơn, anh nghiêm nghị nói: "Mọi người yên tâm, tôi sẽ bảo vệ mọi người!"
"Vậy thôi, nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi đi tu luyện trước đã".
Nói xong, anh quay đầu định bước đi.
Nhưng đúng lúc này, bên ngoài bỗng có tiếng gõ cửa vang lên, sau đó, một giọng nói quen thuộc vẳng vào: "Cậu Thanh, chúng tôi có thể vào được không?"
Nghe thấy giọng nói này, Dương Thanh hơi sửng sốt, Phùng Tiểu Uyển lập tức vui mừng reo lên: "Ông Tống Tả và ông Tống Hữu về rồi!"
Vừa nói, cô ta vừa chạy ra mở cửa.
Cửa vừa mở ra đã thấy hai anh em họ Tống đứng đó.
"Ông Tả, ông Hữu, hai ông sao vậy?"
Hai người vừa bước vào, Phùng Tiểu Uyển kêu lên kinh ngạc, vội vàng bước tới đỡ hai anh em họ Tống.
Hai anh em họ Tống đã lấm máu khắp người, sắc mặt trắng bệch, nhìn là biết đã bị thương nặng.
Tống Tả cũng lộ vẻ bi thương, ánh mắt tràn đầy hận thù mãnh liệt.
Phùng Tiểu Uyển bi phẫn nói: "Kẻ nào lại tàn độc đến mức phế bỏ tu vi của hai ông như vậy?"
Ngay khi cô ta vừa dứt lời, một luồng uy lực khủng khiếp chợt bao trùm toàn bộ dinh thự Vân Phong.
Sắc mặt hai anh em họ Tống tức thì trở nên khó coi vô cùng, nghiến răng nói: "Cao thủ của Hoài Thành đã đuổi tới nơi rồi!".
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Phùng Tiểu Uyển nói: "Em đang nghiên cứu, tạm thời chưa có bất kì kết quả gì".Dương Thanh thấy sắc mặt hai cô đều hết sức nặng nề, bèn cười an ủi: "Yên tâm đi, tạm thời anh còn có thể duy trì trạng thái kích hoạt huyết mạch thế này, một con cổ trùng Vô Tâm cỏn con mà thôi, không thể lấy được mạng anh đâu".Phùng Tiểu Uyển nghiêm nghị nói với Dương Thanh: "Anh Thanh, anh cứ yên tâm, nhất định em sẽ tìm mọi cách để giúp anh giải quyết con cổ trùng này".Dương Thanh lại lắc đầu, nhìn về phía Mã Siêu đang nằm trên giường bệnh.Anh nghiêm túc nói: "Tạm thời anh còn có thể đè ép con cổ trùng này khiến nó không thể gây thương tổn cho anh, cho nên trước mắt sẽ không có nguy hiểm gì đâu.Em hãy tìm cách đánh thức ý thức của Mã Siêu trước đã, anh lo rằng nếu cậu ấy rơi vào trạng thái này quá lâu thì dù về sau có thể khôi phục cũng sẽ bị mất đi một phần kí ức".Phùng Tiểu Uyển gật đầu: "Anh yên tâm, vấn đề của anh Siêu, em đã có phương hướng rồi, không bao lâu nữa là có thể đánh thức anh ấy, hiện tại anh mới là người đang gặp nguy hiểm thực sự, một khi anh gặp chuyện không may, tất cả bọn em đều sẽ rơi vào tình cảnh nguy hiểm".Ngải Lâm cũng nói: "Tiểu Uyển nói đúng đấy, nếu cậu có chuyện gì, những người sống dựa vào cậu như chúng tôi đây chỉ e sẽ gặp phải nguy hiểm đến tính mạng cả".Dương Thanh chợt cảm thấy gánh nặng trách nhiệm trên vai trở nên nặng nề hơn, anh nghiêm nghị nói: "Mọi người yên tâm, tôi sẽ bảo vệ mọi người!" "Vậy thôi, nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi đi tu luyện trước đã".Nói xong, anh quay đầu định bước đi.Nhưng đúng lúc này, bên ngoài bỗng có tiếng gõ cửa vang lên, sau đó, một giọng nói quen thuộc vẳng vào: "Cậu Thanh, chúng tôi có thể vào được không?" Nghe thấy giọng nói này, Dương Thanh hơi sửng sốt, Phùng Tiểu Uyển lập tức vui mừng reo lên: "Ông Tống Tả và ông Tống Hữu về rồi!" Vừa nói, cô ta vừa chạy ra mở cửa.Cửa vừa mở ra đã thấy hai anh em họ Tống đứng đó."Ông Tả, ông Hữu, hai ông sao vậy?" Hai người vừa bước vào, Phùng Tiểu Uyển kêu lên kinh ngạc, vội vàng bước tới đỡ hai anh em họ Tống.Hai anh em họ Tống đã lấm máu khắp người, sắc mặt trắng bệch, nhìn là biết đã bị thương nặng.Tống Tả cũng lộ vẻ bi thương, ánh mắt tràn đầy hận thù mãnh liệt.Phùng Tiểu Uyển bi phẫn nói: "Kẻ nào lại tàn độc đến mức phế bỏ tu vi của hai ông như vậy?" Ngay khi cô ta vừa dứt lời, một luồng uy lực khủng khiếp chợt bao trùm toàn bộ dinh thự Vân Phong.Sắc mặt hai anh em họ Tống tức thì trở nên khó coi vô cùng, nghiến răng nói: "Cao thủ của Hoài Thành đã đuổi tới nơi rồi!".