Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…

Chương 1751: 1751: Giết Thằng Súc Sinh Này Cho Tôi!

Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Dương Thanh lắc đầu: "Chuyện này để sau hẵng nói!"Anh không cho rằng mình đã giết Long Dược, lại tới đây gây hấn tìm người, thành chủ Hoài Thành sẽ chịu vì anh mà nảy sinh xích mích với Dược Vương.Đúng lúc này, một làn gió thơm từ đâu phất tới, một cô gái trẻ, vóc dáng tương tự Hoài Lam đang đi lại đây, xung quanh còn có sáu gã vệ sĩ của Hoài Thành.Khi Dương Thanh nhìn thấy người này, anh lập tức nhíu chặt mày.Bởi vì, anh đã nhìn ra ý muốn giết người cực kì mãnh liệt trong đáy mắt cô gái kia, hơn nữa, anh còn loáng thoáng thấy được đường nét của Long Dược từ diện mạo cô ta.Thân phận của người này đã rõ như ban ngày!Đây chính là con gái Long Dược, Hoài Phượng."Hoài Phượng, sao chị lại tới đây?"Hoài Lam chủ động chào hỏi Hoài Phượng như thể muốn nhắc nhở Dương Thanh.Hoài Phượng không để ý tới Hoài Lam, cô ta nhìn chằm chằm Dương Thanh, vẻ mặt cực kì thù hận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày là Dương Thanh? Là thằng khốn đã giết bố tao?"Dương Thanh cau mày, nhìn Hoài Phượng, lạnh lùng nói: "Là do bố cô muốn giết tôi trước, chẳng qua thực lực không bằng người, cuối cùng bị tôi giết mà thôi".Thù hận trong mắt Hoài Phượng càng thêm dày đặc, cô ta dữ dằn nói: "Tao muốn giết mày!"Dứt lời, cô ta quay sang ra lệnh cho sáu tên vệ sĩ: "Các ông cùng lên đi, giết thằng súc sinh này cho tôi!""Hoài Phượng, Dương Thanh là khách quý của ông nội, chớ có vô lễ!"Hoài Lam lập tức chắn trước mặt Dương Thanh, trừng mắt nhìn sáu gã vệ sĩ Hoài Phượng dẫn tới, lạnh lùng nói: "Không muốn chết thì tốt nhất là đừng xen vào việc của người khác!""Bốp!"Nào ngờ, Hoài Lam vừa dứt lời, Hoài Phượng đã bước nhanh về phía trước, tát thẳng vào mặt Hoài Lam, phẫn nộ quát: "Một con ả ti tiện được ông tao nhận nuôi mà cũng dám làm càn trước mặt tao à? Nếu mày còn dám xen vào việc của tao, ngay cả mày, tao cũng giết luôn!"Trên má Hoài Lam nhanh chóng hiện lên một dấu tay hằn rõ, nhưng cô ta vẫn không hề tức giận, chỉ nói với Hoài Phượng: "Hoài Phượng, chị có thể nhục mạ tôi, nhưng anh Thanh đây là khách quý của ông nội, trước khi làm việc gì, tôi mong chị nên hỏi cô Tinh Vũ, mẹ chị trước đi đã"..

Dương Thanh lắc đầu: "Chuyện này để sau hẵng nói!"

Anh không cho rằng mình đã giết Long Dược, lại tới đây gây hấn tìm người, thành chủ Hoài Thành sẽ chịu vì anh mà nảy sinh xích mích với Dược Vương.

Đúng lúc này, một làn gió thơm từ đâu phất tới, một cô gái trẻ, vóc dáng tương tự Hoài Lam đang đi lại đây, xung quanh còn có sáu gã vệ sĩ của Hoài Thành.

Khi Dương Thanh nhìn thấy người này, anh lập tức nhíu chặt mày.

Bởi vì, anh đã nhìn ra ý muốn giết người cực kì mãnh liệt trong đáy mắt cô gái kia, hơn nữa, anh còn loáng thoáng thấy được đường nét của Long Dược từ diện mạo cô ta.

Thân phận của người này đã rõ như ban ngày!

Đây chính là con gái Long Dược, Hoài Phượng.

"Hoài Phượng, sao chị lại tới đây?"

Hoài Lam chủ động chào hỏi Hoài Phượng như thể muốn nhắc nhở Dương Thanh.

Hoài Phượng không để ý tới Hoài Lam, cô ta nhìn chằm chằm Dương Thanh, vẻ mặt cực kì thù hận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày là Dương Thanh? Là thằng khốn đã giết bố tao?"

Dương Thanh cau mày, nhìn Hoài Phượng, lạnh lùng nói: "Là do bố cô muốn giết tôi trước, chẳng qua thực lực không bằng người, cuối cùng bị tôi giết mà thôi".

Thù hận trong mắt Hoài Phượng càng thêm dày đặc, cô ta dữ dằn nói: "Tao muốn giết mày!"

Dứt lời, cô ta quay sang ra lệnh cho sáu tên vệ sĩ: "Các ông cùng lên đi, giết thằng súc sinh này cho tôi!"

"Hoài Phượng, Dương Thanh là khách quý của ông nội, chớ có vô lễ!"

Hoài Lam lập tức chắn trước mặt Dương Thanh, trừng mắt nhìn sáu gã vệ sĩ Hoài Phượng dẫn tới, lạnh lùng nói: "Không muốn chết thì tốt nhất là đừng xen vào việc của người khác!"

"Bốp!"

Nào ngờ, Hoài Lam vừa dứt lời, Hoài Phượng đã bước nhanh về phía trước, tát thẳng vào mặt Hoài Lam, phẫn nộ quát: "Một con ả ti tiện được ông tao nhận nuôi mà cũng dám làm càn trước mặt tao à? Nếu mày còn dám xen vào việc của tao, ngay cả mày, tao cũng giết luôn!"

Trên má Hoài Lam nhanh chóng hiện lên một dấu tay hằn rõ, nhưng cô ta vẫn không hề tức giận, chỉ nói với Hoài Phượng: "Hoài Phượng, chị có thể nhục mạ tôi, nhưng anh Thanh đây là khách quý của ông nội, trước khi làm việc gì, tôi mong chị nên hỏi cô Tinh Vũ, mẹ chị trước đi đã".

.

Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Dương Thanh lắc đầu: "Chuyện này để sau hẵng nói!"Anh không cho rằng mình đã giết Long Dược, lại tới đây gây hấn tìm người, thành chủ Hoài Thành sẽ chịu vì anh mà nảy sinh xích mích với Dược Vương.Đúng lúc này, một làn gió thơm từ đâu phất tới, một cô gái trẻ, vóc dáng tương tự Hoài Lam đang đi lại đây, xung quanh còn có sáu gã vệ sĩ của Hoài Thành.Khi Dương Thanh nhìn thấy người này, anh lập tức nhíu chặt mày.Bởi vì, anh đã nhìn ra ý muốn giết người cực kì mãnh liệt trong đáy mắt cô gái kia, hơn nữa, anh còn loáng thoáng thấy được đường nét của Long Dược từ diện mạo cô ta.Thân phận của người này đã rõ như ban ngày!Đây chính là con gái Long Dược, Hoài Phượng."Hoài Phượng, sao chị lại tới đây?"Hoài Lam chủ động chào hỏi Hoài Phượng như thể muốn nhắc nhở Dương Thanh.Hoài Phượng không để ý tới Hoài Lam, cô ta nhìn chằm chằm Dương Thanh, vẻ mặt cực kì thù hận, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày là Dương Thanh? Là thằng khốn đã giết bố tao?"Dương Thanh cau mày, nhìn Hoài Phượng, lạnh lùng nói: "Là do bố cô muốn giết tôi trước, chẳng qua thực lực không bằng người, cuối cùng bị tôi giết mà thôi".Thù hận trong mắt Hoài Phượng càng thêm dày đặc, cô ta dữ dằn nói: "Tao muốn giết mày!"Dứt lời, cô ta quay sang ra lệnh cho sáu tên vệ sĩ: "Các ông cùng lên đi, giết thằng súc sinh này cho tôi!""Hoài Phượng, Dương Thanh là khách quý của ông nội, chớ có vô lễ!"Hoài Lam lập tức chắn trước mặt Dương Thanh, trừng mắt nhìn sáu gã vệ sĩ Hoài Phượng dẫn tới, lạnh lùng nói: "Không muốn chết thì tốt nhất là đừng xen vào việc của người khác!""Bốp!"Nào ngờ, Hoài Lam vừa dứt lời, Hoài Phượng đã bước nhanh về phía trước, tát thẳng vào mặt Hoài Lam, phẫn nộ quát: "Một con ả ti tiện được ông tao nhận nuôi mà cũng dám làm càn trước mặt tao à? Nếu mày còn dám xen vào việc của tao, ngay cả mày, tao cũng giết luôn!"Trên má Hoài Lam nhanh chóng hiện lên một dấu tay hằn rõ, nhưng cô ta vẫn không hề tức giận, chỉ nói với Hoài Phượng: "Hoài Phượng, chị có thể nhục mạ tôi, nhưng anh Thanh đây là khách quý của ông nội, trước khi làm việc gì, tôi mong chị nên hỏi cô Tinh Vũ, mẹ chị trước đi đã"..

Chương 1751: 1751: Giết Thằng Súc Sinh Này Cho Tôi!