Lâm Bát Nhiễm lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm: “Tôi làm sao mang thai, ai cho tôi mang thai, không ai rõ hơn anhl Khi tôi biết mình mang thai con anh, tôi đã muốn phá nó trước tiên, tôi căn bản không muôn sinh hạ đứa bé của anh!” Cô nói cái gì? Phản ứng đầu tiên sau khi cô biết mình mang thai chính là muốn giết con hắn? Người phụ nữ muốn sinh con cho hắn rôi nhờ đó nâng cao địa vị của mình hắn đã thấy nhiều rỘI, nhưng hắn vẫn lần đầu tiên nhìn thấy loại kỳ lạ như GỐI Trương Hàn tức đến bật cười: “Được, vậy chúng ta thực sự là không mưu mà hợp, em không. muôn sinh con tôi, tôi cũng không muôn em sinh, tôi đã sai người làm một chén thuốc sây thai, lát nữa em hãy ngoan ngoãn uống vào.” Hắn sai người làm thuốc sẩy thai? Lâm Bắt Nhiễm biết hắn nhát định sẽ giết đứa bé này, nhưng không nghĩ đến tốc độ của hắn nhanh như vậy. “Không muốn, tôi không muốn uống.” Cả nhà tải app truyện hola nhé! Lâm Bất Nhiễm từ chối. Trương Hàn nhanh ¡ chóng câu môi nở nụ cười, ban nãy cô luôn miệng nói muốn phá…
Chương 1847
Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời BanTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhLâm Bát Nhiễm lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm: “Tôi làm sao mang thai, ai cho tôi mang thai, không ai rõ hơn anhl Khi tôi biết mình mang thai con anh, tôi đã muốn phá nó trước tiên, tôi căn bản không muôn sinh hạ đứa bé của anh!” Cô nói cái gì? Phản ứng đầu tiên sau khi cô biết mình mang thai chính là muốn giết con hắn? Người phụ nữ muốn sinh con cho hắn rôi nhờ đó nâng cao địa vị của mình hắn đã thấy nhiều rỘI, nhưng hắn vẫn lần đầu tiên nhìn thấy loại kỳ lạ như GỐI Trương Hàn tức đến bật cười: “Được, vậy chúng ta thực sự là không mưu mà hợp, em không. muôn sinh con tôi, tôi cũng không muôn em sinh, tôi đã sai người làm một chén thuốc sây thai, lát nữa em hãy ngoan ngoãn uống vào.” Hắn sai người làm thuốc sẩy thai? Lâm Bắt Nhiễm biết hắn nhát định sẽ giết đứa bé này, nhưng không nghĩ đến tốc độ của hắn nhanh như vậy. “Không muốn, tôi không muốn uống.” Cả nhà tải app truyện hola nhé! Lâm Bất Nhiễm từ chối. Trương Hàn nhanh ¡ chóng câu môi nở nụ cười, ban nãy cô luôn miệng nói muốn phá… Chương 1847: “Không! Em sẽ không mở!” Bên trong Diệp Linh từ chối. Cố Dạ Cần thấp giọng, lộ ra vài phần dung túng và dỗ dành cưng chiều: “Linh Linh, mở cửa đi, anh thừa nhận vừa rồi anh không nên dữ với em, không nên nói lớn tiêng với em, nhưng em đừng chọc anh, em đừng tức giận.” Bên trong không có tiếng động, mấy giây sau, cửa phòng mở ra một đường chỉ, lộ ra cặp mắt đen ươn ướt của Diệp Linh, cô ở bên trong nhìn anh. Combo tẩy da chết môi kết hợp giữa dầu dừa và cà phê, cho làn môi mềm mịn căng bóng, giá rẻ nhất Shopee!Miếng chắn dầu mỡ bếp ga họa tiết hoạt hình cực cute, đảm bảo bếp sạch sẽ, vệ sinhKhung trang trí phòng ngủ, phòng tắm cực xinh yêu, style Hàn Quốc - Giá chỉ từ 9K!Giấy thấm dầu RẺ NHẤT SHOPEE - Vật bất ly thân cho các cô nàng trong mùa hè để có 1 làn da không bóng nhờn!“Có Dạ Cần, cho dù hai người chúng ta đều sai, nhưng anh là đàn ông, anh không thể nhường em sao?” Diệp Linh chu đôi môi đỏ mọng, tiếng nói mềm mại. Tim Cố Dạ Cẩn đều mềm nhữn, cô chính là thú cưng mà anh nuông chiều, không nỡ la mắng cô. “Được, em nói cái gì chính là cái đó.” Cố Dạ Cần mềm giọng nói. “Vậy được, hiện tại anh nói một câu xin lỗi, em nói một câu xin lỗi, chuyện này bỏ qua.” Diệp Linh cắn răng lên môi, càng thêm vài phần xinh đẹp động lòng người. Có Dạ Cẩn: “Xin lỗi, anh sai rồi.” Đã được chưa? “Được rồi Cố Dạ Cần, anh rốt cục đã nhận anh sai rồi, tối hôm nay phạt không cho anh vào phòng, ngẫm nghĩ lại cho tốt đi!” Diệp Linh chuẩn bị xong chăn và gối đầu ném hết vào ngực Cố Dạ Cần: “rầm” một tiếng lần thứ hai khóa trái cửa phòng lại. Cố Dạ Cần ngoài cửa: “…” Nói là anh một câu xin lôi, em một câu xin lỗi mà? Nói là sẽ bỏ qua chuyện này mà? Con nhóc lừa gạt này! Phụt. Lúc này bên tai truyền đến tiếng cười trộm. Có Dạ Cần quay đầu, đánh mắt tới, hóa ra là người làm nữ chứng kiến nhà mình tiên sinh bị đuổi ra phòng không nhịn cười được. “Tiên… tiên sinh, tôi không thấy gì cả, tôi đi làm việc đây…” Người làm nữ cuống quít bỏ chạy. Có Dạ Cần thu hồi ánh mắt, khuôn mặt tuần tú kia đã xấu xí đến cực hạn, lúc đầu vốn định đêm nay ôm cô ngủ, lúc cô ngủ giống như con mèo con, liều mạng chui vào trong ngực anh, ngày đó anh không nói dối, chỉ cần anh khẽ động, cô liền quấn lên thật chặt, tư vị ngủ cùng với cô thực sự là… tuyệt không thẻ tả. Thế nhưng .š fO rang, đêm nay anh phải ngủ thư phòng, một mình ngủ một phòng. Giờ khắc này Cố Dạ Cẩn có một loại xúc động, anh rất muốn nhấc chân đạp cửa, cánh cửa này không đỡ được anh. Nhưng, hay là thôi đi, cô sẽ thực sự dựng lông. Cố Dạ Cẩn ôm gối và chăn của mình vào thư phòng, lúc này điện thoại lại vang lên, điện thoại của Có lão gia tử. Anh động đến Sử tổng, điện thoại “ân cần thăm hỏi” của lão gia tử sớm muộn phải tới. Cố Dạ Cẩn vứt điện thoại xuống một bên, không tiếp. Cố gia đại trạch. Cố lão gia tử nghe đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng nữ máy móc — xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi tạm thời không nhấc máy.
Chương 1847:
“Không! Em sẽ không mở!” Bên trong Diệp Linh từ chối.
Cố Dạ Cần thấp giọng, lộ ra vài phần dung túng và dỗ dành cưng chiều: “Linh Linh, mở cửa đi, anh thừa nhận vừa rồi anh không nên dữ với em, không nên nói lớn tiêng với em, nhưng em đừng chọc anh, em đừng tức giận.”
Bên trong không có tiếng động, mấy giây sau, cửa phòng mở ra một đường chỉ, lộ ra cặp mắt đen ươn ướt của Diệp Linh, cô ở bên trong nhìn anh.
Combo tẩy da chết môi kết hợp giữa dầu dừa và cà phê, cho làn môi mềm mịn căng bóng, giá rẻ nhất Shopee!
Miếng chắn dầu mỡ bếp ga họa tiết hoạt hình cực cute, đảm bảo bếp sạch sẽ, vệ sinh
Khung trang trí phòng ngủ, phòng tắm cực xinh yêu, style Hàn Quốc - Giá chỉ từ 9K!
Giấy thấm dầu RẺ NHẤT SHOPEE - Vật bất ly thân cho các cô nàng trong mùa hè để có 1 làn da không bóng nhờn!
“Có Dạ Cần, cho dù hai người chúng ta đều sai, nhưng anh là đàn ông, anh không thể nhường em sao?” Diệp Linh chu đôi môi đỏ mọng, tiếng nói mềm mại.
Tim Cố Dạ Cẩn đều mềm nhữn, cô chính là thú cưng mà anh nuông chiều, không nỡ la mắng cô.
“Được, em nói cái gì chính là cái đó.”
Cố Dạ Cần mềm giọng nói.
“Vậy được, hiện tại anh nói một câu xin lỗi, em nói một câu xin lỗi, chuyện này bỏ qua.” Diệp Linh cắn răng lên môi, càng thêm vài phần xinh đẹp động lòng người.
Có Dạ Cẩn: “Xin lỗi, anh sai rồi.”
Đã được chưa?
“Được rồi Cố Dạ Cần, anh rốt cục đã nhận anh sai rồi, tối hôm nay phạt không cho anh vào phòng, ngẫm nghĩ lại cho tốt đi!” Diệp Linh chuẩn bị xong chăn và gối đầu ném hết vào ngực Cố Dạ Cần: “rầm” một tiếng lần thứ hai khóa trái cửa phòng lại.
Cố Dạ Cần ngoài cửa: “…”
Nói là anh một câu xin lôi, em một câu xin lỗi mà?
Nói là sẽ bỏ qua chuyện này mà?
Con nhóc lừa gạt này!
Phụt.
Lúc này bên tai truyền đến tiếng cười trộm.
Có Dạ Cần quay đầu, đánh mắt tới, hóa ra là người làm nữ chứng kiến nhà mình tiên sinh bị đuổi ra phòng không nhịn cười được.
“Tiên… tiên sinh, tôi không thấy gì cả, tôi đi làm việc đây…” Người làm nữ cuống quít bỏ chạy.
Có Dạ Cần thu hồi ánh mắt, khuôn mặt tuần tú kia đã xấu xí đến cực hạn, lúc đầu vốn định đêm nay ôm cô ngủ, lúc cô ngủ giống như con mèo con, liều mạng chui vào trong ngực anh, ngày đó anh không nói dối, chỉ cần anh khẽ động, cô liền quấn lên thật chặt, tư vị ngủ cùng với cô thực sự là… tuyệt không thẻ tả.
Thế nhưng .š fO rang, đêm nay anh phải ngủ thư phòng, một mình ngủ một phòng.
Giờ khắc này Cố Dạ Cẩn có một loại xúc động, anh rất muốn nhấc chân đạp cửa, cánh cửa này không đỡ được anh.
Nhưng, hay là thôi đi, cô sẽ thực sự dựng lông.
Cố Dạ Cẩn ôm gối và chăn của mình vào thư phòng, lúc này điện thoại lại vang lên, điện thoại của Có lão gia tử.
Anh động đến Sử tổng, điện thoại “ân cần thăm hỏi” của lão gia tử sớm muộn phải tới.
Cố Dạ Cẩn vứt điện thoại xuống một bên, không tiếp.
Cố gia đại trạch.
Cố lão gia tử nghe đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng nữ máy móc — xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi tạm thời không nhấc máy.
Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời BanTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhLâm Bát Nhiễm lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm: “Tôi làm sao mang thai, ai cho tôi mang thai, không ai rõ hơn anhl Khi tôi biết mình mang thai con anh, tôi đã muốn phá nó trước tiên, tôi căn bản không muôn sinh hạ đứa bé của anh!” Cô nói cái gì? Phản ứng đầu tiên sau khi cô biết mình mang thai chính là muốn giết con hắn? Người phụ nữ muốn sinh con cho hắn rôi nhờ đó nâng cao địa vị của mình hắn đã thấy nhiều rỘI, nhưng hắn vẫn lần đầu tiên nhìn thấy loại kỳ lạ như GỐI Trương Hàn tức đến bật cười: “Được, vậy chúng ta thực sự là không mưu mà hợp, em không. muôn sinh con tôi, tôi cũng không muôn em sinh, tôi đã sai người làm một chén thuốc sây thai, lát nữa em hãy ngoan ngoãn uống vào.” Hắn sai người làm thuốc sẩy thai? Lâm Bắt Nhiễm biết hắn nhát định sẽ giết đứa bé này, nhưng không nghĩ đến tốc độ của hắn nhanh như vậy. “Không muốn, tôi không muốn uống.” Cả nhà tải app truyện hola nhé! Lâm Bất Nhiễm từ chối. Trương Hàn nhanh ¡ chóng câu môi nở nụ cười, ban nãy cô luôn miệng nói muốn phá… Chương 1847: “Không! Em sẽ không mở!” Bên trong Diệp Linh từ chối. Cố Dạ Cần thấp giọng, lộ ra vài phần dung túng và dỗ dành cưng chiều: “Linh Linh, mở cửa đi, anh thừa nhận vừa rồi anh không nên dữ với em, không nên nói lớn tiêng với em, nhưng em đừng chọc anh, em đừng tức giận.” Bên trong không có tiếng động, mấy giây sau, cửa phòng mở ra một đường chỉ, lộ ra cặp mắt đen ươn ướt của Diệp Linh, cô ở bên trong nhìn anh. Combo tẩy da chết môi kết hợp giữa dầu dừa và cà phê, cho làn môi mềm mịn căng bóng, giá rẻ nhất Shopee!Miếng chắn dầu mỡ bếp ga họa tiết hoạt hình cực cute, đảm bảo bếp sạch sẽ, vệ sinhKhung trang trí phòng ngủ, phòng tắm cực xinh yêu, style Hàn Quốc - Giá chỉ từ 9K!Giấy thấm dầu RẺ NHẤT SHOPEE - Vật bất ly thân cho các cô nàng trong mùa hè để có 1 làn da không bóng nhờn!“Có Dạ Cần, cho dù hai người chúng ta đều sai, nhưng anh là đàn ông, anh không thể nhường em sao?” Diệp Linh chu đôi môi đỏ mọng, tiếng nói mềm mại. Tim Cố Dạ Cẩn đều mềm nhữn, cô chính là thú cưng mà anh nuông chiều, không nỡ la mắng cô. “Được, em nói cái gì chính là cái đó.” Cố Dạ Cần mềm giọng nói. “Vậy được, hiện tại anh nói một câu xin lỗi, em nói một câu xin lỗi, chuyện này bỏ qua.” Diệp Linh cắn răng lên môi, càng thêm vài phần xinh đẹp động lòng người. Có Dạ Cẩn: “Xin lỗi, anh sai rồi.” Đã được chưa? “Được rồi Cố Dạ Cần, anh rốt cục đã nhận anh sai rồi, tối hôm nay phạt không cho anh vào phòng, ngẫm nghĩ lại cho tốt đi!” Diệp Linh chuẩn bị xong chăn và gối đầu ném hết vào ngực Cố Dạ Cần: “rầm” một tiếng lần thứ hai khóa trái cửa phòng lại. Cố Dạ Cần ngoài cửa: “…” Nói là anh một câu xin lôi, em một câu xin lỗi mà? Nói là sẽ bỏ qua chuyện này mà? Con nhóc lừa gạt này! Phụt. Lúc này bên tai truyền đến tiếng cười trộm. Có Dạ Cần quay đầu, đánh mắt tới, hóa ra là người làm nữ chứng kiến nhà mình tiên sinh bị đuổi ra phòng không nhịn cười được. “Tiên… tiên sinh, tôi không thấy gì cả, tôi đi làm việc đây…” Người làm nữ cuống quít bỏ chạy. Có Dạ Cần thu hồi ánh mắt, khuôn mặt tuần tú kia đã xấu xí đến cực hạn, lúc đầu vốn định đêm nay ôm cô ngủ, lúc cô ngủ giống như con mèo con, liều mạng chui vào trong ngực anh, ngày đó anh không nói dối, chỉ cần anh khẽ động, cô liền quấn lên thật chặt, tư vị ngủ cùng với cô thực sự là… tuyệt không thẻ tả. Thế nhưng .š fO rang, đêm nay anh phải ngủ thư phòng, một mình ngủ một phòng. Giờ khắc này Cố Dạ Cẩn có một loại xúc động, anh rất muốn nhấc chân đạp cửa, cánh cửa này không đỡ được anh. Nhưng, hay là thôi đi, cô sẽ thực sự dựng lông. Cố Dạ Cẩn ôm gối và chăn của mình vào thư phòng, lúc này điện thoại lại vang lên, điện thoại của Có lão gia tử. Anh động đến Sử tổng, điện thoại “ân cần thăm hỏi” của lão gia tử sớm muộn phải tới. Cố Dạ Cẩn vứt điện thoại xuống một bên, không tiếp. Cố gia đại trạch. Cố lão gia tử nghe đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng nữ máy móc — xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi tạm thời không nhấc máy.