Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…

Chương 1836: 1836: Chương 1839

Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… “Cậu Thanh, tôi đề nghị cậu nên rời khỏi đây nhanh nhất có thể, những kẻ đó sắp đến rồi, lúc đó cậu sẽ không có phần thắng nào đâu”.Satan lại gần, nói với Dương Thanh.Anh nhíu mày, nhìn về phía người đàn ông phương Tây cường tráng này: “Những kẻ đó là ai?”Nỗi sợ hãi bỗng hiện lên trong mắt Satan, ông ta lắc đầu: “Tôi không biết họ là ai, chỉ biết thủ lĩnh khúm núm với họ lắm”.“Thực lực của những người đó hẳn là đều ở Thần Cảnh đỉnh phong!”Nghe Satan nói vậy, Dương Thanh nhíu mày, nghe ý trong lời hắn ta thì có vẻ đối phương không chỉ có một người.Ai cũng là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong sao?“Đại nhân, Satan là một trong hai đại ma vương của tổ chức Hồng Trần, cậu ta đã nói như vậy thì chắc chắn bọn người đó nguy hiểm lắm, hay giờ chúng ta đi luôn nhé?”Lôi Âm lên tiếng.Sau một lúc suy nghĩ, Dương Thanh lắc đầu: “Tôi phải biết rốt cuộc là ai muốn giết tôi”.“Lôi Âm, ông mang Mã Siêu rời khỏi đây!”Ông ta hiểu ngay anh định ở lại đây một mình đối mặt với những người đó.“Đại nhân…”Lôi Âm định khuyên can thì bị Dương Thanh ngắt lời: “Đây là mệnh lệnh! Lập tức rời khỏi đây!”“Rõ!”Ông ta cắn răng, đáp.Lôi Âm cũng biết, với trạng thái của mình và Mã Siêu mà tiếp tục nán lại đây thì không chỉ không giúp được mà ngược lại còn làm gánh nặng cho Dương Thanh.“Anh Thanh, anh phải sống sót trở về nhé! Tiêu Tiêu còn đang ở nhà chờ anh đấy!”Tuy Mã Siêu rất muốn ở lại nhưng nhìn vào tình trạng lúc này của anh ta, còn sống được hay không cũng là một ẩn số chứ đừng nói là chiến đấu.“Được!”Dương Thanh gật đầu.Bấy giờ Lôi Âm mới cấp tốc mang Mã Siêu đi khỏi đây.Về phần các sát thủ của Hồng Trần, vừa rồi đã tận mắt nhìn thấy Dương Thanh đánh trọng thương thủ lĩnh của mình chỉ bằng một đòn nên không ai dám cản trở.Lôi Âm và Mã Siêu đi rất thuận lợi.“Satan!”Thủ lĩnh Hồng Trần đứng lên, đôi mắt đỏ ngầu ánh lên lửa giận mãnh liệt.Ông ta cực kỳ muốn giết chết Satan.Mã Siêu đang ở trong tay ông ta, vừa rồi nếu Satan không đột ngột đánh lén sau lưng thì sao Dương Thanh có thể tìm được cơ hội cứu người chứ?“Satan! Mày dám phản bội tao!”Mặt mày thủ lĩnh Hồng Trần dữ dợn.“Phản bội?”Khuôn mặt của Satan cũng dần trở nên hung ác, ông ta giận dữ quát lớn: “Chẳng lẽ mày quên ba mươi năm trước mày đã gây ra chuyện gì sao?”Nghe thấy câu này của Satan, thủ lĩnh Hồng Trần ngỡ ngàng: “Mày… Mày, rốt cuộc mày là ai?”“Tao là người duy nhất sống sót ở thôn Gran vào ba mươi năm trước!”Satan gần như cắn răng khi nói ra câu này.“Không! Không thể nào! Sao lại vậy được?”.

“Cậu Thanh, tôi đề nghị cậu nên rời khỏi đây nhanh nhất có thể, những kẻ đó sắp đến rồi, lúc đó cậu sẽ không có phần thắng nào đâu”.

Satan lại gần, nói với Dương Thanh.

Anh nhíu mày, nhìn về phía người đàn ông phương Tây cường tráng này: “Những kẻ đó là ai?”

Nỗi sợ hãi bỗng hiện lên trong mắt Satan, ông ta lắc đầu: “Tôi không biết họ là ai, chỉ biết thủ lĩnh khúm núm với họ lắm”.

“Thực lực của những người đó hẳn là đều ở Thần Cảnh đỉnh phong!”

Nghe Satan nói vậy, Dương Thanh nhíu mày, nghe ý trong lời hắn ta thì có vẻ đối phương không chỉ có một người.

Ai cũng là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong sao?

“Đại nhân, Satan là một trong hai đại ma vương của tổ chức Hồng Trần, cậu ta đã nói như vậy thì chắc chắn bọn người đó nguy hiểm lắm, hay giờ chúng ta đi luôn nhé?”

Lôi Âm lên tiếng.

Sau một lúc suy nghĩ, Dương Thanh lắc đầu: “Tôi phải biết rốt cuộc là ai muốn giết tôi”.

“Lôi Âm, ông mang Mã Siêu rời khỏi đây!”

Ông ta hiểu ngay anh định ở lại đây một mình đối mặt với những người đó.

“Đại nhân…”

Lôi Âm định khuyên can thì bị Dương Thanh ngắt lời: “Đây là mệnh lệnh! Lập tức rời khỏi đây!”

“Rõ!”

Ông ta cắn răng, đáp.

Lôi Âm cũng biết, với trạng thái của mình và Mã Siêu mà tiếp tục nán lại đây thì không chỉ không giúp được mà ngược lại còn làm gánh nặng cho Dương Thanh.

“Anh Thanh, anh phải sống sót trở về nhé! Tiêu Tiêu còn đang ở nhà chờ anh đấy!”

Tuy Mã Siêu rất muốn ở lại nhưng nhìn vào tình trạng lúc này của anh ta, còn sống được hay không cũng là một ẩn số chứ đừng nói là chiến đấu.

“Được!”

Dương Thanh gật đầu.

Bấy giờ Lôi Âm mới cấp tốc mang Mã Siêu đi khỏi đây.

Về phần các sát thủ của Hồng Trần, vừa rồi đã tận mắt nhìn thấy Dương Thanh đánh trọng thương thủ lĩnh của mình chỉ bằng một đòn nên không ai dám cản trở.

Lôi Âm và Mã Siêu đi rất thuận lợi.

“Satan!”

Thủ lĩnh Hồng Trần đứng lên, đôi mắt đỏ ngầu ánh lên lửa giận mãnh liệt.

Ông ta cực kỳ muốn giết chết Satan.

Mã Siêu đang ở trong tay ông ta, vừa rồi nếu Satan không đột ngột đánh lén sau lưng thì sao Dương Thanh có thể tìm được cơ hội cứu người chứ?

“Satan! Mày dám phản bội tao!”

Mặt mày thủ lĩnh Hồng Trần dữ dợn.

“Phản bội?”

Khuôn mặt của Satan cũng dần trở nên hung ác, ông ta giận dữ quát lớn: “Chẳng lẽ mày quên ba mươi năm trước mày đã gây ra chuyện gì sao?”

Nghe thấy câu này của Satan, thủ lĩnh Hồng Trần ngỡ ngàng: “Mày… Mày, rốt cuộc mày là ai?”

“Tao là người duy nhất sống sót ở thôn Gran vào ba mươi năm trước!”

Satan gần như cắn răng khi nói ra câu này.

“Không! Không thể nào! Sao lại vậy được?”.

Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… “Cậu Thanh, tôi đề nghị cậu nên rời khỏi đây nhanh nhất có thể, những kẻ đó sắp đến rồi, lúc đó cậu sẽ không có phần thắng nào đâu”.Satan lại gần, nói với Dương Thanh.Anh nhíu mày, nhìn về phía người đàn ông phương Tây cường tráng này: “Những kẻ đó là ai?”Nỗi sợ hãi bỗng hiện lên trong mắt Satan, ông ta lắc đầu: “Tôi không biết họ là ai, chỉ biết thủ lĩnh khúm núm với họ lắm”.“Thực lực của những người đó hẳn là đều ở Thần Cảnh đỉnh phong!”Nghe Satan nói vậy, Dương Thanh nhíu mày, nghe ý trong lời hắn ta thì có vẻ đối phương không chỉ có một người.Ai cũng là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong sao?“Đại nhân, Satan là một trong hai đại ma vương của tổ chức Hồng Trần, cậu ta đã nói như vậy thì chắc chắn bọn người đó nguy hiểm lắm, hay giờ chúng ta đi luôn nhé?”Lôi Âm lên tiếng.Sau một lúc suy nghĩ, Dương Thanh lắc đầu: “Tôi phải biết rốt cuộc là ai muốn giết tôi”.“Lôi Âm, ông mang Mã Siêu rời khỏi đây!”Ông ta hiểu ngay anh định ở lại đây một mình đối mặt với những người đó.“Đại nhân…”Lôi Âm định khuyên can thì bị Dương Thanh ngắt lời: “Đây là mệnh lệnh! Lập tức rời khỏi đây!”“Rõ!”Ông ta cắn răng, đáp.Lôi Âm cũng biết, với trạng thái của mình và Mã Siêu mà tiếp tục nán lại đây thì không chỉ không giúp được mà ngược lại còn làm gánh nặng cho Dương Thanh.“Anh Thanh, anh phải sống sót trở về nhé! Tiêu Tiêu còn đang ở nhà chờ anh đấy!”Tuy Mã Siêu rất muốn ở lại nhưng nhìn vào tình trạng lúc này của anh ta, còn sống được hay không cũng là một ẩn số chứ đừng nói là chiến đấu.“Được!”Dương Thanh gật đầu.Bấy giờ Lôi Âm mới cấp tốc mang Mã Siêu đi khỏi đây.Về phần các sát thủ của Hồng Trần, vừa rồi đã tận mắt nhìn thấy Dương Thanh đánh trọng thương thủ lĩnh của mình chỉ bằng một đòn nên không ai dám cản trở.Lôi Âm và Mã Siêu đi rất thuận lợi.“Satan!”Thủ lĩnh Hồng Trần đứng lên, đôi mắt đỏ ngầu ánh lên lửa giận mãnh liệt.Ông ta cực kỳ muốn giết chết Satan.Mã Siêu đang ở trong tay ông ta, vừa rồi nếu Satan không đột ngột đánh lén sau lưng thì sao Dương Thanh có thể tìm được cơ hội cứu người chứ?“Satan! Mày dám phản bội tao!”Mặt mày thủ lĩnh Hồng Trần dữ dợn.“Phản bội?”Khuôn mặt của Satan cũng dần trở nên hung ác, ông ta giận dữ quát lớn: “Chẳng lẽ mày quên ba mươi năm trước mày đã gây ra chuyện gì sao?”Nghe thấy câu này của Satan, thủ lĩnh Hồng Trần ngỡ ngàng: “Mày… Mày, rốt cuộc mày là ai?”“Tao là người duy nhất sống sót ở thôn Gran vào ba mươi năm trước!”Satan gần như cắn răng khi nói ra câu này.“Không! Không thể nào! Sao lại vậy được?”.

Chương 1836: 1836: Chương 1839