Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 1990: 1990: Chương 2000
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… “Ha ha ha…”Đoàn Vô Viêm hả hê cười thật to.Nhìn bóng lưng của ông ta, trong mắt Đoàn Vô Nhai ngập tràn lửa giận.Từ nhỏ hai người đã như nước với lửa, thường ngày cũng âm thầm đấu đá nhưng chưa có lần nào Đoàn Vô Viêm dám chủ động khiêu khích như hôm nay.Điều này làm cho Đoàn Vô Nhai có dự cảm không lành.Bây giờ ông ta đã được chỉ định làm người thừa kế của Hoàng tộc họ Đoàn, đáng lẽ ra Đoàn Vô Viêm đã không còn tư cách cạnh tranh với ông ta nữa rồi.Sao đột nhiên dám xấc xược như vậy?“Bố ơi!”Đoàn Ngữ Yên cực kỳ căng thẳng, năm chặt tay bố mình, trong mắt hiện lên sự lo âu.Đoàn Vô Nhai lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười hiền từ như thường ngày với con gái: ‘Bố không sao đâu!”“Keng!”Ngay lúc này, tiếng chuông đột nhiên vang lên.“Chuyện gì vậy?”Sắc mặt Đoàn Vô Nhai thay đổi.Trong Hoàng tộc họ Đoàn, chuông được dùng để thông báo Đoàn Hoàng mở cuộc họp khẩn cấp.Lần gần nhất tiếng chuông này vang lên là khi Đoàn Vô Nhai đột phá vào Thần Cảnh hậu kỳ, được Đoàn Hoàng sắc phong là người thừa kế vào hai năm về trước.“Bố mau qua đó đi, có lẽ ông nội có chuyện quan trọng đấy ạ!”Đoàn Ngữ Yên thúc giục.“Bố biết rồi!”Đoàn Vô Nhai không dám trễ nải, vội vàng ra ngoài.Nhưng ông ta vừa bước ra khỏi biệt viện thì đột nhiên có dự cảm xấu, dặn dò một tùy tùng chuẩn bị đi theo mình: “Các ông ở lại bảo vệ cô chủ!”“Rõ!”Tùy tùng này là một cụ ông có thực lực Thần.Cảnh hậu kỳ, luôn đi theo bên cạnh Đoàn Vô Nhai, giờ đây được ông ta ra lệnh bảo vệ Đoàn Ngữ Yên.Cụ ông cũng cảm giác được có gì đó khác thường.“Bố, bố nhất định phải về an toàn nhé!”Nhìn bóng lưng của bố, không hiểu sao Đoàn Ngữ Yên cứ thấy bồn chồn, thâm cầu nguyện cho ông ta.Trong Hoàng phủ họ Đoàn, tại một phòng họp sang trọng đậm chất cổ điển.Người của dòng chính Hoàng tộc họ Đoàn đã vào chỗ, Đoàn Hoàng ngồi ở ghế chủ tọa, phía dưới là năm Hoàng tử cùng những người cầm quyền trong Hoàng tộc.Đoàn Vô Nhai ngồi ngay bên trái Đoàn Hoàng, cực kỳ ngỡ ngàng khi nhìn thấy Đoàn Vô Viêm thế mà được ngồi ngay bên phải Đoàn Hoàng.Đoàn Vô Nhai là người thừa kế của Hoàng tộc họ Đoàn, ngồi ở đây là lẽ đương nhiên..
“Ha ha ha…”
Đoàn Vô Viêm hả hê cười thật to.
Nhìn bóng lưng của ông ta, trong mắt Đoàn Vô Nhai ngập tràn lửa giận.
Từ nhỏ hai người đã như nước với lửa, thường ngày cũng âm thầm đấu đá nhưng chưa có lần nào Đoàn Vô Viêm dám chủ động khiêu khích như hôm nay.
Điều này làm cho Đoàn Vô Nhai có dự cảm không lành.
Bây giờ ông ta đã được chỉ định làm người thừa kế của Hoàng tộc họ Đoàn, đáng lẽ ra Đoàn Vô Viêm đã không còn tư cách cạnh tranh với ông ta nữa rồi.
Sao đột nhiên dám xấc xược như vậy?
“Bố ơi!”
Đoàn Ngữ Yên cực kỳ căng thẳng, năm chặt tay bố mình, trong mắt hiện lên sự lo âu.
Đoàn Vô Nhai lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười hiền từ như thường ngày với con gái: ‘Bố không sao đâu!”
“Keng!”
Ngay lúc này, tiếng chuông đột nhiên vang lên.
“Chuyện gì vậy?”
Sắc mặt Đoàn Vô Nhai thay đổi.
Trong Hoàng tộc họ Đoàn, chuông được dùng để thông báo Đoàn Hoàng mở cuộc họp khẩn cấp.
Lần gần nhất tiếng chuông này vang lên là khi Đoàn Vô Nhai đột phá vào Thần Cảnh hậu kỳ, được Đoàn Hoàng sắc phong là người thừa kế vào hai năm về trước.
“Bố mau qua đó đi, có lẽ ông nội có chuyện quan trọng đấy ạ!”
Đoàn Ngữ Yên thúc giục.
“Bố biết rồi!”
Đoàn Vô Nhai không dám trễ nải, vội vàng ra ngoài.
Nhưng ông ta vừa bước ra khỏi biệt viện thì đột nhiên có dự cảm xấu, dặn dò một tùy tùng chuẩn bị đi theo mình: “Các ông ở lại bảo vệ cô chủ!”
“Rõ!”
Tùy tùng này là một cụ ông có thực lực Thần.
Cảnh hậu kỳ, luôn đi theo bên cạnh Đoàn Vô Nhai, giờ đây được ông ta ra lệnh bảo vệ Đoàn Ngữ Yên.
Cụ ông cũng cảm giác được có gì đó khác thường.
“Bố, bố nhất định phải về an toàn nhé!”
Nhìn bóng lưng của bố, không hiểu sao Đoàn Ngữ Yên cứ thấy bồn chồn, thâm cầu nguyện cho ông ta.
Trong Hoàng phủ họ Đoàn, tại một phòng họp sang trọng đậm chất cổ điển.
Người của dòng chính Hoàng tộc họ Đoàn đã vào chỗ, Đoàn Hoàng ngồi ở ghế chủ tọa, phía dưới là năm Hoàng tử cùng những người cầm quyền trong Hoàng tộc.
Đoàn Vô Nhai ngồi ngay bên trái Đoàn Hoàng, cực kỳ ngỡ ngàng khi nhìn thấy Đoàn Vô Viêm thế mà được ngồi ngay bên phải Đoàn Hoàng.
Đoàn Vô Nhai là người thừa kế của Hoàng tộc họ Đoàn, ngồi ở đây là lẽ đương nhiên..
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… “Ha ha ha…”Đoàn Vô Viêm hả hê cười thật to.Nhìn bóng lưng của ông ta, trong mắt Đoàn Vô Nhai ngập tràn lửa giận.Từ nhỏ hai người đã như nước với lửa, thường ngày cũng âm thầm đấu đá nhưng chưa có lần nào Đoàn Vô Viêm dám chủ động khiêu khích như hôm nay.Điều này làm cho Đoàn Vô Nhai có dự cảm không lành.Bây giờ ông ta đã được chỉ định làm người thừa kế của Hoàng tộc họ Đoàn, đáng lẽ ra Đoàn Vô Viêm đã không còn tư cách cạnh tranh với ông ta nữa rồi.Sao đột nhiên dám xấc xược như vậy?“Bố ơi!”Đoàn Ngữ Yên cực kỳ căng thẳng, năm chặt tay bố mình, trong mắt hiện lên sự lo âu.Đoàn Vô Nhai lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười hiền từ như thường ngày với con gái: ‘Bố không sao đâu!”“Keng!”Ngay lúc này, tiếng chuông đột nhiên vang lên.“Chuyện gì vậy?”Sắc mặt Đoàn Vô Nhai thay đổi.Trong Hoàng tộc họ Đoàn, chuông được dùng để thông báo Đoàn Hoàng mở cuộc họp khẩn cấp.Lần gần nhất tiếng chuông này vang lên là khi Đoàn Vô Nhai đột phá vào Thần Cảnh hậu kỳ, được Đoàn Hoàng sắc phong là người thừa kế vào hai năm về trước.“Bố mau qua đó đi, có lẽ ông nội có chuyện quan trọng đấy ạ!”Đoàn Ngữ Yên thúc giục.“Bố biết rồi!”Đoàn Vô Nhai không dám trễ nải, vội vàng ra ngoài.Nhưng ông ta vừa bước ra khỏi biệt viện thì đột nhiên có dự cảm xấu, dặn dò một tùy tùng chuẩn bị đi theo mình: “Các ông ở lại bảo vệ cô chủ!”“Rõ!”Tùy tùng này là một cụ ông có thực lực Thần.Cảnh hậu kỳ, luôn đi theo bên cạnh Đoàn Vô Nhai, giờ đây được ông ta ra lệnh bảo vệ Đoàn Ngữ Yên.Cụ ông cũng cảm giác được có gì đó khác thường.“Bố, bố nhất định phải về an toàn nhé!”Nhìn bóng lưng của bố, không hiểu sao Đoàn Ngữ Yên cứ thấy bồn chồn, thâm cầu nguyện cho ông ta.Trong Hoàng phủ họ Đoàn, tại một phòng họp sang trọng đậm chất cổ điển.Người của dòng chính Hoàng tộc họ Đoàn đã vào chỗ, Đoàn Hoàng ngồi ở ghế chủ tọa, phía dưới là năm Hoàng tử cùng những người cầm quyền trong Hoàng tộc.Đoàn Vô Nhai ngồi ngay bên trái Đoàn Hoàng, cực kỳ ngỡ ngàng khi nhìn thấy Đoàn Vô Viêm thế mà được ngồi ngay bên phải Đoàn Hoàng.Đoàn Vô Nhai là người thừa kế của Hoàng tộc họ Đoàn, ngồi ở đây là lẽ đương nhiên..