Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…

Chương 2009: 2009: Chương 2019

Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Đến cả cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng chưa chắc đã làm được như vậy.“Mày dám giết đồ đệ của tao, tao phải giết mày!”La Tu hung tợn gào lên.Dám giết đồ đệ của lão ta ngay trước mắt lão †a là sự sỉ nhục lớn nhất.Dương Thanh chỉ khinh miệt nhìn lão ta một cái rồi ném cho Đoàn Vô Nhai một bình sứ.Đoàn Vô Nhai vội vàng đón lấy.Dương Thanh nói: “Trong này có hai viên thuốc trị thương, ông với Độc Du chia nhau mỗi người một viên!”“Cảm ơn cậu Thanh!”Đoàn Vô Nhai cuống quýt cảm ơn, đút cho Độc Du một viên thuốc rồi mới uống viên còn lại.“Cảm ơn em mấy ngày này!”Dương Thanh lại nhìn Đoàn Ngữ Yên, chân thành nói.Cô ấy vẫn chưa hết khiếp sợ, mãi đến khi nghe thấy Dương Thanh cảm ơn mình mới lấy lại tỉnh thần.“Anh là bạn của bố em.Anh bị thương nặng, em chăm sóc anh cũng là chuyện nên làm”.Đoàn Ngữ Yên dịu dàng nói.Bấy giờ Dương Thanh với nhìn sang La Tu, hai – đầu lông mày sắc bén: “Đoàn Vô Viêm đã chết, ông có chắc muốn đấu với tôi không?”La Tu nghiến răng nghiến lợi nhìn anh: “Mày dám giết đệ tử của tao, tao phải chém mày thành nghìn mảnh!”Dứt lời, lão ta nhào lên.Nhưng lão ta vừa chạy tới trước mặt Dương Thanh, anh đã biến mất tại chỗ.Giờ phút này, La Tu mới tỉnh ngộ, không ngờ Dương Thanh mạnh tới mức này.Lão ta không hề cảm nhận được Dương Thanh biến mất như thế nào, muốn tìm kiếm lại bàng hoàng phát hiện mình không cảm giác được vị trí của anh.Dường như anh không hề tồn tại, mọi chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác.Các cao thủ Thần Cảnh còn lại của Hoàng tộc họ Đoàn đều trợn mắt há mồm.Bọn họ biết rõ thực lực của La Tu mạnh tới đâu.Ngoài Đoạn Hoàng, cả Hoàng tộc họ Đoàn không còn ai đánh lại được lão ta.Vậy mà giờ đây, lão ta không tìm nổi tung tích của Dương Thanh.“Chết tiệt, mày cút ra đây cho tao!”La Tu đau lòng vì đồ đệ, điên cuồng hét lớn: “Nếu mày là đàn ông thì mau cút ra đánh với tao một trận!”“Trốn đi thì tính là gì…”“Bịch!”La Tu chưa nói hết câu, một sức mạnh khủng khiếp đánh trúng ngực lão ta.“Phụt!”Lão ta phun máu, cơ thể bay ngược ra mười mấy mét như diều đứt dây rồi nặng nề rơi xuống đất..

Đến cả cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng chưa chắc đã làm được như vậy.

“Mày dám giết đồ đệ của tao, tao phải giết mày!”

La Tu hung tợn gào lên.

Dám giết đồ đệ của lão ta ngay trước mắt lão †a là sự sỉ nhục lớn nhất.

Dương Thanh chỉ khinh miệt nhìn lão ta một cái rồi ném cho Đoàn Vô Nhai một bình sứ.

Đoàn Vô Nhai vội vàng đón lấy.

Dương Thanh nói: “Trong này có hai viên thuốc trị thương, ông với Độc Du chia nhau mỗi người một viên!”

“Cảm ơn cậu Thanh!”

Đoàn Vô Nhai cuống quýt cảm ơn, đút cho Độc Du một viên thuốc rồi mới uống viên còn lại.

“Cảm ơn em mấy ngày này!”

Dương Thanh lại nhìn Đoàn Ngữ Yên, chân thành nói.

Cô ấy vẫn chưa hết khiếp sợ, mãi đến khi nghe thấy Dương Thanh cảm ơn mình mới lấy lại tỉnh thần.

“Anh là bạn của bố em.

Anh bị thương nặng, em chăm sóc anh cũng là chuyện nên làm”.

Đoàn Ngữ Yên dịu dàng nói.

Bấy giờ Dương Thanh với nhìn sang La Tu, hai – đầu lông mày sắc bén: “Đoàn Vô Viêm đã chết, ông có chắc muốn đấu với tôi không?”

La Tu nghiến răng nghiến lợi nhìn anh: “Mày dám giết đệ tử của tao, tao phải chém mày thành nghìn mảnh!”

Dứt lời, lão ta nhào lên.

Nhưng lão ta vừa chạy tới trước mặt Dương Thanh, anh đã biến mất tại chỗ.

Giờ phút này, La Tu mới tỉnh ngộ, không ngờ Dương Thanh mạnh tới mức này.

Lão ta không hề cảm nhận được Dương Thanh biến mất như thế nào, muốn tìm kiếm lại bàng hoàng phát hiện mình không cảm giác được vị trí của anh.

Dường như anh không hề tồn tại, mọi chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác.

Các cao thủ Thần Cảnh còn lại của Hoàng tộc họ Đoàn đều trợn mắt há mồm.

Bọn họ biết rõ thực lực của La Tu mạnh tới đâu.

Ngoài Đoạn Hoàng, cả Hoàng tộc họ Đoàn không còn ai đánh lại được lão ta.

Vậy mà giờ đây, lão ta không tìm nổi tung tích của Dương Thanh.

“Chết tiệt, mày cút ra đây cho tao!”

La Tu đau lòng vì đồ đệ, điên cuồng hét lớn: “Nếu mày là đàn ông thì mau cút ra đánh với tao một trận!”

“Trốn đi thì tính là gì…”

“Bịch!”

La Tu chưa nói hết câu, một sức mạnh khủng khiếp đánh trúng ngực lão ta.

“Phụt!”

Lão ta phun máu, cơ thể bay ngược ra mười mấy mét như diều đứt dây rồi nặng nề rơi xuống đất..

Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Đến cả cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng chưa chắc đã làm được như vậy.“Mày dám giết đồ đệ của tao, tao phải giết mày!”La Tu hung tợn gào lên.Dám giết đồ đệ của lão ta ngay trước mắt lão †a là sự sỉ nhục lớn nhất.Dương Thanh chỉ khinh miệt nhìn lão ta một cái rồi ném cho Đoàn Vô Nhai một bình sứ.Đoàn Vô Nhai vội vàng đón lấy.Dương Thanh nói: “Trong này có hai viên thuốc trị thương, ông với Độc Du chia nhau mỗi người một viên!”“Cảm ơn cậu Thanh!”Đoàn Vô Nhai cuống quýt cảm ơn, đút cho Độc Du một viên thuốc rồi mới uống viên còn lại.“Cảm ơn em mấy ngày này!”Dương Thanh lại nhìn Đoàn Ngữ Yên, chân thành nói.Cô ấy vẫn chưa hết khiếp sợ, mãi đến khi nghe thấy Dương Thanh cảm ơn mình mới lấy lại tỉnh thần.“Anh là bạn của bố em.Anh bị thương nặng, em chăm sóc anh cũng là chuyện nên làm”.Đoàn Ngữ Yên dịu dàng nói.Bấy giờ Dương Thanh với nhìn sang La Tu, hai – đầu lông mày sắc bén: “Đoàn Vô Viêm đã chết, ông có chắc muốn đấu với tôi không?”La Tu nghiến răng nghiến lợi nhìn anh: “Mày dám giết đệ tử của tao, tao phải chém mày thành nghìn mảnh!”Dứt lời, lão ta nhào lên.Nhưng lão ta vừa chạy tới trước mặt Dương Thanh, anh đã biến mất tại chỗ.Giờ phút này, La Tu mới tỉnh ngộ, không ngờ Dương Thanh mạnh tới mức này.Lão ta không hề cảm nhận được Dương Thanh biến mất như thế nào, muốn tìm kiếm lại bàng hoàng phát hiện mình không cảm giác được vị trí của anh.Dường như anh không hề tồn tại, mọi chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác.Các cao thủ Thần Cảnh còn lại của Hoàng tộc họ Đoàn đều trợn mắt há mồm.Bọn họ biết rõ thực lực của La Tu mạnh tới đâu.Ngoài Đoạn Hoàng, cả Hoàng tộc họ Đoàn không còn ai đánh lại được lão ta.Vậy mà giờ đây, lão ta không tìm nổi tung tích của Dương Thanh.“Chết tiệt, mày cút ra đây cho tao!”La Tu đau lòng vì đồ đệ, điên cuồng hét lớn: “Nếu mày là đàn ông thì mau cút ra đánh với tao một trận!”“Trốn đi thì tính là gì…”“Bịch!”La Tu chưa nói hết câu, một sức mạnh khủng khiếp đánh trúng ngực lão ta.“Phụt!”Lão ta phun máu, cơ thể bay ngược ra mười mấy mét như diều đứt dây rồi nặng nề rơi xuống đất..

Chương 2009: 2009: Chương 2019