Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 2011: 2011: Chương 2021
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Lúc này, trong mắt La Tu tràn đầy sát khí, khóe miệng rướm máu.Dương Thanh bỗng nhìn Đoàn Vô Nhai: “Chắc ông biết rõ, giữ ông ta lại là tai họa ngầm rất lớn với ông”.Đoàn Vô Nhai ngạo nghề nhìn La Tu: “Tôi chắc chăn có thể khống chế ông tai”“Được, vậy thì tạm thời tha cho ông ta một mạng!”Nói xong, DTB thản đi tới bên cạnh Đoàn Vô Nhai.Đoàn Vô Nhai đã uống thuốc trị thương: Dương Thanh cho, vết thương đang dần hồi phục.Dương Thanh có thể cảm giác được, khí tức trong người ông ta sắp đột phá Thần Cảnh đỉnh phong, chỉ còn thiếu một chút nữa.“Uống viên thuốc này đi!”Dương Thanh xòe tay ném cho Đoàn Vô Nhai một bình ngọc làm bằng chất liệu cao cấp.“Luyện Thể Đan!”Đám cao thủ của Hoàng tộc họ Đoàn trông thấy đều giật mình kinh hãi.Bởi vì lúc trước trong cuộc họp khẩn cấp, Đoàn Hoàng đã ban Luyện Thể Đan cho Đoàn Vô Viêm, bây giờ lại rơi vào tay Dương Thanh, còn bị anh trả lại cho Đoàn Vô Nhai.Dương Thanh không biết Luyện Thể Đan, chỉ cảm giác được trong viên thuốc này chứa một nguồn năng lượng rất lớn.Đoàn Vô Nhai sắp đột phá Thần Cảnh đỉnh phong.Chác là nguồn năng lượng trong viên thuốc này đủ để ông ta đột phá thành công.“Được!”Đoàn Vô Nhai không hề khách sáo, lập tức mở bình đổ ra một viên thuốc màu đen.Mùi thuốc nồng nặc tỏa ra từ miệng bình.Đoàn Vô Nhai không chút do dự uống vào.Viên thuốc lập tức biến thành một dòng nước ấm chảy xuống ruột gan ông ta.Đồng thời, một nguồn năng lượng khủng bố bùng nổ trong người ông ta.Nguồn năng lượng này rất thuần khiết, giống như ánh nắng bao phủ khiến Đoàn Vô Nhai cảm thấy người mình ấm áp dễ chịu.Nguồn năng lượng trong viên thuốc tràn vào lục phủ ngũ tạng của ông ta.Cơ thể Đoàn Vô Nhai như một miếng xốp, Luyện Thể Đan lại như nước lã bị ông ta hấp thụ.Không chỉ vậy, vết thương nặng trên người ông ta cũng dần hồi phục lại.“Hiệu quả thật mạnh!”€ó người hoảng sợ thốt lên, vẻ mặt khó tin.La Tu thấy vậy lại càng nổi giận.Bởi vì Luyện Thể Đan này vốn là Đoàn Hoàng ban cho Đoàn Vô Viêm, bây giờ lại bị Đoàn Vô Nhai uống mất.Từ nhỏ Đoàn Vô Viêm đã là đồ đệ của lão ta, sớm chiều ở chung.Đoàn Vô Viêm chết thảm trong tay Dương Thanh, đến cả Luyện Thể Đan vốn thuộc vê Đoàn Vô Viêm cũng bị Dương Thanh đưa cho Đoàn Vô Nhai.Lão ta rất không cam lòng.Đúng lúc này, một luồng khí tức võ thuật khủng bố dần bộc phát từ người Đoàn Vô Nhai.“Nhị hoàng tử sắp đột phá Thần Cảnh đỉnh phong rồi sao?”.
Lúc này, trong mắt La Tu tràn đầy sát khí, khóe miệng rướm máu.
Dương Thanh bỗng nhìn Đoàn Vô Nhai: “Chắc ông biết rõ, giữ ông ta lại là tai họa ngầm rất lớn với ông”.
Đoàn Vô Nhai ngạo nghề nhìn La Tu: “Tôi chắc chăn có thể khống chế ông tai”
“Được, vậy thì tạm thời tha cho ông ta một mạng!”
Nói xong, DTB thản đi tới bên cạnh Đoàn Vô Nhai.
Đoàn Vô Nhai đã uống thuốc trị thương: Dương Thanh cho, vết thương đang dần hồi phục.
Dương Thanh có thể cảm giác được, khí tức trong người ông ta sắp đột phá Thần Cảnh đỉnh phong, chỉ còn thiếu một chút nữa.
“Uống viên thuốc này đi!”
Dương Thanh xòe tay ném cho Đoàn Vô Nhai một bình ngọc làm bằng chất liệu cao cấp.
“Luyện Thể Đan!”
Đám cao thủ của Hoàng tộc họ Đoàn trông thấy đều giật mình kinh hãi.
Bởi vì lúc trước trong cuộc họp khẩn cấp, Đoàn Hoàng đã ban Luyện Thể Đan cho Đoàn Vô Viêm, bây giờ lại rơi vào tay Dương Thanh, còn bị anh trả lại cho Đoàn Vô Nhai.
Dương Thanh không biết Luyện Thể Đan, chỉ cảm giác được trong viên thuốc này chứa một nguồn năng lượng rất lớn.
Đoàn Vô Nhai sắp đột phá Thần Cảnh đỉnh phong.
Chác là nguồn năng lượng trong viên thuốc này đủ để ông ta đột phá thành công.
“Được!”
Đoàn Vô Nhai không hề khách sáo, lập tức mở bình đổ ra một viên thuốc màu đen.
Mùi thuốc nồng nặc tỏa ra từ miệng bình.
Đoàn Vô Nhai không chút do dự uống vào.
Viên thuốc lập tức biến thành một dòng nước ấm chảy xuống ruột gan ông ta.
Đồng thời, một nguồn năng lượng khủng bố bùng nổ trong người ông ta.
Nguồn năng lượng này rất thuần khiết, giống như ánh nắng bao phủ khiến Đoàn Vô Nhai cảm thấy người mình ấm áp dễ chịu.
Nguồn năng lượng trong viên thuốc tràn vào lục phủ ngũ tạng của ông ta.
Cơ thể Đoàn Vô Nhai như một miếng xốp, Luyện Thể Đan lại như nước lã bị ông ta hấp thụ.
Không chỉ vậy, vết thương nặng trên người ông ta cũng dần hồi phục lại.
“Hiệu quả thật mạnh!”
€ó người hoảng sợ thốt lên, vẻ mặt khó tin.
La Tu thấy vậy lại càng nổi giận.
Bởi vì Luyện Thể Đan này vốn là Đoàn Hoàng ban cho Đoàn Vô Viêm, bây giờ lại bị Đoàn Vô Nhai uống mất.
Từ nhỏ Đoàn Vô Viêm đã là đồ đệ của lão ta, sớm chiều ở chung.
Đoàn Vô Viêm chết thảm trong tay Dương Thanh, đến cả Luyện Thể Đan vốn thuộc vê Đoàn Vô Viêm cũng bị Dương Thanh đưa cho Đoàn Vô Nhai.
Lão ta rất không cam lòng.
Đúng lúc này, một luồng khí tức võ thuật khủng bố dần bộc phát từ người Đoàn Vô Nhai.
“Nhị hoàng tử sắp đột phá Thần Cảnh đỉnh phong rồi sao?”.
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Lúc này, trong mắt La Tu tràn đầy sát khí, khóe miệng rướm máu.Dương Thanh bỗng nhìn Đoàn Vô Nhai: “Chắc ông biết rõ, giữ ông ta lại là tai họa ngầm rất lớn với ông”.Đoàn Vô Nhai ngạo nghề nhìn La Tu: “Tôi chắc chăn có thể khống chế ông tai”“Được, vậy thì tạm thời tha cho ông ta một mạng!”Nói xong, DTB thản đi tới bên cạnh Đoàn Vô Nhai.Đoàn Vô Nhai đã uống thuốc trị thương: Dương Thanh cho, vết thương đang dần hồi phục.Dương Thanh có thể cảm giác được, khí tức trong người ông ta sắp đột phá Thần Cảnh đỉnh phong, chỉ còn thiếu một chút nữa.“Uống viên thuốc này đi!”Dương Thanh xòe tay ném cho Đoàn Vô Nhai một bình ngọc làm bằng chất liệu cao cấp.“Luyện Thể Đan!”Đám cao thủ của Hoàng tộc họ Đoàn trông thấy đều giật mình kinh hãi.Bởi vì lúc trước trong cuộc họp khẩn cấp, Đoàn Hoàng đã ban Luyện Thể Đan cho Đoàn Vô Viêm, bây giờ lại rơi vào tay Dương Thanh, còn bị anh trả lại cho Đoàn Vô Nhai.Dương Thanh không biết Luyện Thể Đan, chỉ cảm giác được trong viên thuốc này chứa một nguồn năng lượng rất lớn.Đoàn Vô Nhai sắp đột phá Thần Cảnh đỉnh phong.Chác là nguồn năng lượng trong viên thuốc này đủ để ông ta đột phá thành công.“Được!”Đoàn Vô Nhai không hề khách sáo, lập tức mở bình đổ ra một viên thuốc màu đen.Mùi thuốc nồng nặc tỏa ra từ miệng bình.Đoàn Vô Nhai không chút do dự uống vào.Viên thuốc lập tức biến thành một dòng nước ấm chảy xuống ruột gan ông ta.Đồng thời, một nguồn năng lượng khủng bố bùng nổ trong người ông ta.Nguồn năng lượng này rất thuần khiết, giống như ánh nắng bao phủ khiến Đoàn Vô Nhai cảm thấy người mình ấm áp dễ chịu.Nguồn năng lượng trong viên thuốc tràn vào lục phủ ngũ tạng của ông ta.Cơ thể Đoàn Vô Nhai như một miếng xốp, Luyện Thể Đan lại như nước lã bị ông ta hấp thụ.Không chỉ vậy, vết thương nặng trên người ông ta cũng dần hồi phục lại.“Hiệu quả thật mạnh!”€ó người hoảng sợ thốt lên, vẻ mặt khó tin.La Tu thấy vậy lại càng nổi giận.Bởi vì Luyện Thể Đan này vốn là Đoàn Hoàng ban cho Đoàn Vô Viêm, bây giờ lại bị Đoàn Vô Nhai uống mất.Từ nhỏ Đoàn Vô Viêm đã là đồ đệ của lão ta, sớm chiều ở chung.Đoàn Vô Viêm chết thảm trong tay Dương Thanh, đến cả Luyện Thể Đan vốn thuộc vê Đoàn Vô Viêm cũng bị Dương Thanh đưa cho Đoàn Vô Nhai.Lão ta rất không cam lòng.Đúng lúc này, một luồng khí tức võ thuật khủng bố dần bộc phát từ người Đoàn Vô Nhai.“Nhị hoàng tử sắp đột phá Thần Cảnh đỉnh phong rồi sao?”.