Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 2228
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chưong 2228: “Bố muốn rời khỏi Hoàng tộc họ Long, nên gọi con tới đây là muốn hỏi con có suy nghĩ thế nào về việc này”. Từ khi xảy ra mâu thuần với Dương Thanh, bị phế bỏ tu vi rồi được anh hứa hẹn rằng Phùng Tiểu Uyển sẽ chữa khỏi bệnh cho mình, Long Thiên Vũ như trưởng thành chỉ trong một đêm. Giờ đây, hắn ta cũng không quá kinh ngạc khi biết được bố muốn rời khỏi Hoàng tộc họ Long, chỉ là trong mắt có thêm mấy phần lo lắng. “Bố, bố còn nhớ Long Dược không ạ?” Long Thiên Vũ thình lình hỏi. Đương nhiên Long Tường nhớ, ông ta gật đầu nói: “Tất nhiên rồi, Long Dược là anh trai cùng bố cùng mẹ của Long Khoa, cũng là người có thiên phú cao nhất Hoàng tộc họ Long suốt trăm năm qua”. “Nhưng trời không dung được người tài, mới còn trẻ như thế mà đã chết rồi”. Long Thiên Vũ lại lắc đầu: “Con nghe nói Long Dược chưa chết mà là được gia tộc Cổ Võ chú ý, trở thành con rể của họ đấy ạ. Ông ta ở rể tại đó luôn”. Nghe vậy, sắc mặt Long Tường thay đổi, vội vàng đi đóng cửa rồi mang hẳn ta vào phòng làm việc. Ông ta nặng nề hỏi: “Con nghe ai nói?” “Bố còn nhớ cứ mười năm sẽ có một số cao thủ không rõ lai lịch đột nhiên đến Hoàng tộc họ Long chứ?” Long Thiên Vũ lại hỏi chuyện khác. Long Tường gật đầu: “Ông nội con tự mình tiếp đãi những người đó mà, lại còn rất kính cẩn với họ nữa’. “Cứ mười năm họ lại tới Hoàng tộc một lần, lần nào Hoàng tộc cũng tổ chức cuộc so tài võ thuật giữa các hậu bối”. “Chuyện này có vấn đề gì sao?” Long Thiên Vũ gật đầu: “Vào ba mươi năm trước, khi đó con mới bốn năm tuổi, con tận mắt nhìn thấy Long Dược cũng ở trong nhóm những người sắp đi, ông nội đích thân ra tiên”. “Ban đầu, con nghĩ đó chỉ là giấc mơ thôi. Cho đến mấy ngày trước, ông nội bảo con đến gặp, con nghe thấy ông nội nói chuyện với ông Tấn, có nhắc đến Long Dược, gia tộc Cổ Võ và chuyện ở rể gì đấy”. “Tuy không nghe được toàn bộ nội dung nhưng dựa vào những thông tin đó, về cơ bản con có thể xác định Long Dược vẫn chưa chết mà là được người của gia tộc Cổ Võ dẫn đi, ở rể tại đó nhờ vào thiên phú xuất sắc của mình”. Nghe hắn ta nói xong, nét mặt Long Tường trở nên thần thờ: “Thì ra là như vậy!” Ông ta cũng đoán già đoán non về cái chết của Long Dược, nhưng đến tận lúc này mới biết Long Dược còn sống, không những thế còn được người của gia tộc Cổ Võ mang đi. “Bố, mấy chuyện con vừa nói đều không quan trọng, quan trọng là con nghi ngờ cái chết của Long Khoa là do chính tay ông nội làm!” Long Thiên Vũ không sợ chết nói ra tin động trời. Vừa dứt lời, mặt mày Long Tường nháy mắt tái mét, vội vàng đưa tay che miệng hắn ta lại. “Đừng nói linh tinh chứ!” Ông ta mắng. Long Thiên Vũ lắc đầu: “Bố à, con không có nói linh tỉnh. Cậu Thanh là người như thế nào, con biết rất rõ. Nếu cậu ấy thật sự muốn giết Long Khoa thì sao phải giết một cách lén lút thế chứ?” “Với thực lực của cậu ấy, thân không biết quỷ không hay lẻn vào Hoàng tộc họ Long để giết ông nội cũng dễ như trở bàn tay chứ đừng nói là giết Long Khoa’. “Cậu ấy vốn chẳng hề đếm xỉa gì đến sự khiêu khích của Long Khoa đâu ạ’. “Thế mà ông nội lại tuyên bố với bên ngoài rằng ông ta bị cậu Thanh giết chết, chuyện này hoàn toàn không tin được”.
Chưong 2228:
“Bố muốn rời khỏi Hoàng tộc họ Long, nên gọi con tới đây là muốn hỏi con có suy nghĩ thế nào về việc này”.
Từ khi xảy ra mâu thuần với Dương Thanh, bị phế bỏ tu vi rồi được anh hứa hẹn rằng Phùng Tiểu Uyển sẽ chữa khỏi bệnh cho mình, Long Thiên Vũ như trưởng thành chỉ trong một đêm.
Giờ đây, hắn ta cũng không quá kinh ngạc khi biết được bố muốn rời khỏi Hoàng tộc họ Long, chỉ là trong mắt có thêm mấy phần lo lắng.
“Bố, bố còn nhớ Long Dược không ạ?”
Long Thiên Vũ thình lình hỏi.
Đương nhiên Long Tường nhớ, ông ta gật đầu nói: “Tất nhiên rồi, Long Dược là anh trai cùng bố cùng mẹ của Long Khoa, cũng là người có thiên phú cao nhất Hoàng tộc họ Long suốt trăm năm qua”.
“Nhưng trời không dung được người tài, mới còn trẻ như thế mà đã chết rồi”.
Long Thiên Vũ lại lắc đầu: “Con nghe nói Long Dược chưa chết mà là được gia tộc Cổ Võ chú ý, trở thành con rể của họ đấy ạ. Ông ta ở rể tại đó luôn”.
Nghe vậy, sắc mặt Long Tường thay đổi, vội vàng đi đóng cửa rồi mang hẳn ta vào phòng làm việc.
Ông ta nặng nề hỏi: “Con nghe ai nói?”
“Bố còn nhớ cứ mười năm sẽ có một số cao thủ không rõ lai lịch đột nhiên đến Hoàng tộc họ Long chứ?”
Long Thiên Vũ lại hỏi chuyện khác.
Long Tường gật đầu: “Ông nội con tự mình tiếp đãi những người đó mà, lại còn rất kính cẩn với họ nữa’.
“Cứ mười năm họ lại tới Hoàng tộc một lần, lần nào Hoàng tộc cũng tổ chức cuộc so tài võ thuật giữa các hậu bối”.
“Chuyện này có vấn đề gì sao?”
Long Thiên Vũ gật đầu: “Vào ba mươi năm trước, khi đó con mới bốn năm tuổi, con tận mắt nhìn thấy Long Dược cũng ở trong nhóm những người sắp đi, ông nội đích thân ra tiên”.
“Ban đầu, con nghĩ đó chỉ là giấc mơ thôi. Cho đến mấy ngày trước, ông nội bảo con đến gặp, con nghe thấy ông nội nói chuyện với ông Tấn, có nhắc đến Long Dược, gia tộc Cổ Võ và chuyện ở rể gì đấy”.
“Tuy không nghe được toàn bộ nội dung nhưng dựa vào những thông tin đó, về cơ bản con có thể xác định Long Dược vẫn chưa chết mà là được người của gia tộc Cổ Võ dẫn đi, ở rể tại đó nhờ vào thiên phú xuất sắc của mình”.
Nghe hắn ta nói xong, nét mặt Long Tường trở nên thần thờ: “Thì ra là như vậy!”
Ông ta cũng đoán già đoán non về cái chết của Long Dược, nhưng đến tận lúc này mới biết Long Dược còn sống, không những thế còn được người của gia tộc Cổ Võ mang đi.
“Bố, mấy chuyện con vừa nói đều không quan trọng, quan trọng là con nghi ngờ cái chết của Long Khoa là do chính tay ông nội làm!”
Long Thiên Vũ không sợ chết nói ra tin động trời. Vừa dứt lời, mặt mày Long Tường nháy mắt tái mét, vội vàng đưa tay che miệng hắn ta lại.
“Đừng nói linh tinh chứ!”
Ông ta mắng.
Long Thiên Vũ lắc đầu: “Bố à, con không có nói linh tỉnh. Cậu Thanh là người như thế nào, con biết rất rõ. Nếu cậu ấy thật sự muốn giết Long Khoa thì sao phải giết một cách lén lút thế chứ?”
“Với thực lực của cậu ấy, thân không biết quỷ không hay lẻn vào Hoàng tộc họ Long để giết ông nội cũng dễ như trở bàn tay chứ đừng nói là giết Long Khoa’.
“Cậu ấy vốn chẳng hề đếm xỉa gì đến sự khiêu khích của Long Khoa đâu ạ’.
“Thế mà ông nội lại tuyên bố với bên ngoài rằng ông ta bị cậu Thanh giết chết, chuyện này hoàn toàn không tin được”.
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chưong 2228: “Bố muốn rời khỏi Hoàng tộc họ Long, nên gọi con tới đây là muốn hỏi con có suy nghĩ thế nào về việc này”. Từ khi xảy ra mâu thuần với Dương Thanh, bị phế bỏ tu vi rồi được anh hứa hẹn rằng Phùng Tiểu Uyển sẽ chữa khỏi bệnh cho mình, Long Thiên Vũ như trưởng thành chỉ trong một đêm. Giờ đây, hắn ta cũng không quá kinh ngạc khi biết được bố muốn rời khỏi Hoàng tộc họ Long, chỉ là trong mắt có thêm mấy phần lo lắng. “Bố, bố còn nhớ Long Dược không ạ?” Long Thiên Vũ thình lình hỏi. Đương nhiên Long Tường nhớ, ông ta gật đầu nói: “Tất nhiên rồi, Long Dược là anh trai cùng bố cùng mẹ của Long Khoa, cũng là người có thiên phú cao nhất Hoàng tộc họ Long suốt trăm năm qua”. “Nhưng trời không dung được người tài, mới còn trẻ như thế mà đã chết rồi”. Long Thiên Vũ lại lắc đầu: “Con nghe nói Long Dược chưa chết mà là được gia tộc Cổ Võ chú ý, trở thành con rể của họ đấy ạ. Ông ta ở rể tại đó luôn”. Nghe vậy, sắc mặt Long Tường thay đổi, vội vàng đi đóng cửa rồi mang hẳn ta vào phòng làm việc. Ông ta nặng nề hỏi: “Con nghe ai nói?” “Bố còn nhớ cứ mười năm sẽ có một số cao thủ không rõ lai lịch đột nhiên đến Hoàng tộc họ Long chứ?” Long Thiên Vũ lại hỏi chuyện khác. Long Tường gật đầu: “Ông nội con tự mình tiếp đãi những người đó mà, lại còn rất kính cẩn với họ nữa’. “Cứ mười năm họ lại tới Hoàng tộc một lần, lần nào Hoàng tộc cũng tổ chức cuộc so tài võ thuật giữa các hậu bối”. “Chuyện này có vấn đề gì sao?” Long Thiên Vũ gật đầu: “Vào ba mươi năm trước, khi đó con mới bốn năm tuổi, con tận mắt nhìn thấy Long Dược cũng ở trong nhóm những người sắp đi, ông nội đích thân ra tiên”. “Ban đầu, con nghĩ đó chỉ là giấc mơ thôi. Cho đến mấy ngày trước, ông nội bảo con đến gặp, con nghe thấy ông nội nói chuyện với ông Tấn, có nhắc đến Long Dược, gia tộc Cổ Võ và chuyện ở rể gì đấy”. “Tuy không nghe được toàn bộ nội dung nhưng dựa vào những thông tin đó, về cơ bản con có thể xác định Long Dược vẫn chưa chết mà là được người của gia tộc Cổ Võ dẫn đi, ở rể tại đó nhờ vào thiên phú xuất sắc của mình”. Nghe hắn ta nói xong, nét mặt Long Tường trở nên thần thờ: “Thì ra là như vậy!” Ông ta cũng đoán già đoán non về cái chết của Long Dược, nhưng đến tận lúc này mới biết Long Dược còn sống, không những thế còn được người của gia tộc Cổ Võ mang đi. “Bố, mấy chuyện con vừa nói đều không quan trọng, quan trọng là con nghi ngờ cái chết của Long Khoa là do chính tay ông nội làm!” Long Thiên Vũ không sợ chết nói ra tin động trời. Vừa dứt lời, mặt mày Long Tường nháy mắt tái mét, vội vàng đưa tay che miệng hắn ta lại. “Đừng nói linh tinh chứ!” Ông ta mắng. Long Thiên Vũ lắc đầu: “Bố à, con không có nói linh tỉnh. Cậu Thanh là người như thế nào, con biết rất rõ. Nếu cậu ấy thật sự muốn giết Long Khoa thì sao phải giết một cách lén lút thế chứ?” “Với thực lực của cậu ấy, thân không biết quỷ không hay lẻn vào Hoàng tộc họ Long để giết ông nội cũng dễ như trở bàn tay chứ đừng nói là giết Long Khoa’. “Cậu ấy vốn chẳng hề đếm xỉa gì đến sự khiêu khích của Long Khoa đâu ạ’. “Thế mà ông nội lại tuyên bố với bên ngoài rằng ông ta bị cậu Thanh giết chết, chuyện này hoàn toàn không tin được”.