Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 2297
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 2297: “Vâng, chủ Hoàng tộc!” Đám người vội đáp. “Chủ Hoàng tộc, không xong, chủ gia tộc họ Phó – Phó Lợi Quần dẫn người đến rồi!” “Chủ Hoàng tộc, chủ gia tộc họ Kiều – Kiều Đông Cường cũng dẫn người đến!” “Chủ Hoàng tộc, chủ gia tộc họ Bàng – Bàng Văn Hổ cũng dẫn người đến rồi!” Đúng lúc này, từng bóng người xông vào điện Diệp Hoàng, thấp thỏm báo cáo. Không ngờ chủ của ba gia tộc lớn ở Hoàng thành họ Diệp lại dẫn cao thủ trong gia tộc đến vào lúc này. Nghe thấy thế, sắc mặt của Diệp Hoàng âm u tới cực điểm, còn những người khác trong Hoàng tộc họ Diệp thì tái mặt. Hoàng tộc họ Diệp là gia tộc nằm quyền ở Hoàng thành Diệp nên thường ngày, họ luôn được người khác tôn kính. Ngay cả chủ của ba gia tộc lớn ở Hoàng thành Diệp cũng phải cúi chào khi gặp họ. Bây giờ, tin Hoàng tộc họ Diệp tổn thất chín cao thủ Thần Cảnh đã bị lộ, chủ của ba gia tộc lớn ở Hoàng thành Diệp lập tức đích thân dẫn cao thủ tới đây. “Giỏi, giỏi lãm!” Trong đôi mắt thâm thúy của Diệp Hoàng lóe lên sát khí: “Xem ra người ngoài cũng nghĩ Hoàng tộc họ Diệp dễ ức hiếp rồi”. “Hôm nay tôi sẽ cho họ biết, lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo!” “Để họ vào đi!” Diệp Hoàng vừa dứt lời, tiếng cười sang sảng đã vang lên: “Diệp Hoàng, chúng tôi không hề thấy ông dễ ức hiếp, càng không nghĩ Hoàng tộc họ Diệp là lạc đà gầy, mà là…” “Mà là… một con mèo ốm bị thương nặng thì đúng hơn!” Ngay sau câu nói đó, mấy lão già với khí thế mạnh mẽ lần lượt bước vào điện Diệp Hoàng. “Láo xược!” Một nhân vật quyền quý của Hoàng tộc họ Diệp lập tức chỉ vào lão già đi đầu với vẻ tức giận: “Kiều Đông Cường, ông dám bảo Hoàng tộc họ Diệp là con mèo ốm, đúng là không biết sống chết!” Tuy những nhân vật quyền quý khác không nói gì nhưng cũng nhìn Kiều Đông Cường với vẻ tức giận. Kiều Đông Cường là chủ gia tộc họ Kiều – một trong ba gia tộc lớn ở Hoàng thành Diệp. Lúc này không chỉ có mình Kiều Đông Cường, bên cạnh lão ta là chủ gia tộc họ Bàng – Bàng Văn Hổ và chủ gia tộc họ Phó – Phó Lợi Quần. Sau lưng ba chủ gia tộc này là mấy cao thủ Thần Cảnh có khí thế mạnh mẽ, cộng thêm ba chủ gia tộc là có tới hai mươi mốt cao thủ Thần Cảnh. Rõ ràng đây đã là tất cả cao thủ Thần Cảnh mà ba gia tộc có. Nhưng bây giờ Hoàng tộc họ Diệp cũng chỉ có khoảng mười cao thủ Thần Cảnh, tính cả dòng chính mà thôi. Hay nói cách khác, thực lực tổng hợp của ba gia tộc đã vượt xa Hoàng tộc họ Diệp rồi. Diệp Hoàng sầm mặt, lạnh lùng nhìn ba chủ gia tộc, cuối cùng nhìn về phía Kiều Đông Cường, trầm giọng nói: “Kiều Đông Cường, nếu bây giờ ông dẫn người rời đi, tôi có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra, bằng không…” Tuy Diệp Hoàng chưa nói hết câu nhưng ai cũng có thể nhận ra ý đe dọa trong đó. Kiều Đông Cường vẫn rất bình tĩnh, khí thế của Thần Cảnh đỉnh phong lập tức bùng nổ từ người ông ta, ông ta nhìn Diệp Hoàng với vẻ dí dỏm: “Bằng không, ông sẽ chết cho chúng tôi xem à?”
Chương 2297:
“Vâng, chủ Hoàng tộc!”
Đám người vội đáp.
“Chủ Hoàng tộc, không xong, chủ gia tộc họ Phó – Phó Lợi Quần dẫn người đến rồi!”
“Chủ Hoàng tộc, chủ gia tộc họ Kiều – Kiều Đông Cường cũng dẫn người đến!”
“Chủ Hoàng tộc, chủ gia tộc họ Bàng – Bàng Văn Hổ cũng dẫn người đến rồi!”
Đúng lúc này, từng bóng người xông vào điện Diệp Hoàng, thấp thỏm báo cáo.
Không ngờ chủ của ba gia tộc lớn ở Hoàng thành họ Diệp lại dẫn cao thủ trong gia tộc đến vào lúc này.
Nghe thấy thế, sắc mặt của Diệp Hoàng âm u tới cực điểm, còn những người khác trong Hoàng tộc họ Diệp thì tái mặt.
Hoàng tộc họ Diệp là gia tộc nằm quyền ở Hoàng thành Diệp nên thường ngày, họ luôn được người khác tôn kính.
Ngay cả chủ của ba gia tộc lớn ở Hoàng thành Diệp cũng phải cúi chào khi gặp họ.
Bây giờ, tin Hoàng tộc họ Diệp tổn thất chín cao thủ Thần Cảnh đã bị lộ, chủ của ba gia tộc lớn ở Hoàng thành Diệp lập tức đích thân dẫn cao thủ tới đây.
“Giỏi, giỏi lãm!”
Trong đôi mắt thâm thúy của Diệp Hoàng lóe lên sát khí: “Xem ra người ngoài cũng nghĩ Hoàng tộc họ Diệp dễ ức hiếp rồi”.
“Hôm nay tôi sẽ cho họ biết, lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo!”
“Để họ vào đi!”
Diệp Hoàng vừa dứt lời, tiếng cười sang sảng đã vang lên: “Diệp Hoàng, chúng tôi không hề thấy ông dễ ức hiếp, càng không nghĩ Hoàng tộc họ Diệp là lạc đà gầy, mà là…”
“Mà là… một con mèo ốm bị thương nặng thì đúng hơn!”
Ngay sau câu nói đó, mấy lão già với khí thế mạnh mẽ lần lượt bước vào điện Diệp Hoàng.
“Láo xược!”
Một nhân vật quyền quý của Hoàng tộc họ Diệp lập tức chỉ vào lão già đi đầu với vẻ tức giận: “Kiều Đông Cường, ông dám bảo Hoàng tộc họ Diệp là con mèo ốm, đúng là không biết sống chết!”
Tuy những nhân vật quyền quý khác không nói gì nhưng cũng nhìn Kiều Đông Cường với vẻ tức giận.
Kiều Đông Cường là chủ gia tộc họ Kiều – một trong ba gia tộc lớn ở Hoàng thành Diệp.
Lúc này không chỉ có mình Kiều Đông Cường, bên cạnh lão ta là chủ gia tộc họ Bàng – Bàng Văn Hổ và chủ gia tộc họ Phó – Phó Lợi Quần.
Sau lưng ba chủ gia tộc này là mấy cao thủ Thần Cảnh có khí thế mạnh mẽ, cộng thêm ba chủ gia tộc là có tới hai mươi mốt cao thủ Thần Cảnh.
Rõ ràng đây đã là tất cả cao thủ Thần Cảnh mà ba gia tộc có.
Nhưng bây giờ Hoàng tộc họ Diệp cũng chỉ có khoảng mười cao thủ Thần Cảnh, tính cả dòng chính mà thôi.
Hay nói cách khác, thực lực tổng hợp của ba gia tộc đã vượt xa Hoàng tộc họ Diệp rồi.
Diệp Hoàng sầm mặt, lạnh lùng nhìn ba chủ gia tộc, cuối cùng nhìn về phía Kiều Đông Cường, trầm giọng nói: “Kiều Đông Cường, nếu bây giờ ông dẫn người rời đi, tôi có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra, bằng không…”
Tuy Diệp Hoàng chưa nói hết câu nhưng ai cũng có thể nhận ra ý đe dọa trong đó.
Kiều Đông Cường vẫn rất bình tĩnh, khí thế của Thần Cảnh đỉnh phong lập tức bùng nổ từ người ông ta, ông ta nhìn Diệp Hoàng với vẻ dí dỏm: “Bằng không, ông sẽ chết cho chúng tôi xem à?”
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 2297: “Vâng, chủ Hoàng tộc!” Đám người vội đáp. “Chủ Hoàng tộc, không xong, chủ gia tộc họ Phó – Phó Lợi Quần dẫn người đến rồi!” “Chủ Hoàng tộc, chủ gia tộc họ Kiều – Kiều Đông Cường cũng dẫn người đến!” “Chủ Hoàng tộc, chủ gia tộc họ Bàng – Bàng Văn Hổ cũng dẫn người đến rồi!” Đúng lúc này, từng bóng người xông vào điện Diệp Hoàng, thấp thỏm báo cáo. Không ngờ chủ của ba gia tộc lớn ở Hoàng thành họ Diệp lại dẫn cao thủ trong gia tộc đến vào lúc này. Nghe thấy thế, sắc mặt của Diệp Hoàng âm u tới cực điểm, còn những người khác trong Hoàng tộc họ Diệp thì tái mặt. Hoàng tộc họ Diệp là gia tộc nằm quyền ở Hoàng thành Diệp nên thường ngày, họ luôn được người khác tôn kính. Ngay cả chủ của ba gia tộc lớn ở Hoàng thành Diệp cũng phải cúi chào khi gặp họ. Bây giờ, tin Hoàng tộc họ Diệp tổn thất chín cao thủ Thần Cảnh đã bị lộ, chủ của ba gia tộc lớn ở Hoàng thành Diệp lập tức đích thân dẫn cao thủ tới đây. “Giỏi, giỏi lãm!” Trong đôi mắt thâm thúy của Diệp Hoàng lóe lên sát khí: “Xem ra người ngoài cũng nghĩ Hoàng tộc họ Diệp dễ ức hiếp rồi”. “Hôm nay tôi sẽ cho họ biết, lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo!” “Để họ vào đi!” Diệp Hoàng vừa dứt lời, tiếng cười sang sảng đã vang lên: “Diệp Hoàng, chúng tôi không hề thấy ông dễ ức hiếp, càng không nghĩ Hoàng tộc họ Diệp là lạc đà gầy, mà là…” “Mà là… một con mèo ốm bị thương nặng thì đúng hơn!” Ngay sau câu nói đó, mấy lão già với khí thế mạnh mẽ lần lượt bước vào điện Diệp Hoàng. “Láo xược!” Một nhân vật quyền quý của Hoàng tộc họ Diệp lập tức chỉ vào lão già đi đầu với vẻ tức giận: “Kiều Đông Cường, ông dám bảo Hoàng tộc họ Diệp là con mèo ốm, đúng là không biết sống chết!” Tuy những nhân vật quyền quý khác không nói gì nhưng cũng nhìn Kiều Đông Cường với vẻ tức giận. Kiều Đông Cường là chủ gia tộc họ Kiều – một trong ba gia tộc lớn ở Hoàng thành Diệp. Lúc này không chỉ có mình Kiều Đông Cường, bên cạnh lão ta là chủ gia tộc họ Bàng – Bàng Văn Hổ và chủ gia tộc họ Phó – Phó Lợi Quần. Sau lưng ba chủ gia tộc này là mấy cao thủ Thần Cảnh có khí thế mạnh mẽ, cộng thêm ba chủ gia tộc là có tới hai mươi mốt cao thủ Thần Cảnh. Rõ ràng đây đã là tất cả cao thủ Thần Cảnh mà ba gia tộc có. Nhưng bây giờ Hoàng tộc họ Diệp cũng chỉ có khoảng mười cao thủ Thần Cảnh, tính cả dòng chính mà thôi. Hay nói cách khác, thực lực tổng hợp của ba gia tộc đã vượt xa Hoàng tộc họ Diệp rồi. Diệp Hoàng sầm mặt, lạnh lùng nhìn ba chủ gia tộc, cuối cùng nhìn về phía Kiều Đông Cường, trầm giọng nói: “Kiều Đông Cường, nếu bây giờ ông dẫn người rời đi, tôi có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra, bằng không…” Tuy Diệp Hoàng chưa nói hết câu nhưng ai cũng có thể nhận ra ý đe dọa trong đó. Kiều Đông Cường vẫn rất bình tĩnh, khí thế của Thần Cảnh đỉnh phong lập tức bùng nổ từ người ông ta, ông ta nhìn Diệp Hoàng với vẻ dí dỏm: “Bằng không, ông sẽ chết cho chúng tôi xem à?”