Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 31: Cô quả thực rất đáng yêu

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Editor: Nện NệnCái loại dịu dàng này, khiến cho Trang Nại Nại vô ý thức tình-động.Cô nhắm hai mắt lại, hai tay đang nắm chặt bỗng buông ra, ôm lấy eo của anh, đáp lại nụ hôn của anh.....Những suy nghĩ về tình yêu trong thâm tâm, những sự rung động của tuổi trẻ hiện lên một chút, dù cô biết có lẽ, cũng chỉ làSự đáp lại của cô, khiến trong lòng Tư Chính Đình cảm thấy vui vẻ, tay đặt trên lưng của cô, xoay người một cái, trực tiếp đem cô đặt lên xe của mình.Sau đó tiếp tục hoan ái.Vẫn không đủ, năm năm suy nghĩ sâu xa làm cho Tư Chính Đình hận không thể đem hai người hòa hợp cùng một chỗ, vĩnh viễn không thể tách rời.Anh đột nhiên thò tay vào, xốc váy của cô lên.Đột nhiên lạnh như băng, khiến Trang Nại Nại phục hồi lại tinh thần, thấy được hành động của anh, thân thể cô vừa mới thả lỏng đột nhiên co rút lại.Nhưng chợt, lại buông ra.Cô yêu anh.Hơn nữa cô đời này chỉ yêu duy nhất một người.Cho nên, mặc dù là anh không lấy cô, nhưng mà tùy hứng một lần xem thử như thế nào?Trang Nại Nại bởi vì thân thể quá hưng phấn cùng kích động mà run lên một cái, trước mặt là Tư Chính Đình nhiệt huyết tràng đầy, phía sau là ô tô lạnh như băng, cái cảm giác nóng lạnh này càng kích thích thêm tinh thần của cô.Nhưng đang lúc hai người ý - loạn - tình - mê, thì chiếc xe ở phía sau vang lên một âm thanh!Tư Chính Đình cùng Trang Nại Nại đồng thời cả kinh, lúc này mới ý thức được, hóa ra bọn họ đang đứng ở đường quốc lộ!Hai người kéo lý trí quay về, Trang Nại Nại nghĩ đến phía sau tài xế đã nhìn thấy cảnh hai người, tức khắc sắc mặt cô bỗng đỏ bừng, vội vàng đẩy Tư Chính Đình ra, sửa sang lại quần áo.Thật là xấu hổ!Phải biết rằng đoàn xe của Tư Chính Đình, phía trước phía sau cũng có hơn mười ngườiCô thế nào lại làm trò này trước mặt nhiều người như thế, cùng với Tư Chính Đình...... A a a a a a!Trang Nại Nại lấy tay che lại mặt của mình, thật là không còn mặt mũi nào mà gặp người khác!Cô chỉ là muốn chụp vài tấm hình thân mật, như thế nào lại biến thành bộ dạng này?Mà Tư Chính Đình còn quay đầu, ánh mắt lạnh lẽo đảo qua chiếc xe kia.Ngồi bên ghế lái phụ chính là trợ lý đặc biệt QúyThần nhất thời cảm thấy lạnh sống lưng, ông đương nhiên biết chính mình bóp còi ô tô quấy rầy việc tốt của tiên sinh, chính là! Tiên sinh a, nếu tôi không quấy rầy các người, nếu cứ tiếp tục, thì xung quanh không chỉ là cái liếc mắt đơn giản như vậy!Qúy thần tỏ vẻ: thân là trợ lý đặc biệt của của tiên sinh, thật là không dễ dàng gì!Tư Chính Đình ánh mắt lạnh như băng quét qua Qúy thần một cái, tầm mắt dừng lại người con gái trước mặt.Cô lấy tay che mặt mình, hận ở dưới đất không có một cái hầm để chui vào, bộ dáng này, quả thực.... rất đáng yêu.Nghĩ đến chuyện vừa rồi, tầm mắt Tư chính đình bỗng trở nên ấm áp.Trang Nại Nại dùng sức di chuyển tới một góc khuất, cố gắng đè nén cảm xúc, muốn làm cho mọi người xung quanh xem cô như là không khí.Đợi lúc mà mọi người không để ý tới cô, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, ngẩng đầu lên liền thấy Tư Chính Đình.....Khóe miệng cong lênTrang Nại Nại lâp tức ngẩn người,......Anh vừa rồi thật sự là đang cười sao?Từ lần gặp đến này, lần đầu tiên cô thấy anh cười!Nụ cười kia, tuy rằng rất nhanh liền biến mất, nhưng Trang Nại Nại lại vô tình cảm thấy có chút vui.Bởi vì người đàn ông trước mặt bây giờ không phải là người thừa kế tập đoàn Đế Hào cao cao tại thượng, mà là người của năm năm trước, thiếu niên lạnh lùng ít nói kia.

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Editor: Nện NệnCái loại dịu dàng này, khiến cho Trang Nại Nại vô ý thức tình-động.Cô nhắm hai mắt lại, hai tay đang nắm chặt bỗng buông ra, ôm lấy eo của anh, đáp lại nụ hôn của anh.....Những suy nghĩ về tình yêu trong thâm tâm, những sự rung động của tuổi trẻ hiện lên một chút, dù cô biết có lẽ, cũng chỉ làSự đáp lại của cô, khiến trong lòng Tư Chính Đình cảm thấy vui vẻ, tay đặt trên lưng của cô, xoay người một cái, trực tiếp đem cô đặt lên xe của mình.Sau đó tiếp tục hoan ái.Vẫn không đủ, năm năm suy nghĩ sâu xa làm cho Tư Chính Đình hận không thể đem hai người hòa hợp cùng một chỗ, vĩnh viễn không thể tách rời.Anh đột nhiên thò tay vào, xốc váy của cô lên.Đột nhiên lạnh như băng, khiến Trang Nại Nại phục hồi lại tinh thần, thấy được hành động của anh, thân thể cô vừa mới thả lỏng đột nhiên co rút lại.Nhưng chợt, lại buông ra.Cô yêu anh.Hơn nữa cô đời này chỉ yêu duy nhất một người.Cho nên, mặc dù là anh không lấy cô, nhưng mà tùy hứng một lần xem thử như thế nào?Trang Nại Nại bởi vì thân thể quá hưng phấn cùng kích động mà run lên một cái, trước mặt là Tư Chính Đình nhiệt huyết tràng đầy, phía sau là ô tô lạnh như băng, cái cảm giác nóng lạnh này càng kích thích thêm tinh thần của cô.Nhưng đang lúc hai người ý - loạn - tình - mê, thì chiếc xe ở phía sau vang lên một âm thanh!Tư Chính Đình cùng Trang Nại Nại đồng thời cả kinh, lúc này mới ý thức được, hóa ra bọn họ đang đứng ở đường quốc lộ!Hai người kéo lý trí quay về, Trang Nại Nại nghĩ đến phía sau tài xế đã nhìn thấy cảnh hai người, tức khắc sắc mặt cô bỗng đỏ bừng, vội vàng đẩy Tư Chính Đình ra, sửa sang lại quần áo.Thật là xấu hổ!Phải biết rằng đoàn xe của Tư Chính Đình, phía trước phía sau cũng có hơn mười ngườiCô thế nào lại làm trò này trước mặt nhiều người như thế, cùng với Tư Chính Đình...... A a a a a a!Trang Nại Nại lấy tay che lại mặt của mình, thật là không còn mặt mũi nào mà gặp người khác!Cô chỉ là muốn chụp vài tấm hình thân mật, như thế nào lại biến thành bộ dạng này?Mà Tư Chính Đình còn quay đầu, ánh mắt lạnh lẽo đảo qua chiếc xe kia.Ngồi bên ghế lái phụ chính là trợ lý đặc biệt QúyThần nhất thời cảm thấy lạnh sống lưng, ông đương nhiên biết chính mình bóp còi ô tô quấy rầy việc tốt của tiên sinh, chính là! Tiên sinh a, nếu tôi không quấy rầy các người, nếu cứ tiếp tục, thì xung quanh không chỉ là cái liếc mắt đơn giản như vậy!Qúy thần tỏ vẻ: thân là trợ lý đặc biệt của của tiên sinh, thật là không dễ dàng gì!Tư Chính Đình ánh mắt lạnh như băng quét qua Qúy thần một cái, tầm mắt dừng lại người con gái trước mặt.Cô lấy tay che mặt mình, hận ở dưới đất không có một cái hầm để chui vào, bộ dáng này, quả thực.... rất đáng yêu.Nghĩ đến chuyện vừa rồi, tầm mắt Tư chính đình bỗng trở nên ấm áp.Trang Nại Nại dùng sức di chuyển tới một góc khuất, cố gắng đè nén cảm xúc, muốn làm cho mọi người xung quanh xem cô như là không khí.Đợi lúc mà mọi người không để ý tới cô, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, ngẩng đầu lên liền thấy Tư Chính Đình.....Khóe miệng cong lênTrang Nại Nại lâp tức ngẩn người,......Anh vừa rồi thật sự là đang cười sao?Từ lần gặp đến này, lần đầu tiên cô thấy anh cười!Nụ cười kia, tuy rằng rất nhanh liền biến mất, nhưng Trang Nại Nại lại vô tình cảm thấy có chút vui.Bởi vì người đàn ông trước mặt bây giờ không phải là người thừa kế tập đoàn Đế Hào cao cao tại thượng, mà là người của năm năm trước, thiếu niên lạnh lùng ít nói kia.

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Editor: Nện NệnCái loại dịu dàng này, khiến cho Trang Nại Nại vô ý thức tình-động.Cô nhắm hai mắt lại, hai tay đang nắm chặt bỗng buông ra, ôm lấy eo của anh, đáp lại nụ hôn của anh.....Những suy nghĩ về tình yêu trong thâm tâm, những sự rung động của tuổi trẻ hiện lên một chút, dù cô biết có lẽ, cũng chỉ làSự đáp lại của cô, khiến trong lòng Tư Chính Đình cảm thấy vui vẻ, tay đặt trên lưng của cô, xoay người một cái, trực tiếp đem cô đặt lên xe của mình.Sau đó tiếp tục hoan ái.Vẫn không đủ, năm năm suy nghĩ sâu xa làm cho Tư Chính Đình hận không thể đem hai người hòa hợp cùng một chỗ, vĩnh viễn không thể tách rời.Anh đột nhiên thò tay vào, xốc váy của cô lên.Đột nhiên lạnh như băng, khiến Trang Nại Nại phục hồi lại tinh thần, thấy được hành động của anh, thân thể cô vừa mới thả lỏng đột nhiên co rút lại.Nhưng chợt, lại buông ra.Cô yêu anh.Hơn nữa cô đời này chỉ yêu duy nhất một người.Cho nên, mặc dù là anh không lấy cô, nhưng mà tùy hứng một lần xem thử như thế nào?Trang Nại Nại bởi vì thân thể quá hưng phấn cùng kích động mà run lên một cái, trước mặt là Tư Chính Đình nhiệt huyết tràng đầy, phía sau là ô tô lạnh như băng, cái cảm giác nóng lạnh này càng kích thích thêm tinh thần của cô.Nhưng đang lúc hai người ý - loạn - tình - mê, thì chiếc xe ở phía sau vang lên một âm thanh!Tư Chính Đình cùng Trang Nại Nại đồng thời cả kinh, lúc này mới ý thức được, hóa ra bọn họ đang đứng ở đường quốc lộ!Hai người kéo lý trí quay về, Trang Nại Nại nghĩ đến phía sau tài xế đã nhìn thấy cảnh hai người, tức khắc sắc mặt cô bỗng đỏ bừng, vội vàng đẩy Tư Chính Đình ra, sửa sang lại quần áo.Thật là xấu hổ!Phải biết rằng đoàn xe của Tư Chính Đình, phía trước phía sau cũng có hơn mười ngườiCô thế nào lại làm trò này trước mặt nhiều người như thế, cùng với Tư Chính Đình...... A a a a a a!Trang Nại Nại lấy tay che lại mặt của mình, thật là không còn mặt mũi nào mà gặp người khác!Cô chỉ là muốn chụp vài tấm hình thân mật, như thế nào lại biến thành bộ dạng này?Mà Tư Chính Đình còn quay đầu, ánh mắt lạnh lẽo đảo qua chiếc xe kia.Ngồi bên ghế lái phụ chính là trợ lý đặc biệt QúyThần nhất thời cảm thấy lạnh sống lưng, ông đương nhiên biết chính mình bóp còi ô tô quấy rầy việc tốt của tiên sinh, chính là! Tiên sinh a, nếu tôi không quấy rầy các người, nếu cứ tiếp tục, thì xung quanh không chỉ là cái liếc mắt đơn giản như vậy!Qúy thần tỏ vẻ: thân là trợ lý đặc biệt của của tiên sinh, thật là không dễ dàng gì!Tư Chính Đình ánh mắt lạnh như băng quét qua Qúy thần một cái, tầm mắt dừng lại người con gái trước mặt.Cô lấy tay che mặt mình, hận ở dưới đất không có một cái hầm để chui vào, bộ dáng này, quả thực.... rất đáng yêu.Nghĩ đến chuyện vừa rồi, tầm mắt Tư chính đình bỗng trở nên ấm áp.Trang Nại Nại dùng sức di chuyển tới một góc khuất, cố gắng đè nén cảm xúc, muốn làm cho mọi người xung quanh xem cô như là không khí.Đợi lúc mà mọi người không để ý tới cô, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, ngẩng đầu lên liền thấy Tư Chính Đình.....Khóe miệng cong lênTrang Nại Nại lâp tức ngẩn người,......Anh vừa rồi thật sự là đang cười sao?Từ lần gặp đến này, lần đầu tiên cô thấy anh cười!Nụ cười kia, tuy rằng rất nhanh liền biến mất, nhưng Trang Nại Nại lại vô tình cảm thấy có chút vui.Bởi vì người đàn ông trước mặt bây giờ không phải là người thừa kế tập đoàn Đế Hào cao cao tại thượng, mà là người của năm năm trước, thiếu niên lạnh lùng ít nói kia.

Chương 31: Cô quả thực rất đáng yêu