Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 48: Trang Nại Nại chống lại!
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Editor: Nện NệnMột câu nói hạ xuống, Cố Đức Thọ liền nghiêng đầu nhìn về phía Trang Nại Nại.Trang Nại Nại biết nếu như bọn họ hôm nay không đạt được mục đích nhất định sẽ không bỏ qua, híp mắt lại, lấy điện thoại di động ra, mở nhật ký cuộc gọi, đưa tới trước mặt của Cố Đức Thọ, " Nếu như không tin tôi, vậy thì xem cho rõ cái này, đây là số của Tư tiên sinh đúng chứ?"Số của Tư tiên sinh, Cố Đức Thọ đã sớm thuộc làu, nhìn một chút liền xác định.Trang Nại Nại làm dáng cầm điện thoại lên, " Nếu các người không tin tôi, vậy thì tôi gọi lại là được rồi. Có điều Tư tiên sinh vì sao lại cưới tôi, chắc chắn mọi người cũng biết. Tư tiên sinh là người rất thiếu kiên nhẫn, nếu như tôi cứ quấy rầy anh ấy, làm anh ấy tức giận, cuộc hôn nhân này bị hủy bỏ, cũng không trách tôi được! "Dứt lời liền bấm điện thoại!Cố Đức Thọ trong lòng hơi hồi hộp một chút!Tư tiên sinh đồng ý cưới Trang Nại Nại, còn không phải đồng ý lên giường cùng hắn ta?Nếu như buồn bực, mà không muốn chịu trách nhiệm nữa, chỉ cần một câu nói!Cố Đức Thọ lập tức tiến lên, muốn giựt lấy điện thoại Trang Nại Nại, lại nghĩ đến vừa rồi Cố Tinh Hào, thì dùng tay, nắm chặt cổ tay cô," Khuynh Nhan, con làm cái gì vậy? Sao ba không tin con được? Đừng nghe tên tiểu tử Tinh Hào này nói bậy, ba đương nhiên là tin con rồi, Tư tiên sinh bận rộn như vậy, vẫn là không nên làm phiền cậu ta. "Trang Nại Nại không chịu bỏ qua," Nhìn qua bộ dáng hai em như vậy, căn bản cũng không tin tưởng con rồi, con phải chứng minh mình một chút, để tránh con ở trong cái nhà này danh bất chính, ngôn bất thuận, ai cũng có thể tùy tiện châm chọc hai ba câu!"Cố Đức Thọ quay đầu răn dạy Cố Tinh Hào cùng Cố Tinh San, " Sau này hai người các con cũng nên tôn trọng chị mình một chút! Ở cái nhà này, dù gì thì chị ấy là Đại tiểu thư, sau này các con đừng gây gỗ với nhau nữa!"Cố Tinh Hào cùng Cố Tinh San vẻ mặt không phục, nhưng nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của Lý Ngọc Phượng, liền cúi đầu ỉu xìu.Trang Nại Nại còn một mực muốn mở miệng, " Con cứ có cảm giác, em trai cùng em gái có vẻ không hài lòng a? "Cố Đức Thọ ánh mắt sắc bén lướt qua, cả hai người đều mở miệng, " Không có, chị, chúng em đều rất hài lòng!"Xem người nhà này thay đổi thái độ đối với mình, đặc biệt là Cố Đức Thọ bởi vì lúc nãy khi mẹ cô còn ở trong tay ông, thì liền đối với cô hất cằm sai khiến. còn bây giờ Trang Nại Nại cảm thấy hết giận rồi.Cầm điện thoại trên tay, Trang Nại Nại nhìn Cố Đức Thọ, " Cha, con không phải là con rối, muốn con gọi con liền gọi? Con nghĩ, Tư tiên sinh thích gì, không thích gì, không ai hiểu rõ hơn con chứ? "Cố Đức Thọ cười bồi mở miệng, " Đúng, đúng, sau này ai cũng không thể ép buộc con gọi điện thoại cho Tư tiên sinh."Trang Nại Nại lúc này mới gật đầu, cụp mắt, nhưng trong lòng có một ngụm khí lớn.Chỉ ít trong hai tháng có thể che dấu Cố Đức Thọ, như vậy cô cần ở lại đây trong hai tháng.....Hoặc là để cho Tư Chính Đình cưới mình, hoặc là nghĩ cách tìm mẹ, mang bà ấy về, sau đó rời khỏi cái nhà này!Đem hai cách để so sánh....Nghĩ đến bản mặt lạnh băng của Tư Chính Đình, Trang Nại Nại nghĩ vẫn là cách thứ hai dễ dàng nhất!Âm thầm hạ quyết tâm, Trang Nại Nại vừa định bỏ điện thoại xuống, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.Cô nhìn màn hình, khi nhìn rõ số đang gọi đến cô sợ thiếu chút nữa mà đánh rơi điện thoại xuống đất!Cú điện thoại này, dĩ nhiên là của Tư Chính Đình gọi tới!Hăn, hắn, hắn gọi cho mình để làm gì?Nhìn màn hình điện thoại di động phát sáng, Trang Nại Nại sợ đến tim đập chân run!
Editor: Nện Nện
Một câu nói hạ xuống, Cố Đức Thọ liền nghiêng đầu nhìn về phía Trang Nại Nại.
Trang Nại Nại biết nếu như bọn họ hôm nay không đạt được mục đích nhất định sẽ không bỏ qua, híp mắt lại, lấy điện thoại di động ra, mở nhật ký cuộc gọi, đưa tới trước mặt của Cố Đức Thọ, " Nếu như không tin tôi, vậy thì xem cho rõ cái này, đây là số của Tư tiên sinh đúng chứ?"
Số của Tư tiên sinh, Cố Đức Thọ đã sớm thuộc làu, nhìn một chút liền xác định.
Trang Nại Nại làm dáng cầm điện thoại lên, " Nếu các người không tin tôi, vậy thì tôi gọi lại là được rồi. Có điều Tư tiên sinh vì sao lại cưới tôi, chắc chắn mọi người cũng biết. Tư tiên sinh là người rất thiếu kiên nhẫn, nếu như tôi cứ quấy rầy anh ấy, làm anh ấy tức giận, cuộc hôn nhân này bị hủy bỏ, cũng không trách tôi được! "
Dứt lời liền bấm điện thoại!
Cố Đức Thọ trong lòng hơi hồi hộp một chút!
Tư tiên sinh đồng ý cưới Trang Nại Nại, còn không phải đồng ý lên giường cùng hắn ta?
Nếu như buồn bực, mà không muốn chịu trách nhiệm nữa, chỉ cần một câu nói!
Cố Đức Thọ lập tức tiến lên, muốn giựt lấy điện thoại Trang Nại Nại, lại nghĩ đến vừa rồi Cố Tinh Hào, thì dùng tay, nắm chặt cổ tay cô," Khuynh Nhan, con làm cái gì vậy? Sao ba không tin con được? Đừng nghe tên tiểu tử Tinh Hào này nói bậy, ba đương nhiên là tin con rồi, Tư tiên sinh bận rộn như vậy, vẫn là không nên làm phiền cậu ta. "
Trang Nại Nại không chịu bỏ qua," Nhìn qua bộ dáng hai em như vậy, căn bản cũng không tin tưởng con rồi, con phải chứng minh mình một chút, để tránh con ở trong cái nhà này danh bất chính, ngôn bất thuận, ai cũng có thể tùy tiện châm chọc hai ba câu!"
Cố Đức Thọ quay đầu răn dạy Cố Tinh Hào cùng Cố Tinh San, " Sau này hai người các con cũng nên tôn trọng chị mình một chút! Ở cái nhà này, dù gì thì chị ấy là Đại tiểu thư, sau này các con đừng gây gỗ với nhau nữa!"
Cố Tinh Hào cùng Cố Tinh San vẻ mặt không phục, nhưng nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của Lý Ngọc Phượng, liền cúi đầu ỉu xìu.
Trang Nại Nại còn một mực muốn mở miệng, " Con cứ có cảm giác, em trai cùng em gái có vẻ không hài lòng a? "
Cố Đức Thọ ánh mắt sắc bén lướt qua, cả hai người đều mở miệng, " Không có, chị, chúng em đều rất hài lòng!"
Xem người nhà này thay đổi thái độ đối với mình, đặc biệt là Cố Đức Thọ bởi vì lúc nãy khi mẹ cô còn ở trong tay ông, thì liền đối với cô hất cằm sai khiến. còn bây giờ Trang Nại Nại cảm thấy hết giận rồi.
Cầm điện thoại trên tay, Trang Nại Nại nhìn Cố Đức Thọ, " Cha, con không phải là con rối, muốn con gọi con liền gọi? Con nghĩ, Tư tiên sinh thích gì, không thích gì, không ai hiểu rõ hơn con chứ? "
Cố Đức Thọ cười bồi mở miệng, " Đúng, đúng, sau này ai cũng không thể ép buộc con gọi điện thoại cho Tư tiên sinh."
Trang Nại Nại lúc này mới gật đầu, cụp mắt, nhưng trong lòng có một ngụm khí lớn.
Chỉ ít trong hai tháng có thể che dấu Cố Đức Thọ, như vậy cô cần ở lại đây trong hai tháng.....Hoặc là để cho Tư Chính Đình cưới mình, hoặc là nghĩ cách tìm mẹ, mang bà ấy về, sau đó rời khỏi cái nhà này!
Đem hai cách để so sánh....
Nghĩ đến bản mặt lạnh băng của Tư Chính Đình, Trang Nại Nại nghĩ vẫn là cách thứ hai dễ dàng nhất!
Âm thầm hạ quyết tâm, Trang Nại Nại vừa định bỏ điện thoại xuống, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Cô nhìn màn hình, khi nhìn rõ số đang gọi đến cô sợ thiếu chút nữa mà đánh rơi điện thoại xuống đất!
Cú điện thoại này, dĩ nhiên là của Tư Chính Đình gọi tới!
Hăn, hắn, hắn gọi cho mình để làm gì?
Nhìn màn hình điện thoại di động phát sáng, Trang Nại Nại sợ đến tim đập chân run!
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Editor: Nện NệnMột câu nói hạ xuống, Cố Đức Thọ liền nghiêng đầu nhìn về phía Trang Nại Nại.Trang Nại Nại biết nếu như bọn họ hôm nay không đạt được mục đích nhất định sẽ không bỏ qua, híp mắt lại, lấy điện thoại di động ra, mở nhật ký cuộc gọi, đưa tới trước mặt của Cố Đức Thọ, " Nếu như không tin tôi, vậy thì xem cho rõ cái này, đây là số của Tư tiên sinh đúng chứ?"Số của Tư tiên sinh, Cố Đức Thọ đã sớm thuộc làu, nhìn một chút liền xác định.Trang Nại Nại làm dáng cầm điện thoại lên, " Nếu các người không tin tôi, vậy thì tôi gọi lại là được rồi. Có điều Tư tiên sinh vì sao lại cưới tôi, chắc chắn mọi người cũng biết. Tư tiên sinh là người rất thiếu kiên nhẫn, nếu như tôi cứ quấy rầy anh ấy, làm anh ấy tức giận, cuộc hôn nhân này bị hủy bỏ, cũng không trách tôi được! "Dứt lời liền bấm điện thoại!Cố Đức Thọ trong lòng hơi hồi hộp một chút!Tư tiên sinh đồng ý cưới Trang Nại Nại, còn không phải đồng ý lên giường cùng hắn ta?Nếu như buồn bực, mà không muốn chịu trách nhiệm nữa, chỉ cần một câu nói!Cố Đức Thọ lập tức tiến lên, muốn giựt lấy điện thoại Trang Nại Nại, lại nghĩ đến vừa rồi Cố Tinh Hào, thì dùng tay, nắm chặt cổ tay cô," Khuynh Nhan, con làm cái gì vậy? Sao ba không tin con được? Đừng nghe tên tiểu tử Tinh Hào này nói bậy, ba đương nhiên là tin con rồi, Tư tiên sinh bận rộn như vậy, vẫn là không nên làm phiền cậu ta. "Trang Nại Nại không chịu bỏ qua," Nhìn qua bộ dáng hai em như vậy, căn bản cũng không tin tưởng con rồi, con phải chứng minh mình một chút, để tránh con ở trong cái nhà này danh bất chính, ngôn bất thuận, ai cũng có thể tùy tiện châm chọc hai ba câu!"Cố Đức Thọ quay đầu răn dạy Cố Tinh Hào cùng Cố Tinh San, " Sau này hai người các con cũng nên tôn trọng chị mình một chút! Ở cái nhà này, dù gì thì chị ấy là Đại tiểu thư, sau này các con đừng gây gỗ với nhau nữa!"Cố Tinh Hào cùng Cố Tinh San vẻ mặt không phục, nhưng nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của Lý Ngọc Phượng, liền cúi đầu ỉu xìu.Trang Nại Nại còn một mực muốn mở miệng, " Con cứ có cảm giác, em trai cùng em gái có vẻ không hài lòng a? "Cố Đức Thọ ánh mắt sắc bén lướt qua, cả hai người đều mở miệng, " Không có, chị, chúng em đều rất hài lòng!"Xem người nhà này thay đổi thái độ đối với mình, đặc biệt là Cố Đức Thọ bởi vì lúc nãy khi mẹ cô còn ở trong tay ông, thì liền đối với cô hất cằm sai khiến. còn bây giờ Trang Nại Nại cảm thấy hết giận rồi.Cầm điện thoại trên tay, Trang Nại Nại nhìn Cố Đức Thọ, " Cha, con không phải là con rối, muốn con gọi con liền gọi? Con nghĩ, Tư tiên sinh thích gì, không thích gì, không ai hiểu rõ hơn con chứ? "Cố Đức Thọ cười bồi mở miệng, " Đúng, đúng, sau này ai cũng không thể ép buộc con gọi điện thoại cho Tư tiên sinh."Trang Nại Nại lúc này mới gật đầu, cụp mắt, nhưng trong lòng có một ngụm khí lớn.Chỉ ít trong hai tháng có thể che dấu Cố Đức Thọ, như vậy cô cần ở lại đây trong hai tháng.....Hoặc là để cho Tư Chính Đình cưới mình, hoặc là nghĩ cách tìm mẹ, mang bà ấy về, sau đó rời khỏi cái nhà này!Đem hai cách để so sánh....Nghĩ đến bản mặt lạnh băng của Tư Chính Đình, Trang Nại Nại nghĩ vẫn là cách thứ hai dễ dàng nhất!Âm thầm hạ quyết tâm, Trang Nại Nại vừa định bỏ điện thoại xuống, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.Cô nhìn màn hình, khi nhìn rõ số đang gọi đến cô sợ thiếu chút nữa mà đánh rơi điện thoại xuống đất!Cú điện thoại này, dĩ nhiên là của Tư Chính Đình gọi tới!Hăn, hắn, hắn gọi cho mình để làm gì?Nhìn màn hình điện thoại di động phát sáng, Trang Nại Nại sợ đến tim đập chân run!