Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…

Chương 292

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 292: Anh muốn cô đi thì cô phải đi? Tư Mộ Hàn tự tin không sai, nhưng mà anh quá bá đạo, hống hách. Mà Nguyễn Tri Hạ cũng không giống với Tiêu Thanh Hà, cô không thể làm được như Tiêu Thanh Hà vậy, tùy ý để Nguyễn Lập Nguyên quyết định cuộc đời mình, không những không oán trách, mà còn thấy thích. Nguyễn Tri Hạ trực tiếp cúp điện thoại. Ngước mắt nhìn thấy một loại thợ trang điểm và stylist trước mặt, nói: “Mọi người về đi, tôi không cần những thứ này.” … Tư Mộ Hàn nhìn điện thoại trong tay bị cúp máy ngang, ánh mắt lóe lên một chút sững sờ. Nguyễn Tri Hạ dập máy của anh? Tuy anh đã từng nghĩ đột ngột quyết định để Nguyễn Tri Hạ tham gia tiệc tối, có thể cô sẽ không vui, nhưng không ngờ cô lại kiên quyết như vậy. Đúng là vượt quá dự liệu của anh. Tám giờ tiệc tối bắt đầu, bây giờ là sáu giờ, còn hai giờ nữa sẽ bắt đầu. Thời gian còn thừa không nhiều lắm, Tư Mộ Hàn cầm áo khoác, đứng lên đi ra ngoài. Cố Tri Dân ôm một xấp tài liệu đến, thấy Tư Mộ Hàn sắp đi, vội vàng ngăn anh lại: “Cậu đi đâu vậy? Mấy thứ này còn chưa làm xong đâu!” Thứ bảy ai lại muốn tăng ca chứ, nếu không phải bởi vì công việc tương đối gấp gáp, anh ta cũng sẽ không đến. “Còn lại cũng không nhiều lắm, cậu xử lý một chút là được.” Tư Mộ Hàn vỗ vỗ bả vai Cố Tri Dân, giọng điệu rất nghiêm túc nói: “Nếu cậu nhanh tay một chút, trước mười hai giờ là có thể về rồi.” “???” Vì sao giọng điệu của Tư Mộ Hàn nghe giống như thứ bảy tăng ca về trước mười hai giờ đã là rất sớm? Cố Tri Dân mếu máo: “Này, rốt cuộc là công ty của ai đấy hả?” Tư Mộ Hàn đã đi đến cửa, bỗng quay lại nói một câu: “Của cậu.” Cố Tri Dân tức đến nghẹn lời, nhưng cũng không ném tài liệu trên mặt đất, mà là ném lên bàn làm việc, sau đó chỉ vào Tư Mộ Hàn nói: “Ông đây sống nhiều năm như vậy, chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như cậu.” “Quá khen.” Cố Tri Dân nhếch môi, lấy điện thoại di động mở trình duyệt ra, nhập vào thanh tìm kiếm: “Làm thế nào để khiến một người đàn ông nghị lực hơn người, làm việc cẩn thận, chỉ số thông minh ngất ngưởng phải quỳ xuống gọi bố?” Không tìm không biết, vừa tìm Cố Tri Dân liền phát hiện trên mạng có rất nhiều người đưa ra vấn đề tương tự như thế. Trên cơ bản thì tất cả bình luận phía dưới đều như vậy: “Chủ topic quỳ xuống gọi bố bao lâu rồi?” “Không thể nào, anh còn không để đối phương quỳ xuống, bản thân mình đã quỳ xuống trước rồi.” “Thật là ngây thơ.” “Từng có một người cũng hỏi về vấn đề này, về sau…… anh ta chết rồi.” “……” Tất cả đều là những bình luận linh tinh. Cố Tri Dân đọc thật nhiều những topic tương tự, nhưng cơ bản đều là những bình luận như thế. Có một người đưa ra vấn đề tương tự, nhưng lại nhận được một câu phản hồi là: “Làm con trai thật tốt QAQ!” Cố Tri Dân vứt điện thoại di động qua một bên, ngồi dậy bắt đầu xử lý tài liệu.

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 292: Anh muốn cô đi thì cô phải đi? Tư Mộ Hàn tự tin không sai, nhưng mà anh quá bá đạo, hống hách. Mà Nguyễn Tri Hạ cũng không giống với Tiêu Thanh Hà, cô không thể làm được như Tiêu Thanh Hà vậy, tùy ý để Nguyễn Lập Nguyên quyết định cuộc đời mình, không những không oán trách, mà còn thấy thích. Nguyễn Tri Hạ trực tiếp cúp điện thoại. Ngước mắt nhìn thấy một loại thợ trang điểm và stylist trước mặt, nói: “Mọi người về đi, tôi không cần những thứ này.” … Tư Mộ Hàn nhìn điện thoại trong tay bị cúp máy ngang, ánh mắt lóe lên một chút sững sờ. Nguyễn Tri Hạ dập máy của anh? Tuy anh đã từng nghĩ đột ngột quyết định để Nguyễn Tri Hạ tham gia tiệc tối, có thể cô sẽ không vui, nhưng không ngờ cô lại kiên quyết như vậy. Đúng là vượt quá dự liệu của anh. Tám giờ tiệc tối bắt đầu, bây giờ là sáu giờ, còn hai giờ nữa sẽ bắt đầu. Thời gian còn thừa không nhiều lắm, Tư Mộ Hàn cầm áo khoác, đứng lên đi ra ngoài. Cố Tri Dân ôm một xấp tài liệu đến, thấy Tư Mộ Hàn sắp đi, vội vàng ngăn anh lại: “Cậu đi đâu vậy? Mấy thứ này còn chưa làm xong đâu!” Thứ bảy ai lại muốn tăng ca chứ, nếu không phải bởi vì công việc tương đối gấp gáp, anh ta cũng sẽ không đến. “Còn lại cũng không nhiều lắm, cậu xử lý một chút là được.” Tư Mộ Hàn vỗ vỗ bả vai Cố Tri Dân, giọng điệu rất nghiêm túc nói: “Nếu cậu nhanh tay một chút, trước mười hai giờ là có thể về rồi.” “???” Vì sao giọng điệu của Tư Mộ Hàn nghe giống như thứ bảy tăng ca về trước mười hai giờ đã là rất sớm? Cố Tri Dân mếu máo: “Này, rốt cuộc là công ty của ai đấy hả?” Tư Mộ Hàn đã đi đến cửa, bỗng quay lại nói một câu: “Của cậu.” Cố Tri Dân tức đến nghẹn lời, nhưng cũng không ném tài liệu trên mặt đất, mà là ném lên bàn làm việc, sau đó chỉ vào Tư Mộ Hàn nói: “Ông đây sống nhiều năm như vậy, chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như cậu.” “Quá khen.” Cố Tri Dân nhếch môi, lấy điện thoại di động mở trình duyệt ra, nhập vào thanh tìm kiếm: “Làm thế nào để khiến một người đàn ông nghị lực hơn người, làm việc cẩn thận, chỉ số thông minh ngất ngưởng phải quỳ xuống gọi bố?” Không tìm không biết, vừa tìm Cố Tri Dân liền phát hiện trên mạng có rất nhiều người đưa ra vấn đề tương tự như thế. Trên cơ bản thì tất cả bình luận phía dưới đều như vậy: “Chủ topic quỳ xuống gọi bố bao lâu rồi?” “Không thể nào, anh còn không để đối phương quỳ xuống, bản thân mình đã quỳ xuống trước rồi.” “Thật là ngây thơ.” “Từng có một người cũng hỏi về vấn đề này, về sau…… anh ta chết rồi.” “……” Tất cả đều là những bình luận linh tinh. Cố Tri Dân đọc thật nhiều những topic tương tự, nhưng cơ bản đều là những bình luận như thế. Có một người đưa ra vấn đề tương tự, nhưng lại nhận được một câu phản hồi là: “Làm con trai thật tốt QAQ!” Cố Tri Dân vứt điện thoại di động qua một bên, ngồi dậy bắt đầu xử lý tài liệu.

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 292: Anh muốn cô đi thì cô phải đi? Tư Mộ Hàn tự tin không sai, nhưng mà anh quá bá đạo, hống hách. Mà Nguyễn Tri Hạ cũng không giống với Tiêu Thanh Hà, cô không thể làm được như Tiêu Thanh Hà vậy, tùy ý để Nguyễn Lập Nguyên quyết định cuộc đời mình, không những không oán trách, mà còn thấy thích. Nguyễn Tri Hạ trực tiếp cúp điện thoại. Ngước mắt nhìn thấy một loại thợ trang điểm và stylist trước mặt, nói: “Mọi người về đi, tôi không cần những thứ này.” … Tư Mộ Hàn nhìn điện thoại trong tay bị cúp máy ngang, ánh mắt lóe lên một chút sững sờ. Nguyễn Tri Hạ dập máy của anh? Tuy anh đã từng nghĩ đột ngột quyết định để Nguyễn Tri Hạ tham gia tiệc tối, có thể cô sẽ không vui, nhưng không ngờ cô lại kiên quyết như vậy. Đúng là vượt quá dự liệu của anh. Tám giờ tiệc tối bắt đầu, bây giờ là sáu giờ, còn hai giờ nữa sẽ bắt đầu. Thời gian còn thừa không nhiều lắm, Tư Mộ Hàn cầm áo khoác, đứng lên đi ra ngoài. Cố Tri Dân ôm một xấp tài liệu đến, thấy Tư Mộ Hàn sắp đi, vội vàng ngăn anh lại: “Cậu đi đâu vậy? Mấy thứ này còn chưa làm xong đâu!” Thứ bảy ai lại muốn tăng ca chứ, nếu không phải bởi vì công việc tương đối gấp gáp, anh ta cũng sẽ không đến. “Còn lại cũng không nhiều lắm, cậu xử lý một chút là được.” Tư Mộ Hàn vỗ vỗ bả vai Cố Tri Dân, giọng điệu rất nghiêm túc nói: “Nếu cậu nhanh tay một chút, trước mười hai giờ là có thể về rồi.” “???” Vì sao giọng điệu của Tư Mộ Hàn nghe giống như thứ bảy tăng ca về trước mười hai giờ đã là rất sớm? Cố Tri Dân mếu máo: “Này, rốt cuộc là công ty của ai đấy hả?” Tư Mộ Hàn đã đi đến cửa, bỗng quay lại nói một câu: “Của cậu.” Cố Tri Dân tức đến nghẹn lời, nhưng cũng không ném tài liệu trên mặt đất, mà là ném lên bàn làm việc, sau đó chỉ vào Tư Mộ Hàn nói: “Ông đây sống nhiều năm như vậy, chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như cậu.” “Quá khen.” Cố Tri Dân nhếch môi, lấy điện thoại di động mở trình duyệt ra, nhập vào thanh tìm kiếm: “Làm thế nào để khiến một người đàn ông nghị lực hơn người, làm việc cẩn thận, chỉ số thông minh ngất ngưởng phải quỳ xuống gọi bố?” Không tìm không biết, vừa tìm Cố Tri Dân liền phát hiện trên mạng có rất nhiều người đưa ra vấn đề tương tự như thế. Trên cơ bản thì tất cả bình luận phía dưới đều như vậy: “Chủ topic quỳ xuống gọi bố bao lâu rồi?” “Không thể nào, anh còn không để đối phương quỳ xuống, bản thân mình đã quỳ xuống trước rồi.” “Thật là ngây thơ.” “Từng có một người cũng hỏi về vấn đề này, về sau…… anh ta chết rồi.” “……” Tất cả đều là những bình luận linh tinh. Cố Tri Dân đọc thật nhiều những topic tương tự, nhưng cơ bản đều là những bình luận như thế. Có một người đưa ra vấn đề tương tự, nhưng lại nhận được một câu phản hồi là: “Làm con trai thật tốt QAQ!” Cố Tri Dân vứt điện thoại di động qua một bên, ngồi dậy bắt đầu xử lý tài liệu.

Chương 292