Nguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con…

Chương 296

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 296: “Hay là em cũng đi dự tiệc luôn, thuận tiện giúp anh trông chừng chị Tri Hạ !” “Không cần.” Tư Mộ Hàn cũng không quay đầu lại, nói xong anh liền đi lên lầu. Chỉ là, anh mới bước được hai bậc thang, liền quay đầu nhìn cô thợ tạo mẫu. Cô thợ tạo mẫu rất hiểu ý anh, cô cùng thợ trang điểm tiến lên bắt Tư Gia Thành lại, muốn cởi quần áo của anh ta xuống. “Trời ạ, các cô muốn làm gì!” Tư Gia Thành hoảng sợ nhìn bọn họ: “Tôi là trẻ vị thành niên, các cô muốn làm gì tôi!” Bọn họ cũng mặc kệ anh ta nói gì, cởi áo anh ta xong liền giúp anh ta mặc áo đi tiệc vào. “Cậu chủ, anh tự thay quần hay bọn tôi giúp anh thay?” “Nam nữ khác biệt! Tôi tự mặc là được!” Tư Gia Thành vội vàng cầm quần chạy vào trong phòng. …… Tiệc tối được tổ chức trong một khách sạn bảy sao. Nguyễn Tri Hạ vừa xuống xe liền nhìn thấy Lãnh Tuấn. Lần trước cô đi gặp Tư Đình Phong cũng là Lãnh Tuấn lái xe đi đón cô, cho nên cô có ấn tượng với ông ta. Lãnh Tuấn trông thấy cô, tiến lên một bước, cung kính nói: “Mợ chủ.” “Chú Lãnh.” Nguyễn Tri Hạ cười gọi một tiếng. Khuôn mặt nghiêm túc của Lãnh Tuấn lộ vẻ hiền lành, chợt ông ta ngẩng đầu nhìn về phía sau lưng Nguyễn Tri Hạ. Nguyễn Tri Hạ giải thích: “Chỉ có một mình cháu, Tư……” Cô còn chưa nói xong thì đã bị một giọng nói quen thuộc đánh gãy. “Còn có em! Chị Tri Hạ , chị chờ em một chút!” Kít—— Ô tô thắng gấp. Thời Dũng đứng sau lưng Nguyễn Tri Hạ dời sang bên cạnh một bước, vừa lúc ngăn cản tro bụi do ô tô thắng gấp khuấy động lên. Tư Gia Thành mặc một bộ âu phục từ trên xe nhảy xuống, hơn nữa còn tạo dáng sành điệu. Nhưng mà, chỉ được ba giây, anh ta liền chạy tới một bồn hoa bên cạnh ói ra. “Ọe……” Anh tài xế lái xe như đang bay, cho dù Tư Gia Thành chưa từng bị say xe cũng phải say xe rồi. Nguyễn Tri Hạ vội để Thời Dũng lấy chai nước trong xe, mà cô thì cầm khăn tay đi về phía Tư Gia Thành. Cô đưa khăn tay cho Tư Gia Thành, giơ tay đập đập lưng giúp cậu ta dễ thở: “Sao em lại tới đây?” “Bọn họ thay áo cho em, em tự thay quần, tạo dáng một chút liền đến.” Tư Gia Thành hơi choáng váng, nói năng lộn xộn. Nguyễn Tri Hạ cũng đoán được chuyện gì xảy ra. Bởi vì trước đó khi Tư Mộ Hàn nhìn thấy cô hóa trang xong liền không muốn cho cô đi dự tiệc. Thật ra ngoại trừ thật lòng muốn giúp Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ còn có suy nghĩ khác, mặc đồ đẹp, trang điểm đẹp, nếu không đi dạo một vòng bên ngoài, chẳng phải đáng tiếc sao? Phụ nữ đều như vậy. Hiện tại cô cảm thấy mình đi đường cũng mang theo gió! Hẳn là Tư Mộ Hàn không yên lòng với cô, nên ép Tư Gia Thành tới. “Mợ chủ, nước.” Thời Dũng cầm chai nước tới.

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 296: “Hay là em cũng đi dự tiệc luôn, thuận tiện giúp anh trông chừng chị Tri Hạ !” “Không cần.” Tư Mộ Hàn cũng không quay đầu lại, nói xong anh liền đi lên lầu. Chỉ là, anh mới bước được hai bậc thang, liền quay đầu nhìn cô thợ tạo mẫu. Cô thợ tạo mẫu rất hiểu ý anh, cô cùng thợ trang điểm tiến lên bắt Tư Gia Thành lại, muốn cởi quần áo của anh ta xuống. “Trời ạ, các cô muốn làm gì!” Tư Gia Thành hoảng sợ nhìn bọn họ: “Tôi là trẻ vị thành niên, các cô muốn làm gì tôi!” Bọn họ cũng mặc kệ anh ta nói gì, cởi áo anh ta xong liền giúp anh ta mặc áo đi tiệc vào. “Cậu chủ, anh tự thay quần hay bọn tôi giúp anh thay?” “Nam nữ khác biệt! Tôi tự mặc là được!” Tư Gia Thành vội vàng cầm quần chạy vào trong phòng. …… Tiệc tối được tổ chức trong một khách sạn bảy sao. Nguyễn Tri Hạ vừa xuống xe liền nhìn thấy Lãnh Tuấn. Lần trước cô đi gặp Tư Đình Phong cũng là Lãnh Tuấn lái xe đi đón cô, cho nên cô có ấn tượng với ông ta. Lãnh Tuấn trông thấy cô, tiến lên một bước, cung kính nói: “Mợ chủ.” “Chú Lãnh.” Nguyễn Tri Hạ cười gọi một tiếng. Khuôn mặt nghiêm túc của Lãnh Tuấn lộ vẻ hiền lành, chợt ông ta ngẩng đầu nhìn về phía sau lưng Nguyễn Tri Hạ. Nguyễn Tri Hạ giải thích: “Chỉ có một mình cháu, Tư……” Cô còn chưa nói xong thì đã bị một giọng nói quen thuộc đánh gãy. “Còn có em! Chị Tri Hạ , chị chờ em một chút!” Kít—— Ô tô thắng gấp. Thời Dũng đứng sau lưng Nguyễn Tri Hạ dời sang bên cạnh một bước, vừa lúc ngăn cản tro bụi do ô tô thắng gấp khuấy động lên. Tư Gia Thành mặc một bộ âu phục từ trên xe nhảy xuống, hơn nữa còn tạo dáng sành điệu. Nhưng mà, chỉ được ba giây, anh ta liền chạy tới một bồn hoa bên cạnh ói ra. “Ọe……” Anh tài xế lái xe như đang bay, cho dù Tư Gia Thành chưa từng bị say xe cũng phải say xe rồi. Nguyễn Tri Hạ vội để Thời Dũng lấy chai nước trong xe, mà cô thì cầm khăn tay đi về phía Tư Gia Thành. Cô đưa khăn tay cho Tư Gia Thành, giơ tay đập đập lưng giúp cậu ta dễ thở: “Sao em lại tới đây?” “Bọn họ thay áo cho em, em tự thay quần, tạo dáng một chút liền đến.” Tư Gia Thành hơi choáng váng, nói năng lộn xộn. Nguyễn Tri Hạ cũng đoán được chuyện gì xảy ra. Bởi vì trước đó khi Tư Mộ Hàn nhìn thấy cô hóa trang xong liền không muốn cho cô đi dự tiệc. Thật ra ngoại trừ thật lòng muốn giúp Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ còn có suy nghĩ khác, mặc đồ đẹp, trang điểm đẹp, nếu không đi dạo một vòng bên ngoài, chẳng phải đáng tiếc sao? Phụ nữ đều như vậy. Hiện tại cô cảm thấy mình đi đường cũng mang theo gió! Hẳn là Tư Mộ Hàn không yên lòng với cô, nên ép Tư Gia Thành tới. “Mợ chủ, nước.” Thời Dũng cầm chai nước tới.

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên MâyTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNguyễn Tri Hạ đẩy đẩy chiếc kính gọng đen trên mũi, mắt rũ xuống thẫn thờ, “Mẹ, mẹ thật sự muốn gả con cho vị hôn phu của chị sao?” Tiêu Giai Kỳ nghĩ rằng cô đang hối hận, nên sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch. Người của nhà họ Tư đang đợi bên ngoài, một chút sơ suất thôi là có thể hủy hoại cả nhà họ Nguyễn! Bà ta sốt ruột đến mức “bịch” một tiếng quỳ xuống trước mặt Nguyễn Tri Hạ, ” Tri Hạ, mẹ cầu xin con, chị của con xứng đáng có thứ tốt đẹp hơn, con hãy giúp nó đi!” Đôi mắt vốn thẩn thờ của Nguyễn Tri Hạ dần dần trở nên lạnh lùng, Tiêu Giai Kỳ tuy là mẹ ruột của cô, nhưng toàn bộ tình thương đều giành cho đứa con gái của người vợ trước đã qua đời của bố. Vì thế, Tiêu Giai Kỳ rõ ràng biết vị hôn phu của chị gái vừa xấu vừa bất lực, nhưng vẫn muốn gả Nguyễn Tri Hạ đi thay cho chị gái. Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa thúc giục của người làm, “Bà chủ, cô ba, người của nhà họ Tư đã lên lầu rồi. ” Nguyễn Tri Hạ không giơ tay đỡ lấy Tiêu Giai Kỳ, chỉ lạnh lùng nói, “Mẹ đứng dậy đi, con… Chương 296: “Hay là em cũng đi dự tiệc luôn, thuận tiện giúp anh trông chừng chị Tri Hạ !” “Không cần.” Tư Mộ Hàn cũng không quay đầu lại, nói xong anh liền đi lên lầu. Chỉ là, anh mới bước được hai bậc thang, liền quay đầu nhìn cô thợ tạo mẫu. Cô thợ tạo mẫu rất hiểu ý anh, cô cùng thợ trang điểm tiến lên bắt Tư Gia Thành lại, muốn cởi quần áo của anh ta xuống. “Trời ạ, các cô muốn làm gì!” Tư Gia Thành hoảng sợ nhìn bọn họ: “Tôi là trẻ vị thành niên, các cô muốn làm gì tôi!” Bọn họ cũng mặc kệ anh ta nói gì, cởi áo anh ta xong liền giúp anh ta mặc áo đi tiệc vào. “Cậu chủ, anh tự thay quần hay bọn tôi giúp anh thay?” “Nam nữ khác biệt! Tôi tự mặc là được!” Tư Gia Thành vội vàng cầm quần chạy vào trong phòng. …… Tiệc tối được tổ chức trong một khách sạn bảy sao. Nguyễn Tri Hạ vừa xuống xe liền nhìn thấy Lãnh Tuấn. Lần trước cô đi gặp Tư Đình Phong cũng là Lãnh Tuấn lái xe đi đón cô, cho nên cô có ấn tượng với ông ta. Lãnh Tuấn trông thấy cô, tiến lên một bước, cung kính nói: “Mợ chủ.” “Chú Lãnh.” Nguyễn Tri Hạ cười gọi một tiếng. Khuôn mặt nghiêm túc của Lãnh Tuấn lộ vẻ hiền lành, chợt ông ta ngẩng đầu nhìn về phía sau lưng Nguyễn Tri Hạ. Nguyễn Tri Hạ giải thích: “Chỉ có một mình cháu, Tư……” Cô còn chưa nói xong thì đã bị một giọng nói quen thuộc đánh gãy. “Còn có em! Chị Tri Hạ , chị chờ em một chút!” Kít—— Ô tô thắng gấp. Thời Dũng đứng sau lưng Nguyễn Tri Hạ dời sang bên cạnh một bước, vừa lúc ngăn cản tro bụi do ô tô thắng gấp khuấy động lên. Tư Gia Thành mặc một bộ âu phục từ trên xe nhảy xuống, hơn nữa còn tạo dáng sành điệu. Nhưng mà, chỉ được ba giây, anh ta liền chạy tới một bồn hoa bên cạnh ói ra. “Ọe……” Anh tài xế lái xe như đang bay, cho dù Tư Gia Thành chưa từng bị say xe cũng phải say xe rồi. Nguyễn Tri Hạ vội để Thời Dũng lấy chai nước trong xe, mà cô thì cầm khăn tay đi về phía Tư Gia Thành. Cô đưa khăn tay cho Tư Gia Thành, giơ tay đập đập lưng giúp cậu ta dễ thở: “Sao em lại tới đây?” “Bọn họ thay áo cho em, em tự thay quần, tạo dáng một chút liền đến.” Tư Gia Thành hơi choáng váng, nói năng lộn xộn. Nguyễn Tri Hạ cũng đoán được chuyện gì xảy ra. Bởi vì trước đó khi Tư Mộ Hàn nhìn thấy cô hóa trang xong liền không muốn cho cô đi dự tiệc. Thật ra ngoại trừ thật lòng muốn giúp Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ còn có suy nghĩ khác, mặc đồ đẹp, trang điểm đẹp, nếu không đi dạo một vòng bên ngoài, chẳng phải đáng tiếc sao? Phụ nữ đều như vậy. Hiện tại cô cảm thấy mình đi đường cũng mang theo gió! Hẳn là Tư Mộ Hàn không yên lòng với cô, nên ép Tư Gia Thành tới. “Mợ chủ, nước.” Thời Dũng cầm chai nước tới.

Chương 296