Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 199: Đó không phải là thử lòng, mà là uy hiếp!
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Chuyện mà Đinh Mộng Á làm với cô là chuyện rất bình thường trong mấy gia đình giàu có.Nhưng mà cho tới bây giờ chưa có một ai lại vì chuyện này mà đi xin lỗi.Thần kinh của Trang Nại Nại căng chặt, sau đó cô nghe được Tư Tĩnh Ngọc nói: “Nại Nại, chị biết hiện giờ chị có nói cái gì cũng chỉ là kiếm cớ cho mẹ chị mà thôi! Vậy nên trước hết chị muốn nói lời xin lỗi, việc mẹ chị thử lòng em như vậy là xỉ nhục nhân cách của em! Chuyện này dù có thế nào cũng là mẹ chị sai!”Một câu này vừa ra thì trái tim của Trang Nại Nại cảm thấy đau xót, cả người cũng cũng cứng ngắc.Cô thậm chí còn không biết bản thân nên nói cái gì, muốn làm cái gì, chỉ là chỗ sâu kín trong lòng đột nhiên bị người ta chạm đến, khiến sự cay đắng bỗng ồ ạt dâng lên như sóng biển, nhấn chìm cô.Trang Nại Nại cố gắng giữ cho bản thân mình bình tĩnh, cô nuốt nước miếng, áp chế tất cả nhưng tâm tình phức tạp của mình rồi tiếp tục nhìn Tư Tĩnh Ngọc, cô muốn nghe thử xem rốt cuộc người này muốn nói cái gì.Tư Tĩnh Ngọc đứng thẳng người dậy: “Nhưng mà mẹ chị làm vậy là do có nguyên nhân.”Cô nói tới đây thì dừng lại một chút, sau đó thở dài: “Chắc hẳn em chưa từng nghe nói về ba chị đi.”Ba?Ba của Tư Chính Đình?Trang Nại Nại bỗng nhiên nhận ra, từ khi bọn họ quen biết nhau đến giờ, bất kể là năm năm trước hay là năm năm sau thì Tư Chính Đình chưa bao giờ nhắc tới ba của mình.“Vốn là việc xấu trong nhà thì không nên đem ra rêu rao, thế nhưng hôm nay em đã là một thành viên trong gia đình nên có mấy lời chị không dối gạt em nữa! Ba của chị... lúc bọn chị còn nhỏ thì ông ấy đã từ bỏ tất cả để chạy theo cái mà ông ấy gọi là tình yêu đích thực.”Khi nói ra câu “tình yêu đích thực” thì dường như Tư Tĩnh Ngọc cũng bị ảnh hướng, cho nên giọng điệu của cô vô cùng giễu cợt.Mà một câu này khiến Trang Nại Nại sửng sốt, chuyện này sao có thể?Người cầm đầu trong tập đoàn Đế Hào toàn là họ Tư, nói cách khác thì Tư Chính Đình thừa kế từ ba anh, tập đoàn Đế Hào vẫn luôn được truyền lại như vậy, thế nhưng số cổ phần trong tay Tư Chính Đình bây giờ hình như vẫn là nhiều nhất đúng không? Hoàn toàn không có vẻ nào là đã từng được chia ra!Tư Tĩnh Ngọc hiểu được nghi ngờ của Trang Nại Nại, cho nên giải thích: “Năm đó khi ba chị muốn ly dị, thì mẹ của bọn chị cũng chỉ đưa ra một điều kiện mà thôi, yêu cầu ông ấy chỉ được mang đúng cái thân của mình rời đi, không ngờ ông ấy lại... đồng ý!”Đồng ý?Trang Nại Nại thật sự bị dọa sợ!Mặc dù, dưới sự kinh doanh của Tư Chính Đình tập đoàn Đế Hào mới vươn tới một tầm cao mới, thế nhưng vào mười mấy năm trước thì Đế Hào cũng là một trong năm tập đoàn đứng đầu ở thủ đô!Ba của Tư Chính Đình thế mà đồng ý bỏ hết tất cả, chỉ đi người không?Cái “tình yêu đích thực” đó đúng là đích thực thật!Tư Tĩnh Ngọc nhìn thấy dáng vẻ của Trang Nại Nại thì cười khổ: “Em cũng cảm thấy rất khó tin đúng không, từ đó về sau mẹ chị không còn tin vào mấy cái gọi là tình yêu nữa.”Trang Nại Nại cắn môi.“Lúc mẹ chị nghe nói Tư Chính Đình đang hẹn hò với một cô gái thì phản ứng đầu tiên của bà ấy là sợ nó bị em lừa gạt, cho nên...”Cho nên có thể đối xử với cô như vậy sao? Có thể lái xe đâm vào mẹ cô sao?Đấy không phải là thử lòng, mà là uy hiếp!Khuôn ngực của Trang Nại Nại lên xuống kịch liệt, cô mặc kệ mắt cá chân đang đau đớn mà đứng phắt dậy: “Cho nên chị nói những chuyện này là có ý gì?”Cứ cho là Đinh Mộng Á từng bị tổn thương trong tình cảm nên không tin người, muốn thử lòng cô, nếu đơn giản thế thì cô có thể nể mặt Tư Chính Đình mà tha thứ cho bà ta.Nhưng sao bà ta có thể làm như vậy với mẹ?Khi đó cô chỉ là một đứa trẻ vừa mới tốt nghiệp cấp 3, bà ta có biết, không có mẹ Trang thì cuộc sống của cô gian khổ đến ngần nào không?
Chuyện mà Đinh Mộng Á làm với cô là chuyện rất bình thường trong mấy gia đình giàu có.
Nhưng mà cho tới bây giờ chưa có một ai lại vì chuyện này mà đi xin lỗi.
Thần kinh của Trang Nại Nại căng chặt, sau đó cô nghe được Tư Tĩnh Ngọc nói: “Nại Nại, chị biết hiện giờ chị có nói cái gì cũng chỉ là kiếm cớ cho mẹ chị mà thôi! Vậy nên trước hết chị muốn nói lời xin lỗi, việc mẹ chị thử lòng em như vậy là xỉ nhục nhân cách của em! Chuyện này dù có thế nào cũng là mẹ chị sai!”
Một câu này vừa ra thì trái tim của Trang Nại Nại cảm thấy đau xót, cả người cũng cũng cứng ngắc.
Cô thậm chí còn không biết bản thân nên nói cái gì, muốn làm cái gì, chỉ là chỗ sâu kín trong lòng đột nhiên bị người ta chạm đến, khiến sự cay đắng bỗng ồ ạt dâng lên như sóng biển, nhấn chìm cô.
Trang Nại Nại cố gắng giữ cho bản thân mình bình tĩnh, cô nuốt nước miếng, áp chế tất cả nhưng tâm tình phức tạp của mình rồi tiếp tục nhìn Tư Tĩnh Ngọc, cô muốn nghe thử xem rốt cuộc người này muốn nói cái gì.
Tư Tĩnh Ngọc đứng thẳng người dậy: “Nhưng mà mẹ chị làm vậy là do có nguyên nhân.”
Cô nói tới đây thì dừng lại một chút, sau đó thở dài: “Chắc hẳn em chưa từng nghe nói về ba chị đi.”
Ba?
Ba của Tư Chính Đình?
Trang Nại Nại bỗng nhiên nhận ra, từ khi bọn họ quen biết nhau đến giờ, bất kể là năm năm trước hay là năm năm sau thì Tư Chính Đình chưa bao giờ nhắc tới ba của mình.
“Vốn là việc xấu trong nhà thì không nên đem ra rêu rao, thế nhưng hôm nay em đã là một thành viên trong gia đình nên có mấy lời chị không dối gạt em nữa! Ba của chị... lúc bọn chị còn nhỏ thì ông ấy đã từ bỏ tất cả để chạy theo cái mà ông ấy gọi là tình yêu đích thực.”
Khi nói ra câu “tình yêu đích thực” thì dường như Tư Tĩnh Ngọc cũng bị ảnh hướng, cho nên giọng điệu của cô vô cùng giễu cợt.
Mà một câu này khiến Trang Nại Nại sửng sốt, chuyện này sao có thể?
Người cầm đầu trong tập đoàn Đế Hào toàn là họ Tư, nói cách khác thì Tư Chính Đình thừa kế từ ba anh, tập đoàn Đế Hào vẫn luôn được truyền lại như vậy, thế nhưng số cổ phần trong tay Tư Chính Đình bây giờ hình như vẫn là nhiều nhất đúng không? Hoàn toàn không có vẻ nào là đã từng được chia ra!
Tư Tĩnh Ngọc hiểu được nghi ngờ của Trang Nại Nại, cho nên giải thích: “Năm đó khi ba chị muốn ly dị, thì mẹ của bọn chị cũng chỉ đưa ra một điều kiện mà thôi, yêu cầu ông ấy chỉ được mang đúng cái thân của mình rời đi, không ngờ ông ấy lại... đồng ý!”
Đồng ý?
Trang Nại Nại thật sự bị dọa sợ!
Mặc dù, dưới sự kinh doanh của Tư Chính Đình tập đoàn Đế Hào mới vươn tới một tầm cao mới, thế nhưng vào mười mấy năm trước thì Đế Hào cũng là một trong năm tập đoàn đứng đầu ở thủ đô!
Ba của Tư Chính Đình thế mà đồng ý bỏ hết tất cả, chỉ đi người không?
Cái “tình yêu đích thực” đó đúng là đích thực thật!
Tư Tĩnh Ngọc nhìn thấy dáng vẻ của Trang Nại Nại thì cười khổ: “Em cũng cảm thấy rất khó tin đúng không, từ đó về sau mẹ chị không còn tin vào mấy cái gọi là tình yêu nữa.”
Trang Nại Nại cắn môi.
“Lúc mẹ chị nghe nói Tư Chính Đình đang hẹn hò với một cô gái thì phản ứng đầu tiên của bà ấy là sợ nó bị em lừa gạt, cho nên...”
Cho nên có thể đối xử với cô như vậy sao? Có thể lái xe đâm vào mẹ cô sao?
Đấy không phải là thử lòng, mà là uy hiếp!
Khuôn ngực của Trang Nại Nại lên xuống kịch liệt, cô mặc kệ mắt cá chân đang đau đớn mà đứng phắt dậy: “Cho nên chị nói những chuyện này là có ý gì?”
Cứ cho là Đinh Mộng Á từng bị tổn thương trong tình cảm nên không tin người, muốn thử lòng cô, nếu đơn giản thế thì cô có thể nể mặt Tư Chính Đình mà tha thứ cho bà ta.
Nhưng sao bà ta có thể làm như vậy với mẹ?
Khi đó cô chỉ là một đứa trẻ vừa mới tốt nghiệp cấp 3, bà ta có biết, không có mẹ Trang thì cuộc sống của cô gian khổ đến ngần nào không?
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Chuyện mà Đinh Mộng Á làm với cô là chuyện rất bình thường trong mấy gia đình giàu có.Nhưng mà cho tới bây giờ chưa có một ai lại vì chuyện này mà đi xin lỗi.Thần kinh của Trang Nại Nại căng chặt, sau đó cô nghe được Tư Tĩnh Ngọc nói: “Nại Nại, chị biết hiện giờ chị có nói cái gì cũng chỉ là kiếm cớ cho mẹ chị mà thôi! Vậy nên trước hết chị muốn nói lời xin lỗi, việc mẹ chị thử lòng em như vậy là xỉ nhục nhân cách của em! Chuyện này dù có thế nào cũng là mẹ chị sai!”Một câu này vừa ra thì trái tim của Trang Nại Nại cảm thấy đau xót, cả người cũng cũng cứng ngắc.Cô thậm chí còn không biết bản thân nên nói cái gì, muốn làm cái gì, chỉ là chỗ sâu kín trong lòng đột nhiên bị người ta chạm đến, khiến sự cay đắng bỗng ồ ạt dâng lên như sóng biển, nhấn chìm cô.Trang Nại Nại cố gắng giữ cho bản thân mình bình tĩnh, cô nuốt nước miếng, áp chế tất cả nhưng tâm tình phức tạp của mình rồi tiếp tục nhìn Tư Tĩnh Ngọc, cô muốn nghe thử xem rốt cuộc người này muốn nói cái gì.Tư Tĩnh Ngọc đứng thẳng người dậy: “Nhưng mà mẹ chị làm vậy là do có nguyên nhân.”Cô nói tới đây thì dừng lại một chút, sau đó thở dài: “Chắc hẳn em chưa từng nghe nói về ba chị đi.”Ba?Ba của Tư Chính Đình?Trang Nại Nại bỗng nhiên nhận ra, từ khi bọn họ quen biết nhau đến giờ, bất kể là năm năm trước hay là năm năm sau thì Tư Chính Đình chưa bao giờ nhắc tới ba của mình.“Vốn là việc xấu trong nhà thì không nên đem ra rêu rao, thế nhưng hôm nay em đã là một thành viên trong gia đình nên có mấy lời chị không dối gạt em nữa! Ba của chị... lúc bọn chị còn nhỏ thì ông ấy đã từ bỏ tất cả để chạy theo cái mà ông ấy gọi là tình yêu đích thực.”Khi nói ra câu “tình yêu đích thực” thì dường như Tư Tĩnh Ngọc cũng bị ảnh hướng, cho nên giọng điệu của cô vô cùng giễu cợt.Mà một câu này khiến Trang Nại Nại sửng sốt, chuyện này sao có thể?Người cầm đầu trong tập đoàn Đế Hào toàn là họ Tư, nói cách khác thì Tư Chính Đình thừa kế từ ba anh, tập đoàn Đế Hào vẫn luôn được truyền lại như vậy, thế nhưng số cổ phần trong tay Tư Chính Đình bây giờ hình như vẫn là nhiều nhất đúng không? Hoàn toàn không có vẻ nào là đã từng được chia ra!Tư Tĩnh Ngọc hiểu được nghi ngờ của Trang Nại Nại, cho nên giải thích: “Năm đó khi ba chị muốn ly dị, thì mẹ của bọn chị cũng chỉ đưa ra một điều kiện mà thôi, yêu cầu ông ấy chỉ được mang đúng cái thân của mình rời đi, không ngờ ông ấy lại... đồng ý!”Đồng ý?Trang Nại Nại thật sự bị dọa sợ!Mặc dù, dưới sự kinh doanh của Tư Chính Đình tập đoàn Đế Hào mới vươn tới một tầm cao mới, thế nhưng vào mười mấy năm trước thì Đế Hào cũng là một trong năm tập đoàn đứng đầu ở thủ đô!Ba của Tư Chính Đình thế mà đồng ý bỏ hết tất cả, chỉ đi người không?Cái “tình yêu đích thực” đó đúng là đích thực thật!Tư Tĩnh Ngọc nhìn thấy dáng vẻ của Trang Nại Nại thì cười khổ: “Em cũng cảm thấy rất khó tin đúng không, từ đó về sau mẹ chị không còn tin vào mấy cái gọi là tình yêu nữa.”Trang Nại Nại cắn môi.“Lúc mẹ chị nghe nói Tư Chính Đình đang hẹn hò với một cô gái thì phản ứng đầu tiên của bà ấy là sợ nó bị em lừa gạt, cho nên...”Cho nên có thể đối xử với cô như vậy sao? Có thể lái xe đâm vào mẹ cô sao?Đấy không phải là thử lòng, mà là uy hiếp!Khuôn ngực của Trang Nại Nại lên xuống kịch liệt, cô mặc kệ mắt cá chân đang đau đớn mà đứng phắt dậy: “Cho nên chị nói những chuyện này là có ý gì?”Cứ cho là Đinh Mộng Á từng bị tổn thương trong tình cảm nên không tin người, muốn thử lòng cô, nếu đơn giản thế thì cô có thể nể mặt Tư Chính Đình mà tha thứ cho bà ta.Nhưng sao bà ta có thể làm như vậy với mẹ?Khi đó cô chỉ là một đứa trẻ vừa mới tốt nghiệp cấp 3, bà ta có biết, không có mẹ Trang thì cuộc sống của cô gian khổ đến ngần nào không?