Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 93

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Khi bữa tiệc bắt đầu, đúng như dự đoán nhan sắc tuyệt mỹ khiến người đối diện phải kinh ngạc kia của Tống Cẩm Phồn đã thành công thu hút được sự chú ý của Tiết Hưng.Tiết Hưng kính rượu cô.Tống Cấm Phồn lại từ chối, vì cô ấy thực sự không biết uống rượu.Tiết Hưng đâu bằng lòng cho qua, còn nhiều lần kính rượu, ép cô uống rượu.Nhưng đều bị Tống Cấm Phồn từ chối.Bởi vì không thích loại trường hợp này nên cô ta muốn bỏ về giữa bữa tiệc.Điều này khiến Tiết Hưng không còn thể diện, mà em gái là Tiết Tử Mẫn vốn là một người có tính cách nóng nảy, liền đuổi theo ra ngoài, quăng cho Tống Cẩm Phồn một bạt tai.Vừa vặn bị Văn Bối Bối đi toilet nhìn thấy.Trùng hợp là Văn Bối Bối và Tống Cẩm Phồn cũng là bạn bè, bởi vài năm trước học bá TốngCẩm Phồn này đã từng tới một trường cấp hai trực thuộc Đại học Thành Đô học một năm với tư cách là học sinh trao đổi.Khi đó, hai người họ là bạn bè cùng lớp.Văn Bối Bối cũng là một học bá, dù sao cô ta cũng xuất thân là con cháu nhà thư hương, liền trở thành bạn tốt với Tống Cẩm Phồn.Chứng kiến người bạn tốt mà mình đã nhiều năm không gặp bị Tiết Tử Mẫn tát một cái, Văn Bối Bối đương nhiên là phẫn nộ, liền đứng ra giằng co với cô ta.Phía sau Văn Bối Bối lúc này đang đứng một cô gái vô cùng xinh đẹp, cô ta hơi cúi đầu xuống, trên mặt có một vết bàn tay đỏ rực.Chính là Tổng Cầm Phồn.Nói không với sách lậu, ủng hộ sách bản quyền.Tiếu thuyết này do ReadMe chế tác và phát hành, chưa được ủy quyền không được phép truyền bá.Bất cứ ai vi phạm sẽ bị truy cứu theo pháp luật.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Khi bữa tiệc bắt đầu, đúng như dự đoán nhan sắc tuyệt mỹ khiến người đối diện phải kinh ngạc kia của Tống Cẩm Phồn đã thành công thu hút được sự chú ý của Tiết Hưng.Tiết Hưng kính rượu cô.Tống Cấm Phồn lại từ chối, vì cô ấy thực sự không biết uống rượu.Tiết Hưng đâu bằng lòng cho qua, còn nhiều lần kính rượu, ép cô uống rượu.Nhưng đều bị Tống Cấm Phồn từ chối.Bởi vì không thích loại trường hợp này nên cô ta muốn bỏ về giữa bữa tiệc.Điều này khiến Tiết Hưng không còn thể diện, mà em gái là Tiết Tử Mẫn vốn là một người có tính cách nóng nảy, liền đuổi theo ra ngoài, quăng cho Tống Cẩm Phồn một bạt tai.Vừa vặn bị Văn Bối Bối đi toilet nhìn thấy.Trùng hợp là Văn Bối Bối và Tống Cẩm Phồn cũng là bạn bè, bởi vài năm trước học bá TốngCẩm Phồn này đã từng tới một trường cấp hai trực thuộc Đại học Thành Đô học một năm với tư cách là học sinh trao đổi.Khi đó, hai người họ là bạn bè cùng lớp.Văn Bối Bối cũng là một học bá, dù sao cô ta cũng xuất thân là con cháu nhà thư hương, liền trở thành bạn tốt với Tống Cẩm Phồn.Chứng kiến người bạn tốt mà mình đã nhiều năm không gặp bị Tiết Tử Mẫn tát một cái, Văn Bối Bối đương nhiên là phẫn nộ, liền đứng ra giằng co với cô ta.Phía sau Văn Bối Bối lúc này đang đứng một cô gái vô cùng xinh đẹp, cô ta hơi cúi đầu xuống, trên mặt có một vết bàn tay đỏ rực.Chính là Tổng Cầm Phồn.Nói không với sách lậu, ủng hộ sách bản quyền.Tiếu thuyết này do ReadMe chế tác và phát hành, chưa được ủy quyền không được phép truyền bá.Bất cứ ai vi phạm sẽ bị truy cứu theo pháp luật.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Khi bữa tiệc bắt đầu, đúng như dự đoán nhan sắc tuyệt mỹ khiến người đối diện phải kinh ngạc kia của Tống Cẩm Phồn đã thành công thu hút được sự chú ý của Tiết Hưng.Tiết Hưng kính rượu cô.Tống Cấm Phồn lại từ chối, vì cô ấy thực sự không biết uống rượu.Tiết Hưng đâu bằng lòng cho qua, còn nhiều lần kính rượu, ép cô uống rượu.Nhưng đều bị Tống Cấm Phồn từ chối.Bởi vì không thích loại trường hợp này nên cô ta muốn bỏ về giữa bữa tiệc.Điều này khiến Tiết Hưng không còn thể diện, mà em gái là Tiết Tử Mẫn vốn là một người có tính cách nóng nảy, liền đuổi theo ra ngoài, quăng cho Tống Cẩm Phồn một bạt tai.Vừa vặn bị Văn Bối Bối đi toilet nhìn thấy.Trùng hợp là Văn Bối Bối và Tống Cẩm Phồn cũng là bạn bè, bởi vài năm trước học bá TốngCẩm Phồn này đã từng tới một trường cấp hai trực thuộc Đại học Thành Đô học một năm với tư cách là học sinh trao đổi.Khi đó, hai người họ là bạn bè cùng lớp.Văn Bối Bối cũng là một học bá, dù sao cô ta cũng xuất thân là con cháu nhà thư hương, liền trở thành bạn tốt với Tống Cẩm Phồn.Chứng kiến người bạn tốt mà mình đã nhiều năm không gặp bị Tiết Tử Mẫn tát một cái, Văn Bối Bối đương nhiên là phẫn nộ, liền đứng ra giằng co với cô ta.Phía sau Văn Bối Bối lúc này đang đứng một cô gái vô cùng xinh đẹp, cô ta hơi cúi đầu xuống, trên mặt có một vết bàn tay đỏ rực.Chính là Tổng Cầm Phồn.Nói không với sách lậu, ủng hộ sách bản quyền.Tiếu thuyết này do ReadMe chế tác và phát hành, chưa được ủy quyền không được phép truyền bá.Bất cứ ai vi phạm sẽ bị truy cứu theo pháp luật.

Chương 93