Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 116: Ấn Tương Sâu Sắc
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Nhưng, suy đoán không hề chính xác.Lúc này, Tiết Hưng, Phó Đông và những người khác nào dám không tuân theo lệnh của Công Tôn Thần?Thậm chí, ngay cả sau khi rời khỏi Thiên Niên Nhân Gia, vẫn tiếp tục liên lạc với gia tộc của mình, báo cáo cặn kẽ những gì đã xảy ra vào tối nay.Sau đó, trong khoảng thời gian ngắn, nhà họ Tiết, nhà họ Phó, nhà họ Lý, nhà họ Dương,!Đêu quyết định muốn nương nhờ vào nhà họ Diệp.Không phải vì lý do nào khác, đơn giản chỉ vì Tô Minh.Người thanh niên có thể đánh bại Vương Đạo Khánh chỉ trong chớp mắt.Có thể tưởng tượng được rằng đêm nay Tô Minh đã khiến cho toàn bộ Đế Thành kinh ngạc như thế nào?Đúng lúc này."Thần Nhi, ầm ĩ như vậy làm cái gì?1, Công Tôn Hạ đi tới: "Gặp chuyện gì cũng phải bình tĩnh"."Bố, con! " đọc nhanh nhất tại nhayho.com"Bố đã nghe chuyện của Thiên Niên Nhân Gia rồi, chẳng trách Diệp Mộ Cẩn chiều nay tự tin như vậy, lại muốn đánh cược toàn bộ với nhà họ Ngụy? sở dĩ Diệp Mộ Cẩn có thể tự tin như vậy chính là bởi vì người thanh niên tên Tô Minh kia!", Công Tôn Hạ nheo mắt, đôi mắt lóe lên sự bình tĩnh cùng cơ trí: "Có thể đánh bại Vương Đạo Khánh!!! Người thanh niên tên là Tô Minh này thật sự đáng sợ, Thần Nhi, con không nên trêu chọc cậu ta!""Nhưng! ", hàm răng củaCông Tôn Thần nghiến chặt: "Nhưng, anh ta cùng Diệp Mộ Cẩn đã! ""Đàn ông lo gì thiếu vợ, bố từ lâu đã nói với con, không nên cố chấp", Công Tôn Hạ trừng mắt nhìn con trai."Con không cam tâm", hơi thở của Công Tôn Thần không Ổn định, lại có chút mùi vị bốc hỏa."Bình tĩnh, bố nói con không nên trêu chọc Tô Minh, không có nghĩa là bỏ qua cho cậu ta.Dù Tô Minh có giỏi giang thế nào, sao có thể lợi hại hơn cô Hứa?""Cô! Hứa?", đôi mắt Công Tôn Thần sáng lên, có chút kinh ngạc, có chút tự ti, có chút ngưỡng mộ, nhưng hơn cả chính là kính nể.Người được gọi là cô Hứa, chỉ có thế là Hứa Như Ý con gái của tông chủ cửu Hư Tông Huyền Linh Sơn đứng đằng sau nhà họ Công Tôn.Cô Hứa xinh đẹp vô song,nghiêng nước nghiêng thành,nhưng tính cách bá đạo mạnhmẽ cùng với thực lực siêu cấpkhủng bố, Công Tôn Thần đãđược diện kiến một lần nhưng ấn tượng vô cùng sâu sắc."Cô Hứa tuổi còn nhỏ, tính cách yêu thích sự tự do, không chịu ở lại Cửu Hư Tông mà thích ra ngoài ngao du thiên hạ, bố vừa nhận được tin tức, trong khoảng thời gian ngắn này, cô Hứa sẽ đến Đế Thành, đương nhiên là nhà họ Công Tôn chúng ta sẽ đón tiếp.Đến lúc đó, nghĩ cách nhờ cô Hứa dạy dỗ Tô Minh một chút là được, dù sao nhà họ Công Tôn chúng ta cũng là gia tộc liên kết với cửu Hư Tông, cô Hứa hẳn sẽ cho chúng ta mặt mũi.Cho dù cô Hứa bị đánh bại, thì bên cạnh nhất định cũng có người hộ tống", Công Tôn Hạ mở miệng nói.Công Tôn Thần nặng nề gật đầu, tâm tình cũng đã ổn định một chút.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Nhưng, suy đoán không hề chính xác.Lúc này, Tiết Hưng, Phó Đông và những người khác nào dám không tuân theo lệnh của Công Tôn Thần?Thậm chí, ngay cả sau khi rời khỏi Thiên Niên Nhân Gia, vẫn tiếp tục liên lạc với gia tộc của mình, báo cáo cặn kẽ những gì đã xảy ra vào tối nay.Sau đó, trong khoảng thời gian ngắn, nhà họ Tiết, nhà họ Phó, nhà họ Lý, nhà họ Dương,!Đêu quyết định muốn nương nhờ vào nhà họ Diệp.Không phải vì lý do nào khác, đơn giản chỉ vì Tô Minh.Người thanh niên có thể đánh bại Vương Đạo Khánh chỉ trong chớp mắt.Có thể tưởng tượng được rằng đêm nay Tô Minh đã khiến cho toàn bộ Đế Thành kinh ngạc như thế nào?Đúng lúc này."Thần Nhi, ầm ĩ như vậy làm cái gì?1, Công Tôn Hạ đi tới: "Gặp chuyện gì cũng phải bình tĩnh"."Bố, con! " đọc nhanh nhất tại nhayho.com"Bố đã nghe chuyện của Thiên Niên Nhân Gia rồi, chẳng trách Diệp Mộ Cẩn chiều nay tự tin như vậy, lại muốn đánh cược toàn bộ với nhà họ Ngụy? sở dĩ Diệp Mộ Cẩn có thể tự tin như vậy chính là bởi vì người thanh niên tên Tô Minh kia!", Công Tôn Hạ nheo mắt, đôi mắt lóe lên sự bình tĩnh cùng cơ trí: "Có thể đánh bại Vương Đạo Khánh!!! Người thanh niên tên là Tô Minh này thật sự đáng sợ, Thần Nhi, con không nên trêu chọc cậu ta!""Nhưng! ", hàm răng củaCông Tôn Thần nghiến chặt: "Nhưng, anh ta cùng Diệp Mộ Cẩn đã! ""Đàn ông lo gì thiếu vợ, bố từ lâu đã nói với con, không nên cố chấp", Công Tôn Hạ trừng mắt nhìn con trai."Con không cam tâm", hơi thở của Công Tôn Thần không Ổn định, lại có chút mùi vị bốc hỏa."Bình tĩnh, bố nói con không nên trêu chọc Tô Minh, không có nghĩa là bỏ qua cho cậu ta.Dù Tô Minh có giỏi giang thế nào, sao có thể lợi hại hơn cô Hứa?""Cô! Hứa?", đôi mắt Công Tôn Thần sáng lên, có chút kinh ngạc, có chút tự ti, có chút ngưỡng mộ, nhưng hơn cả chính là kính nể.Người được gọi là cô Hứa, chỉ có thế là Hứa Như Ý con gái của tông chủ cửu Hư Tông Huyền Linh Sơn đứng đằng sau nhà họ Công Tôn.Cô Hứa xinh đẹp vô song,nghiêng nước nghiêng thành,nhưng tính cách bá đạo mạnhmẽ cùng với thực lực siêu cấpkhủng bố, Công Tôn Thần đãđược diện kiến một lần nhưng ấn tượng vô cùng sâu sắc."Cô Hứa tuổi còn nhỏ, tính cách yêu thích sự tự do, không chịu ở lại Cửu Hư Tông mà thích ra ngoài ngao du thiên hạ, bố vừa nhận được tin tức, trong khoảng thời gian ngắn này, cô Hứa sẽ đến Đế Thành, đương nhiên là nhà họ Công Tôn chúng ta sẽ đón tiếp.Đến lúc đó, nghĩ cách nhờ cô Hứa dạy dỗ Tô Minh một chút là được, dù sao nhà họ Công Tôn chúng ta cũng là gia tộc liên kết với cửu Hư Tông, cô Hứa hẳn sẽ cho chúng ta mặt mũi.Cho dù cô Hứa bị đánh bại, thì bên cạnh nhất định cũng có người hộ tống", Công Tôn Hạ mở miệng nói.Công Tôn Thần nặng nề gật đầu, tâm tình cũng đã ổn định một chút.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Nhưng, suy đoán không hề chính xác.Lúc này, Tiết Hưng, Phó Đông và những người khác nào dám không tuân theo lệnh của Công Tôn Thần?Thậm chí, ngay cả sau khi rời khỏi Thiên Niên Nhân Gia, vẫn tiếp tục liên lạc với gia tộc của mình, báo cáo cặn kẽ những gì đã xảy ra vào tối nay.Sau đó, trong khoảng thời gian ngắn, nhà họ Tiết, nhà họ Phó, nhà họ Lý, nhà họ Dương,!Đêu quyết định muốn nương nhờ vào nhà họ Diệp.Không phải vì lý do nào khác, đơn giản chỉ vì Tô Minh.Người thanh niên có thể đánh bại Vương Đạo Khánh chỉ trong chớp mắt.Có thể tưởng tượng được rằng đêm nay Tô Minh đã khiến cho toàn bộ Đế Thành kinh ngạc như thế nào?Đúng lúc này."Thần Nhi, ầm ĩ như vậy làm cái gì?1, Công Tôn Hạ đi tới: "Gặp chuyện gì cũng phải bình tĩnh"."Bố, con! " đọc nhanh nhất tại nhayho.com"Bố đã nghe chuyện của Thiên Niên Nhân Gia rồi, chẳng trách Diệp Mộ Cẩn chiều nay tự tin như vậy, lại muốn đánh cược toàn bộ với nhà họ Ngụy? sở dĩ Diệp Mộ Cẩn có thể tự tin như vậy chính là bởi vì người thanh niên tên Tô Minh kia!", Công Tôn Hạ nheo mắt, đôi mắt lóe lên sự bình tĩnh cùng cơ trí: "Có thể đánh bại Vương Đạo Khánh!!! Người thanh niên tên là Tô Minh này thật sự đáng sợ, Thần Nhi, con không nên trêu chọc cậu ta!""Nhưng! ", hàm răng củaCông Tôn Thần nghiến chặt: "Nhưng, anh ta cùng Diệp Mộ Cẩn đã! ""Đàn ông lo gì thiếu vợ, bố từ lâu đã nói với con, không nên cố chấp", Công Tôn Hạ trừng mắt nhìn con trai."Con không cam tâm", hơi thở của Công Tôn Thần không Ổn định, lại có chút mùi vị bốc hỏa."Bình tĩnh, bố nói con không nên trêu chọc Tô Minh, không có nghĩa là bỏ qua cho cậu ta.Dù Tô Minh có giỏi giang thế nào, sao có thể lợi hại hơn cô Hứa?""Cô! Hứa?", đôi mắt Công Tôn Thần sáng lên, có chút kinh ngạc, có chút tự ti, có chút ngưỡng mộ, nhưng hơn cả chính là kính nể.Người được gọi là cô Hứa, chỉ có thế là Hứa Như Ý con gái của tông chủ cửu Hư Tông Huyền Linh Sơn đứng đằng sau nhà họ Công Tôn.Cô Hứa xinh đẹp vô song,nghiêng nước nghiêng thành,nhưng tính cách bá đạo mạnhmẽ cùng với thực lực siêu cấpkhủng bố, Công Tôn Thần đãđược diện kiến một lần nhưng ấn tượng vô cùng sâu sắc."Cô Hứa tuổi còn nhỏ, tính cách yêu thích sự tự do, không chịu ở lại Cửu Hư Tông mà thích ra ngoài ngao du thiên hạ, bố vừa nhận được tin tức, trong khoảng thời gian ngắn này, cô Hứa sẽ đến Đế Thành, đương nhiên là nhà họ Công Tôn chúng ta sẽ đón tiếp.Đến lúc đó, nghĩ cách nhờ cô Hứa dạy dỗ Tô Minh một chút là được, dù sao nhà họ Công Tôn chúng ta cũng là gia tộc liên kết với cửu Hư Tông, cô Hứa hẳn sẽ cho chúng ta mặt mũi.Cho dù cô Hứa bị đánh bại, thì bên cạnh nhất định cũng có người hộ tống", Công Tôn Hạ mở miệng nói.Công Tôn Thần nặng nề gật đầu, tâm tình cũng đã ổn định một chút.