Tác giả:

Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…

Chương 160: Nhà Họ Cơ Ở Đây

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Ông ta không muốn hiện giờ cậu chủ nhà mình sẽ chọc giận đám Tô Minh và Diệp Mộ Cấn rồi ra tay gây chuyện và làm lỡ chuyện lớn tranh giành củ nhân sâm cuối cùng tối nay."Tôi biết rồi!", Công Tôn Thần hít một hơi thật sâu, cố giữ bình tĩnh, sau đó lại cười rồi uống ngụm trà.Hắn đè nén giọng nói: "Tô Minh! Ve võ lực thì anh hơn tôi nhưng về tiền tài, về bảo vật thì tôi xem anh so kiểu gì?"Công Tôn Thần thật sự không thể đợi được nữa.Hắn hận nỗi không thể nhìn thấy sắc mặt của Tô Minh và Diệp Mộ Cẩn sau khi hắn lấy được củ nhân sâm cuối cùng, hắn thầm nghĩ chắc hẳn sẽ đặc sắc lắm.Nghĩ thôi mà Công Tôn Thần đã thấy kích động đến nỗi toàn thân nóng bừng, khát khô cổ họng và lại uống một ngụm trà nữa.Sau khi Tô Minh và Diệp Mộ Cẩn ngồi xuống thì rất nhanh liền nhìn thấy người của nhà họ Hoàng và nhà họ Ngụy đến.Ngụy Thường- cậu chủ nhà họ Ngụy đến một mình, còn mang theo một hòm có mật mã.Ngụy Thường vừa bước vào thì đã quét nhìn cả phòng rồi liếc nhìn sang Tô Minh."Hắn chính là Tô Minh?Người mà khiến Diệp Mộ Cấn tự tin đến vậy?", Ngụy Thường thầm nghĩ.Nhà họ Ngụy và nhà họ Diệp còn hơn nửa tháng nữa là bắt đầu cuộc giao lưu viện võ đạo của 8 gia tộc lớn.Họ đánh cược tất cả, hoặc là anh chết hoặc tôi chết.Gần đây nhà họ Ngụy lúc nào cũng quan tâm đến các tin tức của nhà họ Diệp nên tất nhiên biết được mọi thứ liên quan đến Tô Minh."Đừng tưởng có thằng yêu nghiệt siêu cấp ở nhà họ Diệp thì viện võ đạo của nhà họ Diệp các người có thể thắng được.Thực lực tự thân chưa chắc đã tỷ lệ thuận với trình độ của giáo tôn và học viên đâu”, Ngụy Thường lấm bấm.Hiện giờ vị giáo tôn của nhà họ Ngụy đến từ Huyên Linh Sơn, hơn nữa còn từng là chấp giáo của một môn phái ở Huyền Linh Sơn.Từ khi vị giáo tôn đó đến thì trình độ của học viên ở viện võ đạo nhà họ Ngụy tiến bộ rất lớn.Lần này nhà họ Diệp và nhà họ Ngụy đặt cược rất lớn, ai sống ai chết còn chưa biết được."Hừm!", Diệp Mộ Cẩn cảm nhận được ánh mắt Ngụy Thường đang nhìn mình nên hừ lạnh một tiếng.Đúng lúc này, lại có người đến.Một người trẻ tuổi với nụ cười rạng rỡ như gió xuân khiến người khác nhìn thấy đã cảm thấy gần gũi."Cơ Khâm của nhà họ Cơ?”, Diệp Mộ Cẩn nhìn mà có chút kinh ngạc.Gia chủ nhà họ Cơ có hai con, một trai một gái.Nhưng từ lúc ra đời đến giờ họ luôn ở Huyền Linh Sơn, chưa từng xuất hiện ở Đế Thành.Diệp Mộ Cấn cũng chỉ gặp có mỗi một lần.Thật không ngờ hôm nay Cơ Khâm của nhà họ Cơ lại xuất hiện ở buối đấu giá này?Trong lòng Diệp Mộ Cẩn thấy mơ hồ.Từ việc Cơ Khâm xuất hiện ở đây đã đủ thấy nhà họ Cơ cũng muốn có củ nhân sâm ngàn năm kia.Có nhà họ Cơ nhúng tay vào thì mình muốn giúp Tô Minh lấy được củ nhân sâm kia cũng khó.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Ông ta không muốn hiện giờ cậu chủ nhà mình sẽ chọc giận đám Tô Minh và Diệp Mộ Cấn rồi ra tay gây chuyện và làm lỡ chuyện lớn tranh giành củ nhân sâm cuối cùng tối nay."Tôi biết rồi!", Công Tôn Thần hít một hơi thật sâu, cố giữ bình tĩnh, sau đó lại cười rồi uống ngụm trà.Hắn đè nén giọng nói: "Tô Minh! Ve võ lực thì anh hơn tôi nhưng về tiền tài, về bảo vật thì tôi xem anh so kiểu gì?"Công Tôn Thần thật sự không thể đợi được nữa.Hắn hận nỗi không thể nhìn thấy sắc mặt của Tô Minh và Diệp Mộ Cẩn sau khi hắn lấy được củ nhân sâm cuối cùng, hắn thầm nghĩ chắc hẳn sẽ đặc sắc lắm.Nghĩ thôi mà Công Tôn Thần đã thấy kích động đến nỗi toàn thân nóng bừng, khát khô cổ họng và lại uống một ngụm trà nữa.Sau khi Tô Minh và Diệp Mộ Cẩn ngồi xuống thì rất nhanh liền nhìn thấy người của nhà họ Hoàng và nhà họ Ngụy đến.Ngụy Thường- cậu chủ nhà họ Ngụy đến một mình, còn mang theo một hòm có mật mã.Ngụy Thường vừa bước vào thì đã quét nhìn cả phòng rồi liếc nhìn sang Tô Minh."Hắn chính là Tô Minh?Người mà khiến Diệp Mộ Cấn tự tin đến vậy?", Ngụy Thường thầm nghĩ.Nhà họ Ngụy và nhà họ Diệp còn hơn nửa tháng nữa là bắt đầu cuộc giao lưu viện võ đạo của 8 gia tộc lớn.Họ đánh cược tất cả, hoặc là anh chết hoặc tôi chết.Gần đây nhà họ Ngụy lúc nào cũng quan tâm đến các tin tức của nhà họ Diệp nên tất nhiên biết được mọi thứ liên quan đến Tô Minh."Đừng tưởng có thằng yêu nghiệt siêu cấp ở nhà họ Diệp thì viện võ đạo của nhà họ Diệp các người có thể thắng được.Thực lực tự thân chưa chắc đã tỷ lệ thuận với trình độ của giáo tôn và học viên đâu”, Ngụy Thường lấm bấm.Hiện giờ vị giáo tôn của nhà họ Ngụy đến từ Huyên Linh Sơn, hơn nữa còn từng là chấp giáo của một môn phái ở Huyền Linh Sơn.Từ khi vị giáo tôn đó đến thì trình độ của học viên ở viện võ đạo nhà họ Ngụy tiến bộ rất lớn.Lần này nhà họ Diệp và nhà họ Ngụy đặt cược rất lớn, ai sống ai chết còn chưa biết được."Hừm!", Diệp Mộ Cẩn cảm nhận được ánh mắt Ngụy Thường đang nhìn mình nên hừ lạnh một tiếng.Đúng lúc này, lại có người đến.Một người trẻ tuổi với nụ cười rạng rỡ như gió xuân khiến người khác nhìn thấy đã cảm thấy gần gũi."Cơ Khâm của nhà họ Cơ?”, Diệp Mộ Cẩn nhìn mà có chút kinh ngạc.Gia chủ nhà họ Cơ có hai con, một trai một gái.Nhưng từ lúc ra đời đến giờ họ luôn ở Huyền Linh Sơn, chưa từng xuất hiện ở Đế Thành.Diệp Mộ Cấn cũng chỉ gặp có mỗi một lần.Thật không ngờ hôm nay Cơ Khâm của nhà họ Cơ lại xuất hiện ở buối đấu giá này?Trong lòng Diệp Mộ Cẩn thấy mơ hồ.Từ việc Cơ Khâm xuất hiện ở đây đã đủ thấy nhà họ Cơ cũng muốn có củ nhân sâm ngàn năm kia.Có nhà họ Cơ nhúng tay vào thì mình muốn giúp Tô Minh lấy được củ nhân sâm kia cũng khó.

Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… Ông ta không muốn hiện giờ cậu chủ nhà mình sẽ chọc giận đám Tô Minh và Diệp Mộ Cấn rồi ra tay gây chuyện và làm lỡ chuyện lớn tranh giành củ nhân sâm cuối cùng tối nay."Tôi biết rồi!", Công Tôn Thần hít một hơi thật sâu, cố giữ bình tĩnh, sau đó lại cười rồi uống ngụm trà.Hắn đè nén giọng nói: "Tô Minh! Ve võ lực thì anh hơn tôi nhưng về tiền tài, về bảo vật thì tôi xem anh so kiểu gì?"Công Tôn Thần thật sự không thể đợi được nữa.Hắn hận nỗi không thể nhìn thấy sắc mặt của Tô Minh và Diệp Mộ Cẩn sau khi hắn lấy được củ nhân sâm cuối cùng, hắn thầm nghĩ chắc hẳn sẽ đặc sắc lắm.Nghĩ thôi mà Công Tôn Thần đã thấy kích động đến nỗi toàn thân nóng bừng, khát khô cổ họng và lại uống một ngụm trà nữa.Sau khi Tô Minh và Diệp Mộ Cẩn ngồi xuống thì rất nhanh liền nhìn thấy người của nhà họ Hoàng và nhà họ Ngụy đến.Ngụy Thường- cậu chủ nhà họ Ngụy đến một mình, còn mang theo một hòm có mật mã.Ngụy Thường vừa bước vào thì đã quét nhìn cả phòng rồi liếc nhìn sang Tô Minh."Hắn chính là Tô Minh?Người mà khiến Diệp Mộ Cấn tự tin đến vậy?", Ngụy Thường thầm nghĩ.Nhà họ Ngụy và nhà họ Diệp còn hơn nửa tháng nữa là bắt đầu cuộc giao lưu viện võ đạo của 8 gia tộc lớn.Họ đánh cược tất cả, hoặc là anh chết hoặc tôi chết.Gần đây nhà họ Ngụy lúc nào cũng quan tâm đến các tin tức của nhà họ Diệp nên tất nhiên biết được mọi thứ liên quan đến Tô Minh."Đừng tưởng có thằng yêu nghiệt siêu cấp ở nhà họ Diệp thì viện võ đạo của nhà họ Diệp các người có thể thắng được.Thực lực tự thân chưa chắc đã tỷ lệ thuận với trình độ của giáo tôn và học viên đâu”, Ngụy Thường lấm bấm.Hiện giờ vị giáo tôn của nhà họ Ngụy đến từ Huyên Linh Sơn, hơn nữa còn từng là chấp giáo của một môn phái ở Huyền Linh Sơn.Từ khi vị giáo tôn đó đến thì trình độ của học viên ở viện võ đạo nhà họ Ngụy tiến bộ rất lớn.Lần này nhà họ Diệp và nhà họ Ngụy đặt cược rất lớn, ai sống ai chết còn chưa biết được."Hừm!", Diệp Mộ Cẩn cảm nhận được ánh mắt Ngụy Thường đang nhìn mình nên hừ lạnh một tiếng.Đúng lúc này, lại có người đến.Một người trẻ tuổi với nụ cười rạng rỡ như gió xuân khiến người khác nhìn thấy đã cảm thấy gần gũi."Cơ Khâm của nhà họ Cơ?”, Diệp Mộ Cẩn nhìn mà có chút kinh ngạc.Gia chủ nhà họ Cơ có hai con, một trai một gái.Nhưng từ lúc ra đời đến giờ họ luôn ở Huyền Linh Sơn, chưa từng xuất hiện ở Đế Thành.Diệp Mộ Cấn cũng chỉ gặp có mỗi một lần.Thật không ngờ hôm nay Cơ Khâm của nhà họ Cơ lại xuất hiện ở buối đấu giá này?Trong lòng Diệp Mộ Cẩn thấy mơ hồ.Từ việc Cơ Khâm xuất hiện ở đây đã đủ thấy nhà họ Cơ cũng muốn có củ nhân sâm ngàn năm kia.Có nhà họ Cơ nhúng tay vào thì mình muốn giúp Tô Minh lấy được củ nhân sâm kia cũng khó.

Chương 160: Nhà Họ Cơ Ở Đây