Gió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ…
Chương 172: Công Pháp Luyện Khí
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… "Thật đáng tiếc cho chị gái này! ", Lạc Thu Thuỷ lẩm bẩm một tiếng."Im mồm", Lạc Phong vội vàng nói: "Cô ta là Tiêu Nhược Dư, là người phụ trách đấu giá Tứ Đỉnh của Đế Thành, nghe nói, cô ta chính là thiếu chủ của đấu giá Tứ Đỉnh, là người thừa kế duy nhất, có lai lịch cực kỳ đáng gờm.Cô ta kỵ nhất người khác nhắc đến gương mặt của mình! trong buổi đấu giá lần trước, có một người thuộc dòng chính của một gia tộc đỉnh cấp đến từ phía Tây Nam, do ngứa mồm nói năng không biết nghĩ nên đãmạo phạm đến cô Tiêu, ngày thứ hai liền bị phát hiện chết rất thảm trên đường phố của Đế Thành, ba ngày sau, cả gia tộc đó đều biến mất".Lạc Thu Thuỷ bị doạ cho hết hồn, nuốt vội một ngụm nước miếng.Tô Minh lặng thinh nhìn chằm chằm vào Tiêu Nhược Dư ở trên khán đài, trong ánh mắt anh xẹt qua một vẻ khác lạ."Không nói lời dư thừa nữa, ngày hôm nay chỉ có ba món bảo bối, chúng ta tiến hành sớm để kết thúc buổi đấu giá hôm nay cho sớm”, Tiêu Nhược Dưmở miệng cất lời: "Món bảo bối thứ nhất, là một bộ công pháp".Tiêu Nhược Dư vừa nói vừa nhấc cái chụp bên trên bàn thuỷ tinh thứ nhất ra.Một cuốn sách bằng da thú cổ xưa lọt vào tầm mắt của tất cả mọi người.Đột ngột, vô cùng rõ ràng,Tô Minh nghe được tiếng hô hấp của không ít người trong phòng đấu giá trở nên nặng nề hơn."Chỉ là một cuốn công pháp Luyện khí trung phẩm Nhân cấp thấp nhất", Tiêu Nhược Dư nói.Lúc này đến cả Diệp mộ Cẩn cũng đã không tránh khỏi động lòng, đôi mắt đẹp rung động một cách rõ ràng.Công pháp Luyện khí rất hiếm gặp trong giới thế tục, thậm chí có thể nói là không có, nhưng công pháp Luyện khí lại là thứ bắt buộc phải có để trở thành một tu giả võ đạo.Những gia tộc lớn như nhà họ Diệp, nhà họ Lạc vì sao lại phải nương nhờ Tông môn, thế gia bên phía Huyền Linh Sơn? Không phải chính là vì muốn nhận được sự hỗ trợ của võ đạo hay sao? Không phải là vì muốn có được công pháp Luyện khí ấy sao?Nhưng, những gia tộc lớn như nhà họ Diệp, nhà họ Lạc, cho dù được người chống lưng đưa cho công pháp Luyện khí nhưng cũng sẽ không được nhận hoàn chỉnh mà chỉ có mấy tang đâu tiên mà thôi, đây là một cách khống chế và đề phòng của người chống lưng đối với thế lực bên dưới.Công pháp Luyện khí trung phẩm Nhân cấp quả thực không thể tính là cao cấp nhưng lại hơn ở chỗ nó là bản hoàn chỉnh!"Khởi giá một tỷ, mỗi lần tăng giá không thấp hơn năm mươi triệu", Tiêu Nhược Dư lại nói.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… "Thật đáng tiếc cho chị gái này! ", Lạc Thu Thuỷ lẩm bẩm một tiếng."Im mồm", Lạc Phong vội vàng nói: "Cô ta là Tiêu Nhược Dư, là người phụ trách đấu giá Tứ Đỉnh của Đế Thành, nghe nói, cô ta chính là thiếu chủ của đấu giá Tứ Đỉnh, là người thừa kế duy nhất, có lai lịch cực kỳ đáng gờm.Cô ta kỵ nhất người khác nhắc đến gương mặt của mình! trong buổi đấu giá lần trước, có một người thuộc dòng chính của một gia tộc đỉnh cấp đến từ phía Tây Nam, do ngứa mồm nói năng không biết nghĩ nên đãmạo phạm đến cô Tiêu, ngày thứ hai liền bị phát hiện chết rất thảm trên đường phố của Đế Thành, ba ngày sau, cả gia tộc đó đều biến mất".Lạc Thu Thuỷ bị doạ cho hết hồn, nuốt vội một ngụm nước miếng.Tô Minh lặng thinh nhìn chằm chằm vào Tiêu Nhược Dư ở trên khán đài, trong ánh mắt anh xẹt qua một vẻ khác lạ."Không nói lời dư thừa nữa, ngày hôm nay chỉ có ba món bảo bối, chúng ta tiến hành sớm để kết thúc buổi đấu giá hôm nay cho sớm”, Tiêu Nhược Dưmở miệng cất lời: "Món bảo bối thứ nhất, là một bộ công pháp".Tiêu Nhược Dư vừa nói vừa nhấc cái chụp bên trên bàn thuỷ tinh thứ nhất ra.Một cuốn sách bằng da thú cổ xưa lọt vào tầm mắt của tất cả mọi người.Đột ngột, vô cùng rõ ràng,Tô Minh nghe được tiếng hô hấp của không ít người trong phòng đấu giá trở nên nặng nề hơn."Chỉ là một cuốn công pháp Luyện khí trung phẩm Nhân cấp thấp nhất", Tiêu Nhược Dư nói.Lúc này đến cả Diệp mộ Cẩn cũng đã không tránh khỏi động lòng, đôi mắt đẹp rung động một cách rõ ràng.Công pháp Luyện khí rất hiếm gặp trong giới thế tục, thậm chí có thể nói là không có, nhưng công pháp Luyện khí lại là thứ bắt buộc phải có để trở thành một tu giả võ đạo.Những gia tộc lớn như nhà họ Diệp, nhà họ Lạc vì sao lại phải nương nhờ Tông môn, thế gia bên phía Huyền Linh Sơn? Không phải chính là vì muốn nhận được sự hỗ trợ của võ đạo hay sao? Không phải là vì muốn có được công pháp Luyện khí ấy sao?Nhưng, những gia tộc lớn như nhà họ Diệp, nhà họ Lạc, cho dù được người chống lưng đưa cho công pháp Luyện khí nhưng cũng sẽ không được nhận hoàn chỉnh mà chỉ có mấy tang đâu tiên mà thôi, đây là một cách khống chế và đề phòng của người chống lưng đối với thế lực bên dưới.Công pháp Luyện khí trung phẩm Nhân cấp quả thực không thể tính là cao cấp nhưng lại hơn ở chỗ nó là bản hoàn chỉnh!"Khởi giá một tỷ, mỗi lần tăng giá không thấp hơn năm mươi triệu", Tiêu Nhược Dư lại nói.
Đỉnh Cấp Tông SưTác giả: Tô MinhTruyện Converter, Truyện Đô ThịGió thu xào xạc, thành phố Dương Giang đã bắt đầu vào thu. Trên đường người qua lại thưa thớt, đa phần đều vòng tay quấn chặt áo khoác vào người, rụt cổ bước nhanh trên đường. Lúc này, một thanh niên ăn mặc bình thường, chiều cao khoảng một mét tám, trông vẻ ngoài hai mươi tuổi, không nhanh không chậm bước đi trên con đường trải đầy ánh vàng của lá Phong rụng. Anh ấy lúc thì nhíu mày, lúc lại khẽ mỉm cười, lúc lại đứng yên một chỗ, dáng vẻ vô cùng đặc biệt. Người thanh niên rõ ràng là ăn mặc rất bình thường, nhưng trên người anh lại toát ra khí chất khó mà diễn tả được bằng lời, nó mang đến cảm giác thần bí cho người đối diện. Gương mặt với đường nét ngũ quan đoan chính, bên dưới đôi mày kiếm là một đôi mắt sáng long lanh mang theo ba phần sắc bén, đôi đồng tử sâu hun hút như chẳng thể chạm đến đáy. Bước đi một hồi, người thanh niên khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm nói: “Ba năm rồi, Dương Giang vẫn là Dương Giang đó, mà Tô Minh tôi giờ đã không còn là Tô Minh năm nào!Tôi, đã trở về!Nhà họ… "Thật đáng tiếc cho chị gái này! ", Lạc Thu Thuỷ lẩm bẩm một tiếng."Im mồm", Lạc Phong vội vàng nói: "Cô ta là Tiêu Nhược Dư, là người phụ trách đấu giá Tứ Đỉnh của Đế Thành, nghe nói, cô ta chính là thiếu chủ của đấu giá Tứ Đỉnh, là người thừa kế duy nhất, có lai lịch cực kỳ đáng gờm.Cô ta kỵ nhất người khác nhắc đến gương mặt của mình! trong buổi đấu giá lần trước, có một người thuộc dòng chính của một gia tộc đỉnh cấp đến từ phía Tây Nam, do ngứa mồm nói năng không biết nghĩ nên đãmạo phạm đến cô Tiêu, ngày thứ hai liền bị phát hiện chết rất thảm trên đường phố của Đế Thành, ba ngày sau, cả gia tộc đó đều biến mất".Lạc Thu Thuỷ bị doạ cho hết hồn, nuốt vội một ngụm nước miếng.Tô Minh lặng thinh nhìn chằm chằm vào Tiêu Nhược Dư ở trên khán đài, trong ánh mắt anh xẹt qua một vẻ khác lạ."Không nói lời dư thừa nữa, ngày hôm nay chỉ có ba món bảo bối, chúng ta tiến hành sớm để kết thúc buổi đấu giá hôm nay cho sớm”, Tiêu Nhược Dưmở miệng cất lời: "Món bảo bối thứ nhất, là một bộ công pháp".Tiêu Nhược Dư vừa nói vừa nhấc cái chụp bên trên bàn thuỷ tinh thứ nhất ra.Một cuốn sách bằng da thú cổ xưa lọt vào tầm mắt của tất cả mọi người.Đột ngột, vô cùng rõ ràng,Tô Minh nghe được tiếng hô hấp của không ít người trong phòng đấu giá trở nên nặng nề hơn."Chỉ là một cuốn công pháp Luyện khí trung phẩm Nhân cấp thấp nhất", Tiêu Nhược Dư nói.Lúc này đến cả Diệp mộ Cẩn cũng đã không tránh khỏi động lòng, đôi mắt đẹp rung động một cách rõ ràng.Công pháp Luyện khí rất hiếm gặp trong giới thế tục, thậm chí có thể nói là không có, nhưng công pháp Luyện khí lại là thứ bắt buộc phải có để trở thành một tu giả võ đạo.Những gia tộc lớn như nhà họ Diệp, nhà họ Lạc vì sao lại phải nương nhờ Tông môn, thế gia bên phía Huyền Linh Sơn? Không phải chính là vì muốn nhận được sự hỗ trợ của võ đạo hay sao? Không phải là vì muốn có được công pháp Luyện khí ấy sao?Nhưng, những gia tộc lớn như nhà họ Diệp, nhà họ Lạc, cho dù được người chống lưng đưa cho công pháp Luyện khí nhưng cũng sẽ không được nhận hoàn chỉnh mà chỉ có mấy tang đâu tiên mà thôi, đây là một cách khống chế và đề phòng của người chống lưng đối với thế lực bên dưới.Công pháp Luyện khí trung phẩm Nhân cấp quả thực không thể tính là cao cấp nhưng lại hơn ở chỗ nó là bản hoàn chỉnh!"Khởi giá một tỷ, mỗi lần tăng giá không thấp hơn năm mươi triệu", Tiêu Nhược Dư lại nói.