Đôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời…
Chương 376: Đút anh ăn được chưa?
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Convertor: VovoEditor: Hyna Nguyễn————————-Ba phút sau.Diệp Oản Oản cầm lấy thức ăn đã được hâm nóng đi ra, sau đó, đi thẳng tới trước mặt của Tư Dạ Hàn, kéo một cái ghế ở bên cạnh anh ngồi xuống.Bởi vì động tác bất ngờ của Diệp Oản Oản, trong nháy mắt ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người của cô.Âm thanh thuộc hạ của anh đang báo cáo cũng bỗng nhiên dừng lại, có chút luống cuống mà hướng ánh mắt về phía Hứa Dịch dò hỏi…Hứa Dịch cũng không hiểu, không biết Diệp Oản Oản rốt cuộc muốn làm cái gì.Mới sáng sớm hôm nay gọi điện thoại cho hắn thì cách cô cư xử cũng có chút không đúng lắm,Diệp Oản Oản nhìn lướt qua mọi người đang nhìn mình chằm chằm nói: “Mọi người cứ tiếp tục.”Nói xong, dùng muỗng múc một ít thức ăn, đưa tới bên miệng của Tư Dạ Hàn.Tư Dạ Hàn hơi ngẩn ra, con ngươi tối đen dùng một loại cảm xúc khó lường nhìn chằm chằm cô.Diệp Oản Oản vẫn duy trì tư thế đút cơm này, mặt không đổi sắc mà nhìn về phía Tư Dạ Hàn người đang có vẻ mặt phức tạp nhìn cô chằm chằm, mở miệng nói: “Em thấy trong thời gian một tiếng này từ đầu tới cuối anh cũng chỉ nói có tám câu, tổng cộng lại có bốn mươi bảy chữ, chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi, chung quy cũng sẽ không trễ nãi việc anh bàn bạc công việc đi.”Thấy Tư Dạ Hàn bất động, Diệp Oản Oản lại cầm muỗng thức ăn gần thêm một chút nữa, một kiểu nếu anh dám không ăn liền chết với cô.Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của Oản Oản thoạt nhìn lộ vẻ tâm tình không tốt lắm, yên lặng rất lâu, rốt cuộc phối hợp mở miệng. Diệp Oản Oản từ lúc nãy sắc mặt vẫn rất khó coi lúc này mới hơi hòa hoãn một chút.Bên trong phòng làm việc những người khác nhìn thấy Boss nhà mình bên cạnh đồng ý cho mỹ nhân đút cơm, yên lặng không thôi…Ách… Là không chậm trễ sự việc…Nhưng vấn đề là bọn họ bị cái màn ân ái này làm cho mắt bọn họ sắp bị mù a!Vẫn một mực bình tĩnh như thường Tần Nhược Hi nhìn Diệp Oản Oản đang đút cơm cho Tư Dạ Hàn, vẻ mặt rốt cuộc trong nháy mắt có chấn động, ngay sau đó mở miệng nói: “Là tôi sơ sót, quên mất chuyện Tư tổng chưa kịp dùng cơm.”Lưu Ảnh hừ lạnh một tiếng, trong con ngươi tràn đầy vẻ khinh thường, chạy đến nơi này cố ý diễn cảnh này là muốn cho ai nhìn? Muốn tuyên thệ chủ quyền sao?Hứa Dịch nghe được Tần Nhược Hi nói lời này ánh mắt hắn giật giật.Nhược Hi tiểu thư lời nói này… Hình như là bởi vì cô sơ sót nên mới đưa đến chuyện Cửu gia chưa có dùng cơm thì phải?Nhưng trên thực tế, tình huống chính là, ông chủ nhà mình căn bản chính là một người cuồng công việc, một khi đã làm việc không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy, cho dù là Nhược Hi tiểu thư cũng thế mà thôi.Nhược Hi tiểu thư rất rõ ràng điều ông chủ hắn cấm kỵ cho nên cũng chưa bao giờ lắm miệng.Nhưng bây giờ, Diệp Oản Oản lại có thể trực tiếp tại lúc ông chủ nhà hắn bàn bạc chuyện quan trọng, cắt đứt đi vào, còn đút cơm cho ông chủ nữa, thật là….Mà ông chủ nhà hắn dường như… Cũng không có bộc lộ tức giận“Uhm, mọi người tiếp tục đi!”Cho đến khi Hứa Dịch ra hiệu cho mọi người tiếp tục, mọi người mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng khôi phục tiết tấu, tiếp tục bắt đầu từng người từng người một báo cáo công việc của mình.Chẳng qua là, lúc này cũng đã có người không nhịn được nữa, thỉnh thoảng len lén ngẩng đầu nhìn về phía hai người.Ai cũng nói Cửu gia đối với người này sủng lên trời, bây giờ nhìn lại thì thấy một chút cũng phải là không giả a!Bọn họ chưa từng thấy qua vẻ mặt đó của Boss, bây giờ mới được chứng kiến một màn như thế.Vốn là bọn họ vẫn cảm thấy Boss cùng với Tần tiểu thư mới là một đôi, nhưng bây giờ suy nghĩ kĩ lại thì bọn họ thấy đây mới là tình trạng bình thường của những người đang yêu đi.Boss cùng Tần tiểu thư hoàn toàn chỉ có quan hệ công việc mà thôi…“Lần này cùng công ty Energy ở nước B đàm phán sắp xếp thời gian ở…” Tần Nhược Hi nói được nửa câu, nhìn thấy Diệp Oản Oản đút cho Tư Dạ Hàn một đũa rau cần, theo bản năng liền bật thốt lên mà nói: “Tư tổng ngài ấy không ăn rau cần.”
Convertor: Vovo
Editor: Hyna Nguyễn
————————-
Ba phút sau.
Diệp Oản Oản cầm lấy thức ăn đã được hâm nóng đi ra, sau đó, đi thẳng tới trước mặt của Tư Dạ Hàn, kéo một cái ghế ở bên cạnh anh ngồi xuống.
Bởi vì động tác bất ngờ của Diệp Oản Oản, trong nháy mắt ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người của cô.
Âm thanh thuộc hạ của anh đang báo cáo cũng bỗng nhiên dừng lại, có chút luống cuống mà hướng ánh mắt về phía Hứa Dịch dò hỏi…
Hứa Dịch cũng không hiểu, không biết Diệp Oản Oản rốt cuộc muốn làm cái gì.
Mới sáng sớm hôm nay gọi điện thoại cho hắn thì cách cô cư xử cũng có chút không đúng lắm,
Diệp Oản Oản nhìn lướt qua mọi người đang nhìn mình chằm chằm nói: “Mọi người cứ tiếp tục.”
Nói xong, dùng muỗng múc một ít thức ăn, đưa tới bên miệng của Tư Dạ Hàn.
Tư Dạ Hàn hơi ngẩn ra, con ngươi tối đen dùng một loại cảm xúc khó lường nhìn chằm chằm cô.
Diệp Oản Oản vẫn duy trì tư thế đút cơm này, mặt không đổi sắc mà nhìn về phía Tư Dạ Hàn người đang có vẻ mặt phức tạp nhìn cô chằm chằm, mở miệng nói: “Em thấy trong thời gian một tiếng này từ đầu tới cuối anh cũng chỉ nói có tám câu, tổng cộng lại có bốn mươi bảy chữ, chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi, chung quy cũng sẽ không trễ nãi việc anh bàn bạc công việc đi.”
Thấy Tư Dạ Hàn bất động, Diệp Oản Oản lại cầm muỗng thức ăn gần thêm một chút nữa, một kiểu nếu anh dám không ăn liền chết với cô.
Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của Oản Oản thoạt nhìn lộ vẻ tâm tình không tốt lắm, yên lặng rất lâu, rốt cuộc phối hợp mở miệng. Diệp Oản Oản từ lúc nãy sắc mặt vẫn rất khó coi lúc này mới hơi hòa hoãn một chút.
Bên trong phòng làm việc những người khác nhìn thấy Boss nhà mình bên cạnh đồng ý cho mỹ nhân đút cơm, yên lặng không thôi…
Ách… Là không chậm trễ sự việc…
Nhưng vấn đề là bọn họ bị cái màn ân ái này làm cho mắt bọn họ sắp bị mù a!
Vẫn một mực bình tĩnh như thường Tần Nhược Hi nhìn Diệp Oản Oản đang đút cơm cho Tư Dạ Hàn, vẻ mặt rốt cuộc trong nháy mắt có chấn động, ngay sau đó mở miệng nói: “Là tôi sơ sót, quên mất chuyện Tư tổng chưa kịp dùng cơm.”
Lưu Ảnh hừ lạnh một tiếng, trong con ngươi tràn đầy vẻ khinh thường, chạy đến nơi này cố ý diễn cảnh này là muốn cho ai nhìn? Muốn tuyên thệ chủ quyền sao?
Hứa Dịch nghe được Tần Nhược Hi nói lời này ánh mắt hắn giật giật.
Nhược Hi tiểu thư lời nói này… Hình như là bởi vì cô sơ sót nên mới đưa đến chuyện Cửu gia chưa có dùng cơm thì phải?
Nhưng trên thực tế, tình huống chính là, ông chủ nhà mình căn bản chính là một người cuồng công việc, một khi đã làm việc không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy, cho dù là Nhược Hi tiểu thư cũng thế mà thôi.
Nhược Hi tiểu thư rất rõ ràng điều ông chủ hắn cấm kỵ cho nên cũng chưa bao giờ lắm miệng.
Nhưng bây giờ, Diệp Oản Oản lại có thể trực tiếp tại lúc ông chủ nhà hắn bàn bạc chuyện quan trọng, cắt đứt đi vào, còn đút cơm cho ông chủ nữa, thật là….
Mà ông chủ nhà hắn dường như… Cũng không có bộc lộ tức giận
“Uhm, mọi người tiếp tục đi!”
Cho đến khi Hứa Dịch ra hiệu cho mọi người tiếp tục, mọi người mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng khôi phục tiết tấu, tiếp tục bắt đầu từng người từng người một báo cáo công việc của mình.
Chẳng qua là, lúc này cũng đã có người không nhịn được nữa, thỉnh thoảng len lén ngẩng đầu nhìn về phía hai người.
Ai cũng nói Cửu gia đối với người này sủng lên trời, bây giờ nhìn lại thì thấy một chút cũng phải là không giả a!
Bọn họ chưa từng thấy qua vẻ mặt đó của Boss, bây giờ mới được chứng kiến một màn như thế.
Vốn là bọn họ vẫn cảm thấy Boss cùng với Tần tiểu thư mới là một đôi, nhưng bây giờ suy nghĩ kĩ lại thì bọn họ thấy đây mới là tình trạng bình thường của những người đang yêu đi.
Boss cùng Tần tiểu thư hoàn toàn chỉ có quan hệ công việc mà thôi…
“Lần này cùng công ty Energy ở nước B đàm phán sắp xếp thời gian ở…” Tần Nhược Hi nói được nửa câu, nhìn thấy Diệp Oản Oản đút cho Tư Dạ Hàn một đũa rau cần, theo bản năng liền bật thốt lên mà nói: “Tư tổng ngài ấy không ăn rau cần.”
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Convertor: VovoEditor: Hyna Nguyễn————————-Ba phút sau.Diệp Oản Oản cầm lấy thức ăn đã được hâm nóng đi ra, sau đó, đi thẳng tới trước mặt của Tư Dạ Hàn, kéo một cái ghế ở bên cạnh anh ngồi xuống.Bởi vì động tác bất ngờ của Diệp Oản Oản, trong nháy mắt ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người của cô.Âm thanh thuộc hạ của anh đang báo cáo cũng bỗng nhiên dừng lại, có chút luống cuống mà hướng ánh mắt về phía Hứa Dịch dò hỏi…Hứa Dịch cũng không hiểu, không biết Diệp Oản Oản rốt cuộc muốn làm cái gì.Mới sáng sớm hôm nay gọi điện thoại cho hắn thì cách cô cư xử cũng có chút không đúng lắm,Diệp Oản Oản nhìn lướt qua mọi người đang nhìn mình chằm chằm nói: “Mọi người cứ tiếp tục.”Nói xong, dùng muỗng múc một ít thức ăn, đưa tới bên miệng của Tư Dạ Hàn.Tư Dạ Hàn hơi ngẩn ra, con ngươi tối đen dùng một loại cảm xúc khó lường nhìn chằm chằm cô.Diệp Oản Oản vẫn duy trì tư thế đút cơm này, mặt không đổi sắc mà nhìn về phía Tư Dạ Hàn người đang có vẻ mặt phức tạp nhìn cô chằm chằm, mở miệng nói: “Em thấy trong thời gian một tiếng này từ đầu tới cuối anh cũng chỉ nói có tám câu, tổng cộng lại có bốn mươi bảy chữ, chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi, chung quy cũng sẽ không trễ nãi việc anh bàn bạc công việc đi.”Thấy Tư Dạ Hàn bất động, Diệp Oản Oản lại cầm muỗng thức ăn gần thêm một chút nữa, một kiểu nếu anh dám không ăn liền chết với cô.Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của Oản Oản thoạt nhìn lộ vẻ tâm tình không tốt lắm, yên lặng rất lâu, rốt cuộc phối hợp mở miệng. Diệp Oản Oản từ lúc nãy sắc mặt vẫn rất khó coi lúc này mới hơi hòa hoãn một chút.Bên trong phòng làm việc những người khác nhìn thấy Boss nhà mình bên cạnh đồng ý cho mỹ nhân đút cơm, yên lặng không thôi…Ách… Là không chậm trễ sự việc…Nhưng vấn đề là bọn họ bị cái màn ân ái này làm cho mắt bọn họ sắp bị mù a!Vẫn một mực bình tĩnh như thường Tần Nhược Hi nhìn Diệp Oản Oản đang đút cơm cho Tư Dạ Hàn, vẻ mặt rốt cuộc trong nháy mắt có chấn động, ngay sau đó mở miệng nói: “Là tôi sơ sót, quên mất chuyện Tư tổng chưa kịp dùng cơm.”Lưu Ảnh hừ lạnh một tiếng, trong con ngươi tràn đầy vẻ khinh thường, chạy đến nơi này cố ý diễn cảnh này là muốn cho ai nhìn? Muốn tuyên thệ chủ quyền sao?Hứa Dịch nghe được Tần Nhược Hi nói lời này ánh mắt hắn giật giật.Nhược Hi tiểu thư lời nói này… Hình như là bởi vì cô sơ sót nên mới đưa đến chuyện Cửu gia chưa có dùng cơm thì phải?Nhưng trên thực tế, tình huống chính là, ông chủ nhà mình căn bản chính là một người cuồng công việc, một khi đã làm việc không cho phép bất luận kẻ nào quấy rầy, cho dù là Nhược Hi tiểu thư cũng thế mà thôi.Nhược Hi tiểu thư rất rõ ràng điều ông chủ hắn cấm kỵ cho nên cũng chưa bao giờ lắm miệng.Nhưng bây giờ, Diệp Oản Oản lại có thể trực tiếp tại lúc ông chủ nhà hắn bàn bạc chuyện quan trọng, cắt đứt đi vào, còn đút cơm cho ông chủ nữa, thật là….Mà ông chủ nhà hắn dường như… Cũng không có bộc lộ tức giận“Uhm, mọi người tiếp tục đi!”Cho đến khi Hứa Dịch ra hiệu cho mọi người tiếp tục, mọi người mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng khôi phục tiết tấu, tiếp tục bắt đầu từng người từng người một báo cáo công việc của mình.Chẳng qua là, lúc này cũng đã có người không nhịn được nữa, thỉnh thoảng len lén ngẩng đầu nhìn về phía hai người.Ai cũng nói Cửu gia đối với người này sủng lên trời, bây giờ nhìn lại thì thấy một chút cũng phải là không giả a!Bọn họ chưa từng thấy qua vẻ mặt đó của Boss, bây giờ mới được chứng kiến một màn như thế.Vốn là bọn họ vẫn cảm thấy Boss cùng với Tần tiểu thư mới là một đôi, nhưng bây giờ suy nghĩ kĩ lại thì bọn họ thấy đây mới là tình trạng bình thường của những người đang yêu đi.Boss cùng Tần tiểu thư hoàn toàn chỉ có quan hệ công việc mà thôi…“Lần này cùng công ty Energy ở nước B đàm phán sắp xếp thời gian ở…” Tần Nhược Hi nói được nửa câu, nhìn thấy Diệp Oản Oản đút cho Tư Dạ Hàn một đũa rau cần, theo bản năng liền bật thốt lên mà nói: “Tư tổng ngài ấy không ăn rau cần.”