Đôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời…

Chương 496: Do tôi tiếp nhận

Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Editor: Như ÝBeta: Hyna Nguyễn + Windy————————————-Hứa Dịch vẫn còn đang một mặt mê mang, Diệp Oản Oản đã mở miệng nói: “Mang tôi tới đi!”Diệp Oản Oản nói xong liền đứng lên, đi về phía cửa. Thời điểm đi được một nửa, lại không yên lòng xoay người nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn đang nằm trên giường: “Thời gian còn sớm, anh tiếp tục ngủ đi.”Giọng nói của Tư Dạ Hàn bên trong xen lẫn một vệt nụ cười không dễ dàng phát giác: “Ừm.”Hứa Dịch đứng ngơ ngác ở nơi đó, sửng sốt thật lâu mới phản ứng được, bước nhanh đi theo Diệp Oản Oản.Sau lưng, Tư Dạ Hàn nhìn bóng lưng Oản Oản mới rời đi, chính bản thân anh cũng không phát giác ra trong con ngươi của mình chứa đầy ôn nhu…Diệp Oản Oản đi không lâu, một trận âm thanh móng vuốt cực kỳ nhẹ đạp ở trên sàn nhà truyền tới.Một cái bóng màu trắng bạc lặng yên không tiếng động đi đến trước giường của Tư Dạ Hàn, sau đó tại trên thảm bên mép giường nằm xuống.Tư Dạ Hàn nhìn Bạch Hổ ở mép giường, đáy mắt ôn nhu biến thành lạnh: “Slutte, vạn nhất… Ta không làm được…”Tư Dạ Hàn rũ con ngươi xuống, che ngực nhẹ nhàng ho khan, đưa tay xoa xoa lông trên người của Bạch Hổ: “Vạn nhất, có một ngày ta không có ở đây, đối với cô ấy tốt một chút.”Slutte hơi lộ ra phiền não mà vẫy đuôi, hung ác gầm nhẹ một tiếng, như là bất mãn cùng bài xích…Dưới lầu, Tần Nhược Hi cùng một người đàn ông trung niên quả nhiên đang chờ, thần sắc hai người nhìn qua đều phi thường nóng nảy.Trên lầu truyền tới một loạt tiếng bước chân, hai người đều xoay người hướng về trên lầu nhìn lại.Kết quả, lại nhìn thấy người xuống lầu không phải là Tư Dạ Hàn, mà là Diệp Oản Oản, đi theo phía sau là Hứa Dịch.Diệp Oản Oản đi thẳng tới ghế salon trong phòng khách ngồi xuống, đối với hai người mở miệng nói: “Hai vị mời ngồi.”Người phụ trách chi nhánh công ty là Tiết Lệ nhất thời sững sờ, cùng Tần Nhược Hi liếc nhau một cái, sau đó theo bản năng mà mở miệng hỏi: “Cửu gia đâu?”Diệp Oản Oản: “Có chuyện gì, trực tiếp nói với tôi là được rồi.”Tần Nhược Hi nghe vậy, ánh mắt lóe lên. Tiết Lệ nhíu mày một cái, mở miệng nói: “Công ty chi nhánh bên Thâm thành có mấy phần tài liệu khẩn cấp, yêu cầu cần có chữ ký Cửu gia để có thể lập tức xác nhận chuyện này.”Diệp Oản Oản gật đầu một cái: “Biết rồi, giao cho tôi đi.”Sắc mặt của Tiết Lệ nhất thời có chút khó coi, giọng nói nghiêm túc nói: “Những thứ này là hợp đồng vô cùng trọng yếu, hơn nữa đều là văn kiện cơ mật, tuyệt đối không thể qua tay của người khác, chỉ có thể giao cho Cửu gia.”Diệp Oản Oản chỉnh tốt tư thế ngồi, mặt không đổi sắc mà mở miệng nói: “Bắt đầu từ bây giờ, những chuyện này đều do tôi tiếp nhận.”Cái gì do cô tiếp nhận. “Tổng thanh tra Tần, chuyện này…”Tiết Lệ theo bản năng mà hướng về Tần Nhược Hi nhìn lại, xin phép ý kiến của cô.Tần Nhược Hi từ đầu đến cuối sắc mặt vẫn vân đạm kinh phong rốt cuộc thoáng biến ảo mấy phần: “Diệp tiểu thư, quả thật sự việc trọng đại, nếu như Tư tổng đã tỉnh, hay là mời ngài ấy xuống xem một chút thì tương đối ổn thỏa hơn.”A, rốt cuộc Nhược Hi đã bắt đầu nóng nảy rồi sao. Cũng chỉ có thời điểm bắt đầu đụng chạm tới lợi ích của cô ta thì Tần Nhược Hi mới có thể đem cô để vào mắt.Diệp Oản Oản cười như không cười hướng về Tần Nhược Hi nhìn một cái: “Ngượng ngùng rồi, Tần tiểu thư, đối với tôi mà nói, không có chuyện gì so với thân thể người đàn ông của tôi quan trọng hơn.”Diệp Oản Oản ngữ khí phách lối, không kiêng kỵ chút nào. Dù coi như Tần Nhược Hi có nói đến tộc lão cùng lão thái thái thì cô cũng không cần để ý.Tần Nhược Hi cũng biết, chỉ cần Diệp Oản Oản ỷ vào thân thể của Tư Dạ Hàn, cô liền không làm gì được.Tần Nhược Hi dịu dàng mở miệng nói: “Chúng ta đương nhiên cũng quan tâm tới thân thể của Tư tổng, nếu không phải là công việc khẩn cấp, tuyệt đối sẽ không đi tới quấy rầy ngài ấy đâu.Chẳng qua là, phần văn kiện này, trước xế chiều hôm nay nhất định phải lấy được chữ ký của Tư tổng, hơn nữa đây cũng là việc Tư tổng đã an bài trong tháng trước, cho nên, hy vọng Diệp tiểu thư để cho Cửu gia xác nhận một chút là tốt rồi.”

Editor: Như Ý

Beta: Hyna Nguyễn + Windy

————————————-

Hứa Dịch vẫn còn đang một mặt mê mang, Diệp Oản Oản đã mở miệng nói: “Mang tôi tới đi!”

Diệp Oản Oản nói xong liền đứng lên, đi về phía cửa. Thời điểm đi được một nửa, lại không yên lòng xoay người nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn đang nằm trên giường: “Thời gian còn sớm, anh tiếp tục ngủ đi.”

Giọng nói của Tư Dạ Hàn bên trong xen lẫn một vệt nụ cười không dễ dàng phát giác: “Ừm.”

Hứa Dịch đứng ngơ ngác ở nơi đó, sửng sốt thật lâu mới phản ứng được, bước nhanh đi theo Diệp Oản Oản.

Sau lưng, Tư Dạ Hàn nhìn bóng lưng Oản Oản mới rời đi, chính bản thân anh cũng không phát giác ra trong con ngươi của mình chứa đầy ôn nhu…

Diệp Oản Oản đi không lâu, một trận âm thanh móng vuốt cực kỳ nhẹ đạp ở trên sàn nhà truyền tới.

Một cái bóng màu trắng bạc lặng yên không tiếng động đi đến trước giường của Tư Dạ Hàn, sau đó tại trên thảm bên mép giường nằm xuống.

Tư Dạ Hàn nhìn Bạch Hổ ở mép giường, đáy mắt ôn nhu biến thành lạnh: “Slutte, vạn nhất… Ta không làm được…”

Tư Dạ Hàn rũ con ngươi xuống, che ngực nhẹ nhàng ho khan, đưa tay xoa xoa lông trên người của Bạch Hổ: “Vạn nhất, có một ngày ta không có ở đây, đối với cô ấy tốt một chút.”

Slutte hơi lộ ra phiền não mà vẫy đuôi, hung ác gầm nhẹ một tiếng, như là bất mãn cùng bài xích…

Dưới lầu, Tần Nhược Hi cùng một người đàn ông trung niên quả nhiên đang chờ, thần sắc hai người nhìn qua đều phi thường nóng nảy.

Trên lầu truyền tới một loạt tiếng bước chân, hai người đều xoay người hướng về trên lầu nhìn lại.

Kết quả, lại nhìn thấy người xuống lầu không phải là Tư Dạ Hàn, mà là Diệp Oản Oản, đi theo phía sau là Hứa Dịch.

Diệp Oản Oản đi thẳng tới ghế salon trong phòng khách ngồi xuống, đối với hai người mở miệng nói: “Hai vị mời ngồi.”

Người phụ trách chi nhánh công ty là Tiết Lệ nhất thời sững sờ, cùng Tần Nhược Hi liếc nhau một cái, sau đó theo bản năng mà mở miệng hỏi: “Cửu gia đâu?”

Diệp Oản Oản: “Có chuyện gì, trực tiếp nói với tôi là được rồi.”

Tần Nhược Hi nghe vậy, ánh mắt lóe lên. Tiết Lệ nhíu mày một cái, mở miệng nói: “Công ty chi nhánh bên Thâm thành có mấy phần tài liệu khẩn cấp, yêu cầu cần có chữ ký Cửu gia để có thể lập tức xác nhận chuyện này.”

Diệp Oản Oản gật đầu một cái: “Biết rồi, giao cho tôi đi.”

Sắc mặt của Tiết Lệ nhất thời có chút khó coi, giọng nói nghiêm túc nói: “Những thứ này là hợp đồng vô cùng trọng yếu, hơn nữa đều là văn kiện cơ mật, tuyệt đối không thể qua tay của người khác, chỉ có thể giao cho Cửu gia.”

Diệp Oản Oản chỉnh tốt tư thế ngồi, mặt không đổi sắc mà mở miệng nói: “Bắt đầu từ bây giờ, những chuyện này đều do tôi tiếp nhận.”

Cái gì do cô tiếp nhận. “Tổng thanh tra Tần, chuyện này…”

Tiết Lệ theo bản năng mà hướng về Tần Nhược Hi nhìn lại, xin phép ý kiến của cô.

Tần Nhược Hi từ đầu đến cuối sắc mặt vẫn vân đạm kinh phong rốt cuộc thoáng biến ảo mấy phần: “Diệp tiểu thư, quả thật sự việc trọng đại, nếu như Tư tổng đã tỉnh, hay là mời ngài ấy xuống xem một chút thì tương đối ổn thỏa hơn.”

A, rốt cuộc Nhược Hi đã bắt đầu nóng nảy rồi sao. Cũng chỉ có thời điểm bắt đầu đụng chạm tới lợi ích của cô ta thì Tần Nhược Hi mới có thể đem cô để vào mắt.

Diệp Oản Oản cười như không cười hướng về Tần Nhược Hi nhìn một cái: “Ngượng ngùng rồi, Tần tiểu thư, đối với tôi mà nói, không có chuyện gì so với thân thể người đàn ông của tôi quan trọng hơn.”

Diệp Oản Oản ngữ khí phách lối, không kiêng kỵ chút nào. Dù coi như Tần Nhược Hi có nói đến tộc lão cùng lão thái thái thì cô cũng không cần để ý.

Tần Nhược Hi cũng biết, chỉ cần Diệp Oản Oản ỷ vào thân thể của Tư Dạ Hàn, cô liền không làm gì được.

Tần Nhược Hi dịu dàng mở miệng nói: “Chúng ta đương nhiên cũng quan tâm tới thân thể của Tư tổng, nếu không phải là công việc khẩn cấp, tuyệt đối sẽ không đi tới quấy rầy ngài ấy đâu.

Chẳng qua là, phần văn kiện này, trước xế chiều hôm nay nhất định phải lấy được chữ ký của Tư tổng, hơn nữa đây cũng là việc Tư tổng đã an bài trong tháng trước, cho nên, hy vọng Diệp tiểu thư để cho Cửu gia xác nhận một chút là tốt rồi.”

Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Editor: Như ÝBeta: Hyna Nguyễn + Windy————————————-Hứa Dịch vẫn còn đang một mặt mê mang, Diệp Oản Oản đã mở miệng nói: “Mang tôi tới đi!”Diệp Oản Oản nói xong liền đứng lên, đi về phía cửa. Thời điểm đi được một nửa, lại không yên lòng xoay người nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn đang nằm trên giường: “Thời gian còn sớm, anh tiếp tục ngủ đi.”Giọng nói của Tư Dạ Hàn bên trong xen lẫn một vệt nụ cười không dễ dàng phát giác: “Ừm.”Hứa Dịch đứng ngơ ngác ở nơi đó, sửng sốt thật lâu mới phản ứng được, bước nhanh đi theo Diệp Oản Oản.Sau lưng, Tư Dạ Hàn nhìn bóng lưng Oản Oản mới rời đi, chính bản thân anh cũng không phát giác ra trong con ngươi của mình chứa đầy ôn nhu…Diệp Oản Oản đi không lâu, một trận âm thanh móng vuốt cực kỳ nhẹ đạp ở trên sàn nhà truyền tới.Một cái bóng màu trắng bạc lặng yên không tiếng động đi đến trước giường của Tư Dạ Hàn, sau đó tại trên thảm bên mép giường nằm xuống.Tư Dạ Hàn nhìn Bạch Hổ ở mép giường, đáy mắt ôn nhu biến thành lạnh: “Slutte, vạn nhất… Ta không làm được…”Tư Dạ Hàn rũ con ngươi xuống, che ngực nhẹ nhàng ho khan, đưa tay xoa xoa lông trên người của Bạch Hổ: “Vạn nhất, có một ngày ta không có ở đây, đối với cô ấy tốt một chút.”Slutte hơi lộ ra phiền não mà vẫy đuôi, hung ác gầm nhẹ một tiếng, như là bất mãn cùng bài xích…Dưới lầu, Tần Nhược Hi cùng một người đàn ông trung niên quả nhiên đang chờ, thần sắc hai người nhìn qua đều phi thường nóng nảy.Trên lầu truyền tới một loạt tiếng bước chân, hai người đều xoay người hướng về trên lầu nhìn lại.Kết quả, lại nhìn thấy người xuống lầu không phải là Tư Dạ Hàn, mà là Diệp Oản Oản, đi theo phía sau là Hứa Dịch.Diệp Oản Oản đi thẳng tới ghế salon trong phòng khách ngồi xuống, đối với hai người mở miệng nói: “Hai vị mời ngồi.”Người phụ trách chi nhánh công ty là Tiết Lệ nhất thời sững sờ, cùng Tần Nhược Hi liếc nhau một cái, sau đó theo bản năng mà mở miệng hỏi: “Cửu gia đâu?”Diệp Oản Oản: “Có chuyện gì, trực tiếp nói với tôi là được rồi.”Tần Nhược Hi nghe vậy, ánh mắt lóe lên. Tiết Lệ nhíu mày một cái, mở miệng nói: “Công ty chi nhánh bên Thâm thành có mấy phần tài liệu khẩn cấp, yêu cầu cần có chữ ký Cửu gia để có thể lập tức xác nhận chuyện này.”Diệp Oản Oản gật đầu một cái: “Biết rồi, giao cho tôi đi.”Sắc mặt của Tiết Lệ nhất thời có chút khó coi, giọng nói nghiêm túc nói: “Những thứ này là hợp đồng vô cùng trọng yếu, hơn nữa đều là văn kiện cơ mật, tuyệt đối không thể qua tay của người khác, chỉ có thể giao cho Cửu gia.”Diệp Oản Oản chỉnh tốt tư thế ngồi, mặt không đổi sắc mà mở miệng nói: “Bắt đầu từ bây giờ, những chuyện này đều do tôi tiếp nhận.”Cái gì do cô tiếp nhận. “Tổng thanh tra Tần, chuyện này…”Tiết Lệ theo bản năng mà hướng về Tần Nhược Hi nhìn lại, xin phép ý kiến của cô.Tần Nhược Hi từ đầu đến cuối sắc mặt vẫn vân đạm kinh phong rốt cuộc thoáng biến ảo mấy phần: “Diệp tiểu thư, quả thật sự việc trọng đại, nếu như Tư tổng đã tỉnh, hay là mời ngài ấy xuống xem một chút thì tương đối ổn thỏa hơn.”A, rốt cuộc Nhược Hi đã bắt đầu nóng nảy rồi sao. Cũng chỉ có thời điểm bắt đầu đụng chạm tới lợi ích của cô ta thì Tần Nhược Hi mới có thể đem cô để vào mắt.Diệp Oản Oản cười như không cười hướng về Tần Nhược Hi nhìn một cái: “Ngượng ngùng rồi, Tần tiểu thư, đối với tôi mà nói, không có chuyện gì so với thân thể người đàn ông của tôi quan trọng hơn.”Diệp Oản Oản ngữ khí phách lối, không kiêng kỵ chút nào. Dù coi như Tần Nhược Hi có nói đến tộc lão cùng lão thái thái thì cô cũng không cần để ý.Tần Nhược Hi cũng biết, chỉ cần Diệp Oản Oản ỷ vào thân thể của Tư Dạ Hàn, cô liền không làm gì được.Tần Nhược Hi dịu dàng mở miệng nói: “Chúng ta đương nhiên cũng quan tâm tới thân thể của Tư tổng, nếu không phải là công việc khẩn cấp, tuyệt đối sẽ không đi tới quấy rầy ngài ấy đâu.Chẳng qua là, phần văn kiện này, trước xế chiều hôm nay nhất định phải lấy được chữ ký của Tư tổng, hơn nữa đây cũng là việc Tư tổng đã an bài trong tháng trước, cho nên, hy vọng Diệp tiểu thư để cho Cửu gia xác nhận một chút là tốt rồi.”

Chương 496: Do tôi tiếp nhận