Đôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời…
Chương 773: Rốt cuộc là người nào?
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Editor: Hứa Y NhiênBeta: Gemini……………………………………………“Thật ra thì, cái thế lực Tử Vong Hoa Hồng này là do ba đội trưởng lúc còn trẻ viết ra mà thôi, đại khái là hình dung ra cái thế lực lớn mạnh, sau đó bản thảo liền bỏ dở. Về sau có đội trưởng, ngay khi đội trưởng còn bé anh ấy đã viết tiếp bản thảo của ba mình. Cảm thấy Tử Vong Hoa Hồng có chút hấp dẫn, lúc đấy mới miêu tả cặn kẽ về cái thế lực Tử Vong Hoa Hồng này…Cái gì mà thành viên Tử Vong Hoa Hồng đều mặc áo khoác có thêu hoa hồng đen, trên mang chiếc mặt nạ màu bạc, đây đều là những thứ khi đội trưởng mấy tuổi viết ra. Cái gì thủ lĩnh Tử Vong Hoa Hồng là Hắc Quả Phụ thích nam sủng khát máu, tất cả đều do đội trưởng viết đấy?” Thần Hư đạo sĩ mở miệng cười.“Sau đó, Nhiếp gia gặp kẻ trộm, bản thảo cũng biến mất lúc đó, chính là trong khoảng thời gian ấy câu chuyện Tử Vong Hoa Hồng bị truyền ra ngoài. Một chuyền mười, mười chuyền trăm, chuyền cho tới bây giờ. Người trên thế giới này đều cho rằng cái tổ chức ấy là thật… Nói đến cũng buồn cười, đều nói có, ai có thể thực sự gặp qua?” Nhất Chi Hoa buông tay bổ sung.Nghe Nhất Chi Hoa và Thần Hư đạo sĩ giải thích về lai lịch của Tử Vong Hoa Hồng, Diệp Oản Oản nhất thời sững sờ tại chỗ, hoàn toàn không thể tin tưởng.Cái tổ chức Tử Vong Hoa Hồng này làm người ta nghe qua đã sợ mất mặt… Lại là… Một bản thảo viết về tổ chức và nhân vật chỉ là hư cấu!Quan trọng nhất chính là lúc ấy Nhiếp Vô Danh mới có mấy tuổi viết ra. Cẩn thận suy nghĩ một chút, Diệp Oản Oản thế nhưng lại cảm thấy vô cùng không hợp lý, mang theo ánh mắt không hiểu nhìn về phía mấy người Nhiếp Vô Danh.“Tuỳ tiện làm mất một bản thảo, cũng làm cho người ta tin là thật, các anh cho rằng tôi là kẻ ngu…”.Hai cha con Nhiếp Vô Danh này, may mắn lần đó là viết về Tử Vong Hoa Hồng, bằng không xui xẻo viết ra câu chuyện siêu nhân…“Ông chủ Diệp không thể nói như vậy, vốn là một gia đình bình thường nhưng chỉ sợ trong nhà có kẻ gian lẻn vào, tên đấy sợ là đến nhìn một cái cũng không có… Cô phải biết, bản thảo này từ trong Nhiếp gia lấy ra độ tin tưởng chính là tuyệt đối, không ai dám không tin. Huống hồ người đứng đầu nhà họ Nhiếp và đội trưởng không phải là dùng cách thức viết sách miêu tả Tử Vong Hoa Hồng mà dùng cách ghi chép, càng làm cho người khác tin tưởng không chút nghi ngờ”. Thần Hư đạo sĩ nói.“Hazz, đều là chuyện cũ ngày xưa, không đề cập tới cũng được. Huống hồ, chẳng phải tôi đã cấm có người nhắc đến Tử Vong Hoa Hồng rồi sao?” Nhiếp Vô Danh nhàn nhạt nói.Chỉ sợ là đến chính bản thân Nhiếp Vô Danh cũng không thể ngờ tới, khi còn bé chỉ tiện tay viết vài nét bút mà đến hôm nay lại hư cấu thành một thế lực tổ chức lớn, ở trong mắt người ngoài lại chính là hoàn toàn tồn tại.Nhìn bộ dáng Nhiếp Vô Danh không giống nói dối chút nào, lại nhìn vẻ mặt của nhóm người Thần Hư đạo sĩ với Nhất Chi Hoa, Diệp Oản Oản không khỏi thất kinh trong lòng.Cái tên Nhiếp Vô Danh này rốt cuộc là người như thế nào?Chỉ là anh ta và ba mình tiện tay viết ra một cái bản thảo, khi truyền ra bên ngoài lại có thể làm cho cả thế giới tin là thật, thậm chí ngay cả Tư gia cũng chưa một lần hoài nghi.Hơn nữa mới vừa rồi Nhiếp Vô Danh có nói, mười năm trước anh ta đã không cho phép tin tức Tử Vong Hoa Hồng truyền ra ngoài. Nhưng cũng thật trùng hợp, chính là trong vòng mười năm Tử Vong Hoa Hồng đã mai danh ẩn tích, không có bất cứ tin tức gì trừ lần trước cô giả mạo…Mấy người trước mặt cô, đến tột cùng là thần thánh phương nào…… Sức ảnh hưởng khiến người ta giận đến độ sôi máu!Nhưng có một chuyện, Diệp Oản Oản nghĩ thế nào cũng không thông. Mấy người bọn họ tại sao lại xuất hiện ở đây? Tại sao mỗi ngày chỉ vì chuyện ăn no mà rầu rĩ…Tuy nói nhóm người Nhiếp Vô Danh này không hề đơn giản, nhưng cô cũng không hoàn toàn tin tưởng lời bọn họ. Nói không chừng là bọn họ cố ý muốn dao động mình, tuy tới giờ cô cũng chưa nhìn ra bất cứ lý do gì khiến nhóm người Nhiếp Vô Danh muốn dao động mình.
Editor: Hứa Y Nhiên
Beta: Gemini
……………………………………………
“Thật ra thì, cái thế lực Tử Vong Hoa Hồng này là do ba đội trưởng lúc còn trẻ viết ra mà thôi, đại khái là hình dung ra cái thế lực lớn mạnh, sau đó bản thảo liền bỏ dở. Về sau có đội trưởng, ngay khi đội trưởng còn bé anh ấy đã viết tiếp bản thảo của ba mình. Cảm thấy Tử Vong Hoa Hồng có chút hấp dẫn, lúc đấy mới miêu tả cặn kẽ về cái thế lực Tử Vong Hoa Hồng này…
Cái gì mà thành viên Tử Vong Hoa Hồng đều mặc áo khoác có thêu hoa hồng đen, trên mang chiếc mặt nạ màu bạc, đây đều là những thứ khi đội trưởng mấy tuổi viết ra. Cái gì thủ lĩnh Tử Vong Hoa Hồng là Hắc Quả Phụ thích nam sủng khát máu, tất cả đều do đội trưởng viết đấy?” Thần Hư đạo sĩ mở miệng cười.
“Sau đó, Nhiếp gia gặp kẻ trộm, bản thảo cũng biến mất lúc đó, chính là trong khoảng thời gian ấy câu chuyện Tử Vong Hoa Hồng bị truyền ra ngoài. Một chuyền mười, mười chuyền trăm, chuyền cho tới bây giờ. Người trên thế giới này đều cho rằng cái tổ chức ấy là thật… Nói đến cũng buồn cười, đều nói có, ai có thể thực sự gặp qua?” Nhất Chi Hoa buông tay bổ sung.
Nghe Nhất Chi Hoa và Thần Hư đạo sĩ giải thích về lai lịch của Tử Vong Hoa Hồng, Diệp Oản Oản nhất thời sững sờ tại chỗ, hoàn toàn không thể tin tưởng.
Cái tổ chức Tử Vong Hoa Hồng này làm người ta nghe qua đã sợ mất mặt… Lại là… Một bản thảo viết về tổ chức và nhân vật chỉ là hư cấu!
Quan trọng nhất chính là lúc ấy Nhiếp Vô Danh mới có mấy tuổi viết ra. Cẩn thận suy nghĩ một chút, Diệp Oản Oản thế nhưng lại cảm thấy vô cùng không hợp lý, mang theo ánh mắt không hiểu nhìn về phía mấy người Nhiếp Vô Danh.
“Tuỳ tiện làm mất một bản thảo, cũng làm cho người ta tin là thật, các anh cho rằng tôi là kẻ ngu…”.
Hai cha con Nhiếp Vô Danh này, may mắn lần đó là viết về Tử Vong Hoa Hồng, bằng không xui xẻo viết ra câu chuyện siêu nhân…
“Ông chủ Diệp không thể nói như vậy, vốn là một gia đình bình thường nhưng chỉ sợ trong nhà có kẻ gian lẻn vào, tên đấy sợ là đến nhìn một cái cũng không có… Cô phải biết, bản thảo này từ trong Nhiếp gia lấy ra độ tin tưởng chính là tuyệt đối, không ai dám không tin. Huống hồ người đứng đầu nhà họ Nhiếp và đội trưởng không phải là dùng cách thức viết sách miêu tả Tử Vong Hoa Hồng mà dùng cách ghi chép, càng làm cho người khác tin tưởng không chút nghi ngờ”. Thần Hư đạo sĩ nói.
“Hazz, đều là chuyện cũ ngày xưa, không đề cập tới cũng được. Huống hồ, chẳng phải tôi đã cấm có người nhắc đến Tử Vong Hoa Hồng rồi sao?” Nhiếp Vô Danh nhàn nhạt nói.
Chỉ sợ là đến chính bản thân Nhiếp Vô Danh cũng không thể ngờ tới, khi còn bé chỉ tiện tay viết vài nét bút mà đến hôm nay lại hư cấu thành một thế lực tổ chức lớn, ở trong mắt người ngoài lại chính là hoàn toàn tồn tại.
Nhìn bộ dáng Nhiếp Vô Danh không giống nói dối chút nào, lại nhìn vẻ mặt của nhóm người Thần Hư đạo sĩ với Nhất Chi Hoa, Diệp Oản Oản không khỏi thất kinh trong lòng.
Cái tên Nhiếp Vô Danh này rốt cuộc là người như thế nào?
Chỉ là anh ta và ba mình tiện tay viết ra một cái bản thảo, khi truyền ra bên ngoài lại có thể làm cho cả thế giới tin là thật, thậm chí ngay cả Tư gia cũng chưa một lần hoài nghi.
Hơn nữa mới vừa rồi Nhiếp Vô Danh có nói, mười năm trước anh ta đã không cho phép tin tức Tử Vong Hoa Hồng truyền ra ngoài. Nhưng cũng thật trùng hợp, chính là trong vòng mười năm Tử Vong Hoa Hồng đã mai danh ẩn tích, không có bất cứ tin tức gì trừ lần trước cô giả mạo…
Mấy người trước mặt cô, đến tột cùng là thần thánh phương nào…… Sức ảnh hưởng khiến người ta giận đến độ sôi máu!
Nhưng có một chuyện, Diệp Oản Oản nghĩ thế nào cũng không thông. Mấy người bọn họ tại sao lại xuất hiện ở đây? Tại sao mỗi ngày chỉ vì chuyện ăn no mà rầu rĩ…
Tuy nói nhóm người Nhiếp Vô Danh này không hề đơn giản, nhưng cô cũng không hoàn toàn tin tưởng lời bọn họ. Nói không chừng là bọn họ cố ý muốn dao động mình, tuy tới giờ cô cũng chưa nhìn ra bất cứ lý do gì khiến nhóm người Nhiếp Vô Danh muốn dao động mình.
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Editor: Hứa Y NhiênBeta: Gemini……………………………………………“Thật ra thì, cái thế lực Tử Vong Hoa Hồng này là do ba đội trưởng lúc còn trẻ viết ra mà thôi, đại khái là hình dung ra cái thế lực lớn mạnh, sau đó bản thảo liền bỏ dở. Về sau có đội trưởng, ngay khi đội trưởng còn bé anh ấy đã viết tiếp bản thảo của ba mình. Cảm thấy Tử Vong Hoa Hồng có chút hấp dẫn, lúc đấy mới miêu tả cặn kẽ về cái thế lực Tử Vong Hoa Hồng này…Cái gì mà thành viên Tử Vong Hoa Hồng đều mặc áo khoác có thêu hoa hồng đen, trên mang chiếc mặt nạ màu bạc, đây đều là những thứ khi đội trưởng mấy tuổi viết ra. Cái gì thủ lĩnh Tử Vong Hoa Hồng là Hắc Quả Phụ thích nam sủng khát máu, tất cả đều do đội trưởng viết đấy?” Thần Hư đạo sĩ mở miệng cười.“Sau đó, Nhiếp gia gặp kẻ trộm, bản thảo cũng biến mất lúc đó, chính là trong khoảng thời gian ấy câu chuyện Tử Vong Hoa Hồng bị truyền ra ngoài. Một chuyền mười, mười chuyền trăm, chuyền cho tới bây giờ. Người trên thế giới này đều cho rằng cái tổ chức ấy là thật… Nói đến cũng buồn cười, đều nói có, ai có thể thực sự gặp qua?” Nhất Chi Hoa buông tay bổ sung.Nghe Nhất Chi Hoa và Thần Hư đạo sĩ giải thích về lai lịch của Tử Vong Hoa Hồng, Diệp Oản Oản nhất thời sững sờ tại chỗ, hoàn toàn không thể tin tưởng.Cái tổ chức Tử Vong Hoa Hồng này làm người ta nghe qua đã sợ mất mặt… Lại là… Một bản thảo viết về tổ chức và nhân vật chỉ là hư cấu!Quan trọng nhất chính là lúc ấy Nhiếp Vô Danh mới có mấy tuổi viết ra. Cẩn thận suy nghĩ một chút, Diệp Oản Oản thế nhưng lại cảm thấy vô cùng không hợp lý, mang theo ánh mắt không hiểu nhìn về phía mấy người Nhiếp Vô Danh.“Tuỳ tiện làm mất một bản thảo, cũng làm cho người ta tin là thật, các anh cho rằng tôi là kẻ ngu…”.Hai cha con Nhiếp Vô Danh này, may mắn lần đó là viết về Tử Vong Hoa Hồng, bằng không xui xẻo viết ra câu chuyện siêu nhân…“Ông chủ Diệp không thể nói như vậy, vốn là một gia đình bình thường nhưng chỉ sợ trong nhà có kẻ gian lẻn vào, tên đấy sợ là đến nhìn một cái cũng không có… Cô phải biết, bản thảo này từ trong Nhiếp gia lấy ra độ tin tưởng chính là tuyệt đối, không ai dám không tin. Huống hồ người đứng đầu nhà họ Nhiếp và đội trưởng không phải là dùng cách thức viết sách miêu tả Tử Vong Hoa Hồng mà dùng cách ghi chép, càng làm cho người khác tin tưởng không chút nghi ngờ”. Thần Hư đạo sĩ nói.“Hazz, đều là chuyện cũ ngày xưa, không đề cập tới cũng được. Huống hồ, chẳng phải tôi đã cấm có người nhắc đến Tử Vong Hoa Hồng rồi sao?” Nhiếp Vô Danh nhàn nhạt nói.Chỉ sợ là đến chính bản thân Nhiếp Vô Danh cũng không thể ngờ tới, khi còn bé chỉ tiện tay viết vài nét bút mà đến hôm nay lại hư cấu thành một thế lực tổ chức lớn, ở trong mắt người ngoài lại chính là hoàn toàn tồn tại.Nhìn bộ dáng Nhiếp Vô Danh không giống nói dối chút nào, lại nhìn vẻ mặt của nhóm người Thần Hư đạo sĩ với Nhất Chi Hoa, Diệp Oản Oản không khỏi thất kinh trong lòng.Cái tên Nhiếp Vô Danh này rốt cuộc là người như thế nào?Chỉ là anh ta và ba mình tiện tay viết ra một cái bản thảo, khi truyền ra bên ngoài lại có thể làm cho cả thế giới tin là thật, thậm chí ngay cả Tư gia cũng chưa một lần hoài nghi.Hơn nữa mới vừa rồi Nhiếp Vô Danh có nói, mười năm trước anh ta đã không cho phép tin tức Tử Vong Hoa Hồng truyền ra ngoài. Nhưng cũng thật trùng hợp, chính là trong vòng mười năm Tử Vong Hoa Hồng đã mai danh ẩn tích, không có bất cứ tin tức gì trừ lần trước cô giả mạo…Mấy người trước mặt cô, đến tột cùng là thần thánh phương nào…… Sức ảnh hưởng khiến người ta giận đến độ sôi máu!Nhưng có một chuyện, Diệp Oản Oản nghĩ thế nào cũng không thông. Mấy người bọn họ tại sao lại xuất hiện ở đây? Tại sao mỗi ngày chỉ vì chuyện ăn no mà rầu rĩ…Tuy nói nhóm người Nhiếp Vô Danh này không hề đơn giản, nhưng cô cũng không hoàn toàn tin tưởng lời bọn họ. Nói không chừng là bọn họ cố ý muốn dao động mình, tuy tới giờ cô cũng chưa nhìn ra bất cứ lý do gì khiến nhóm người Nhiếp Vô Danh muốn dao động mình.