Đôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời…
Chương 982: Tuân lệnh chủ nhân
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Biên soạn: Đức Uy -Hải Địch nhất thời xắn tay áo lên, cả giận nói, "Người nào lá gan lớn như vậy, thậm chí dám quấy rối cả chủ nhân!"Bất quá, bây giờ chủ nhân muốn che giấu thân phận, cũng khó trách... "Để tôi suy nghĩ một chút nên phái ai đi...?" Diệp Oản Oản lẩm bẩm, ánh mắt đảo trên người 5 người."Chủ nhân, tôi tôi tôi, để tôi tới đi! Ngài muốn giết chết ai! Chỉ cần một câu nói của ngài!"Diệp Oản Oản nghe vậy, khóe miệng co rút lại, "Chẳng qua chỉ là đi trấn áp một trận, tọa trấn cho đoàn làm phim một chút mà thôi, không cần các ngươi giết người, hiểu không?"Mới vừa rồi, nghe giọng nói của Diệp Mộ Phàm trong điện thoại, sự tình hẳn là rất nghiêm trọng. Người bên kia đều là cựu thành viên đội tuyển tỉnh môn Tán Thủ, thân thủ không yếu, muốn trấn áp, vẫn nên tìm một người đáng tin cậy một chút thì hơn!Người có thân thủ tốt nhất trong 5 người chính là Kiều Kiều, hay là chọn Kiều Kiều?Vì vậy, Diệp Oản Oản sau khi cân nhắc thật kỹ mới mở miệng nói, "Kiều Kiều, em đi một chuyến đi!"Kiều Kiều lập tức xách váy lên, vui vẻ bái tạ một cái, mở miệng nói líu lo, "Tuân lệnh chủ nhân!"Diệp Oản Oản nói xong cũng có chút hối hận, lại nói, Kiều Kiều có phải là quá hưng phấn rồi hay không?Mà thôi, cứ vậy đi, hưng phấn một chút cũng được, trấn áp được là được...Trường quay."Đập, đập nhiệt tình vào cho tao!"Nơi phim trường không ngừng truyền tới âm thanh huyên náo cùng tiếng hét chói tai hỗn loạn của đám người.Lạc Thần mặt đầy vẻ nôn nóng, "Mới vừa rồi là điện thoại của Diệp ca sao? Diệp ca nói thế nào?"Diệp Mộ Phàm trầm ngâm nói, "Cậu ấy nói sẽ kêu người qua giúp..."Một bên, Đông Tử mở miệng, "Diệp ca đi gọi trợ thủ? Nhưng bọn họ nhiều người như vậy, huống chi lần này Trương Uy còn đích thân tới, trừ phi là Lương Hâm Đông cũng qua đây, may ra hắn ta còn nể mặt vài phần..."Diệp Mộ Phàm cũng không mấy hi vọng vào Diệp Oản Oản. Nàng là một cô gái, làm sao có thể sẽ biết được mấy loại chuyện giang hồ giang nắng này cơ chứ!"Chờ tôi đi gọi điện thoại." Diệp Mộ Phàm hít sâu một hơi, mở miệng.Những người trong nghề này, ban đầu hắn đều có chút ít giao tình, chẳng qua là sau khi cha hắn sa cơ, toàn bộ cũng đều mất liên lạc.Vô luận như thế nào, cứ thử một chút xem sao...Mắt thấy đám người Trương lão tam càng ngày càng quá đáng, Diệp Mộ Phàm cũng không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức gọi điện thoại.Đầu kia của điện thoại di động vang lên rất lâu, rốt cục cũng có người bắt máy."Alô, Lương ca...""Alô, cậu là ai thế?""Em là Diệp Mộ Phàm, có chuyện này, muốn nhờ cậy anh hỗ trợ. Em bên này có chút đụng chạm với Trương Uy, không biết có thể làm phiền anh làm người trung gian, hòa giải một chút được hay không...?"Nam nhân ở đầu dây bên kia có vẻ đột nhiên nhớ ra, "Ồ, tôi tưởng là ai, hóa ra là Diệp thiếu gia à! Hic, không phải là tôi không giúp cậu, chẳng qua là gần đây tôi phải chuẩn bị cho một giải đấu võ thuật lớn, cần phải bế quan gấp rút huấn luyện đệ tử. Mấy việc vớ vẩn này, thật sự là không có cách nào lưu tâm đến, quả thực vô cùng xin lỗi..."Đầu bên kia điện thoại sau khi nói xong, cũng không đợi Diệp Mộ Phàm trả lời, liền trực tiếp cúp máy, tỏ vẻ cực kỳ kỳ thị và xa lánh.Đối phương rõ ràng cho thấy, không muốn vì loại chuyện nhỏ này mà tạo thành mâu thuẫn với Trương lão tam. Ai cũng biết Diệp Mộ Phàm bây giờ đã không còn là Diệp đại thiếu gia, mặt mũi của hắn, đã không còn đủ để kêu gọi bất kỳ ai nữa rồi…Diệp Mộ Phàm cắn răng, hiện tại không còn cách nào, cũng chỉ có thể đợi người của Oản Oản đến…Oản Oản đã sớm đổi tính, sẽ không hành sự lỗ mãng như trước. Giọng nàng ở trong điện thoại nói có vẻ chắc ăn như vậy, nói không chừng thật sự có thể tìm được người hỗ trợ...Diệp Mộ Phàm còn đang lo âu, lúc này từ sau lưng, Cung Húc giận dữ lao vọt ra…"Đậu mẹ! Họ Trương kia, mày không phải là muốn đến tìm tao hay sao!? Con mịa nó, ai làm nấy chịu, mày muốn tìm phiền toái, thì trực tiếp tới tìm tao đây này!"
Biên soạn: Đức Uy -
Hải Địch nhất thời xắn tay áo lên, cả giận nói, "Người nào lá gan lớn như vậy, thậm chí dám quấy rối cả chủ nhân!"
Bất quá, bây giờ chủ nhân muốn che giấu thân phận, cũng khó trách...
"Để tôi suy nghĩ một chút nên phái ai đi...?" Diệp Oản Oản lẩm bẩm, ánh mắt đảo trên người 5 người.
"Chủ nhân, tôi tôi tôi, để tôi tới đi! Ngài muốn giết chết ai! Chỉ cần một câu nói của ngài!"
Diệp Oản Oản nghe vậy, khóe miệng co rút lại, "Chẳng qua chỉ là đi trấn áp một trận, tọa trấn cho đoàn làm phim một chút mà thôi, không cần các ngươi giết người, hiểu không?"
Mới vừa rồi, nghe giọng nói của Diệp Mộ Phàm trong điện thoại, sự tình hẳn là rất nghiêm trọng. Người bên kia đều là cựu thành viên đội tuyển tỉnh môn Tán Thủ, thân thủ không yếu, muốn trấn áp, vẫn nên tìm một người đáng tin cậy một chút thì hơn!
Người có thân thủ tốt nhất trong 5 người chính là Kiều Kiều, hay là chọn Kiều Kiều?
Vì vậy, Diệp Oản Oản sau khi cân nhắc thật kỹ mới mở miệng nói, "Kiều Kiều, em đi một chuyến đi!"
Kiều Kiều lập tức xách váy lên, vui vẻ bái tạ một cái, mở miệng nói líu lo, "Tuân lệnh chủ nhân!"
Diệp Oản Oản nói xong cũng có chút hối hận, lại nói, Kiều Kiều có phải là quá hưng phấn rồi hay không?
Mà thôi, cứ vậy đi, hưng phấn một chút cũng được, trấn áp được là được...
Trường quay.
"Đập, đập nhiệt tình vào cho tao!"
Nơi phim trường không ngừng truyền tới âm thanh huyên náo cùng tiếng hét chói tai hỗn loạn của đám người.
Lạc Thần mặt đầy vẻ nôn nóng, "Mới vừa rồi là điện thoại của Diệp ca sao? Diệp ca nói thế nào?"
Diệp Mộ Phàm trầm ngâm nói, "Cậu ấy nói sẽ kêu người qua giúp..."
Một bên, Đông Tử mở miệng, "Diệp ca đi gọi trợ thủ? Nhưng bọn họ nhiều người như vậy, huống chi lần này Trương Uy còn đích thân tới, trừ phi là Lương Hâm Đông cũng qua đây, may ra hắn ta còn nể mặt vài phần..."
Diệp Mộ Phàm cũng không mấy hi vọng vào Diệp Oản Oản. Nàng là một cô gái, làm sao có thể sẽ biết được mấy loại chuyện giang hồ giang nắng này cơ chứ!
"Chờ tôi đi gọi điện thoại." Diệp Mộ Phàm hít sâu một hơi, mở miệng.
Những người trong nghề này, ban đầu hắn đều có chút ít giao tình, chẳng qua là sau khi cha hắn sa cơ, toàn bộ cũng đều mất liên lạc.
Vô luận như thế nào, cứ thử một chút xem sao...
Mắt thấy đám người Trương lão tam càng ngày càng quá đáng, Diệp Mộ Phàm cũng không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức gọi điện thoại.
Đầu kia của điện thoại di động vang lên rất lâu, rốt cục cũng có người bắt máy.
"Alô, Lương ca..."
"Alô, cậu là ai thế?"
"Em là Diệp Mộ Phàm, có chuyện này, muốn nhờ cậy anh hỗ trợ. Em bên này có chút đụng chạm với Trương Uy, không biết có thể làm phiền anh làm người trung gian, hòa giải một chút được hay không...?"
Nam nhân ở đầu dây bên kia có vẻ đột nhiên nhớ ra, "Ồ, tôi tưởng là ai, hóa ra là Diệp thiếu gia à! Hic, không phải là tôi không giúp cậu, chẳng qua là gần đây tôi phải chuẩn bị cho một giải đấu võ thuật lớn, cần phải bế quan gấp rút huấn luyện đệ tử. Mấy việc vớ vẩn này, thật sự là không có cách nào lưu tâm đến, quả thực vô cùng xin lỗi..."
Đầu bên kia điện thoại sau khi nói xong, cũng không đợi Diệp Mộ Phàm trả lời, liền trực tiếp cúp máy, tỏ vẻ cực kỳ kỳ thị và xa lánh.
Đối phương rõ ràng cho thấy, không muốn vì loại chuyện nhỏ này mà tạo thành mâu thuẫn với Trương lão tam. Ai cũng biết Diệp Mộ Phàm bây giờ đã không còn là Diệp đại thiếu gia, mặt mũi của hắn, đã không còn đủ để kêu gọi bất kỳ ai nữa rồi…
Diệp Mộ Phàm cắn răng, hiện tại không còn cách nào, cũng chỉ có thể đợi người của Oản Oản đến…
Oản Oản đã sớm đổi tính, sẽ không hành sự lỗ mãng như trước. Giọng nàng ở trong điện thoại nói có vẻ chắc ăn như vậy, nói không chừng thật sự có thể tìm được người hỗ trợ...
Diệp Mộ Phàm còn đang lo âu, lúc này từ sau lưng, Cung Húc giận dữ lao vọt ra…
"Đậu mẹ! Họ Trương kia, mày không phải là muốn đến tìm tao hay sao!? Con mịa nó, ai làm nấy chịu, mày muốn tìm phiền toái, thì trực tiếp tới tìm tao đây này!"
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Biên soạn: Đức Uy -Hải Địch nhất thời xắn tay áo lên, cả giận nói, "Người nào lá gan lớn như vậy, thậm chí dám quấy rối cả chủ nhân!"Bất quá, bây giờ chủ nhân muốn che giấu thân phận, cũng khó trách... "Để tôi suy nghĩ một chút nên phái ai đi...?" Diệp Oản Oản lẩm bẩm, ánh mắt đảo trên người 5 người."Chủ nhân, tôi tôi tôi, để tôi tới đi! Ngài muốn giết chết ai! Chỉ cần một câu nói của ngài!"Diệp Oản Oản nghe vậy, khóe miệng co rút lại, "Chẳng qua chỉ là đi trấn áp một trận, tọa trấn cho đoàn làm phim một chút mà thôi, không cần các ngươi giết người, hiểu không?"Mới vừa rồi, nghe giọng nói của Diệp Mộ Phàm trong điện thoại, sự tình hẳn là rất nghiêm trọng. Người bên kia đều là cựu thành viên đội tuyển tỉnh môn Tán Thủ, thân thủ không yếu, muốn trấn áp, vẫn nên tìm một người đáng tin cậy một chút thì hơn!Người có thân thủ tốt nhất trong 5 người chính là Kiều Kiều, hay là chọn Kiều Kiều?Vì vậy, Diệp Oản Oản sau khi cân nhắc thật kỹ mới mở miệng nói, "Kiều Kiều, em đi một chuyến đi!"Kiều Kiều lập tức xách váy lên, vui vẻ bái tạ một cái, mở miệng nói líu lo, "Tuân lệnh chủ nhân!"Diệp Oản Oản nói xong cũng có chút hối hận, lại nói, Kiều Kiều có phải là quá hưng phấn rồi hay không?Mà thôi, cứ vậy đi, hưng phấn một chút cũng được, trấn áp được là được...Trường quay."Đập, đập nhiệt tình vào cho tao!"Nơi phim trường không ngừng truyền tới âm thanh huyên náo cùng tiếng hét chói tai hỗn loạn của đám người.Lạc Thần mặt đầy vẻ nôn nóng, "Mới vừa rồi là điện thoại của Diệp ca sao? Diệp ca nói thế nào?"Diệp Mộ Phàm trầm ngâm nói, "Cậu ấy nói sẽ kêu người qua giúp..."Một bên, Đông Tử mở miệng, "Diệp ca đi gọi trợ thủ? Nhưng bọn họ nhiều người như vậy, huống chi lần này Trương Uy còn đích thân tới, trừ phi là Lương Hâm Đông cũng qua đây, may ra hắn ta còn nể mặt vài phần..."Diệp Mộ Phàm cũng không mấy hi vọng vào Diệp Oản Oản. Nàng là một cô gái, làm sao có thể sẽ biết được mấy loại chuyện giang hồ giang nắng này cơ chứ!"Chờ tôi đi gọi điện thoại." Diệp Mộ Phàm hít sâu một hơi, mở miệng.Những người trong nghề này, ban đầu hắn đều có chút ít giao tình, chẳng qua là sau khi cha hắn sa cơ, toàn bộ cũng đều mất liên lạc.Vô luận như thế nào, cứ thử một chút xem sao...Mắt thấy đám người Trương lão tam càng ngày càng quá đáng, Diệp Mộ Phàm cũng không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức gọi điện thoại.Đầu kia của điện thoại di động vang lên rất lâu, rốt cục cũng có người bắt máy."Alô, Lương ca...""Alô, cậu là ai thế?""Em là Diệp Mộ Phàm, có chuyện này, muốn nhờ cậy anh hỗ trợ. Em bên này có chút đụng chạm với Trương Uy, không biết có thể làm phiền anh làm người trung gian, hòa giải một chút được hay không...?"Nam nhân ở đầu dây bên kia có vẻ đột nhiên nhớ ra, "Ồ, tôi tưởng là ai, hóa ra là Diệp thiếu gia à! Hic, không phải là tôi không giúp cậu, chẳng qua là gần đây tôi phải chuẩn bị cho một giải đấu võ thuật lớn, cần phải bế quan gấp rút huấn luyện đệ tử. Mấy việc vớ vẩn này, thật sự là không có cách nào lưu tâm đến, quả thực vô cùng xin lỗi..."Đầu bên kia điện thoại sau khi nói xong, cũng không đợi Diệp Mộ Phàm trả lời, liền trực tiếp cúp máy, tỏ vẻ cực kỳ kỳ thị và xa lánh.Đối phương rõ ràng cho thấy, không muốn vì loại chuyện nhỏ này mà tạo thành mâu thuẫn với Trương lão tam. Ai cũng biết Diệp Mộ Phàm bây giờ đã không còn là Diệp đại thiếu gia, mặt mũi của hắn, đã không còn đủ để kêu gọi bất kỳ ai nữa rồi…Diệp Mộ Phàm cắn răng, hiện tại không còn cách nào, cũng chỉ có thể đợi người của Oản Oản đến…Oản Oản đã sớm đổi tính, sẽ không hành sự lỗ mãng như trước. Giọng nàng ở trong điện thoại nói có vẻ chắc ăn như vậy, nói không chừng thật sự có thể tìm được người hỗ trợ...Diệp Mộ Phàm còn đang lo âu, lúc này từ sau lưng, Cung Húc giận dữ lao vọt ra…"Đậu mẹ! Họ Trương kia, mày không phải là muốn đến tìm tao hay sao!? Con mịa nó, ai làm nấy chịu, mày muốn tìm phiền toái, thì trực tiếp tới tìm tao đây này!"