Đôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời…
Chương 1347: Cú điện thoại khó tin
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Biên soạn: Đức Uy ----Diệp Oản Oản muốn chính là một cái công viên ngoài trời, Bắc Đẩu ngược lại thật là dứt khoát, trực tiếp đòi tiến hành cải tạo lầu bảy…"Bất quá, Phong tỷ, lầu bảy là địa bàn của những trưởng lão kia của Không Sợ Minh ta, tỷ có lẽ nên suy nghĩ cho kỹ. Đương nhiên, nếu như tỷ vẫn muốn tiến hành cải tạo..." Bắc Đẩu nhìn Diệp Oản Oản, cười một tiếng đầy vẻ gian gian.Giờ phút này, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi rúm lại, từ đầu đến cuối, nàng có nói gì sao? Là ai đòi cải tạo lầu bảy?"Không sao!" Diệp Oản Oản nhàn nhạt mở miệng: "Toàn bộ Không Sợ Minh đều là của tôi, chẳng lẽ, tôi muốn ở trên địa bàn của mình động tay động chân, còn phải thông qua sự đồng ý của đám trưởng lão kia? Chuyện này liền giao cho cậu, sửa chữa lại lầu bảy cho tôi! Cần bao nhiêu chi phí, trực tiếp đi tìm kế toán lấy."Nghe lệnh, sắc mặt Bắc Đẩu khẽ biến. Nhiệm vụ này giao cho hắn, há chẳng phải là để cho hắn đi đắc tội đám lão già kia?Chỉ bất quá, lệnh của Diệp Oản Oản đã nói ra khỏi miệng, Bắc Đẩu đương nhiên không thể ý kiến thêm gì nữa.Giờ phút này, Bắc Đẩu hận không thể hung hăng tát cái miệng rộng của mình hai cái. Không có việc gì, lắm mồm làm cái gì!!"Được rồi, Phong tỷ, cứ vậy đi! Không có việc gì nữa, đệ liền đi sắp xếp..." Bắc Đẩu thở dài một tiếng, thờ ơ hờ hững nói."Đi thôi, đi thôi!" Diệp Oản Oản phất phất tay, để cho Bắc Đẩu cút đi.Sau khi Bắc Đẩu rời đi, Diệp Oản Oản lại đi mần Beerus và Đại Bạch một hồi.Bất quá trong chốc lát, chuông điện thoại di động của Diệp Oản Oản bỗng nhiên vang lên.Nhìn tên người gọi đến trên thoại di động, Diệp Oản Oản hơi sững sờ.Chiếc điện thoại và số điện thoại này, là do Bắc Đẩu đưa cho nàng khi Diệp Oản Oản mới vừa gia nhập Không Sợ Minh, cũng chỉ có một ít người nhóm Bắc Đẩu và Thất Tinh biết được.Giờ phút này, Diệp Oản Oản tiếp nhận điện thoại, lạnh lùng nói: "Nói!""Môn chủ à?" Âm thanh đầu kia điện thoại, hơi có chút lãnh đạm và tùy hứng.Là đứa kém thông minh nào gọi điện thoại tới, còn hỏi mình có phải là minh chủ hay không?"Nói nhảm!" Diệp Oản Oản lạnh nhạt nói: "Cậu thuộc phòng ban nào?"Nghe vậy, bên đối diện yên lặng chốc lát: "Có ý gì?""Có ý gì?" Diệp Oản Oản khóe miệng hơi hơi co rúc lại: "Cậu là ai?""Dịch Thủy Hàn." Thanh âm lãnh đạm từ trong điện thoại truyền ra."Cái gì!? Cẩu Tạp Chủng?" Sau khi biết được thân phận của đối phương, Diệp Oản Oản nhất thời kinh ngạc, không tin nổi.Giờ phút này có lẽ, Cẩu Tạp Chủng gọi là nàng môn chủ, không phải là minh chủ...Dịch Thủy Hàn: "Ơ?""Không không!! Cẩu gia... Không phải, là Dịch đại hiệp, nguyên lai là anh à? Dịch đại hiệp hôm nay làm sao đột nhiên có thời gian rảnh rỗi?" Nụ cười lạnh giá trên mặt Diệp Oản Oản nhất thời tiêu tán vô tung.Diệp Oản Oản đột nhiên nhớ tới, đêm đó tại sòng bạc, chính mình và Cẩu Tạp Chủng từng trao đổi qua số điện thoại... Chỉ bất quá, nàng lại chưa bao giờ nghĩ tới, Cẩu Tạp Chủng sẽ chủ động gọi điện thoại cho mình, suýt nữa nàng đã quên béng mất chuyện này."Chuyện công." Cẩu Tạp Chủng nhàn nhạt nói."Dịch đại hiệp, có chuyện công gì?"Nghe được lời này của Cẩu Tạp Chủng, chân mày Diệp Oản Oản hơi hơi nhíu lại. Chẳng lẽ, Cẩu Tạp Chủng đã đoán được thân phận của nàng rồi sao?"Tôi cho cô địa chỉ, gặp mặt hẵng nói."Nói xong một câu nói này, Cẩu Tạp Chủng liền trực tiếp cúp điện thoại rồi.Nghe âm thanh ngắt điện thoại vang lên, Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, địa chỉ... anh ta vẫn chưa đưa mà?Rất nhanh, Diệp Oản Oản nhắn một tin nhắn qua, bảo Cẩu Tạp Chủng giao ra địa chỉ.Nhìn thấy tin nhắn trả lời địa chỉ, Diệp Oản Oản lâm vào yên lặng.Đối mặt với Đại Boss cao cấp nhất Độc Lập Châu này, nàng đến tột cùng nên tự mình đi tới, hay là mang theo đại đội nhân mã đi cùng?Trầm tư rất lâu, Diệp Oản Oản rốt cuộc cũng quyết định, vẫn là nên chính mình đơn thương độc mã đi qua.
Biên soạn: Đức Uy -
---
Diệp Oản Oản muốn chính là một cái công viên ngoài trời, Bắc Đẩu ngược lại thật là dứt khoát, trực tiếp đòi tiến hành cải tạo lầu bảy…
"Bất quá, Phong tỷ, lầu bảy là địa bàn của những trưởng lão kia của Không Sợ Minh ta, tỷ có lẽ nên suy nghĩ cho kỹ. Đương nhiên, nếu như tỷ vẫn muốn tiến hành cải tạo..." Bắc Đẩu nhìn Diệp Oản Oản, cười một tiếng đầy vẻ gian gian.
Giờ phút này, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi rúm lại, từ đầu đến cuối, nàng có nói gì sao? Là ai đòi cải tạo lầu bảy?
"Không sao!" Diệp Oản Oản nhàn nhạt mở miệng: "Toàn bộ Không Sợ Minh đều là của tôi, chẳng lẽ, tôi muốn ở trên địa bàn của mình động tay động chân, còn phải thông qua sự đồng ý của đám trưởng lão kia? Chuyện này liền giao cho cậu, sửa chữa lại lầu bảy cho tôi! Cần bao nhiêu chi phí, trực tiếp đi tìm kế toán lấy."
Nghe lệnh, sắc mặt Bắc Đẩu khẽ biến. Nhiệm vụ này giao cho hắn, há chẳng phải là để cho hắn đi đắc tội đám lão già kia?
Chỉ bất quá, lệnh của Diệp Oản Oản đã nói ra khỏi miệng, Bắc Đẩu đương nhiên không thể ý kiến thêm gì nữa.
Giờ phút này, Bắc Đẩu hận không thể hung hăng tát cái miệng rộng của mình hai cái. Không có việc gì, lắm mồm làm cái gì!!
"Được rồi, Phong tỷ, cứ vậy đi! Không có việc gì nữa, đệ liền đi sắp xếp..." Bắc Đẩu thở dài một tiếng, thờ ơ hờ hững nói.
"Đi thôi, đi thôi!" Diệp Oản Oản phất phất tay, để cho Bắc Đẩu cút đi.
Sau khi Bắc Đẩu rời đi, Diệp Oản Oản lại đi mần Beerus và Đại Bạch một hồi.
Bất quá trong chốc lát, chuông điện thoại di động của Diệp Oản Oản bỗng nhiên vang lên.
Nhìn tên người gọi đến trên thoại di động, Diệp Oản Oản hơi sững sờ.
Chiếc điện thoại và số điện thoại này, là do Bắc Đẩu đưa cho nàng khi Diệp Oản Oản mới vừa gia nhập Không Sợ Minh, cũng chỉ có một ít người nhóm Bắc Đẩu và Thất Tinh biết được.
Giờ phút này, Diệp Oản Oản tiếp nhận điện thoại, lạnh lùng nói: "Nói!"
"Môn chủ à?" Âm thanh đầu kia điện thoại, hơi có chút lãnh đạm và tùy hứng.
Là đứa kém thông minh nào gọi điện thoại tới, còn hỏi mình có phải là minh chủ hay không?
"Nói nhảm!" Diệp Oản Oản lạnh nhạt nói: "Cậu thuộc phòng ban nào?"
Nghe vậy, bên đối diện yên lặng chốc lát: "Có ý gì?"
"Có ý gì?" Diệp Oản Oản khóe miệng hơi hơi co rúc lại: "Cậu là ai?"
"Dịch Thủy Hàn." Thanh âm lãnh đạm từ trong điện thoại truyền ra.
"Cái gì!? Cẩu Tạp Chủng?" Sau khi biết được thân phận của đối phương, Diệp Oản Oản nhất thời kinh ngạc, không tin nổi.
Giờ phút này có lẽ, Cẩu Tạp Chủng gọi là nàng môn chủ, không phải là minh chủ...
Dịch Thủy Hàn: "Ơ?"
"Không không!! Cẩu gia... Không phải, là Dịch đại hiệp, nguyên lai là anh à? Dịch đại hiệp hôm nay làm sao đột nhiên có thời gian rảnh rỗi?" Nụ cười lạnh giá trên mặt Diệp Oản Oản nhất thời tiêu tán vô tung.
Diệp Oản Oản đột nhiên nhớ tới, đêm đó tại sòng bạc, chính mình và Cẩu Tạp Chủng từng trao đổi qua số điện thoại...
Chỉ bất quá, nàng lại chưa bao giờ nghĩ tới, Cẩu Tạp Chủng sẽ chủ động gọi điện thoại cho mình, suýt nữa nàng đã quên béng mất chuyện này.
"Chuyện công." Cẩu Tạp Chủng nhàn nhạt nói.
"Dịch đại hiệp, có chuyện công gì?"
Nghe được lời này của Cẩu Tạp Chủng, chân mày Diệp Oản Oản hơi hơi nhíu lại. Chẳng lẽ, Cẩu Tạp Chủng đã đoán được thân phận của nàng rồi sao?
"Tôi cho cô địa chỉ, gặp mặt hẵng nói."
Nói xong một câu nói này, Cẩu Tạp Chủng liền trực tiếp cúp điện thoại rồi.
Nghe âm thanh ngắt điện thoại vang lên, Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, địa chỉ... anh ta vẫn chưa đưa mà?
Rất nhanh, Diệp Oản Oản nhắn một tin nhắn qua, bảo Cẩu Tạp Chủng giao ra địa chỉ.
Nhìn thấy tin nhắn trả lời địa chỉ, Diệp Oản Oản lâm vào yên lặng.
Đối mặt với Đại Boss cao cấp nhất Độc Lập Châu này, nàng đến tột cùng nên tự mình đi tới, hay là mang theo đại đội nhân mã đi cùng?
Trầm tư rất lâu, Diệp Oản Oản rốt cuộc cũng quyết định, vẫn là nên chính mình đơn thương độc mã đi qua.
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Biên soạn: Đức Uy ----Diệp Oản Oản muốn chính là một cái công viên ngoài trời, Bắc Đẩu ngược lại thật là dứt khoát, trực tiếp đòi tiến hành cải tạo lầu bảy…"Bất quá, Phong tỷ, lầu bảy là địa bàn của những trưởng lão kia của Không Sợ Minh ta, tỷ có lẽ nên suy nghĩ cho kỹ. Đương nhiên, nếu như tỷ vẫn muốn tiến hành cải tạo..." Bắc Đẩu nhìn Diệp Oản Oản, cười một tiếng đầy vẻ gian gian.Giờ phút này, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi rúm lại, từ đầu đến cuối, nàng có nói gì sao? Là ai đòi cải tạo lầu bảy?"Không sao!" Diệp Oản Oản nhàn nhạt mở miệng: "Toàn bộ Không Sợ Minh đều là của tôi, chẳng lẽ, tôi muốn ở trên địa bàn của mình động tay động chân, còn phải thông qua sự đồng ý của đám trưởng lão kia? Chuyện này liền giao cho cậu, sửa chữa lại lầu bảy cho tôi! Cần bao nhiêu chi phí, trực tiếp đi tìm kế toán lấy."Nghe lệnh, sắc mặt Bắc Đẩu khẽ biến. Nhiệm vụ này giao cho hắn, há chẳng phải là để cho hắn đi đắc tội đám lão già kia?Chỉ bất quá, lệnh của Diệp Oản Oản đã nói ra khỏi miệng, Bắc Đẩu đương nhiên không thể ý kiến thêm gì nữa.Giờ phút này, Bắc Đẩu hận không thể hung hăng tát cái miệng rộng của mình hai cái. Không có việc gì, lắm mồm làm cái gì!!"Được rồi, Phong tỷ, cứ vậy đi! Không có việc gì nữa, đệ liền đi sắp xếp..." Bắc Đẩu thở dài một tiếng, thờ ơ hờ hững nói."Đi thôi, đi thôi!" Diệp Oản Oản phất phất tay, để cho Bắc Đẩu cút đi.Sau khi Bắc Đẩu rời đi, Diệp Oản Oản lại đi mần Beerus và Đại Bạch một hồi.Bất quá trong chốc lát, chuông điện thoại di động của Diệp Oản Oản bỗng nhiên vang lên.Nhìn tên người gọi đến trên thoại di động, Diệp Oản Oản hơi sững sờ.Chiếc điện thoại và số điện thoại này, là do Bắc Đẩu đưa cho nàng khi Diệp Oản Oản mới vừa gia nhập Không Sợ Minh, cũng chỉ có một ít người nhóm Bắc Đẩu và Thất Tinh biết được.Giờ phút này, Diệp Oản Oản tiếp nhận điện thoại, lạnh lùng nói: "Nói!""Môn chủ à?" Âm thanh đầu kia điện thoại, hơi có chút lãnh đạm và tùy hứng.Là đứa kém thông minh nào gọi điện thoại tới, còn hỏi mình có phải là minh chủ hay không?"Nói nhảm!" Diệp Oản Oản lạnh nhạt nói: "Cậu thuộc phòng ban nào?"Nghe vậy, bên đối diện yên lặng chốc lát: "Có ý gì?""Có ý gì?" Diệp Oản Oản khóe miệng hơi hơi co rúc lại: "Cậu là ai?""Dịch Thủy Hàn." Thanh âm lãnh đạm từ trong điện thoại truyền ra."Cái gì!? Cẩu Tạp Chủng?" Sau khi biết được thân phận của đối phương, Diệp Oản Oản nhất thời kinh ngạc, không tin nổi.Giờ phút này có lẽ, Cẩu Tạp Chủng gọi là nàng môn chủ, không phải là minh chủ...Dịch Thủy Hàn: "Ơ?""Không không!! Cẩu gia... Không phải, là Dịch đại hiệp, nguyên lai là anh à? Dịch đại hiệp hôm nay làm sao đột nhiên có thời gian rảnh rỗi?" Nụ cười lạnh giá trên mặt Diệp Oản Oản nhất thời tiêu tán vô tung.Diệp Oản Oản đột nhiên nhớ tới, đêm đó tại sòng bạc, chính mình và Cẩu Tạp Chủng từng trao đổi qua số điện thoại... Chỉ bất quá, nàng lại chưa bao giờ nghĩ tới, Cẩu Tạp Chủng sẽ chủ động gọi điện thoại cho mình, suýt nữa nàng đã quên béng mất chuyện này."Chuyện công." Cẩu Tạp Chủng nhàn nhạt nói."Dịch đại hiệp, có chuyện công gì?"Nghe được lời này của Cẩu Tạp Chủng, chân mày Diệp Oản Oản hơi hơi nhíu lại. Chẳng lẽ, Cẩu Tạp Chủng đã đoán được thân phận của nàng rồi sao?"Tôi cho cô địa chỉ, gặp mặt hẵng nói."Nói xong một câu nói này, Cẩu Tạp Chủng liền trực tiếp cúp điện thoại rồi.Nghe âm thanh ngắt điện thoại vang lên, Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, địa chỉ... anh ta vẫn chưa đưa mà?Rất nhanh, Diệp Oản Oản nhắn một tin nhắn qua, bảo Cẩu Tạp Chủng giao ra địa chỉ.Nhìn thấy tin nhắn trả lời địa chỉ, Diệp Oản Oản lâm vào yên lặng.Đối mặt với Đại Boss cao cấp nhất Độc Lập Châu này, nàng đến tột cùng nên tự mình đi tới, hay là mang theo đại đội nhân mã đi cùng?Trầm tư rất lâu, Diệp Oản Oản rốt cuộc cũng quyết định, vẫn là nên chính mình đơn thương độc mã đi qua.