Đôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời…
Chương 1358: Ai cũng không cứu được
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Biên soạn: Đức Uy ----Lúc nói chuyện, Yến Hùng đã tiến vào, bên trong căn phòng lớn như vậy, nhất thời hơn 10 người như nước thủy triều tràn vào bên trong."Con điếm thối! Hôm nay, lão tử liền để cho những huynh đệ này của ta thoải mái một chút, lột sạch cho ta!" Yến Hùng cười lạnh một tiếng.Vào giờ phút này, Bắc Đẩu rốt cuộc đã hiểu được, kết quả đã xảy ra chuyện gì.Những người này, là từ nơi nào nhảy ra, sống không muốn, lại tới tìm chết, gây chuyện ầm ĩ trên đầu bọn họ?Trên ghế sa lon, Kỷ Hoàng ngay cả nhìn cũng chẳng thèm nhìn bằng nửa con mắt, chẳng qua chỉ hướng về Diệp Oản Oản hỏi: "Tìm cô à?"Nghe tiếng, Diệp Oản Oản gật đầu, nói: "Mấy con chó chết không có mắt, tôi đây không muốn so đo cùng với bọn họ.""Con mẹ nó còn ngớ ra đó làm gì? Còn không lột sạch cho ta! Ai dám xen vào việc của người khác, trực tiếp giết!" Yến Hùng hung ác ra lệnh.Mệnh lệnh của Yến Hùng phát ra, hơn 10 gã đàn ông áo đen rối rít tiếp cận Diệp Oản Oản.Nhưng mà, đúng vào lúc này, Kỷ Hoàng đảo mắt qua một cái nhìn 10 gã đàn ông áo đen kia.Ánh mắt âm trầm lạnh lẽo, chẳng biết tại sao, lại làm cho tâm thần người ta run lên."Hùng tiên sinh phải không? Không biết có thể cho ta một chút thể diện nho nhỏ, tạm thời rời đi?" Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Yến Hùng trước cửa, trên mặt mang theo nụ cười cười hiền lành, nhẹ giọng nói."Yo, ở đâu ra một tiểu ca ca, dáng dấp ngược lại thật là đẹp mắt!" Cô gái áo đỏ nhìn chằm chằm Kỷ Tu Nhiễm quan sát chốc lát, kiêu căng nói: "Tiểu ca, thức thời một chút, lập tức cút đi! Nữ nhân này đắc tội Hùng ca chúng ta, tối hôm nay, không cho huynh đệ của ta được chơi đủ phê, đừng mong còn sống mà đi ra! Ta ngược lại muốn nhìn xem một chút ả ta thanh tao đến cỡ nào!""Trừ nữ nhân này ra, người không liên quan, đều cút ra ngoài cho lão tử! Nếu không, tối nay liền sẽ chết hết ở nơi này!" Yến Hùng lạnh giọng quát lên."Hùng ca... Cái con điếm này dám đắc tội với anh, nhất định không thể để cho ả ta còn sống rời đi!""Hùng ca, anh cũng thật là từ bi, để cho cái con điếm thối này trước khi chết còn được một phen sung sướng."Hai ả nhân viên ăn mặc diêm dúa, nặn ra một nụ cười lấy lòng Yến Hùng.Đám người Bắc Đẩu và Thu Thủy, nhìn bọn Yến Hùng y như nhìn một lũ heo ngu đần. Những người này, đến tột cùng là ngu đến cỡ nào? Không nhận ra bọn họ cũng thôi đi, Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca, rời đi nhiều năm, tướng mạo thay đổi rất lớn, không nhận ra cũng hợp tình hợp lý. Nhưng ngay cả ông trùm thế giới ngầm Châu Âu cũng không nhận ra, vậy thì…"Nói như vậy, chút thể diện này, là không cấp cho rồi?" Kỷ Tu Nhiễm cười nói.Nghe vậy, đám người Yến Hùng và cô gái áo đỏ cười lạnh một tiếng, tên tiểu bạch kiểm này thật sự xem hắn như là tai to mặt lớn rồi hả? Cấp cho hắn mặt mũi?Còn không đợi Yến Hùng mở miệng, một vị nam tử mặc âu phục màu trắng, sắc mặt lạnh lùng tột độ, từ phòng bên cạnh đi vào bên trong."Chủ tử." Nam tử lạnh lùng hướng về Kỷ Tu Nhiễm hành lễ."Khô Cốt, trời muốn đổ mưa, ai cũng không ngăn được." Kỷ Tu Nhiễm cười nói.Nghe vậy, nam tử Khô Cốt lạnh lùng gật đầu một cái, tỏ ý đã hiểu.Trời muốn đổ mưa, ai cũng không ngăn được.Một câu đối ứng phía sau… Người muốn tìm chết, ai cũng không cứu được. Giết!Trong chốc lát, một con dao găm, từ trong tay nam tử lạnh lùng xuất hiện.Còn không biết đã xảy ra chuyện gì, gã Khô Cốt kia đã biến mất ngay tại chỗ. Một giây kế tiếp, là âm thanh quỷ dị của hung khí đâm vào trong da thịt.Nhiều lắm chỉ trong công phu mười mấy hơi thở, ít nhất có 10 mấy người được Yến Hùng mang tới bị dao găm trong tay của Khô Cốt cắm vào cổ."A a a...!!!"Còn lại hơn 10 người, thấy một màn này, thất kinh."Hắn là... Một trong tám đại thần dưới trướng Kỷ… Kỷ Hoàng! Hắc Dạ Khô Cốt!!""Cái gì? Khô Cốt!!"Nghe nói danh hiệu của Khô Cốt, mọi người thần sắc đại biến.Giờ phút này, những người ở phòng khác vây xem ở bên cạnh, càng lúc tụ lại càng nhiều. Sau khi biết được là Khô Cốt ở chỗ này, từng người một thần sắc đại biến, khó mà tin nổi.Dưới trướng Kỷ Hoàng, tổng cộng có 8 vị đại thần, chiến lực có thể hình dung bằng hai từ biến thái. Một vị trong đó, chính là Khô Cốt!
Biên soạn: Đức Uy -
---
Lúc nói chuyện, Yến Hùng đã tiến vào, bên trong căn phòng lớn như vậy, nhất thời hơn 10 người như nước thủy triều tràn vào bên trong.
"Con điếm thối! Hôm nay, lão tử liền để cho những huynh đệ này của ta thoải mái một chút, lột sạch cho ta!" Yến Hùng cười lạnh một tiếng.
Vào giờ phút này, Bắc Đẩu rốt cuộc đã hiểu được, kết quả đã xảy ra chuyện gì.
Những người này, là từ nơi nào nhảy ra, sống không muốn, lại tới tìm chết, gây chuyện ầm ĩ trên đầu bọn họ?
Trên ghế sa lon, Kỷ Hoàng ngay cả nhìn cũng chẳng thèm nhìn bằng nửa con mắt, chẳng qua chỉ hướng về Diệp Oản Oản hỏi: "Tìm cô à?"
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản gật đầu, nói: "Mấy con chó chết không có mắt, tôi đây không muốn so đo cùng với bọn họ."
"Con mẹ nó còn ngớ ra đó làm gì? Còn không lột sạch cho ta! Ai dám xen vào việc của người khác, trực tiếp giết!" Yến Hùng hung ác ra lệnh.
Mệnh lệnh của Yến Hùng phát ra, hơn 10 gã đàn ông áo đen rối rít tiếp cận Diệp Oản Oản.
Nhưng mà, đúng vào lúc này, Kỷ Hoàng đảo mắt qua một cái nhìn 10 gã đàn ông áo đen kia.
Ánh mắt âm trầm lạnh lẽo, chẳng biết tại sao, lại làm cho tâm thần người ta run lên.
"Hùng tiên sinh phải không? Không biết có thể cho ta một chút thể diện nho nhỏ, tạm thời rời đi?" Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Yến Hùng trước cửa, trên mặt mang theo nụ cười cười hiền lành, nhẹ giọng nói.
"Yo, ở đâu ra một tiểu ca ca, dáng dấp ngược lại thật là đẹp mắt!" Cô gái áo đỏ nhìn chằm chằm Kỷ Tu Nhiễm quan sát chốc lát, kiêu căng nói: "Tiểu ca, thức thời một chút, lập tức cút đi! Nữ nhân này đắc tội Hùng ca chúng ta, tối hôm nay, không cho huynh đệ của ta được chơi đủ phê, đừng mong còn sống mà đi ra! Ta ngược lại muốn nhìn xem một chút ả ta thanh tao đến cỡ nào!"
"Trừ nữ nhân này ra, người không liên quan, đều cút ra ngoài cho lão tử! Nếu không, tối nay liền sẽ chết hết ở nơi này!" Yến Hùng lạnh giọng quát lên.
"Hùng ca... Cái con điếm này dám đắc tội với anh, nhất định không thể để cho ả ta còn sống rời đi!"
"Hùng ca, anh cũng thật là từ bi, để cho cái con điếm thối này trước khi chết còn được một phen sung sướng."
Hai ả nhân viên ăn mặc diêm dúa, nặn ra một nụ cười lấy lòng Yến Hùng.
Đám người Bắc Đẩu và Thu Thủy, nhìn bọn Yến Hùng y như nhìn một lũ heo ngu đần. Những người này, đến tột cùng là ngu đến cỡ nào? Không nhận ra bọn họ cũng thôi đi, Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca, rời đi nhiều năm, tướng mạo thay đổi rất lớn, không nhận ra cũng hợp tình hợp lý. Nhưng ngay cả ông trùm thế giới ngầm Châu Âu cũng không nhận ra, vậy thì…
"Nói như vậy, chút thể diện này, là không cấp cho rồi?" Kỷ Tu Nhiễm cười nói.
Nghe vậy, đám người Yến Hùng và cô gái áo đỏ cười lạnh một tiếng, tên tiểu bạch kiểm này thật sự xem hắn như là tai to mặt lớn rồi hả? Cấp cho hắn mặt mũi?
Còn không đợi Yến Hùng mở miệng, một vị nam tử mặc âu phục màu trắng, sắc mặt lạnh lùng tột độ, từ phòng bên cạnh đi vào bên trong.
"Chủ tử." Nam tử lạnh lùng hướng về Kỷ Tu Nhiễm hành lễ.
"Khô Cốt, trời muốn đổ mưa, ai cũng không ngăn được." Kỷ Tu Nhiễm cười nói.
Nghe vậy, nam tử Khô Cốt lạnh lùng gật đầu một cái, tỏ ý đã hiểu.
Trời muốn đổ mưa, ai cũng không ngăn được.
Một câu đối ứng phía sau… Người muốn tìm chết, ai cũng không cứu được.
Giết!
Trong chốc lát, một con dao găm, từ trong tay nam tử lạnh lùng xuất hiện.
Còn không biết đã xảy ra chuyện gì, gã Khô Cốt kia đã biến mất ngay tại chỗ. Một giây kế tiếp, là âm thanh quỷ dị của hung khí đâm vào trong da thịt.
Nhiều lắm chỉ trong công phu mười mấy hơi thở, ít nhất có 10 mấy người được Yến Hùng mang tới bị dao găm trong tay của Khô Cốt cắm vào cổ.
"A a a...!!!"
Còn lại hơn 10 người, thấy một màn này, thất kinh.
"Hắn là... Một trong tám đại thần dưới trướng Kỷ… Kỷ Hoàng! Hắc Dạ Khô Cốt!!"
"Cái gì? Khô Cốt!!"
Nghe nói danh hiệu của Khô Cốt, mọi người thần sắc đại biến.
Giờ phút này, những người ở phòng khác vây xem ở bên cạnh, càng lúc tụ lại càng nhiều. Sau khi biết được là Khô Cốt ở chỗ này, từng người một thần sắc đại biến, khó mà tin nổi.
Dưới trướng Kỷ Hoàng, tổng cộng có 8 vị đại thần, chiến lực có thể hình dung bằng hai từ biến thái. Một vị trong đó, chính là Khô Cốt!
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Biên soạn: Đức Uy ----Lúc nói chuyện, Yến Hùng đã tiến vào, bên trong căn phòng lớn như vậy, nhất thời hơn 10 người như nước thủy triều tràn vào bên trong."Con điếm thối! Hôm nay, lão tử liền để cho những huynh đệ này của ta thoải mái một chút, lột sạch cho ta!" Yến Hùng cười lạnh một tiếng.Vào giờ phút này, Bắc Đẩu rốt cuộc đã hiểu được, kết quả đã xảy ra chuyện gì.Những người này, là từ nơi nào nhảy ra, sống không muốn, lại tới tìm chết, gây chuyện ầm ĩ trên đầu bọn họ?Trên ghế sa lon, Kỷ Hoàng ngay cả nhìn cũng chẳng thèm nhìn bằng nửa con mắt, chẳng qua chỉ hướng về Diệp Oản Oản hỏi: "Tìm cô à?"Nghe tiếng, Diệp Oản Oản gật đầu, nói: "Mấy con chó chết không có mắt, tôi đây không muốn so đo cùng với bọn họ.""Con mẹ nó còn ngớ ra đó làm gì? Còn không lột sạch cho ta! Ai dám xen vào việc của người khác, trực tiếp giết!" Yến Hùng hung ác ra lệnh.Mệnh lệnh của Yến Hùng phát ra, hơn 10 gã đàn ông áo đen rối rít tiếp cận Diệp Oản Oản.Nhưng mà, đúng vào lúc này, Kỷ Hoàng đảo mắt qua một cái nhìn 10 gã đàn ông áo đen kia.Ánh mắt âm trầm lạnh lẽo, chẳng biết tại sao, lại làm cho tâm thần người ta run lên."Hùng tiên sinh phải không? Không biết có thể cho ta một chút thể diện nho nhỏ, tạm thời rời đi?" Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Yến Hùng trước cửa, trên mặt mang theo nụ cười cười hiền lành, nhẹ giọng nói."Yo, ở đâu ra một tiểu ca ca, dáng dấp ngược lại thật là đẹp mắt!" Cô gái áo đỏ nhìn chằm chằm Kỷ Tu Nhiễm quan sát chốc lát, kiêu căng nói: "Tiểu ca, thức thời một chút, lập tức cút đi! Nữ nhân này đắc tội Hùng ca chúng ta, tối hôm nay, không cho huynh đệ của ta được chơi đủ phê, đừng mong còn sống mà đi ra! Ta ngược lại muốn nhìn xem một chút ả ta thanh tao đến cỡ nào!""Trừ nữ nhân này ra, người không liên quan, đều cút ra ngoài cho lão tử! Nếu không, tối nay liền sẽ chết hết ở nơi này!" Yến Hùng lạnh giọng quát lên."Hùng ca... Cái con điếm này dám đắc tội với anh, nhất định không thể để cho ả ta còn sống rời đi!""Hùng ca, anh cũng thật là từ bi, để cho cái con điếm thối này trước khi chết còn được một phen sung sướng."Hai ả nhân viên ăn mặc diêm dúa, nặn ra một nụ cười lấy lòng Yến Hùng.Đám người Bắc Đẩu và Thu Thủy, nhìn bọn Yến Hùng y như nhìn một lũ heo ngu đần. Những người này, đến tột cùng là ngu đến cỡ nào? Không nhận ra bọn họ cũng thôi đi, Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca, rời đi nhiều năm, tướng mạo thay đổi rất lớn, không nhận ra cũng hợp tình hợp lý. Nhưng ngay cả ông trùm thế giới ngầm Châu Âu cũng không nhận ra, vậy thì…"Nói như vậy, chút thể diện này, là không cấp cho rồi?" Kỷ Tu Nhiễm cười nói.Nghe vậy, đám người Yến Hùng và cô gái áo đỏ cười lạnh một tiếng, tên tiểu bạch kiểm này thật sự xem hắn như là tai to mặt lớn rồi hả? Cấp cho hắn mặt mũi?Còn không đợi Yến Hùng mở miệng, một vị nam tử mặc âu phục màu trắng, sắc mặt lạnh lùng tột độ, từ phòng bên cạnh đi vào bên trong."Chủ tử." Nam tử lạnh lùng hướng về Kỷ Tu Nhiễm hành lễ."Khô Cốt, trời muốn đổ mưa, ai cũng không ngăn được." Kỷ Tu Nhiễm cười nói.Nghe vậy, nam tử Khô Cốt lạnh lùng gật đầu một cái, tỏ ý đã hiểu.Trời muốn đổ mưa, ai cũng không ngăn được.Một câu đối ứng phía sau… Người muốn tìm chết, ai cũng không cứu được. Giết!Trong chốc lát, một con dao găm, từ trong tay nam tử lạnh lùng xuất hiện.Còn không biết đã xảy ra chuyện gì, gã Khô Cốt kia đã biến mất ngay tại chỗ. Một giây kế tiếp, là âm thanh quỷ dị của hung khí đâm vào trong da thịt.Nhiều lắm chỉ trong công phu mười mấy hơi thở, ít nhất có 10 mấy người được Yến Hùng mang tới bị dao găm trong tay của Khô Cốt cắm vào cổ."A a a...!!!"Còn lại hơn 10 người, thấy một màn này, thất kinh."Hắn là... Một trong tám đại thần dưới trướng Kỷ… Kỷ Hoàng! Hắc Dạ Khô Cốt!!""Cái gì? Khô Cốt!!"Nghe nói danh hiệu của Khô Cốt, mọi người thần sắc đại biến.Giờ phút này, những người ở phòng khác vây xem ở bên cạnh, càng lúc tụ lại càng nhiều. Sau khi biết được là Khô Cốt ở chỗ này, từng người một thần sắc đại biến, khó mà tin nổi.Dưới trướng Kỷ Hoàng, tổng cộng có 8 vị đại thần, chiến lực có thể hình dung bằng hai từ biến thái. Một vị trong đó, chính là Khô Cốt!