Đôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời…

Chương 1502: Sẽ không làm gì Kỷ Hoàng đấy chứ?

Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Biên soạn: Đức Uy ----Trước ánh mắt của rất nhiều người vây xem, Diệp Oản Oản vốn định là tặng xong liền rời đi, cũng không biết là phát giác cái gì, ánh mắt liếc xéo qua, chú ý tới chiếc xe màu đen cách đó không xa.Chiếc xe kia, nàng từng thấy qua bên trong trang viên của A Tu La…Vì vậy, Diệp Oản Oản sau khi hơi suy nghĩ một chút, liền nhất thời chơi trò vòng vo, mở miệng nói, "Thích là tốt rồi, vậy... không biết Kỷ Hoàng tối nay có rảnh hay không, ăn chung bữa cơm nhạt?"Đầu tiên là tặng hoa...Hiện tại lại trực tiếp hẹn hò...Kỷ Tu Nhiễm hướng về gã thủ lĩnh ở bên cạnh mới vừa mời anh ta ăn cơm nhìn một cái, mở miệng nói, "Xin lỗi các vị, tôi đêm nay đã có hẹn, ngày khác đi!"Đã có hẹn...?Cho nên, Kỷ Hoàng lại có thể đồng ý lời mời của Tóc Húi Cua ca này?"Xin mời!" Đối với cái kết quả này, Diệp Oản Oản cực kỳ hài lòng, đầy đủ ân cần kéo cửa chiếc xe Ferrari màu đỏ thẫm ra.Nàng tặng hoa cho Kỷ Hoàng, là vì muốn duy trì tạo hình của Bạch Phong, không để Kỷ Hoàng nảy sinh nghi ngờ. Còn mục đích khác thì sao, dĩ nhiên chính là vì... muốn kích thích “người nào đó” rồi...Cứ như vậy, ở bên dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Kỷ Tu Nhiễm cất bước lên xe.Sau đó, liền nhìn thấy chiếc Ferrari phách lối kia nhanh chóng rời đi...Bên trong chiếc xe màu đen, Lâm Khuyết cứng đờ xoay cổ lại nhìn người đàn ông phía sau mình, "Cửu... Cửu ca... Có cần đi theo xem một chút hay không?""Trở về!" Nam nhân lần nữa nhắm hai mắt lại.Nhìn thấy biểu cảm của Tư Dạ Hàn bình tĩnh như vậy, Lâm Khuyết ngược lại càng thêm kinh sợ rồi.Đây hoàn toàn là... sự bình tĩnh trước cơn bão táp a!!...Bên trong một nhà hàng ăn phong cách Tây nào đó tại Độc Lập Châu.Bắc Đẩu liều chết vi phạm mệnh lệnh của Phong tỷ nhà mình, không đi đặt phòng ăn riêng lãng mạn cho tình nhân, mà lại đặt một phòng ăn thương gia cao cấp.Chờ sau khi hai người đi vào, Thất Tinh Bắc Đẩu liền cùng nhau đứng ở ngoài cửa canh gác.Bắc Đẩu chắp hai tay làm một tư thế bái phật, "A Di Đà Phật! May là Kỷ Hoàng không nổi giận!"Thất Tinh không hề mở miệng, đối với cái kết quả này, cậu ta ngược lại cũng không cảm thấy kỳ quái.Với tâm tính của Kỷ Hoàng, không có khả năng sẽ đem tâm tình lộ ra ở trên mặt. Hiện tại Kỷ Hoàng cũng không định động tới Không Sợ Minh, cho nên cũng sẽ không dễ dàng bởi vì loại chuyện nhỏ này mà gây khó dễ."Tôi hiện tại đột nhiên có chút vui mừng vì việc Phong tỷ vừa ý Kỷ Hoàng rồi. Nếu như tỷ ấy vẫn không sợ chết, cứ nhớ thương Tu La Chủ, đó mới thật sự là tai nạn đấy..." Bắc Đẩu trong lòng vẫn còn sợ hãi lẩm bẩm.Bắc Đẩu mới vừa thở phào nhẹ nhõm, không biết nghĩ đến cái gì, nhất thời kinh hãi đến biến sắc, mắt liếc xéo qua, "Xong rồi, xong rồi! Cô nam quả nữ, ở chung một phòng! Phong tỷ chẳng lẽ lại kiềm chế không nổi, định làm ra chuyện gì đấy chứ?"Thất Tinh hướng về phía Bắc Đẩu nhìn một cái, hơi nhíu mày, "Không đến nỗi..."Bắc Đẩu kích động nói, "Cái gì mà không đến nỗi chứ, tỷ ấy là người mà ngay cả Tu La Chủ cũng dám cưỡng hôn đấy!! Mạnh mẽ đè Kỷ Hoàng, loại chuyện này, tỷ ấy tuyệt đối có thể làm được, có được hay không!!!"Giờ phút này, bên trong căn phòng.Thật ra thì bầu không khí rất hài hòa.Diệp Oản Oản bưng ly rượu lên, kính nam nhân đối diện một ly, "Chuyện lần trước, tôi hoàn toàn không hề mất khống chế, anh sẽ không để tâm chứ?"Thật ra thì nàng hoàn toàn không cảm thấy Kỷ Hoàng có cái gì phải ngại.Lần trước đi qua Kỷ gia nàng mới biết được, Kỷ Hoàng nguyên lai đã có vị hôn thê rồi, hơn nữa còn được Kỷ gia thừa nhận. Quan hệ của anh ta với Bạch Phong, chỉ sợ chẳng qua cũng là tình nhân qua đường mà thôi.Kỷ Hoàng nghe vậy cười một tiếng, từ chối cho ý kiến, "Chuyện Cổ độc, tôi sẽ giúp cô nghĩ biện pháp.""Cảm ơn, cảm ơn! Anh yên tâm đi, tôi thà chết chứ không chịu khuất phục đâu!" Diệp Oản Oản đầy chính nghĩa mở miệng, tỏ vẻ tuyệt đối không hề có bất kỳ hứng thú gì với Tu La Chủ.

Biên soạn: Đức Uy -

---

Trước ánh mắt của rất nhiều người vây xem, Diệp Oản Oản vốn định là tặng xong liền rời đi, cũng không biết là phát giác cái gì, ánh mắt liếc xéo qua, chú ý tới chiếc xe màu đen cách đó không xa.

Chiếc xe kia, nàng từng thấy qua bên trong trang viên của A Tu La…

Vì vậy, Diệp Oản Oản sau khi hơi suy nghĩ một chút, liền nhất thời chơi trò vòng vo, mở miệng nói, "Thích là tốt rồi, vậy... không biết Kỷ Hoàng tối nay có rảnh hay không, ăn chung bữa cơm nhạt?"

Đầu tiên là tặng hoa...

Hiện tại lại trực tiếp hẹn hò...

Kỷ Tu Nhiễm hướng về gã thủ lĩnh ở bên cạnh mới vừa mời anh ta ăn cơm nhìn một cái, mở miệng nói, "Xin lỗi các vị, tôi đêm nay đã có hẹn, ngày khác đi!"

Đã có hẹn...?

Cho nên, Kỷ Hoàng lại có thể đồng ý lời mời của Tóc Húi Cua ca này?

"Xin mời!" Đối với cái kết quả này, Diệp Oản Oản cực kỳ hài lòng, đầy đủ ân cần kéo cửa chiếc xe Ferrari màu đỏ thẫm ra.

Nàng tặng hoa cho Kỷ Hoàng, là vì muốn duy trì tạo hình của Bạch Phong, không để Kỷ Hoàng nảy sinh nghi ngờ. Còn mục đích khác thì sao, dĩ nhiên chính là vì... muốn kích thích “người nào đó” rồi...

Cứ như vậy, ở bên dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Kỷ Tu Nhiễm cất bước lên xe.

Sau đó, liền nhìn thấy chiếc Ferrari phách lối kia nhanh chóng rời đi...

Bên trong chiếc xe màu đen, Lâm Khuyết cứng đờ xoay cổ lại nhìn người đàn ông phía sau mình, "Cửu... Cửu ca... Có cần đi theo xem một chút hay không?"

"Trở về!" Nam nhân lần nữa nhắm hai mắt lại.

Nhìn thấy biểu cảm của Tư Dạ Hàn bình tĩnh như vậy, Lâm Khuyết ngược lại càng thêm kinh sợ rồi.

Đây hoàn toàn là... sự bình tĩnh trước cơn bão táp a!!

...

Bên trong một nhà hàng ăn phong cách Tây nào đó tại Độc Lập Châu.

Bắc Đẩu liều chết vi phạm mệnh lệnh của Phong tỷ nhà mình, không đi đặt phòng ăn riêng lãng mạn cho tình nhân, mà lại đặt một phòng ăn thương gia cao cấp.

Chờ sau khi hai người đi vào, Thất Tinh Bắc Đẩu liền cùng nhau đứng ở ngoài cửa canh gác.

Bắc Đẩu chắp hai tay làm một tư thế bái phật, "A Di Đà Phật! May là Kỷ Hoàng không nổi giận!"

Thất Tinh không hề mở miệng, đối với cái kết quả này, cậu ta ngược lại cũng không cảm thấy kỳ quái.

Với tâm tính của Kỷ Hoàng, không có khả năng sẽ đem tâm tình lộ ra ở trên mặt. Hiện tại Kỷ Hoàng cũng không định động tới Không Sợ Minh, cho nên cũng sẽ không dễ dàng bởi vì loại chuyện nhỏ này mà gây khó dễ.

"Tôi hiện tại đột nhiên có chút vui mừng vì việc Phong tỷ vừa ý Kỷ Hoàng rồi. Nếu như tỷ ấy vẫn không sợ chết, cứ nhớ thương Tu La Chủ, đó mới thật sự là tai nạn đấy..." Bắc Đẩu trong lòng vẫn còn sợ hãi lẩm bẩm.

Bắc Đẩu mới vừa thở phào nhẹ nhõm, không biết nghĩ đến cái gì, nhất thời kinh hãi đến biến sắc, mắt liếc xéo qua, "Xong rồi, xong rồi! Cô nam quả nữ, ở chung một phòng! Phong tỷ chẳng lẽ lại kiềm chế không nổi, định làm ra chuyện gì đấy chứ?"

Thất Tinh hướng về phía Bắc Đẩu nhìn một cái, hơi nhíu mày, "Không đến nỗi..."

Bắc Đẩu kích động nói, "Cái gì mà không đến nỗi chứ, tỷ ấy là người mà ngay cả Tu La Chủ cũng dám cưỡng hôn đấy!! Mạnh mẽ đè Kỷ Hoàng, loại chuyện này, tỷ ấy tuyệt đối có thể làm được, có được hay không!!!"

Giờ phút này, bên trong căn phòng.

Thật ra thì bầu không khí rất hài hòa.

Diệp Oản Oản bưng ly rượu lên, kính nam nhân đối diện một ly, "Chuyện lần trước, tôi hoàn toàn không hề mất khống chế, anh sẽ không để tâm chứ?"

Thật ra thì nàng hoàn toàn không cảm thấy Kỷ Hoàng có cái gì phải ngại.

Lần trước đi qua Kỷ gia nàng mới biết được, Kỷ Hoàng nguyên lai đã có vị hôn thê rồi, hơn nữa còn được Kỷ gia thừa nhận. Quan hệ của anh ta với Bạch Phong, chỉ sợ chẳng qua cũng là tình nhân qua đường mà thôi.

Kỷ Hoàng nghe vậy cười một tiếng, từ chối cho ý kiến, "Chuyện Cổ độc, tôi sẽ giúp cô nghĩ biện pháp."

"Cảm ơn, cảm ơn! Anh yên tâm đi, tôi thà chết chứ không chịu khuất phục đâu!" Diệp Oản Oản đầy chính nghĩa mở miệng, tỏ vẻ tuyệt đối không hề có bất kỳ hứng thú gì với Tu La Chủ.

Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Biên soạn: Đức Uy ----Trước ánh mắt của rất nhiều người vây xem, Diệp Oản Oản vốn định là tặng xong liền rời đi, cũng không biết là phát giác cái gì, ánh mắt liếc xéo qua, chú ý tới chiếc xe màu đen cách đó không xa.Chiếc xe kia, nàng từng thấy qua bên trong trang viên của A Tu La…Vì vậy, Diệp Oản Oản sau khi hơi suy nghĩ một chút, liền nhất thời chơi trò vòng vo, mở miệng nói, "Thích là tốt rồi, vậy... không biết Kỷ Hoàng tối nay có rảnh hay không, ăn chung bữa cơm nhạt?"Đầu tiên là tặng hoa...Hiện tại lại trực tiếp hẹn hò...Kỷ Tu Nhiễm hướng về gã thủ lĩnh ở bên cạnh mới vừa mời anh ta ăn cơm nhìn một cái, mở miệng nói, "Xin lỗi các vị, tôi đêm nay đã có hẹn, ngày khác đi!"Đã có hẹn...?Cho nên, Kỷ Hoàng lại có thể đồng ý lời mời của Tóc Húi Cua ca này?"Xin mời!" Đối với cái kết quả này, Diệp Oản Oản cực kỳ hài lòng, đầy đủ ân cần kéo cửa chiếc xe Ferrari màu đỏ thẫm ra.Nàng tặng hoa cho Kỷ Hoàng, là vì muốn duy trì tạo hình của Bạch Phong, không để Kỷ Hoàng nảy sinh nghi ngờ. Còn mục đích khác thì sao, dĩ nhiên chính là vì... muốn kích thích “người nào đó” rồi...Cứ như vậy, ở bên dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Kỷ Tu Nhiễm cất bước lên xe.Sau đó, liền nhìn thấy chiếc Ferrari phách lối kia nhanh chóng rời đi...Bên trong chiếc xe màu đen, Lâm Khuyết cứng đờ xoay cổ lại nhìn người đàn ông phía sau mình, "Cửu... Cửu ca... Có cần đi theo xem một chút hay không?""Trở về!" Nam nhân lần nữa nhắm hai mắt lại.Nhìn thấy biểu cảm của Tư Dạ Hàn bình tĩnh như vậy, Lâm Khuyết ngược lại càng thêm kinh sợ rồi.Đây hoàn toàn là... sự bình tĩnh trước cơn bão táp a!!...Bên trong một nhà hàng ăn phong cách Tây nào đó tại Độc Lập Châu.Bắc Đẩu liều chết vi phạm mệnh lệnh của Phong tỷ nhà mình, không đi đặt phòng ăn riêng lãng mạn cho tình nhân, mà lại đặt một phòng ăn thương gia cao cấp.Chờ sau khi hai người đi vào, Thất Tinh Bắc Đẩu liền cùng nhau đứng ở ngoài cửa canh gác.Bắc Đẩu chắp hai tay làm một tư thế bái phật, "A Di Đà Phật! May là Kỷ Hoàng không nổi giận!"Thất Tinh không hề mở miệng, đối với cái kết quả này, cậu ta ngược lại cũng không cảm thấy kỳ quái.Với tâm tính của Kỷ Hoàng, không có khả năng sẽ đem tâm tình lộ ra ở trên mặt. Hiện tại Kỷ Hoàng cũng không định động tới Không Sợ Minh, cho nên cũng sẽ không dễ dàng bởi vì loại chuyện nhỏ này mà gây khó dễ."Tôi hiện tại đột nhiên có chút vui mừng vì việc Phong tỷ vừa ý Kỷ Hoàng rồi. Nếu như tỷ ấy vẫn không sợ chết, cứ nhớ thương Tu La Chủ, đó mới thật sự là tai nạn đấy..." Bắc Đẩu trong lòng vẫn còn sợ hãi lẩm bẩm.Bắc Đẩu mới vừa thở phào nhẹ nhõm, không biết nghĩ đến cái gì, nhất thời kinh hãi đến biến sắc, mắt liếc xéo qua, "Xong rồi, xong rồi! Cô nam quả nữ, ở chung một phòng! Phong tỷ chẳng lẽ lại kiềm chế không nổi, định làm ra chuyện gì đấy chứ?"Thất Tinh hướng về phía Bắc Đẩu nhìn một cái, hơi nhíu mày, "Không đến nỗi..."Bắc Đẩu kích động nói, "Cái gì mà không đến nỗi chứ, tỷ ấy là người mà ngay cả Tu La Chủ cũng dám cưỡng hôn đấy!! Mạnh mẽ đè Kỷ Hoàng, loại chuyện này, tỷ ấy tuyệt đối có thể làm được, có được hay không!!!"Giờ phút này, bên trong căn phòng.Thật ra thì bầu không khí rất hài hòa.Diệp Oản Oản bưng ly rượu lên, kính nam nhân đối diện một ly, "Chuyện lần trước, tôi hoàn toàn không hề mất khống chế, anh sẽ không để tâm chứ?"Thật ra thì nàng hoàn toàn không cảm thấy Kỷ Hoàng có cái gì phải ngại.Lần trước đi qua Kỷ gia nàng mới biết được, Kỷ Hoàng nguyên lai đã có vị hôn thê rồi, hơn nữa còn được Kỷ gia thừa nhận. Quan hệ của anh ta với Bạch Phong, chỉ sợ chẳng qua cũng là tình nhân qua đường mà thôi.Kỷ Hoàng nghe vậy cười một tiếng, từ chối cho ý kiến, "Chuyện Cổ độc, tôi sẽ giúp cô nghĩ biện pháp.""Cảm ơn, cảm ơn! Anh yên tâm đi, tôi thà chết chứ không chịu khuất phục đâu!" Diệp Oản Oản đầy chính nghĩa mở miệng, tỏ vẻ tuyệt đối không hề có bất kỳ hứng thú gì với Tu La Chủ.

Chương 1502: Sẽ không làm gì Kỷ Hoàng đấy chứ?