Đôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời…
Chương 1613: Mình lại là Nhiếp Vô Ưu
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Biên soạn: Đức Uy ----Đại trưởng lão cũng không biết xảy ra chuyện gì, cũng không đoán được mẫu thử mà Diệp Oản Oản đưa cho ông ta, đến tột cùng là ai?Nhưng nhìn bộ dáng Diệp Oản Oản như thế, trong lòng Đại trưởng lão cũng có thể đoán đại khái được một chút. Chắc là có quan hệ không nhỏ với Diệp Oản Oản. "Ừ... Không có việc gì!" Diệp Oản Oản phục hồi lại tinh thần, hướng về Đại trưởng lão khẽ mỉm cười: "Được rồi, tôi biết rồi, hai ngày nay cực khổ, ông đi làm việc trước đi.""Minh chủ, nếu có chuyện gì, ngàn vạn lần không nên giấu chúng tôi." Đại trưởng lão mơ hồ cảm thấy, kết quả báo cáo giám định này, sẽ gây nên chuyện lớn gì đó.Đại trưởng lão nói xong, xoay người đi ra khỏi phòng làm việc.Chờ sau khi Đại trưởng lão rời đi, khuôn mặt Diệp Oản Oản đầy thần sắc quỷ dị và rung động.Giám định lần này, Diệp Oản Oản có thể hoàn toàn khẳng định tóc là của mình, cũng là nàng tự tay giao cho Đại trưởng lão, không hề sai...Nói cách khác, mẫu thử của nàng và Đường Đường không sai. Đã như vậy, kết quả giám định, cũng sẽ không có bất kỳ sai lầm nào..."Mình... Mình là mẹ ruột của Đường Đường?" Diệp Oản Oản trợn mắt hốc mồm, khó mà tin nổi.Hơn nữa, nàng trừ là mẹ của Đường Đường ra, lại còn là con gái của Nhiếp gia chủ mẫu, hơn nữa còn là em gái ruột của Nhiếp Vô Danh!!"Chuyện này làm sao có thể?" Diệp Oản Oản lẩm bẩm trong miệng, trong lúc nhất thời, có chút khó mà tiếp nhận nổi.Nói như vậy, cái gã sát thủ lúc trước nói không ngoa, cũng không hề nói dối. Người mà bọn họ truy sát tại Hoa quốc, thật sự đúng là Nhiếp Vô Ưu, cũng chính là mình...Vào giờ phút này, cả người Diệp Oản Oản đều nằm ở trạng thái mộng bức.Không hiểu sao lại đến học viện Xích Diễm, tình cờ gặp được Lý Tân, lại tình cờ tìm đến đại ca của anh ta, sau đó lại không hiểu sao đi xét nghiệm ADN của mình và Đường Đường. Mà những thứ này cũng không tính là gì, thứ khó hiểu nhất chính là, kết quả giám định cuối cùng, chính mình lại có thể thật sự là Nhiếp Vô Ưu của Nhiếp gia đã mất tích rất nhiều năm!Trong lúc nhất thời, đầu Diệp Oản Oản phình to như cái đấu, muôn ngàn dòng suy nghĩ hỗn loạn ở bên trong.Nếu như nàng là Nhiếp Vô Ưu, vậy thì Đường Đường đến tột cùng là do mình và ai sinh?Chính mình năm đó ở Độc Lập Châu, thời điểm còn là Nhiếp Vô Ưu, quen biết Tư Dạ Hàn hay sao? Nếu như đã biết Tư Dạ Hàn, có phải là sinh cùng với Tư Dạ Hàn hay không?Nhưng mà, nếu như mình thật sự sinh con cho Tư Dạ Hàn, chẳng lẽ Tư Dạ Hàn một chút cũng không hề biết được sao?Rất hiển nhiên, Tư Dạ Hàn căn bản cũng không biết Đường Đường có tồn tại...Nếu như, Đường Đường không phải là mình và Tư Dạ Hàn sinh, vậy thì là cùng ai sinh? Vị hôn phu của nàng, Kỷ Tu Nhiễm? Rất nhanh, Diệp Oản Oản cũng bác bỏ cái ý nghĩ này. Nếu như là Kỷ Tu Nhiễm, Kỷ Tu Nhiễm làm sao lại không cùng Đường Đường nhận nhau? Coi như là Kỷ gia, hẳn là cũng sẽ muốn nhận một người cháu như thế này đi…Còn nữa, Nhiếp Vô Danh trước đó có nói qua, Đường Đường là do em gái anh ta, Nhiếp Vô Ưu và một gã dã nam nhân sinh ra. Cho nên, người “dã nam nhân” này, càng không thể nào là Kỷ Tu Nhiễm..."Dã nam nhân..." Diệp Oản Oản lẩm bẩm trong miệng, rốt cuộc ai là dã nam nhân nào đó trong miệng Nhiếp Vô Danh?Giả thiết hợp lý nhất trong lòng Diệp Oản Oản, tất nhiên là Tư Dạ Hàn. Nhưng mà hiện nay, người duy nhất có liên hệ cực lớn với Tư Dạ Hàn là Tu La Chủ, vẫn luôn không hề thừa nhận hắn chính là Tư Dạ Hàn. Dù cho mình trúng phải Tình Cổ, Tu La Chủ vẫn thờ ơ không động lòng...Theo thực tế hiện tại mà nói, tất cả mọi đầu mối đều hướng về Tư Dạ Hàn. Chỉ cần Tu La Chủ thừa nhận mình là Tư Dạ Hàn, như thế, rất nhiều câu trả lời cũng có thể thuận lợi giải đáp như nước chảy thành sông.Đương nhiên, hết thảy các thứ này cũng không phải cứ mình nghĩ thôi là được, tốt nhất vẫn là có thể làm cho vị viện trưởng của học viện Xích Diễm kia hỗ trợ một chút. Nếu không, cho dù Diệp Oản Oản biết mình là Nhiếp Vô Ưu, vẫn như cũ không thể nhớ ra nổi được chút gì cả."Mình... Mình lại có thể thật sự là Nhiếp Vô Ưu..."Bên trong phòng làm việc, Diệp Oản Oản mặt đầy chấn động.
Biên soạn: Đức Uy -
---
Đại trưởng lão cũng không biết xảy ra chuyện gì, cũng không đoán được mẫu thử mà Diệp Oản Oản đưa cho ông ta, đến tột cùng là ai?
Nhưng nhìn bộ dáng Diệp Oản Oản như thế, trong lòng Đại trưởng lão cũng có thể đoán đại khái được một chút. Chắc là có quan hệ không nhỏ với Diệp Oản Oản.
"Ừ... Không có việc gì!" Diệp Oản Oản phục hồi lại tinh thần, hướng về Đại trưởng lão khẽ mỉm cười: "Được rồi, tôi biết rồi, hai ngày nay cực khổ, ông đi làm việc trước đi."
"Minh chủ, nếu có chuyện gì, ngàn vạn lần không nên giấu chúng tôi." Đại trưởng lão mơ hồ cảm thấy, kết quả báo cáo giám định này, sẽ gây nên chuyện lớn gì đó.
Đại trưởng lão nói xong, xoay người đi ra khỏi phòng làm việc.
Chờ sau khi Đại trưởng lão rời đi, khuôn mặt Diệp Oản Oản đầy thần sắc quỷ dị và rung động.
Giám định lần này, Diệp Oản Oản có thể hoàn toàn khẳng định tóc là của mình, cũng là nàng tự tay giao cho Đại trưởng lão, không hề sai...
Nói cách khác, mẫu thử của nàng và Đường Đường không sai. Đã như vậy, kết quả giám định, cũng sẽ không có bất kỳ sai lầm nào...
"Mình... Mình là mẹ ruột của Đường Đường?" Diệp Oản Oản trợn mắt hốc mồm, khó mà tin nổi.
Hơn nữa, nàng trừ là mẹ của Đường Đường ra, lại còn là con gái của Nhiếp gia chủ mẫu, hơn nữa còn là em gái ruột của Nhiếp Vô Danh!!
"Chuyện này làm sao có thể?" Diệp Oản Oản lẩm bẩm trong miệng, trong lúc nhất thời, có chút khó mà tiếp nhận nổi.
Nói như vậy, cái gã sát thủ lúc trước nói không ngoa, cũng không hề nói dối. Người mà bọn họ truy sát tại Hoa quốc, thật sự đúng là Nhiếp Vô Ưu, cũng chính là mình...
Vào giờ phút này, cả người Diệp Oản Oản đều nằm ở trạng thái mộng bức.
Không hiểu sao lại đến học viện Xích Diễm, tình cờ gặp được Lý Tân, lại tình cờ tìm đến đại ca của anh ta, sau đó lại không hiểu sao đi xét nghiệm ADN của mình và Đường Đường. Mà những thứ này cũng không tính là gì, thứ khó hiểu nhất chính là, kết quả giám định cuối cùng, chính mình lại có thể thật sự là Nhiếp Vô Ưu của Nhiếp gia đã mất tích rất nhiều năm!
Trong lúc nhất thời, đầu Diệp Oản Oản phình to như cái đấu, muôn ngàn dòng suy nghĩ hỗn loạn ở bên trong.
Nếu như nàng là Nhiếp Vô Ưu, vậy thì Đường Đường đến tột cùng là do mình và ai sinh?
Chính mình năm đó ở Độc Lập Châu, thời điểm còn là Nhiếp Vô Ưu, quen biết Tư Dạ Hàn hay sao? Nếu như đã biết Tư Dạ Hàn, có phải là sinh cùng với Tư Dạ Hàn hay không?
Nhưng mà, nếu như mình thật sự sinh con cho Tư Dạ Hàn, chẳng lẽ Tư Dạ Hàn một chút cũng không hề biết được sao?
Rất hiển nhiên, Tư Dạ Hàn căn bản cũng không biết Đường Đường có tồn tại...
Nếu như, Đường Đường không phải là mình và Tư Dạ Hàn sinh, vậy thì là cùng ai sinh? Vị hôn phu của nàng, Kỷ Tu Nhiễm?
Rất nhanh, Diệp Oản Oản cũng bác bỏ cái ý nghĩ này. Nếu như là Kỷ Tu Nhiễm, Kỷ Tu Nhiễm làm sao lại không cùng Đường Đường nhận nhau? Coi như là Kỷ gia, hẳn là cũng sẽ muốn nhận một người cháu như thế này đi…
Còn nữa, Nhiếp Vô Danh trước đó có nói qua, Đường Đường là do em gái anh ta, Nhiếp Vô Ưu và một gã dã nam nhân sinh ra. Cho nên, người “dã nam nhân” này, càng không thể nào là Kỷ Tu Nhiễm...
"Dã nam nhân..." Diệp Oản Oản lẩm bẩm trong miệng, rốt cuộc ai là dã nam nhân nào đó trong miệng Nhiếp Vô Danh?
Giả thiết hợp lý nhất trong lòng Diệp Oản Oản, tất nhiên là Tư Dạ Hàn. Nhưng mà hiện nay, người duy nhất có liên hệ cực lớn với Tư Dạ Hàn là Tu La Chủ, vẫn luôn không hề thừa nhận hắn chính là Tư Dạ Hàn. Dù cho mình trúng phải Tình Cổ, Tu La Chủ vẫn thờ ơ không động lòng...
Theo thực tế hiện tại mà nói, tất cả mọi đầu mối đều hướng về Tư Dạ Hàn. Chỉ cần Tu La Chủ thừa nhận mình là Tư Dạ Hàn, như thế, rất nhiều câu trả lời cũng có thể thuận lợi giải đáp như nước chảy thành sông.
Đương nhiên, hết thảy các thứ này cũng không phải cứ mình nghĩ thôi là được, tốt nhất vẫn là có thể làm cho vị viện trưởng của học viện Xích Diễm kia hỗ trợ một chút. Nếu không, cho dù Diệp Oản Oản biết mình là Nhiếp Vô Ưu, vẫn như cũ không thể nhớ ra nổi được chút gì cả.
"Mình... Mình lại có thể thật sự là Nhiếp Vô Ưu..."
Bên trong phòng làm việc, Diệp Oản Oản mặt đầy chấn động.
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Biên soạn: Đức Uy ----Đại trưởng lão cũng không biết xảy ra chuyện gì, cũng không đoán được mẫu thử mà Diệp Oản Oản đưa cho ông ta, đến tột cùng là ai?Nhưng nhìn bộ dáng Diệp Oản Oản như thế, trong lòng Đại trưởng lão cũng có thể đoán đại khái được một chút. Chắc là có quan hệ không nhỏ với Diệp Oản Oản. "Ừ... Không có việc gì!" Diệp Oản Oản phục hồi lại tinh thần, hướng về Đại trưởng lão khẽ mỉm cười: "Được rồi, tôi biết rồi, hai ngày nay cực khổ, ông đi làm việc trước đi.""Minh chủ, nếu có chuyện gì, ngàn vạn lần không nên giấu chúng tôi." Đại trưởng lão mơ hồ cảm thấy, kết quả báo cáo giám định này, sẽ gây nên chuyện lớn gì đó.Đại trưởng lão nói xong, xoay người đi ra khỏi phòng làm việc.Chờ sau khi Đại trưởng lão rời đi, khuôn mặt Diệp Oản Oản đầy thần sắc quỷ dị và rung động.Giám định lần này, Diệp Oản Oản có thể hoàn toàn khẳng định tóc là của mình, cũng là nàng tự tay giao cho Đại trưởng lão, không hề sai...Nói cách khác, mẫu thử của nàng và Đường Đường không sai. Đã như vậy, kết quả giám định, cũng sẽ không có bất kỳ sai lầm nào..."Mình... Mình là mẹ ruột của Đường Đường?" Diệp Oản Oản trợn mắt hốc mồm, khó mà tin nổi.Hơn nữa, nàng trừ là mẹ của Đường Đường ra, lại còn là con gái của Nhiếp gia chủ mẫu, hơn nữa còn là em gái ruột của Nhiếp Vô Danh!!"Chuyện này làm sao có thể?" Diệp Oản Oản lẩm bẩm trong miệng, trong lúc nhất thời, có chút khó mà tiếp nhận nổi.Nói như vậy, cái gã sát thủ lúc trước nói không ngoa, cũng không hề nói dối. Người mà bọn họ truy sát tại Hoa quốc, thật sự đúng là Nhiếp Vô Ưu, cũng chính là mình...Vào giờ phút này, cả người Diệp Oản Oản đều nằm ở trạng thái mộng bức.Không hiểu sao lại đến học viện Xích Diễm, tình cờ gặp được Lý Tân, lại tình cờ tìm đến đại ca của anh ta, sau đó lại không hiểu sao đi xét nghiệm ADN của mình và Đường Đường. Mà những thứ này cũng không tính là gì, thứ khó hiểu nhất chính là, kết quả giám định cuối cùng, chính mình lại có thể thật sự là Nhiếp Vô Ưu của Nhiếp gia đã mất tích rất nhiều năm!Trong lúc nhất thời, đầu Diệp Oản Oản phình to như cái đấu, muôn ngàn dòng suy nghĩ hỗn loạn ở bên trong.Nếu như nàng là Nhiếp Vô Ưu, vậy thì Đường Đường đến tột cùng là do mình và ai sinh?Chính mình năm đó ở Độc Lập Châu, thời điểm còn là Nhiếp Vô Ưu, quen biết Tư Dạ Hàn hay sao? Nếu như đã biết Tư Dạ Hàn, có phải là sinh cùng với Tư Dạ Hàn hay không?Nhưng mà, nếu như mình thật sự sinh con cho Tư Dạ Hàn, chẳng lẽ Tư Dạ Hàn một chút cũng không hề biết được sao?Rất hiển nhiên, Tư Dạ Hàn căn bản cũng không biết Đường Đường có tồn tại...Nếu như, Đường Đường không phải là mình và Tư Dạ Hàn sinh, vậy thì là cùng ai sinh? Vị hôn phu của nàng, Kỷ Tu Nhiễm? Rất nhanh, Diệp Oản Oản cũng bác bỏ cái ý nghĩ này. Nếu như là Kỷ Tu Nhiễm, Kỷ Tu Nhiễm làm sao lại không cùng Đường Đường nhận nhau? Coi như là Kỷ gia, hẳn là cũng sẽ muốn nhận một người cháu như thế này đi…Còn nữa, Nhiếp Vô Danh trước đó có nói qua, Đường Đường là do em gái anh ta, Nhiếp Vô Ưu và một gã dã nam nhân sinh ra. Cho nên, người “dã nam nhân” này, càng không thể nào là Kỷ Tu Nhiễm..."Dã nam nhân..." Diệp Oản Oản lẩm bẩm trong miệng, rốt cuộc ai là dã nam nhân nào đó trong miệng Nhiếp Vô Danh?Giả thiết hợp lý nhất trong lòng Diệp Oản Oản, tất nhiên là Tư Dạ Hàn. Nhưng mà hiện nay, người duy nhất có liên hệ cực lớn với Tư Dạ Hàn là Tu La Chủ, vẫn luôn không hề thừa nhận hắn chính là Tư Dạ Hàn. Dù cho mình trúng phải Tình Cổ, Tu La Chủ vẫn thờ ơ không động lòng...Theo thực tế hiện tại mà nói, tất cả mọi đầu mối đều hướng về Tư Dạ Hàn. Chỉ cần Tu La Chủ thừa nhận mình là Tư Dạ Hàn, như thế, rất nhiều câu trả lời cũng có thể thuận lợi giải đáp như nước chảy thành sông.Đương nhiên, hết thảy các thứ này cũng không phải cứ mình nghĩ thôi là được, tốt nhất vẫn là có thể làm cho vị viện trưởng của học viện Xích Diễm kia hỗ trợ một chút. Nếu không, cho dù Diệp Oản Oản biết mình là Nhiếp Vô Ưu, vẫn như cũ không thể nhớ ra nổi được chút gì cả."Mình... Mình lại có thể thật sự là Nhiếp Vô Ưu..."Bên trong phòng làm việc, Diệp Oản Oản mặt đầy chấn động.