Đôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời…
Chương 1673: Oan gia ngõ hẹp
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Biên soạn: Đức Uy ----"Ha ha, vị lính đánh thuê cấp D đó, dùng hết vận khí tốt rồi!""Gặp phải Vân Phong cấp A, chậc chậc, vận khí này..."Phía dưới lôi đài, không ít lính đánh thuê đồng thanh cười to. "Vù"!Không thẹn là lính đánh thuê cấp A, không có một câu nói nhảm, trong nháy mắt hướng về Diệp Oản Oản ra tay.Gần như trong nháy mắt, Diệp Oản Oản tiến vào trạng thái vong ngã, thân thủ nhanh như chớp của Vân Phong, ở trong mắt của Diệp Oản Oản, lại chậm đi rất nhiều.Bạch!Cơ hồ trong nháy mắt, Diệp Oản Oản đem lực đạo toàn thân ngưng tụ vào trong lòng bàn tay, tay nàng nâng lên, tung một chưởng đánh về phía Vân Phong."Đại Bi Chưởng của Cung lão?"Cảm nhận được lực đạo một chưởng này của Diệp Oản Oản, thân là lính đánh thuê cấp A, thần sắc Vân Phong cũng không khỏi chấn động.Đại Bi Chưởng chính là tuyệt học độc nhất vô nhị do Cung lão sáng tạo, chưa bao giờ truyền cho người ngoài!Ầm!Một tiếng vang thật lớn, hai chưởng đập vào nhau.Một giây kế tiếp, chân mày Vân Phong nhíu chặt lại, thân hình lảo đảo, bị đánh lùi về sau mấy bước.Vào giờ phút này, toàn trường trên dưới, thần sắc rung động.Nhất là một số nhân vật cao tầng ngồi ở khu khách quý quan chiến, không khỏi nhìn kỹ Diệp Oản Oản hơn một chút.Một số lính đánh thuê vừa cho rằng Diệp Oản Oản đã dùng hết vận may, nụ cười khựng lại ở trên mặt, sượng sùng.Lính đánh thuê cấp A Vân Phong, bị vị lính đánh thuê cấp D đó dùng một chưởng đánh lui?Thấy vậy, bên cạnh trưởng lão Lôi Hạ, khóe miệng Mạnh Khả khẽ trề ra: "Khó trách cô ta có dũng khí tham gia, thì ra là có Đại Bi Chưởng của Cung lão! Cũng khó trách Cung lão lại thu nhận một vị lính đánh thuê cấp D. Chỉ sợ Cung lão đã sớm quen biết cô ta, ít nhất từ mấy năm trước đã đem Đại Bi Chưởng dạy cho cô ta!"Bất quá, như vậy cũng tốt! Nếu như là Diệp Oản Oản thua, nàng làm sao có thể giết được ả ta ở tại buổi giao lưu võ đạo này?Nhiếp Linh Lung từ đầu đến cuối vẫn luôn nhắm mắt, tựa như đối với những trận tỷ thí bên dưới, không nhấc lên được bất kỳ một chút hứng thú nào...."Cái gì?"Một chỗ khác trong khu khách quý, Cung lão đột nhiên đứng dậy, khó tin nhìn lấy Diệp Oản Oản."Sư phụ, Đại Bi Chưởng của ngài... Lúc này mới hai ngày!" Nhị sư huynh Kiến Hổ kinh ngạc lên tiếng.Nghe tiếng, Kỷ Tu Nhiễm khẽ mỉm cười, cũng không nhiều lời.Xem ra, đưa Diệp Oản Oản đi tới học viện Xích Diễm, cũng không sai! Hy vọng ký ức của Nhiếp Vô Ưu, sẽ dần dần được khôi phục, thức tỉnh."Làm sao có thể..." Cung lão nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, hoàn toàn không hiểu được.Vẻn vẹn hai ngày, Diệp Oản Oản đã nắm bắt được Đại Bi Chưởng của ông, từ hình thức đến thần thái. Mà thời gian ban đầu Cung lão đề ra cho Diệp Oản Oản, là ba năm…Coi như là Nhiếp Vô Ưu năm đó, cũng dùng suốt cả một năm, mới hoàn toàn học được Đại Bi Chưởng...Nhiếp Vô Ưu dùng một năm, vị đồ nhi Diệp Oản Oản này của ông... Dùng hai ngày!!Cung lão có chút đờ đẫn.... "Ầm"!Lại là một tiếng vang thật lớn, trên lôi đài, trên trán Vân Phong thấm ra mồ hôi lạnh.Đại Bi Chưởng vừa công vừa thủ, chính mình căn bản là không có cách tiếp cận…Cuối cùng, Vân Phong cắn răng, hắn căn bản là không có cách nào phá giải Đại Bi Chưởng, chỉ có thể ôm quyền nói: "Diệp sư muội thật lợi hại, tôi nhận thua!"Vân Phong dứt tiếng, toàn trường xôn xao.Một vị lính đánh thuê cấp A, lại có thể hướng về phía lính đánh thuê cấp D... Nhận thua!Sau khi trọng tài tuyên bố kết quả, còn không đợi Diệp Oản Oản nghỉ ngơi, trọng tài lại rút trúng Diệp Oản Oản, mà đối thủ là một vị lính đánh thuê cấp B."Con bà nó..."Lính đánh thuê cấp B nhìn Diệp Oản Oản, mặt đầy lúng túng: "Xui xẻo như vậy! Vân Phong đều đã nhận thua... Tôi biết đánh như thế nào?"Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, lính đánh thuê cấp B lắc đầu liên tục: "Cô trâu bò rồi, tôi nhận thua!"Lính đánh thuê cấp B nói xong, cũng không quay đầu lại rời khỏi lôi đài...."Số 4 Kiến Hổ, gặp số 10 Mạnh Thiên."Kiến Hổ, nhị đệ tử của Cung lão.Mạnh Thiên, nhị đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ.
Biên soạn: Đức Uy -
---
"Ha ha, vị lính đánh thuê cấp D đó, dùng hết vận khí tốt rồi!"
"Gặp phải Vân Phong cấp A, chậc chậc, vận khí này..."
Phía dưới lôi đài, không ít lính đánh thuê đồng thanh cười to.
"Vù"!
Không thẹn là lính đánh thuê cấp A, không có một câu nói nhảm, trong nháy mắt hướng về Diệp Oản Oản ra tay.
Gần như trong nháy mắt, Diệp Oản Oản tiến vào trạng thái vong ngã, thân thủ nhanh như chớp của Vân Phong, ở trong mắt của Diệp Oản Oản, lại chậm đi rất nhiều.
Bạch!
Cơ hồ trong nháy mắt, Diệp Oản Oản đem lực đạo toàn thân ngưng tụ vào trong lòng bàn tay, tay nàng nâng lên, tung một chưởng đánh về phía Vân Phong.
"Đại Bi Chưởng của Cung lão?"
Cảm nhận được lực đạo một chưởng này của Diệp Oản Oản, thân là lính đánh thuê cấp A, thần sắc Vân Phong cũng không khỏi chấn động.
Đại Bi Chưởng chính là tuyệt học độc nhất vô nhị do Cung lão sáng tạo, chưa bao giờ truyền cho người ngoài!
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, hai chưởng đập vào nhau.
Một giây kế tiếp, chân mày Vân Phong nhíu chặt lại, thân hình lảo đảo, bị đánh lùi về sau mấy bước.
Vào giờ phút này, toàn trường trên dưới, thần sắc rung động.
Nhất là một số nhân vật cao tầng ngồi ở khu khách quý quan chiến, không khỏi nhìn kỹ Diệp Oản Oản hơn một chút.
Một số lính đánh thuê vừa cho rằng Diệp Oản Oản đã dùng hết vận may, nụ cười khựng lại ở trên mặt, sượng sùng.
Lính đánh thuê cấp A Vân Phong, bị vị lính đánh thuê cấp D đó dùng một chưởng đánh lui?
Thấy vậy, bên cạnh trưởng lão Lôi Hạ, khóe miệng Mạnh Khả khẽ trề ra: "Khó trách cô ta có dũng khí tham gia, thì ra là có Đại Bi Chưởng của Cung lão! Cũng khó trách Cung lão lại thu nhận một vị lính đánh thuê cấp D. Chỉ sợ Cung lão đã sớm quen biết cô ta, ít nhất từ mấy năm trước đã đem Đại Bi Chưởng dạy cho cô ta!"
Bất quá, như vậy cũng tốt! Nếu như là Diệp Oản Oản thua, nàng làm sao có thể giết được ả ta ở tại buổi giao lưu võ đạo này?
Nhiếp Linh Lung từ đầu đến cuối vẫn luôn nhắm mắt, tựa như đối với những trận tỷ thí bên dưới, không nhấc lên được bất kỳ một chút hứng thú nào.
...
"Cái gì?"
Một chỗ khác trong khu khách quý, Cung lão đột nhiên đứng dậy, khó tin nhìn lấy Diệp Oản Oản.
"Sư phụ, Đại Bi Chưởng của ngài... Lúc này mới hai ngày!" Nhị sư huynh Kiến Hổ kinh ngạc lên tiếng.
Nghe tiếng, Kỷ Tu Nhiễm khẽ mỉm cười, cũng không nhiều lời.
Xem ra, đưa Diệp Oản Oản đi tới học viện Xích Diễm, cũng không sai! Hy vọng ký ức của Nhiếp Vô Ưu, sẽ dần dần được khôi phục, thức tỉnh.
"Làm sao có thể..." Cung lão nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, hoàn toàn không hiểu được.
Vẻn vẹn hai ngày, Diệp Oản Oản đã nắm bắt được Đại Bi Chưởng của ông, từ hình thức đến thần thái. Mà thời gian ban đầu Cung lão đề ra cho Diệp Oản Oản, là ba năm…
Coi như là Nhiếp Vô Ưu năm đó, cũng dùng suốt cả một năm, mới hoàn toàn học được Đại Bi Chưởng...
Nhiếp Vô Ưu dùng một năm, vị đồ nhi Diệp Oản Oản này của ông... Dùng hai ngày!!
Cung lão có chút đờ đẫn.
...
"Ầm"!
Lại là một tiếng vang thật lớn, trên lôi đài, trên trán Vân Phong thấm ra mồ hôi lạnh.
Đại Bi Chưởng vừa công vừa thủ, chính mình căn bản là không có cách tiếp cận…
Cuối cùng, Vân Phong cắn răng, hắn căn bản là không có cách nào phá giải Đại Bi Chưởng, chỉ có thể ôm quyền nói: "Diệp sư muội thật lợi hại, tôi nhận thua!"
Vân Phong dứt tiếng, toàn trường xôn xao.
Một vị lính đánh thuê cấp A, lại có thể hướng về phía lính đánh thuê cấp D... Nhận thua!
Sau khi trọng tài tuyên bố kết quả, còn không đợi Diệp Oản Oản nghỉ ngơi, trọng tài lại rút trúng Diệp Oản Oản, mà đối thủ là một vị lính đánh thuê cấp B.
"Con bà nó..."
Lính đánh thuê cấp B nhìn Diệp Oản Oản, mặt đầy lúng túng: "Xui xẻo như vậy! Vân Phong đều đã nhận thua... Tôi biết đánh như thế nào?"
Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, lính đánh thuê cấp B lắc đầu liên tục: "Cô trâu bò rồi, tôi nhận thua!"
Lính đánh thuê cấp B nói xong, cũng không quay đầu lại rời khỏi lôi đài.
...
"Số 4 Kiến Hổ, gặp số 10 Mạnh Thiên."
Kiến Hổ, nhị đệ tử của Cung lão.
Mạnh Thiên, nhị đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ.
Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng GắtTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhĐôi tay tái nhợt của cô gái đột nhiên cầm cái chăn ngăn chặn vật dưới thân thể. Cảm giác tê liệt thống khổ, rốt cuộc bản thân vẫn sống sờ sờ mà vẫn phải trải qua một lần nữa. Chẳng lẽ nơi này là Địa Ngục sao? Tại sao, rõ ràng cô đã chết, nhưng lại trở về nơi ày, trở lại bên cạnh tên ác ma này? Trong đầu của cô lập tức bị nhiệt độ nóng bỏng của người đàn ông bốc hơi lên đến hỗn loạn tưng bừng, theo bản năng chống cự, "Đừng đụng vào tôi!" Động tác của người đàn ông ngưng lại một hồi, ngay sau đó giống như bị đụng vào vảy ngược, khuôn mặt giống quỷ lệ khát máu nhất thời u ám, môi mỏng lạnh giá tàn nhẫn cắn xé đi xuống, giống như muốn nuốt hết máu và xương của cô vào bụng. Diệp Oản Oản bị đau đến không có cách nào suy nghĩ bất cứ chuyện gì, chỉ có thể vô ý thức lầm bầm," Tại sao... tại sao là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao nhất định phải là tôi..." "Bởi vì, tôi chỉ cần em." Bên tai truyền tới thanh âm trầm thấp của người đàn ông, giống như gông xiềng, ngay cả linh hồn của cô cũng đồng thời… Biên soạn: Đức Uy ----"Ha ha, vị lính đánh thuê cấp D đó, dùng hết vận khí tốt rồi!""Gặp phải Vân Phong cấp A, chậc chậc, vận khí này..."Phía dưới lôi đài, không ít lính đánh thuê đồng thanh cười to. "Vù"!Không thẹn là lính đánh thuê cấp A, không có một câu nói nhảm, trong nháy mắt hướng về Diệp Oản Oản ra tay.Gần như trong nháy mắt, Diệp Oản Oản tiến vào trạng thái vong ngã, thân thủ nhanh như chớp của Vân Phong, ở trong mắt của Diệp Oản Oản, lại chậm đi rất nhiều.Bạch!Cơ hồ trong nháy mắt, Diệp Oản Oản đem lực đạo toàn thân ngưng tụ vào trong lòng bàn tay, tay nàng nâng lên, tung một chưởng đánh về phía Vân Phong."Đại Bi Chưởng của Cung lão?"Cảm nhận được lực đạo một chưởng này của Diệp Oản Oản, thân là lính đánh thuê cấp A, thần sắc Vân Phong cũng không khỏi chấn động.Đại Bi Chưởng chính là tuyệt học độc nhất vô nhị do Cung lão sáng tạo, chưa bao giờ truyền cho người ngoài!Ầm!Một tiếng vang thật lớn, hai chưởng đập vào nhau.Một giây kế tiếp, chân mày Vân Phong nhíu chặt lại, thân hình lảo đảo, bị đánh lùi về sau mấy bước.Vào giờ phút này, toàn trường trên dưới, thần sắc rung động.Nhất là một số nhân vật cao tầng ngồi ở khu khách quý quan chiến, không khỏi nhìn kỹ Diệp Oản Oản hơn một chút.Một số lính đánh thuê vừa cho rằng Diệp Oản Oản đã dùng hết vận may, nụ cười khựng lại ở trên mặt, sượng sùng.Lính đánh thuê cấp A Vân Phong, bị vị lính đánh thuê cấp D đó dùng một chưởng đánh lui?Thấy vậy, bên cạnh trưởng lão Lôi Hạ, khóe miệng Mạnh Khả khẽ trề ra: "Khó trách cô ta có dũng khí tham gia, thì ra là có Đại Bi Chưởng của Cung lão! Cũng khó trách Cung lão lại thu nhận một vị lính đánh thuê cấp D. Chỉ sợ Cung lão đã sớm quen biết cô ta, ít nhất từ mấy năm trước đã đem Đại Bi Chưởng dạy cho cô ta!"Bất quá, như vậy cũng tốt! Nếu như là Diệp Oản Oản thua, nàng làm sao có thể giết được ả ta ở tại buổi giao lưu võ đạo này?Nhiếp Linh Lung từ đầu đến cuối vẫn luôn nhắm mắt, tựa như đối với những trận tỷ thí bên dưới, không nhấc lên được bất kỳ một chút hứng thú nào...."Cái gì?"Một chỗ khác trong khu khách quý, Cung lão đột nhiên đứng dậy, khó tin nhìn lấy Diệp Oản Oản."Sư phụ, Đại Bi Chưởng của ngài... Lúc này mới hai ngày!" Nhị sư huynh Kiến Hổ kinh ngạc lên tiếng.Nghe tiếng, Kỷ Tu Nhiễm khẽ mỉm cười, cũng không nhiều lời.Xem ra, đưa Diệp Oản Oản đi tới học viện Xích Diễm, cũng không sai! Hy vọng ký ức của Nhiếp Vô Ưu, sẽ dần dần được khôi phục, thức tỉnh."Làm sao có thể..." Cung lão nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, hoàn toàn không hiểu được.Vẻn vẹn hai ngày, Diệp Oản Oản đã nắm bắt được Đại Bi Chưởng của ông, từ hình thức đến thần thái. Mà thời gian ban đầu Cung lão đề ra cho Diệp Oản Oản, là ba năm…Coi như là Nhiếp Vô Ưu năm đó, cũng dùng suốt cả một năm, mới hoàn toàn học được Đại Bi Chưởng...Nhiếp Vô Ưu dùng một năm, vị đồ nhi Diệp Oản Oản này của ông... Dùng hai ngày!!Cung lão có chút đờ đẫn.... "Ầm"!Lại là một tiếng vang thật lớn, trên lôi đài, trên trán Vân Phong thấm ra mồ hôi lạnh.Đại Bi Chưởng vừa công vừa thủ, chính mình căn bản là không có cách tiếp cận…Cuối cùng, Vân Phong cắn răng, hắn căn bản là không có cách nào phá giải Đại Bi Chưởng, chỉ có thể ôm quyền nói: "Diệp sư muội thật lợi hại, tôi nhận thua!"Vân Phong dứt tiếng, toàn trường xôn xao.Một vị lính đánh thuê cấp A, lại có thể hướng về phía lính đánh thuê cấp D... Nhận thua!Sau khi trọng tài tuyên bố kết quả, còn không đợi Diệp Oản Oản nghỉ ngơi, trọng tài lại rút trúng Diệp Oản Oản, mà đối thủ là một vị lính đánh thuê cấp B."Con bà nó..."Lính đánh thuê cấp B nhìn Diệp Oản Oản, mặt đầy lúng túng: "Xui xẻo như vậy! Vân Phong đều đã nhận thua... Tôi biết đánh như thế nào?"Còn không đợi Diệp Oản Oản mở miệng, lính đánh thuê cấp B lắc đầu liên tục: "Cô trâu bò rồi, tôi nhận thua!"Lính đánh thuê cấp B nói xong, cũng không quay đầu lại rời khỏi lôi đài...."Số 4 Kiến Hổ, gặp số 10 Mạnh Thiên."Kiến Hổ, nhị đệ tử của Cung lão.Mạnh Thiên, nhị đệ tử của trưởng lão Lôi Hạ.