Hạ Nhược Vân đứng yên với đỉnh núi chỗ, hỗn loạn tóc đen cùng trong gió quấn quanh, nàng thanh lãnh ánh mắt đông lạnh trước mặt một đám người. Mà ở đám kia người trung, lại là một người ăn mặc đẹp đẽ quý giá trung niên nam nhân. Nam nhân trong mắt hàm chứa lạnh nhạt cùng dày đặc hàn ý, làm Hạ Nhược Vân từ chân lạnh tới rồi đầu, lạnh băng bao vây lấy cả trái tim.“Thượng Cổ Thần tháp là gia gia trên đời khi giao cho ta đồ vật, ta là vô luận như thế nào cũng sẽ không cho những người khác!” Hạ Nhược Vân trong thanh âm có như thế nào đều không thể áp chế hận ý. Năm đó, nhân gia gia một câu, ai nếu nghênh thú vân gia nữ nhi, ai liền có thể trở thành Hạ gia thiếu chủ, vì thế, chính mình này cái gọi là phụ thân liền vứt bỏ hắn thanh mai trúc mã người yêu, thảo được mẫu thân niềm vui. Mà ở mẫu thân gả cho hắn cùng tháng, hắn liền đem người yêu tiếp nhập Hạ gia, cho nàng trắc thất chi vị. Thân là Hạ gia thiếu chủ, dù có tam thê tứ thiếp, mẫu thân cũng vô pháp ngăn trở, chỉ có thể mỗi ngày lấy…
Chương 685: Phủ Chủ Tử Minh Phủ (2)
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngHạ Nhược Vân đứng yên với đỉnh núi chỗ, hỗn loạn tóc đen cùng trong gió quấn quanh, nàng thanh lãnh ánh mắt đông lạnh trước mặt một đám người. Mà ở đám kia người trung, lại là một người ăn mặc đẹp đẽ quý giá trung niên nam nhân. Nam nhân trong mắt hàm chứa lạnh nhạt cùng dày đặc hàn ý, làm Hạ Nhược Vân từ chân lạnh tới rồi đầu, lạnh băng bao vây lấy cả trái tim.“Thượng Cổ Thần tháp là gia gia trên đời khi giao cho ta đồ vật, ta là vô luận như thế nào cũng sẽ không cho những người khác!” Hạ Nhược Vân trong thanh âm có như thế nào đều không thể áp chế hận ý. Năm đó, nhân gia gia một câu, ai nếu nghênh thú vân gia nữ nhi, ai liền có thể trở thành Hạ gia thiếu chủ, vì thế, chính mình này cái gọi là phụ thân liền vứt bỏ hắn thanh mai trúc mã người yêu, thảo được mẫu thân niềm vui. Mà ở mẫu thân gả cho hắn cùng tháng, hắn liền đem người yêu tiếp nhập Hạ gia, cho nàng trắc thất chi vị. Thân là Hạ gia thiếu chủ, dù có tam thê tứ thiếp, mẫu thân cũng vô pháp ngăn trở, chỉ có thể mỗi ngày lấy… “Ầm!”Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, một đệ tử của Tử Minh phủ vội vàng mà xông vào, chắp tay làm lễ, nói:- Cửu trưởng lão, Phủ chủ xảy ra chuyện!- Cái gì?Trên gương mặt Cửu trưởng lão vẫn chưa thu hết sự ngạc nhiên đã bị tin tức vừa rồi làm cho kinh hãi, hắn bỗng nhiên từ trên giường nhảy xuống, một tay xách lên vạt áo của tên đệ tử, nói:- Người vừa nói cái gì?- Cửu trưởng lão, Phủ chủ bị trúng độc của đầm lầy, bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh, rất nhiều y sư đã đến phủ khám bệnh, đều đã nói là vô dụng! Cho nên, hiện tại Đại trưởng lão đang đến Y Môn, với mong muốn mời Môn chủ Y Môn đến đây chữa bệnh.“Xoạt!”Cửu trưởng lão buông tay, trầm mặc, thật lâu sau hắn nhìn về phía Cố Nhược Vân, cúi mình thật sâu vái chào:- Cố cô nương, xin ngài giúp một tay để cứu chữa cho Phủ chủ!Đây là lần đầu tiên hắn cầu xin người khác.,Cho dù là lúc mình bệnh đến mức không có cách nào chữa trị được, hắn cũng không cúi đầu cầu xin trước bất kỳ người nào.Nhưng, bây giờ vì Phủ chủ Tử Minh phủ, lão cúi đầu, bỏ xuống sự kiêu ngạo vốn có của một vị cường giả Võ Tôn.Cố Nhược Vân nhẹ nhàng xoa cằm, trên dung nhan thanh lệ hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.- Môn chủ Y Môn?Môn chủ Y Môn này không phải là sư muội của Vệ Y Y sao? Chính nàng ta là người đã giết sư phụ mình, sau đó lại vu oan giá họa cho Vệ Y Y.Nghĩ đến điều này, Cố Nhược Vân dừng lại một chút rồi nói:- Chẳng qua là ai cũng có sở trường của riêng mình, sở trường của ta cũng không phải là giải độc.Nghe xong lời này, khuôn mặt Cửu trưởng lão tràn đầy vẻ thất vọng, ngay tại lúc hắn muốn từ bỏ, giọng nói nhàn nhạt của nữ tử lại vang lên.- Nếu ngươi muốn cứu hắn, cũng không phải là không thể.Cố Nhược Vân nhẹ nhàng cười nói.- Ta biết rõ một người có thể cứu hắn ta.- Ai vậy?Con mắt Cửu trưởng lão lập tức sáng lên.- Quỷ Y, Vệ Y Y!Nếu như Môn chủ Y Môn mà tới đây thì đó chính là cơ hội của Vệ Y Y.Mà thật sự nàng cũng không phải là không am hiểu việc giải độc, ngay cả loại độc còn khó giải hơn độc của đầm lầy như độc mà Dạ Lan trúng phải, nàng còn giải được. Chỉ là một loại độc của đầm lầy, nàng không thể nào không có cách giải! Chẳng qua, cơ hội này, nàng muốn tặng cho Vệ Y Y.- Vậy hiện tại ta sẽ đi bái phỏng Qủy Y.Cửu trưởng lão rất tin tưởng Cố Nhược Vân, chỉ cần nàng nói Qủy Y có thể giải được độc thì nhất định là Qủy Y sẽ làm được việc này! Chính vì vậy, con mắt mới vừa rồi còn đang lờ mờ của lão, trong nháy mắt đã khôi phục ánh sáng.Ngay ở thời điểm Cửu trưởng lão định rời đi, Cố Nhược Vân lại nói thêm một câu:- Đúng rồi, thời điểm ngươi phái người đi mời nàng, hãy nói với nàng ta là ta mời nàng đến, đồng thời nói cho nàng ta rằng Môn chủ Y Môn cũng đến đây!Có lẽ lúc trước, Cửu trưởng lão cũng không biết thân phận thật sự của Vệ Y Y, nhưng trong lúc thí luyện ở Thần Chi, những người ở Y Môn đã sớm làm bại lộ thân phận của Vệ Y Y. Bây giờ cũng chính là lúc mà Vệ Y Y tính sổ với bọn chúng!- Vệ Y Y, ta đã từng đáp ứng với ngươi, trợ giúp ngươi báo thù, coi như đó là thù lao để ngươi làm việc cho ta! Ở Thần Chi thí luyện, bởi vì một số nguyên nhân cho nên ta tạm thời không thể để ngươi trở về Y Môn. Bây giờ, chúng ta đã không cần tiếp tục sợ hãi mà rụt rè, ta đã có đầy đủ thực lực để có thể bảo vệ tất cả mọi người bên cạnh ta. Hiện tại đã đến lúc ngươi có thể về Y Môn đoạt quyền!Đôi mắt Cố Nhược Vân hiện lên một tia sáng kì lạ, ánh mắt từ đầu đến cuối đều nhìn về phía bầu trời cao xanh ngoài cửa, không biết là đang suy nghĩ cái gì.Ba ngày!Chớp mắt đã trôi qua ba ngày.Nhưng trong Tử Minh phủ, tất cả mọi người vẫn đang lo lắng không nguôi, sợ Phủ chủ sẽ không chống đỡ được đến lúc Môn chủ Y Môn đến. Về phần Cố Nhược Vân, trong ba ngày này, nàng vẫn luôn ở trong phòng, không hề bước một bước ra cửa.
“Ầm!”
Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, một đệ tử của Tử Minh phủ vội vàng mà xông vào, chắp tay làm lễ, nói:
- Cửu trưởng lão, Phủ chủ xảy ra chuyện!
- Cái gì?
Trên gương mặt Cửu trưởng lão vẫn chưa thu hết sự ngạc nhiên đã bị tin tức vừa rồi làm cho kinh hãi, hắn bỗng nhiên từ trên giường nhảy xuống, một tay xách lên vạt áo của tên đệ tử, nói:
- Người vừa nói cái gì?
- Cửu trưởng lão, Phủ chủ bị trúng độc của đầm lầy, bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh, rất nhiều y sư đã đến phủ khám bệnh, đều đã nói là vô dụng! Cho nên, hiện tại Đại trưởng lão đang đến Y Môn, với mong muốn mời Môn chủ Y Môn đến đây chữa bệnh.
“Xoạt!”
Cửu trưởng lão buông tay, trầm mặc, thật lâu sau hắn nhìn về phía Cố Nhược Vân, cúi mình thật sâu vái chào:
- Cố cô nương, xin ngài giúp một tay để cứu chữa cho Phủ chủ!
Đây là lần đầu tiên hắn cầu xin người khác.
,Cho dù là lúc mình bệnh đến mức không có cách nào chữa trị được, hắn cũng không cúi đầu cầu xin trước bất kỳ người nào.
Nhưng, bây giờ vì Phủ chủ Tử Minh phủ, lão cúi đầu, bỏ xuống sự kiêu ngạo vốn có của một vị cường giả Võ Tôn.
Cố Nhược Vân nhẹ nhàng xoa cằm, trên dung nhan thanh lệ hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.
- Môn chủ Y Môn?
Môn chủ Y Môn này không phải là sư muội của Vệ Y Y sao? Chính nàng ta là người đã giết sư phụ mình, sau đó lại vu oan giá họa cho Vệ Y Y.
Nghĩ đến điều này, Cố Nhược Vân dừng lại một chút rồi nói:
- Chẳng qua là ai cũng có sở trường của riêng mình, sở trường của ta cũng không phải là giải độc.
Nghe xong lời này, khuôn mặt Cửu trưởng lão tràn đầy vẻ thất vọng, ngay tại lúc hắn muốn từ bỏ, giọng nói nhàn nhạt của nữ tử lại vang lên.
- Nếu ngươi muốn cứu hắn, cũng không phải là không thể.
Cố Nhược Vân nhẹ nhàng cười nói.
- Ta biết rõ một người có thể cứu hắn ta.
- Ai vậy?
Con mắt Cửu trưởng lão lập tức sáng lên.
- Quỷ Y, Vệ Y Y!
Nếu như Môn chủ Y Môn mà tới đây thì đó chính là cơ hội của Vệ Y Y.
Mà thật sự nàng cũng không phải là không am hiểu việc giải độc, ngay cả loại độc còn khó giải hơn độc của đầm lầy như độc mà Dạ Lan trúng phải, nàng còn giải được. Chỉ là một loại độc của đầm lầy, nàng không thể nào không có cách giải! Chẳng qua, cơ hội này, nàng muốn tặng cho Vệ Y Y.
- Vậy hiện tại ta sẽ đi bái phỏng Qủy Y.
Cửu trưởng lão rất tin tưởng Cố Nhược Vân, chỉ cần nàng nói Qủy Y có thể giải được độc thì nhất định là Qủy Y sẽ làm được việc này! Chính vì vậy, con mắt mới vừa rồi còn đang lờ mờ của lão, trong nháy mắt đã khôi phục ánh sáng.
Ngay ở thời điểm Cửu trưởng lão định rời đi, Cố Nhược Vân lại nói thêm một câu:
- Đúng rồi, thời điểm ngươi phái người đi mời nàng, hãy nói với nàng ta là ta mời nàng đến, đồng thời nói cho nàng ta rằng Môn chủ Y Môn cũng đến đây!
Có lẽ lúc trước, Cửu trưởng lão cũng không biết thân phận thật sự của Vệ Y Y, nhưng trong lúc thí luyện ở Thần Chi, những người ở Y Môn đã sớm làm bại lộ thân phận của Vệ Y Y. Bây giờ cũng chính là lúc mà Vệ Y Y tính sổ với bọn chúng!
- Vệ Y Y, ta đã từng đáp ứng với ngươi, trợ giúp ngươi báo thù, coi như đó là thù lao để ngươi làm việc cho ta! Ở Thần Chi thí luyện, bởi vì một số nguyên nhân cho nên ta tạm thời không thể để ngươi trở về Y Môn. Bây giờ, chúng ta đã không cần tiếp tục sợ hãi mà rụt rè, ta đã có đầy đủ thực lực để có thể bảo vệ tất cả mọi người bên cạnh ta. Hiện tại đã đến lúc ngươi có thể về Y Môn đoạt quyền!
Đôi mắt Cố Nhược Vân hiện lên một tia sáng kì lạ, ánh mắt từ đầu đến cuối đều nhìn về phía bầu trời cao xanh ngoài cửa, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Ba ngày!
Chớp mắt đã trôi qua ba ngày.
Nhưng trong Tử Minh phủ, tất cả mọi người vẫn đang lo lắng không nguôi, sợ Phủ chủ sẽ không chống đỡ được đến lúc Môn chủ Y Môn đến. Về phần Cố Nhược Vân, trong ba ngày này, nàng vẫn luôn ở trong phòng, không hề bước một bước ra cửa.
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngHạ Nhược Vân đứng yên với đỉnh núi chỗ, hỗn loạn tóc đen cùng trong gió quấn quanh, nàng thanh lãnh ánh mắt đông lạnh trước mặt một đám người. Mà ở đám kia người trung, lại là một người ăn mặc đẹp đẽ quý giá trung niên nam nhân. Nam nhân trong mắt hàm chứa lạnh nhạt cùng dày đặc hàn ý, làm Hạ Nhược Vân từ chân lạnh tới rồi đầu, lạnh băng bao vây lấy cả trái tim.“Thượng Cổ Thần tháp là gia gia trên đời khi giao cho ta đồ vật, ta là vô luận như thế nào cũng sẽ không cho những người khác!” Hạ Nhược Vân trong thanh âm có như thế nào đều không thể áp chế hận ý. Năm đó, nhân gia gia một câu, ai nếu nghênh thú vân gia nữ nhi, ai liền có thể trở thành Hạ gia thiếu chủ, vì thế, chính mình này cái gọi là phụ thân liền vứt bỏ hắn thanh mai trúc mã người yêu, thảo được mẫu thân niềm vui. Mà ở mẫu thân gả cho hắn cùng tháng, hắn liền đem người yêu tiếp nhập Hạ gia, cho nàng trắc thất chi vị. Thân là Hạ gia thiếu chủ, dù có tam thê tứ thiếp, mẫu thân cũng vô pháp ngăn trở, chỉ có thể mỗi ngày lấy… “Ầm!”Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, một đệ tử của Tử Minh phủ vội vàng mà xông vào, chắp tay làm lễ, nói:- Cửu trưởng lão, Phủ chủ xảy ra chuyện!- Cái gì?Trên gương mặt Cửu trưởng lão vẫn chưa thu hết sự ngạc nhiên đã bị tin tức vừa rồi làm cho kinh hãi, hắn bỗng nhiên từ trên giường nhảy xuống, một tay xách lên vạt áo của tên đệ tử, nói:- Người vừa nói cái gì?- Cửu trưởng lão, Phủ chủ bị trúng độc của đầm lầy, bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh, rất nhiều y sư đã đến phủ khám bệnh, đều đã nói là vô dụng! Cho nên, hiện tại Đại trưởng lão đang đến Y Môn, với mong muốn mời Môn chủ Y Môn đến đây chữa bệnh.“Xoạt!”Cửu trưởng lão buông tay, trầm mặc, thật lâu sau hắn nhìn về phía Cố Nhược Vân, cúi mình thật sâu vái chào:- Cố cô nương, xin ngài giúp một tay để cứu chữa cho Phủ chủ!Đây là lần đầu tiên hắn cầu xin người khác.,Cho dù là lúc mình bệnh đến mức không có cách nào chữa trị được, hắn cũng không cúi đầu cầu xin trước bất kỳ người nào.Nhưng, bây giờ vì Phủ chủ Tử Minh phủ, lão cúi đầu, bỏ xuống sự kiêu ngạo vốn có của một vị cường giả Võ Tôn.Cố Nhược Vân nhẹ nhàng xoa cằm, trên dung nhan thanh lệ hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.- Môn chủ Y Môn?Môn chủ Y Môn này không phải là sư muội của Vệ Y Y sao? Chính nàng ta là người đã giết sư phụ mình, sau đó lại vu oan giá họa cho Vệ Y Y.Nghĩ đến điều này, Cố Nhược Vân dừng lại một chút rồi nói:- Chẳng qua là ai cũng có sở trường của riêng mình, sở trường của ta cũng không phải là giải độc.Nghe xong lời này, khuôn mặt Cửu trưởng lão tràn đầy vẻ thất vọng, ngay tại lúc hắn muốn từ bỏ, giọng nói nhàn nhạt của nữ tử lại vang lên.- Nếu ngươi muốn cứu hắn, cũng không phải là không thể.Cố Nhược Vân nhẹ nhàng cười nói.- Ta biết rõ một người có thể cứu hắn ta.- Ai vậy?Con mắt Cửu trưởng lão lập tức sáng lên.- Quỷ Y, Vệ Y Y!Nếu như Môn chủ Y Môn mà tới đây thì đó chính là cơ hội của Vệ Y Y.Mà thật sự nàng cũng không phải là không am hiểu việc giải độc, ngay cả loại độc còn khó giải hơn độc của đầm lầy như độc mà Dạ Lan trúng phải, nàng còn giải được. Chỉ là một loại độc của đầm lầy, nàng không thể nào không có cách giải! Chẳng qua, cơ hội này, nàng muốn tặng cho Vệ Y Y.- Vậy hiện tại ta sẽ đi bái phỏng Qủy Y.Cửu trưởng lão rất tin tưởng Cố Nhược Vân, chỉ cần nàng nói Qủy Y có thể giải được độc thì nhất định là Qủy Y sẽ làm được việc này! Chính vì vậy, con mắt mới vừa rồi còn đang lờ mờ của lão, trong nháy mắt đã khôi phục ánh sáng.Ngay ở thời điểm Cửu trưởng lão định rời đi, Cố Nhược Vân lại nói thêm một câu:- Đúng rồi, thời điểm ngươi phái người đi mời nàng, hãy nói với nàng ta là ta mời nàng đến, đồng thời nói cho nàng ta rằng Môn chủ Y Môn cũng đến đây!Có lẽ lúc trước, Cửu trưởng lão cũng không biết thân phận thật sự của Vệ Y Y, nhưng trong lúc thí luyện ở Thần Chi, những người ở Y Môn đã sớm làm bại lộ thân phận của Vệ Y Y. Bây giờ cũng chính là lúc mà Vệ Y Y tính sổ với bọn chúng!- Vệ Y Y, ta đã từng đáp ứng với ngươi, trợ giúp ngươi báo thù, coi như đó là thù lao để ngươi làm việc cho ta! Ở Thần Chi thí luyện, bởi vì một số nguyên nhân cho nên ta tạm thời không thể để ngươi trở về Y Môn. Bây giờ, chúng ta đã không cần tiếp tục sợ hãi mà rụt rè, ta đã có đầy đủ thực lực để có thể bảo vệ tất cả mọi người bên cạnh ta. Hiện tại đã đến lúc ngươi có thể về Y Môn đoạt quyền!Đôi mắt Cố Nhược Vân hiện lên một tia sáng kì lạ, ánh mắt từ đầu đến cuối đều nhìn về phía bầu trời cao xanh ngoài cửa, không biết là đang suy nghĩ cái gì.Ba ngày!Chớp mắt đã trôi qua ba ngày.Nhưng trong Tử Minh phủ, tất cả mọi người vẫn đang lo lắng không nguôi, sợ Phủ chủ sẽ không chống đỡ được đến lúc Môn chủ Y Môn đến. Về phần Cố Nhược Vân, trong ba ngày này, nàng vẫn luôn ở trong phòng, không hề bước một bước ra cửa.