Núi cao trùng trùng điệp điệp bao phủ bởi mây mù quấn quanh. Trong núi từng đợt nhó nhẹ lay động, rừng cây tươi tốt, thanh nhã u tĩnh...... Tuy nhiên, tại nơi hẻo lánh sâu thẳm trong núi rừng không người, lúc này lại diễn ra một màn huyết tinh tàn nhẫn. Thiếu nữ một thân tơ lụa thượng đẳng lúc này bị hai gã hán tử tinh tráng xoắn cánh tay ấn quỳ trên mặt đất. Hơi thở thoi thóp rũ thấp đầu, sợi tóc hỗn loạn buông xuống trên mặt rất nhanh bị máu trên mặt chảy ra tẩm ướt. Máu tươi từng giọt nhỏ xuống, thấm vào bùn đất. Thiếu nữ hơi thở cực yếu khi nghe thấy tiếng bước chân đến gần, cắn răng ngẩng đầu lên, lộ ra một mảng vết máu loang lổ trên mặt. Đó là một mảng mặt bị hủy dung, làn da trên mặt bị lưỡi đao khai hoa, huyết nhục mơ hồ, làm cho người thập phần sợ hãi. "Ngươi là ai? Vì cái gì muốn hại ta?" Âm thanh của thiếu nữ cực yếu, hữu khí vô lực (còn thở nhưng không có khí lực) truyền ra, cố gắng chống lại sự ngất đi vì mất máu quá nhiều, gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt được che lụa…
Chương 342: Thiệp mời của quan gia
Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí TônTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNúi cao trùng trùng điệp điệp bao phủ bởi mây mù quấn quanh. Trong núi từng đợt nhó nhẹ lay động, rừng cây tươi tốt, thanh nhã u tĩnh...... Tuy nhiên, tại nơi hẻo lánh sâu thẳm trong núi rừng không người, lúc này lại diễn ra một màn huyết tinh tàn nhẫn. Thiếu nữ một thân tơ lụa thượng đẳng lúc này bị hai gã hán tử tinh tráng xoắn cánh tay ấn quỳ trên mặt đất. Hơi thở thoi thóp rũ thấp đầu, sợi tóc hỗn loạn buông xuống trên mặt rất nhanh bị máu trên mặt chảy ra tẩm ướt. Máu tươi từng giọt nhỏ xuống, thấm vào bùn đất. Thiếu nữ hơi thở cực yếu khi nghe thấy tiếng bước chân đến gần, cắn răng ngẩng đầu lên, lộ ra một mảng vết máu loang lổ trên mặt. Đó là một mảng mặt bị hủy dung, làn da trên mặt bị lưỡi đao khai hoa, huyết nhục mơ hồ, làm cho người thập phần sợ hãi. "Ngươi là ai? Vì cái gì muốn hại ta?" Âm thanh của thiếu nữ cực yếu, hữu khí vô lực (còn thở nhưng không có khí lực) truyền ra, cố gắng chống lại sự ngất đi vì mất máu quá nhiều, gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt được che lụa… “Đúng, viện rất lớn, cũng rất đẹp, chỉ là, ca, ngươi giữ lại một viện lớn như vậy, về sau ta không ở đây thì rất lãng phí.” Phượng phủ ở ngay sát bên cạnh, nhưng nếu nàng không tới ở thực sự rất lãng phí.“Không sao, ta cũng chỉ có một mình, giữ lại thì giữ lại thôi.” Hắn vung bàn tay to lên, không để bụng nói.Nghe vậy, Phượng Cửu cười khẽ: “Về sau ngươi gặp người ngươi thích, lại sinh mấy đứa trẻ, thì sẽ không phải ở một mình nữa rồi.” “Ha ha, chuyện đó còn xa lắm! Hơn nữa, hiện tại ta cũng không có tâm tư.”Hắn cười lớn, hai tay bắt chéo sau lưng, nhìn đại trạch cảm thấy rất thành tựu, nói: “Ta chỉ muốn tự tay xây dựng một Quan gia thuộc về ta, sau này có đến địa phương khác, nếu có thể tìm được cha mẹ ta thì sẽ đón bọn họ trở về nhà ở.” Phượng Cửu nhìn gương mặt đầy mong đợi của hắn, không khỏi nói: “Ngươi nhất định có thể tìm được bọn họ!” Đó là tâm nguyện của hắn, cũng là chuyện hắn vẫn muốn làm, nàng tin tưởng, chỉ cần trong tim hắn có niềm tin thì không gì là không làm được!Giống như việc hắn đích thân xây dựng Quan gia, không có người bên cạnh hỗ trợ, hoàn toàn dựa vào chính hắn, chính là dựa vào lòng tin cố chấp kia!Hai tay Quan Tập Lẫm bắt chéo sau lưng, trên mặt đều là ý cười, dường như nhớ tới cái gì, vội vàng nói với Phượng Cửu: “Đúng rồi tiểu Cửu, ta còn muốn đi tìm gia gia thương lượng chuyện ba ngày sau vào nhà ở một chút, bởi vì ta còn rất nhiều việc không hiểu, vào nhà ở phải mời những người nào, tổ chức ra sao…” “Vậy đi thôi! Hiện tại gia gia chắc là ở trong viện của cha.” Nàng cười, cùng hắn đi về phía Phượng phủ.Dưới sự giúp đỡ của lão thái gia, ông giúp quan Tập Lẫm liệt kê những người phải mời, đơn giản chỉ là một vài gia tộc và thế lực trong thành, để cho mọi người biết, Quan Tập Lẫm hắn đã tự mình xây dựng được một gia tộc thuộc về chính hắn, từ nay trở đi, Quan gia của hắn cũng nằm ở thành Vân Nguyệt.Cho dù, hiện tại gia tộc này chỉ là một gia tộc nhỏ, nhưng bằng thực lực của bản thân hắn, cuối cùng sẽ có một ngày khiến người khác không dám khinh thường! Một ngày này, Quan Tập Lẫm sai người đưa từng tấm thiệp mời đã viết xong đến tay của từng gia tộc và thế lực trong thành, mời bọn họ ba ngày sau đến Quan phủ mừng hắn tân gia, uống một chén rượu mừng.Có thể nói, sau khi nhận được thiệp mời mà Quan Tập Lẫm sai người đưa tới, thần sắc của mỗi gia tộc đều không giống nhau, mỗi người suy tính, thiệp mời Quan Tập lẫm đưa đến này, đến lúc đó bọn họ đi? Hay là không đi?Quan Tập Lẫm này cũng là một nhân vật, tuổi còn trẻ đã quyết đoán xây dựng một gia tộc thuộc về hắn như vậy, có thể nói gần một năm nay hắn trưởng thành thật kinh người, mà sự phát triển của hắn khiến bọn họ cực kỳ xem trọng. Nếu có thể giữ quan hệ tốt với hắn, cũng có thể xem là một chuyện tốt. Chỉ là...Bọn họ cũng đều biết, Quan Tập Lẫm là nghĩa tử của Phượng Tiêu, nếu như hắn gửi thiệp mời trước khi Phượng Tiêu xảy ra chuyện, vậy bọn họ nhất định sẽ cho người chuẩn bị lễ vật tốt nhất đến cửa chúc mừng, nhưng hôm nay, Phượng Tiêu hôn mê bất tỉnh, địa vị Phượng phủ cũng theo Phượng Tiêu ngã xuống mà tràn ngập nguy cơ, thiệp mời của Quan Tập Lẫm đưa tới cửa lúc này, thật đúng là khiến bọn họ có chút do dự.
“Đúng, viện rất lớn, cũng rất đẹp, chỉ là, ca, ngươi giữ lại một viện lớn như vậy, về sau ta không ở đây thì rất lãng phí.” Phượng phủ ở ngay sát bên cạnh, nhưng nếu nàng không tới ở thực sự rất lãng phí.
“Không sao, ta cũng chỉ có một mình, giữ lại thì giữ lại thôi.” Hắn vung bàn tay to lên, không để bụng nói.
Nghe vậy, Phượng Cửu cười khẽ: “Về sau ngươi gặp người ngươi thích, lại sinh mấy đứa trẻ, thì sẽ không phải ở một mình nữa rồi.”
“Ha ha, chuyện đó còn xa lắm! Hơn nữa, hiện tại ta cũng không có tâm tư.”
Hắn cười lớn, hai tay bắt chéo sau lưng, nhìn đại trạch cảm thấy rất thành tựu, nói: “Ta chỉ muốn tự tay xây dựng một Quan gia thuộc về ta, sau này có đến địa phương khác, nếu có thể tìm được cha mẹ ta thì sẽ đón bọn họ trở về nhà ở.”
Phượng Cửu nhìn gương mặt đầy mong đợi của hắn, không khỏi nói: “Ngươi nhất định có thể tìm được bọn họ!”
Đó là tâm nguyện của hắn, cũng là chuyện hắn vẫn muốn làm, nàng tin tưởng, chỉ cần trong tim hắn có niềm tin thì không gì là không làm được!
Giống như việc hắn đích thân xây dựng Quan gia, không có người bên cạnh hỗ trợ, hoàn toàn dựa vào chính hắn, chính là dựa vào lòng tin cố chấp kia!
Hai tay Quan Tập Lẫm bắt chéo sau lưng, trên mặt đều là ý cười, dường như nhớ tới cái gì, vội vàng nói với Phượng Cửu: “Đúng rồi tiểu Cửu, ta còn muốn đi tìm gia gia thương lượng chuyện ba ngày sau vào nhà ở một chút, bởi vì ta còn rất nhiều việc không hiểu, vào nhà ở phải mời những người nào, tổ chức ra sao…”
“Vậy đi thôi! Hiện tại gia gia chắc là ở trong viện của cha.” Nàng cười, cùng hắn đi về phía Phượng phủ.
Dưới sự giúp đỡ của lão thái gia, ông giúp quan Tập Lẫm liệt kê những người phải mời, đơn giản chỉ là một vài gia tộc và thế lực trong thành, để cho mọi người biết, Quan Tập Lẫm hắn đã tự mình xây dựng được một gia tộc thuộc về chính hắn, từ nay trở đi, Quan gia của hắn cũng nằm ở thành Vân Nguyệt.
Cho dù, hiện tại gia tộc này chỉ là một gia tộc nhỏ, nhưng bằng thực lực của bản thân hắn, cuối cùng sẽ có một ngày khiến người khác không dám khinh thường!
Một ngày này, Quan Tập Lẫm sai người đưa từng tấm thiệp mời đã viết xong đến tay của từng gia tộc và thế lực trong thành, mời bọn họ ba ngày sau đến Quan phủ mừng hắn tân gia, uống một chén rượu mừng.
Có thể nói, sau khi nhận được thiệp mời mà Quan Tập Lẫm sai người đưa tới, thần sắc của mỗi gia tộc đều không giống nhau, mỗi người suy tính, thiệp mời Quan Tập lẫm đưa đến này, đến lúc đó bọn họ đi? Hay là không đi?
Quan Tập Lẫm này cũng là một nhân vật, tuổi còn trẻ đã quyết đoán xây dựng một gia tộc thuộc về hắn như vậy, có thể nói gần một năm nay hắn trưởng thành thật kinh người, mà sự phát triển của hắn khiến bọn họ cực kỳ xem trọng.
Nếu có thể giữ quan hệ tốt với hắn, cũng có thể xem là một chuyện tốt. Chỉ là...
Bọn họ cũng đều biết, Quan Tập Lẫm là nghĩa tử của Phượng Tiêu, nếu như hắn gửi thiệp mời trước khi Phượng Tiêu xảy ra chuyện, vậy bọn họ nhất định sẽ cho người chuẩn bị lễ vật tốt nhất đến cửa chúc mừng, nhưng hôm nay, Phượng Tiêu hôn mê bất tỉnh, địa vị Phượng phủ cũng theo Phượng Tiêu ngã xuống mà tràn ngập nguy cơ, thiệp mời của Quan Tập Lẫm đưa tới cửa lúc này, thật đúng là khiến bọn họ có chút do dự.
Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí TônTruyện Converter, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNúi cao trùng trùng điệp điệp bao phủ bởi mây mù quấn quanh. Trong núi từng đợt nhó nhẹ lay động, rừng cây tươi tốt, thanh nhã u tĩnh...... Tuy nhiên, tại nơi hẻo lánh sâu thẳm trong núi rừng không người, lúc này lại diễn ra một màn huyết tinh tàn nhẫn. Thiếu nữ một thân tơ lụa thượng đẳng lúc này bị hai gã hán tử tinh tráng xoắn cánh tay ấn quỳ trên mặt đất. Hơi thở thoi thóp rũ thấp đầu, sợi tóc hỗn loạn buông xuống trên mặt rất nhanh bị máu trên mặt chảy ra tẩm ướt. Máu tươi từng giọt nhỏ xuống, thấm vào bùn đất. Thiếu nữ hơi thở cực yếu khi nghe thấy tiếng bước chân đến gần, cắn răng ngẩng đầu lên, lộ ra một mảng vết máu loang lổ trên mặt. Đó là một mảng mặt bị hủy dung, làn da trên mặt bị lưỡi đao khai hoa, huyết nhục mơ hồ, làm cho người thập phần sợ hãi. "Ngươi là ai? Vì cái gì muốn hại ta?" Âm thanh của thiếu nữ cực yếu, hữu khí vô lực (còn thở nhưng không có khí lực) truyền ra, cố gắng chống lại sự ngất đi vì mất máu quá nhiều, gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt được che lụa… “Đúng, viện rất lớn, cũng rất đẹp, chỉ là, ca, ngươi giữ lại một viện lớn như vậy, về sau ta không ở đây thì rất lãng phí.” Phượng phủ ở ngay sát bên cạnh, nhưng nếu nàng không tới ở thực sự rất lãng phí.“Không sao, ta cũng chỉ có một mình, giữ lại thì giữ lại thôi.” Hắn vung bàn tay to lên, không để bụng nói.Nghe vậy, Phượng Cửu cười khẽ: “Về sau ngươi gặp người ngươi thích, lại sinh mấy đứa trẻ, thì sẽ không phải ở một mình nữa rồi.” “Ha ha, chuyện đó còn xa lắm! Hơn nữa, hiện tại ta cũng không có tâm tư.”Hắn cười lớn, hai tay bắt chéo sau lưng, nhìn đại trạch cảm thấy rất thành tựu, nói: “Ta chỉ muốn tự tay xây dựng một Quan gia thuộc về ta, sau này có đến địa phương khác, nếu có thể tìm được cha mẹ ta thì sẽ đón bọn họ trở về nhà ở.” Phượng Cửu nhìn gương mặt đầy mong đợi của hắn, không khỏi nói: “Ngươi nhất định có thể tìm được bọn họ!” Đó là tâm nguyện của hắn, cũng là chuyện hắn vẫn muốn làm, nàng tin tưởng, chỉ cần trong tim hắn có niềm tin thì không gì là không làm được!Giống như việc hắn đích thân xây dựng Quan gia, không có người bên cạnh hỗ trợ, hoàn toàn dựa vào chính hắn, chính là dựa vào lòng tin cố chấp kia!Hai tay Quan Tập Lẫm bắt chéo sau lưng, trên mặt đều là ý cười, dường như nhớ tới cái gì, vội vàng nói với Phượng Cửu: “Đúng rồi tiểu Cửu, ta còn muốn đi tìm gia gia thương lượng chuyện ba ngày sau vào nhà ở một chút, bởi vì ta còn rất nhiều việc không hiểu, vào nhà ở phải mời những người nào, tổ chức ra sao…” “Vậy đi thôi! Hiện tại gia gia chắc là ở trong viện của cha.” Nàng cười, cùng hắn đi về phía Phượng phủ.Dưới sự giúp đỡ của lão thái gia, ông giúp quan Tập Lẫm liệt kê những người phải mời, đơn giản chỉ là một vài gia tộc và thế lực trong thành, để cho mọi người biết, Quan Tập Lẫm hắn đã tự mình xây dựng được một gia tộc thuộc về chính hắn, từ nay trở đi, Quan gia của hắn cũng nằm ở thành Vân Nguyệt.Cho dù, hiện tại gia tộc này chỉ là một gia tộc nhỏ, nhưng bằng thực lực của bản thân hắn, cuối cùng sẽ có một ngày khiến người khác không dám khinh thường! Một ngày này, Quan Tập Lẫm sai người đưa từng tấm thiệp mời đã viết xong đến tay của từng gia tộc và thế lực trong thành, mời bọn họ ba ngày sau đến Quan phủ mừng hắn tân gia, uống một chén rượu mừng.Có thể nói, sau khi nhận được thiệp mời mà Quan Tập Lẫm sai người đưa tới, thần sắc của mỗi gia tộc đều không giống nhau, mỗi người suy tính, thiệp mời Quan Tập lẫm đưa đến này, đến lúc đó bọn họ đi? Hay là không đi?Quan Tập Lẫm này cũng là một nhân vật, tuổi còn trẻ đã quyết đoán xây dựng một gia tộc thuộc về hắn như vậy, có thể nói gần một năm nay hắn trưởng thành thật kinh người, mà sự phát triển của hắn khiến bọn họ cực kỳ xem trọng. Nếu có thể giữ quan hệ tốt với hắn, cũng có thể xem là một chuyện tốt. Chỉ là...Bọn họ cũng đều biết, Quan Tập Lẫm là nghĩa tử của Phượng Tiêu, nếu như hắn gửi thiệp mời trước khi Phượng Tiêu xảy ra chuyện, vậy bọn họ nhất định sẽ cho người chuẩn bị lễ vật tốt nhất đến cửa chúc mừng, nhưng hôm nay, Phượng Tiêu hôn mê bất tỉnh, địa vị Phượng phủ cũng theo Phượng Tiêu ngã xuống mà tràn ngập nguy cơ, thiệp mời của Quan Tập Lẫm đưa tới cửa lúc này, thật đúng là khiến bọn họ có chút do dự.