Tác giả:

Hạ Nhược Vân đứng yên với đỉnh núi chỗ, hỗn loạn tóc đen cùng trong gió quấn quanh, nàng thanh lãnh ánh mắt đông lạnh trước mặt một đám người. Mà ở đám kia người trung, lại là một người ăn mặc đẹp đẽ quý giá trung niên nam nhân. Nam nhân trong mắt hàm chứa lạnh nhạt cùng dày đặc hàn ý, làm Hạ Nhược Vân từ chân lạnh tới rồi đầu, lạnh băng bao vây lấy cả trái tim.“Thượng Cổ Thần tháp là gia gia trên đời khi giao cho ta đồ vật, ta là vô luận như thế nào cũng sẽ không cho những người khác!” Hạ Nhược Vân trong thanh âm có như thế nào đều không thể áp chế hận ý. Năm đó, nhân gia gia một câu, ai nếu nghênh thú vân gia nữ nhi, ai liền có thể trở thành Hạ gia thiếu chủ, vì thế, chính mình này cái gọi là phụ thân liền vứt bỏ hắn thanh mai trúc mã người yêu, thảo được mẫu thân niềm vui. Mà ở mẫu thân gả cho hắn cùng tháng, hắn liền đem người yêu tiếp nhập Hạ gia, cho nàng trắc thất chi vị. Thân là Hạ gia thiếu chủ, dù có tam thê tứ thiếp, mẫu thân cũng vô pháp ngăn trở, chỉ có thể mỗi ngày lấy…

Chương 1517: Tô Lâm thay đổi

Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngHạ Nhược Vân đứng yên với đỉnh núi chỗ, hỗn loạn tóc đen cùng trong gió quấn quanh, nàng thanh lãnh ánh mắt đông lạnh trước mặt một đám người. Mà ở đám kia người trung, lại là một người ăn mặc đẹp đẽ quý giá trung niên nam nhân. Nam nhân trong mắt hàm chứa lạnh nhạt cùng dày đặc hàn ý, làm Hạ Nhược Vân từ chân lạnh tới rồi đầu, lạnh băng bao vây lấy cả trái tim.“Thượng Cổ Thần tháp là gia gia trên đời khi giao cho ta đồ vật, ta là vô luận như thế nào cũng sẽ không cho những người khác!” Hạ Nhược Vân trong thanh âm có như thế nào đều không thể áp chế hận ý. Năm đó, nhân gia gia một câu, ai nếu nghênh thú vân gia nữ nhi, ai liền có thể trở thành Hạ gia thiếu chủ, vì thế, chính mình này cái gọi là phụ thân liền vứt bỏ hắn thanh mai trúc mã người yêu, thảo được mẫu thân niềm vui. Mà ở mẫu thân gả cho hắn cùng tháng, hắn liền đem người yêu tiếp nhập Hạ gia, cho nàng trắc thất chi vị. Thân là Hạ gia thiếu chủ, dù có tam thê tứ thiếp, mẫu thân cũng vô pháp ngăn trở, chỉ có thể mỗi ngày lấy… Ba ngày sau, trong hậu hoa viên, sau khi từng nhóm tiến đến hoàng cung liền nghị luận rất là sôi nổi.Mà trung tâm nghị luận của bọn họ chính là Tô Lâm cùng Cố Nhược Vân." Các ngươi đoán xem, trong quyết đấu hôm nay Tô Lâm cùng Cố Nhược vân, ai sẽ dành được thắng lợi?"" chuyện đó còn phải nói sao, khẳng định là Tô Lâm, tuy Cố Nhược Vân là Siêu Phàm hậu kỳ mà trong khi đó Tô Lâm mới trung kỳ, nhưng ngươi cũng đừng quên thân phận của Tô Lâm! Quận Vương phủ có linh khí trung giai, Cố Nhược Vân căn bản không phải là đối thủ của nàng."" Ta cũng nghĩ như vậy."Đột nhiên, âm thanh của mọi người không tự chủ được im lặng, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người thanh y nữ tử đang cất bước đi đến.Nữ tử này một thân thanh y, trong ngực ôm một linh thú rất đáng yêu, dung nhan thanh lãnh tựa như bao phủ một tầng ánh sáng, bình tĩnh mà hờ hững, nàng phảng phất giống như tùng trúc, thanh lãnh mà cao ngạo, cùng với hoàn cảnh ồn ào xung quanh hoàn toàn không thích hợp.Dường như, vô luận thế gian ồn ào ầm ĩ như thế nào đều không ảnh hưởng đến tâm trạng của nàng." Cố cô nương, Tô Lâm hình như còn chưa có tới."Đổng Phương liếc mắt một cái liền nhìn thấy Cố Nhược Vân, bước nhanh đi qua, chợt hắn nhìn bốn phía chung quanh, có chút kinh ngạc nói: " Không đúng a~, dưới tình hình này hẳn là Tô Lâm phải đến sớm hơn so với người khác, hơn nữa vừa thấy Cố cô nương liền sẽ mở miệng nhục nhã, hiện tại nàng như thế nào còn chưa tới? Chẳng lẽ nàng lâm trận bỏ chạy?"" Không có khả năng, với tính cách của Tô Lâm là không có khả năng lâm trận bỏ chạy, huống chi nàng căm thù Cố cô nương như thế, sao lại có thể không tới tham dư trận tỷ thí cuối cùng này?"Người nói lời này chính là Mộc Anh có tính cách trầm ổn nhất, bất quá hắn cũng không hiểu vì sao đến bây giờ Tô Lâm còn chưa có xuất hiện.Chẳng lẽ nàng có âm mưu gì?" Cố cô nương, Tá công tử không có tới sao?" tầm mắt Lục Vân không có để trên người Tô Lâm, nàng thấy Tá Thượng Thần vẫn luôn đi theo sau Cố Nhược Vân lần này lại không có đến, thật ra có chút kinh ngạc, hơi hơi cau mày hỏi.Nàng thầm nghĩ, hôm nay người Minh Phủ tất nhiên sẽ làm khó dễ Cố cô nương, vì sao yêu nghiệt Tá Thượng Thần kia lại không đến?Đổng Phương không biết suy nghĩ chân chính trong lòng Lục Vân, hắn chỉ nhìn thấy nữ nhân mình thầm thương trộm nhớ lại dò hỏi tin tức của nam nhân khác, trong lòng không nhịn được chua xót, nhưng mà tay hắn không tự chủ được nắm thành quyền.Đương nhiên, Đổng Phương cũng không phải là ghen ghét với Tá Thượng Thần, mà là âm thầm thề vô luận như thế nào đều phải làm cho mình cường đại hơn.Bởi vì Lục Vân thích nam nhân cường đại! Nếu hắn có thực lực bảo hộ được nàng, nói không chừng nàng sẽ liếc mắt nhìn hắn nhiều một chút......" Tá Thượng Thần hắn có tới, nhưng mà chỉ là không có xuất hiện mà thôi."Cố Nhược Vân lắc lắc đầu.Tên kia lo lắng người Minh Phủ sẽ âm thầm ra tay tương trợ Tô Lâm, hiện tại hắn cũng đem chính mình ẩn đi, đứng trong tối quan sát tình huống trận đấu! Bởi vậy, mới không có xuất hiện trước mặt mọi người." Ta liền nói, sao hắn có thể yên tâm để Cố cô nương ở đây một mình."Lúc Vân nở nụ cười, giọng nói dịu dàng: " Có hắn âm thầm bảo hộ Cố cô nương, chúng ta đây cũng có thể yên tâm, nói cách khác lấy tính cách của những người đó, thật sự có thể âm thầm chơi xấu, ngươi hoàn toàn khó lòng phòng bị!"Đổng Phương có chút kỳ quái nhìn Lục Vân, hắn vẫn luôn cho rằng Lục Vân vẫn thích Tá Thượng Thần như cũ, nhưng nghe những lời nói của nàng bây giờ, dường như nhìn thế nào cũng không phải như thế...." Tới!"Đột nhiên, ánh mắt Cố Nhược Vân chợt tắt, thấp giọng nói.Tiếp theo sau đó, mấy người Đổng Phương nhìn theo ánh mắt nàng, lập tức thấy được một hình dáng quen thuộc.Tô Lâm?Không, không đúng! khí thế trên người nàng cùng Tô Lâm không giống nhau!Tô Lâm trước kia cho người ta một loại cảm giác điêu ngoa tùy hứng, hơn nữa chỉ số thông minh vô cùng thấp, nhưng mà lúc này đây, sau khi Tô Lâm xuất hiện, bọn họ cảm giác được độ ấm thấp xuống vài phần, chỉ sợ nàng đứng từ rất xa liếc mắt một cái, đều cảm thấy cả người nàng âm lãnh.Dường như, hoàn toàn thay đổi thành một người khác!

Ba ngày sau, trong hậu hoa viên, sau khi từng nhóm tiến đến hoàng cung liền nghị luận rất là sôi nổi.

Mà trung tâm nghị luận của bọn họ chính là Tô Lâm cùng Cố Nhược Vân.

" Các ngươi đoán xem, trong quyết đấu hôm nay Tô Lâm cùng Cố Nhược vân, ai sẽ dành được thắng lợi?"

" chuyện đó còn phải nói sao, khẳng định là Tô Lâm, tuy Cố Nhược Vân là Siêu Phàm hậu kỳ mà trong khi đó Tô Lâm mới trung kỳ, nhưng ngươi cũng đừng quên thân phận của Tô Lâm! Quận Vương phủ có linh khí trung giai, Cố Nhược Vân căn bản không phải là đối thủ của nàng."

" Ta cũng nghĩ như vậy."

Đột nhiên, âm thanh của mọi người không tự chủ được im lặng, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người thanh y nữ tử đang cất bước đi đến.

Nữ tử này một thân thanh y, trong ngực ôm một linh thú rất đáng yêu, dung nhan thanh lãnh tựa như bao phủ một tầng ánh sáng, bình tĩnh mà hờ hững, nàng phảng phất giống như tùng trúc, thanh lãnh mà cao ngạo, cùng với hoàn cảnh ồn ào xung quanh hoàn toàn không thích hợp.

Dường như, vô luận thế gian ồn ào ầm ĩ như thế nào đều không ảnh hưởng đến tâm trạng của nàng.

" Cố cô nương, Tô Lâm hình như còn chưa có tới."

Đổng Phương liếc mắt một cái liền nhìn thấy Cố Nhược Vân, bước nhanh đi qua, chợt hắn nhìn bốn phía chung quanh, có chút kinh ngạc nói: " Không đúng a~, dưới tình hình này hẳn là Tô Lâm phải đến sớm hơn so với người khác, hơn nữa vừa thấy Cố cô nương liền sẽ mở miệng nhục nhã, hiện tại nàng như thế nào còn chưa tới? Chẳng lẽ nàng lâm trận bỏ chạy?"

" Không có khả năng, với tính cách của Tô Lâm là không có khả năng lâm trận bỏ chạy, huống chi nàng căm thù Cố cô nương như thế, sao lại có thể không tới tham dư trận tỷ thí cuối cùng này?"

Người nói lời này chính là Mộc Anh có tính cách trầm ổn nhất, bất quá hắn cũng không hiểu vì sao đến bây giờ Tô Lâm còn chưa có xuất hiện.

Chẳng lẽ nàng có âm mưu gì?

" Cố cô nương, Tá công tử không có tới sao?" tầm mắt Lục Vân không có để trên người Tô Lâm, nàng thấy Tá Thượng Thần vẫn luôn đi theo sau Cố Nhược Vân lần này lại không có đến, thật ra có chút kinh ngạc, hơi hơi cau mày hỏi.

Nàng thầm nghĩ, hôm nay người Minh Phủ tất nhiên sẽ làm khó dễ Cố cô nương, vì sao yêu nghiệt Tá Thượng Thần kia lại không đến?

Đổng Phương không biết suy nghĩ chân chính trong lòng Lục Vân, hắn chỉ nhìn thấy nữ nhân mình thầm thương trộm nhớ lại dò hỏi tin tức của nam nhân khác, trong lòng không nhịn được chua xót, nhưng mà tay hắn không tự chủ được nắm thành quyền.

Đương nhiên, Đổng Phương cũng không phải là ghen ghét với Tá Thượng Thần, mà là âm thầm thề vô luận như thế nào đều phải làm cho mình cường đại hơn.

Bởi vì Lục Vân thích nam nhân cường đại! Nếu hắn có thực lực bảo hộ được nàng, nói không chừng nàng sẽ liếc mắt nhìn hắn nhiều một chút......

" Tá Thượng Thần hắn có tới, nhưng mà chỉ là không có xuất hiện mà thôi."

Cố Nhược Vân lắc lắc đầu.

Tên kia lo lắng người Minh Phủ sẽ âm thầm ra tay tương trợ Tô Lâm, hiện tại hắn cũng đem chính mình ẩn đi, đứng trong tối quan sát tình huống trận đấu! Bởi vậy, mới không có xuất hiện trước mặt mọi người.

" Ta liền nói, sao hắn có thể yên tâm để Cố cô nương ở đây một mình."

Lúc Vân nở nụ cười, giọng nói dịu dàng: " Có hắn âm thầm bảo hộ Cố cô nương, chúng ta đây cũng có thể yên tâm, nói cách khác lấy tính cách của những người đó, thật sự có thể âm thầm chơi xấu, ngươi hoàn toàn khó lòng phòng bị!"

Đổng Phương có chút kỳ quái nhìn Lục Vân, hắn vẫn luôn cho rằng Lục Vân vẫn thích Tá Thượng Thần như cũ, nhưng nghe những lời nói của nàng bây giờ, dường như nhìn thế nào cũng không phải như thế....

" Tới!"

Đột nhiên, ánh mắt Cố Nhược Vân chợt tắt, thấp giọng nói.

Tiếp theo sau đó, mấy người Đổng Phương nhìn theo ánh mắt nàng, lập tức thấy được một hình dáng quen thuộc.

Tô Lâm?

Không, không đúng! khí thế trên người nàng cùng Tô Lâm không giống nhau!

Tô Lâm trước kia cho người ta một loại cảm giác điêu ngoa tùy hứng, hơn nữa chỉ số thông minh vô cùng thấp, nhưng mà lúc này đây, sau khi Tô Lâm xuất hiện, bọn họ cảm giác được độ ấm thấp xuống vài phần, chỉ sợ nàng đứng từ rất xa liếc mắt một cái, đều cảm thấy cả người nàng âm lãnh.

Dường như, hoàn toàn thay đổi thành một người khác!

Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng PhiTác giả: Tiêu Thất GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngHạ Nhược Vân đứng yên với đỉnh núi chỗ, hỗn loạn tóc đen cùng trong gió quấn quanh, nàng thanh lãnh ánh mắt đông lạnh trước mặt một đám người. Mà ở đám kia người trung, lại là một người ăn mặc đẹp đẽ quý giá trung niên nam nhân. Nam nhân trong mắt hàm chứa lạnh nhạt cùng dày đặc hàn ý, làm Hạ Nhược Vân từ chân lạnh tới rồi đầu, lạnh băng bao vây lấy cả trái tim.“Thượng Cổ Thần tháp là gia gia trên đời khi giao cho ta đồ vật, ta là vô luận như thế nào cũng sẽ không cho những người khác!” Hạ Nhược Vân trong thanh âm có như thế nào đều không thể áp chế hận ý. Năm đó, nhân gia gia một câu, ai nếu nghênh thú vân gia nữ nhi, ai liền có thể trở thành Hạ gia thiếu chủ, vì thế, chính mình này cái gọi là phụ thân liền vứt bỏ hắn thanh mai trúc mã người yêu, thảo được mẫu thân niềm vui. Mà ở mẫu thân gả cho hắn cùng tháng, hắn liền đem người yêu tiếp nhập Hạ gia, cho nàng trắc thất chi vị. Thân là Hạ gia thiếu chủ, dù có tam thê tứ thiếp, mẫu thân cũng vô pháp ngăn trở, chỉ có thể mỗi ngày lấy… Ba ngày sau, trong hậu hoa viên, sau khi từng nhóm tiến đến hoàng cung liền nghị luận rất là sôi nổi.Mà trung tâm nghị luận của bọn họ chính là Tô Lâm cùng Cố Nhược Vân." Các ngươi đoán xem, trong quyết đấu hôm nay Tô Lâm cùng Cố Nhược vân, ai sẽ dành được thắng lợi?"" chuyện đó còn phải nói sao, khẳng định là Tô Lâm, tuy Cố Nhược Vân là Siêu Phàm hậu kỳ mà trong khi đó Tô Lâm mới trung kỳ, nhưng ngươi cũng đừng quên thân phận của Tô Lâm! Quận Vương phủ có linh khí trung giai, Cố Nhược Vân căn bản không phải là đối thủ của nàng."" Ta cũng nghĩ như vậy."Đột nhiên, âm thanh của mọi người không tự chủ được im lặng, ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người thanh y nữ tử đang cất bước đi đến.Nữ tử này một thân thanh y, trong ngực ôm một linh thú rất đáng yêu, dung nhan thanh lãnh tựa như bao phủ một tầng ánh sáng, bình tĩnh mà hờ hững, nàng phảng phất giống như tùng trúc, thanh lãnh mà cao ngạo, cùng với hoàn cảnh ồn ào xung quanh hoàn toàn không thích hợp.Dường như, vô luận thế gian ồn ào ầm ĩ như thế nào đều không ảnh hưởng đến tâm trạng của nàng." Cố cô nương, Tô Lâm hình như còn chưa có tới."Đổng Phương liếc mắt một cái liền nhìn thấy Cố Nhược Vân, bước nhanh đi qua, chợt hắn nhìn bốn phía chung quanh, có chút kinh ngạc nói: " Không đúng a~, dưới tình hình này hẳn là Tô Lâm phải đến sớm hơn so với người khác, hơn nữa vừa thấy Cố cô nương liền sẽ mở miệng nhục nhã, hiện tại nàng như thế nào còn chưa tới? Chẳng lẽ nàng lâm trận bỏ chạy?"" Không có khả năng, với tính cách của Tô Lâm là không có khả năng lâm trận bỏ chạy, huống chi nàng căm thù Cố cô nương như thế, sao lại có thể không tới tham dư trận tỷ thí cuối cùng này?"Người nói lời này chính là Mộc Anh có tính cách trầm ổn nhất, bất quá hắn cũng không hiểu vì sao đến bây giờ Tô Lâm còn chưa có xuất hiện.Chẳng lẽ nàng có âm mưu gì?" Cố cô nương, Tá công tử không có tới sao?" tầm mắt Lục Vân không có để trên người Tô Lâm, nàng thấy Tá Thượng Thần vẫn luôn đi theo sau Cố Nhược Vân lần này lại không có đến, thật ra có chút kinh ngạc, hơi hơi cau mày hỏi.Nàng thầm nghĩ, hôm nay người Minh Phủ tất nhiên sẽ làm khó dễ Cố cô nương, vì sao yêu nghiệt Tá Thượng Thần kia lại không đến?Đổng Phương không biết suy nghĩ chân chính trong lòng Lục Vân, hắn chỉ nhìn thấy nữ nhân mình thầm thương trộm nhớ lại dò hỏi tin tức của nam nhân khác, trong lòng không nhịn được chua xót, nhưng mà tay hắn không tự chủ được nắm thành quyền.Đương nhiên, Đổng Phương cũng không phải là ghen ghét với Tá Thượng Thần, mà là âm thầm thề vô luận như thế nào đều phải làm cho mình cường đại hơn.Bởi vì Lục Vân thích nam nhân cường đại! Nếu hắn có thực lực bảo hộ được nàng, nói không chừng nàng sẽ liếc mắt nhìn hắn nhiều một chút......" Tá Thượng Thần hắn có tới, nhưng mà chỉ là không có xuất hiện mà thôi."Cố Nhược Vân lắc lắc đầu.Tên kia lo lắng người Minh Phủ sẽ âm thầm ra tay tương trợ Tô Lâm, hiện tại hắn cũng đem chính mình ẩn đi, đứng trong tối quan sát tình huống trận đấu! Bởi vậy, mới không có xuất hiện trước mặt mọi người." Ta liền nói, sao hắn có thể yên tâm để Cố cô nương ở đây một mình."Lúc Vân nở nụ cười, giọng nói dịu dàng: " Có hắn âm thầm bảo hộ Cố cô nương, chúng ta đây cũng có thể yên tâm, nói cách khác lấy tính cách của những người đó, thật sự có thể âm thầm chơi xấu, ngươi hoàn toàn khó lòng phòng bị!"Đổng Phương có chút kỳ quái nhìn Lục Vân, hắn vẫn luôn cho rằng Lục Vân vẫn thích Tá Thượng Thần như cũ, nhưng nghe những lời nói của nàng bây giờ, dường như nhìn thế nào cũng không phải như thế...." Tới!"Đột nhiên, ánh mắt Cố Nhược Vân chợt tắt, thấp giọng nói.Tiếp theo sau đó, mấy người Đổng Phương nhìn theo ánh mắt nàng, lập tức thấy được một hình dáng quen thuộc.Tô Lâm?Không, không đúng! khí thế trên người nàng cùng Tô Lâm không giống nhau!Tô Lâm trước kia cho người ta một loại cảm giác điêu ngoa tùy hứng, hơn nữa chỉ số thông minh vô cùng thấp, nhưng mà lúc này đây, sau khi Tô Lâm xuất hiện, bọn họ cảm giác được độ ấm thấp xuống vài phần, chỉ sợ nàng đứng từ rất xa liếc mắt một cái, đều cảm thấy cả người nàng âm lãnh.Dường như, hoàn toàn thay đổi thành một người khác!

Chương 1517: Tô Lâm thay đổi