Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 2605
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 2605: Đôi mắt đỏ ngầu của Dương Thanh nhìn chăm chăm vào người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, Đại Đạo Thiên Diễn Kinh không ngừng vận chuyển, nỗ lực bổ sung đầy đủ thể lực cho anh. Thế nhưng vì anh bị thương quá nặng, cho dù đã cố găng vận chuyển Đại Đạo Thiên Diễn Kinh liên tục vẫn không thể khôi phục toàn bộ thể lực trong thời gian ngắn. Chẳng lẽ, hôm nay anh thật sự phải bỏ mình ở chỗ này ư? Đúng lúc đó, rất nhiều bóng người bỗng nhiên xuất hiện trong đầu Dương Thanh. có Tần Thanh Tâm và Tiêu Tiêu, có Tân Y và Tần Đại Dũng, còn có cả Thượng Quan Cao Dương đã chết đi và vô số những người khác nữa. “AI” Dương Thanh đột nhiên tức giận gào lên, sức mạnh trong cơ thể bạo phát, cố gắng muốn tránh thoát cái chân của người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp. Nhưng vì cơ thể bị thương quá nặng, đã vậy cảnh giới võ thuật cũng kém xa người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, thế nên chỉ với trạng thái bây giờ của anh thì cho dù có dốc toàn lực chắc gì đã đánh lại được một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh như lão ta? “Đúng là không biết tự lượng sức mình!” Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp khẽ cười một tiếng, bỗng nhiên gia tăng sức mạnh của cái chân đang đạp trên lồng ngực Dương Thanh, lạnh giọng nói: ‘Đã như vậy thì mày chết đi cho xong!” Bây giờ, Dương Thanh cảm thấy bản thân mình thật sự sắp chết. “Ha ha, đường đường là một người bảo vệ Hoàng tộc thế mà lại muốn moi bí mật của một cậu nhóc đời sau, lẽ nào ông không sợ chuyện này sẽ bị truyền đi sao?” Một giọng nói đầy trêu tức chợt vang lên. ‘VAI2c Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp giật mình, lớn tiếng quát. Đúng lúc này, một ông lão mặc áo vải đen từ từ đi tới. “Ông là ai?” Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp cất tiếng hỏi người vừa đến, nhưng trong lòng thì tràn ngập kinh hãi. Bởi vì lão ta có thể cảm nhận được uy thế rất lớn từ trên người ông lão mặc áo vải này. Bản thân đã là cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh rồi ấy thế mà ông lão này còn có thể khiến lão ta cảm thấy áp lực, điều đó chứng tỏ cảnh giới võ thuật của ông lão này ít nhất là Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, thậm chí còn có thể là Siêu Phàm Bát Cảnh. Trên thế giới, số lượng cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh chân chính chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, thế mà bây giờ lại có một người bí ẩn rất có khả năng là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh xuất hiện. Có thể tưởng tượng được người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp đang thấy kinh hoàng đến mức nào. “Bạn nhỏ, cậu có thể kiên trì thêm chút nữa không?” Ông lão mặc áo vải chợt nhìn về phía Dương Thanh đang bị người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp đạp dưới chân, hỏi. Tuy anh không rõ thân phận của đối phương nhưng vẫn có thể cảm nhận được ông ấy đến để giúp mình. Dương Thanh cố nén cảm giác choáng váng như sắp hôn mê, đưa mắt nhìn ông lão mặc áo vải, khóe miệng nhếch lên vẽ ra một nụ cười rực rỡ đáp: “Nhịn được chứ!” “Khá lắm!” Ông lão mặc áo vải khẽ gật đầu rồi mới nhìn người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, mở miệng bảo: “Ông không cần biết tôi là ai, chỉ cần biết tôi muốn dẫn cậu ấy đi là được”. Một câu tưởng chừng như nhẹ tựa mây bay của ông cụ thế nhưng lại có thể làm cho người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp cảm nhận được một luồng uy thế như có như không. Lão ta bỗng nhiên có một loại ảo giác, nếu như mình thật sự ra tay giết Dương Thanh thì e là đã bị ông lão mặc áo vải trước mặt giết chết trước khi kịp thực hiện rồi. Thế nhưng, đường đường là người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, bế quan tu hành nhiều năm như vậy, đã bao giờ lão ta bị người ta uy hiếp thế này? Làm sao lão ta có thể buông tha cho Dương Thanh dễ dàng như vậy?
Chương 2605:
Đôi mắt đỏ ngầu của Dương Thanh nhìn chăm chăm vào người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, Đại Đạo Thiên Diễn Kinh không ngừng vận chuyển, nỗ lực bổ sung đầy đủ thể lực cho anh.
Thế nhưng vì anh bị thương quá nặng, cho dù đã cố găng vận chuyển Đại Đạo Thiên Diễn Kinh liên tục vẫn không thể khôi phục toàn bộ thể lực trong thời gian ngắn.
Chẳng lẽ, hôm nay anh thật sự phải bỏ mình ở chỗ này ư?
Đúng lúc đó, rất nhiều bóng người bỗng nhiên xuất hiện trong đầu Dương Thanh. có Tần Thanh Tâm và Tiêu Tiêu, có Tân Y và Tần Đại Dũng, còn có cả Thượng Quan Cao Dương đã chết đi và vô số những người khác nữa.
“AI”
Dương Thanh đột nhiên tức giận gào lên, sức mạnh trong cơ thể bạo phát, cố gắng muốn tránh thoát cái chân của người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp.
Nhưng vì cơ thể bị thương quá nặng, đã vậy cảnh giới võ thuật cũng kém xa người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, thế nên chỉ với trạng thái bây giờ của anh thì cho dù có dốc toàn lực chắc gì đã đánh lại được một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh như lão ta?
“Đúng là không biết tự lượng sức mình!”
Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp khẽ cười một tiếng, bỗng nhiên gia tăng sức mạnh của cái chân đang đạp trên lồng ngực Dương Thanh, lạnh giọng nói: ‘Đã như vậy thì mày chết đi cho xong!”
Bây giờ, Dương Thanh cảm thấy bản thân mình thật sự sắp chết.
“Ha ha, đường đường là một người bảo vệ Hoàng tộc thế mà lại muốn moi bí mật của một cậu nhóc đời sau, lẽ nào ông không sợ chuyện này sẽ bị truyền đi sao?”
Một giọng nói đầy trêu tức chợt vang lên.
‘VAI2c Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp giật mình, lớn tiếng quát.
Đúng lúc này, một ông lão mặc áo vải đen từ từ đi tới.
“Ông là ai?”
Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp cất tiếng hỏi người vừa đến, nhưng trong lòng thì tràn ngập kinh hãi.
Bởi vì lão ta có thể cảm nhận được uy thế rất lớn từ trên người ông lão mặc áo vải này. Bản thân đã là cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh rồi ấy thế mà ông lão này còn có thể khiến lão ta cảm thấy áp lực, điều đó chứng tỏ cảnh giới võ thuật của ông lão này ít nhất là Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, thậm chí còn có thể là Siêu Phàm Bát Cảnh.
Trên thế giới, số lượng cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh chân chính chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, thế mà bây giờ lại có một người bí ẩn rất có khả năng là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh xuất hiện. Có thể tưởng tượng được người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp đang thấy kinh hoàng đến mức nào.
“Bạn nhỏ, cậu có thể kiên trì thêm chút nữa không?”
Ông lão mặc áo vải chợt nhìn về phía Dương Thanh đang bị người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp đạp dưới chân, hỏi.
Tuy anh không rõ thân phận của đối phương nhưng vẫn có thể cảm nhận được ông ấy đến để giúp mình.
Dương Thanh cố nén cảm giác choáng váng như sắp hôn mê, đưa mắt nhìn ông lão mặc áo vải, khóe miệng nhếch lên vẽ ra một nụ cười rực rỡ đáp: “Nhịn được chứ!”
“Khá lắm!”
Ông lão mặc áo vải khẽ gật đầu rồi mới nhìn người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, mở miệng bảo: “Ông không cần biết tôi là ai, chỉ cần biết tôi muốn dẫn cậu ấy đi là được”.
Một câu tưởng chừng như nhẹ tựa mây bay của ông cụ thế nhưng lại có thể làm cho người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp cảm nhận được một luồng uy thế như có như không.
Lão ta bỗng nhiên có một loại ảo giác, nếu như mình thật sự ra tay giết Dương Thanh thì e là đã bị ông lão mặc áo vải trước mặt giết chết trước khi kịp thực hiện rồi.
Thế nhưng, đường đường là người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, bế quan tu hành nhiều năm như vậy, đã bao giờ lão ta bị người ta uy hiếp thế này?
Làm sao lão ta có thể buông tha cho Dương Thanh dễ dàng như vậy?
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 2605: Đôi mắt đỏ ngầu của Dương Thanh nhìn chăm chăm vào người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, Đại Đạo Thiên Diễn Kinh không ngừng vận chuyển, nỗ lực bổ sung đầy đủ thể lực cho anh. Thế nhưng vì anh bị thương quá nặng, cho dù đã cố găng vận chuyển Đại Đạo Thiên Diễn Kinh liên tục vẫn không thể khôi phục toàn bộ thể lực trong thời gian ngắn. Chẳng lẽ, hôm nay anh thật sự phải bỏ mình ở chỗ này ư? Đúng lúc đó, rất nhiều bóng người bỗng nhiên xuất hiện trong đầu Dương Thanh. có Tần Thanh Tâm và Tiêu Tiêu, có Tân Y và Tần Đại Dũng, còn có cả Thượng Quan Cao Dương đã chết đi và vô số những người khác nữa. “AI” Dương Thanh đột nhiên tức giận gào lên, sức mạnh trong cơ thể bạo phát, cố gắng muốn tránh thoát cái chân của người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp. Nhưng vì cơ thể bị thương quá nặng, đã vậy cảnh giới võ thuật cũng kém xa người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, thế nên chỉ với trạng thái bây giờ của anh thì cho dù có dốc toàn lực chắc gì đã đánh lại được một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh như lão ta? “Đúng là không biết tự lượng sức mình!” Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp khẽ cười một tiếng, bỗng nhiên gia tăng sức mạnh của cái chân đang đạp trên lồng ngực Dương Thanh, lạnh giọng nói: ‘Đã như vậy thì mày chết đi cho xong!” Bây giờ, Dương Thanh cảm thấy bản thân mình thật sự sắp chết. “Ha ha, đường đường là một người bảo vệ Hoàng tộc thế mà lại muốn moi bí mật của một cậu nhóc đời sau, lẽ nào ông không sợ chuyện này sẽ bị truyền đi sao?” Một giọng nói đầy trêu tức chợt vang lên. ‘VAI2c Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp giật mình, lớn tiếng quát. Đúng lúc này, một ông lão mặc áo vải đen từ từ đi tới. “Ông là ai?” Người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp cất tiếng hỏi người vừa đến, nhưng trong lòng thì tràn ngập kinh hãi. Bởi vì lão ta có thể cảm nhận được uy thế rất lớn từ trên người ông lão mặc áo vải này. Bản thân đã là cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh rồi ấy thế mà ông lão này còn có thể khiến lão ta cảm thấy áp lực, điều đó chứng tỏ cảnh giới võ thuật của ông lão này ít nhất là Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong, thậm chí còn có thể là Siêu Phàm Bát Cảnh. Trên thế giới, số lượng cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh chân chính chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, thế mà bây giờ lại có một người bí ẩn rất có khả năng là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh xuất hiện. Có thể tưởng tượng được người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp đang thấy kinh hoàng đến mức nào. “Bạn nhỏ, cậu có thể kiên trì thêm chút nữa không?” Ông lão mặc áo vải chợt nhìn về phía Dương Thanh đang bị người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp đạp dưới chân, hỏi. Tuy anh không rõ thân phận của đối phương nhưng vẫn có thể cảm nhận được ông ấy đến để giúp mình. Dương Thanh cố nén cảm giác choáng váng như sắp hôn mê, đưa mắt nhìn ông lão mặc áo vải, khóe miệng nhếch lên vẽ ra một nụ cười rực rỡ đáp: “Nhịn được chứ!” “Khá lắm!” Ông lão mặc áo vải khẽ gật đầu rồi mới nhìn người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, mở miệng bảo: “Ông không cần biết tôi là ai, chỉ cần biết tôi muốn dẫn cậu ấy đi là được”. Một câu tưởng chừng như nhẹ tựa mây bay của ông cụ thế nhưng lại có thể làm cho người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp cảm nhận được một luồng uy thế như có như không. Lão ta bỗng nhiên có một loại ảo giác, nếu như mình thật sự ra tay giết Dương Thanh thì e là đã bị ông lão mặc áo vải trước mặt giết chết trước khi kịp thực hiện rồi. Thế nhưng, đường đường là người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, bế quan tu hành nhiều năm như vậy, đã bao giờ lão ta bị người ta uy hiếp thế này? Làm sao lão ta có thể buông tha cho Dương Thanh dễ dàng như vậy?