Đột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được…
Chương 2850
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 2850:Phùng Giai Di gật đầu: “Tôi sẽ làm hết sức!”Nói xong, cô ta rút điện thoại, bấm một dãy số ngay trước mặt Dương Thanh, chẳng mấy chốc, đầu bên kia vắng tới một giọng nói cung kính: “Thưa cô Di, cô tìm tôi ạ?”Phùng Giai Di bèn bảo: “Tôi muốn tìm ba người…”Chỉ chốc lát sau, Phùng Giai Di đã huy động quyền thế của mình ở Hoàng tộc họ Phùng, bắt đầu giúp Dương Thanh tìm kiếm nhóm người Ngải Lâm.Sau đó, cô ta lại hỏi: ‘Hiện còn cần tôi làm gì nữa không?”Dương Thanh nói: “Tôi hơi đói bụng, đồ ăn của khách sạn này tôi ăn không quen, cô tự tay làm cho tôi vài thứ đi!”Phùng Giai Di đáp không chút do dự: “Được!”Chẳng bao lâu sau, một mâm cơm ngon miệng đã được đưa lên.Lúc này Dương Thanh mới phát hiện, cô gái này quả là toàn năng, không chỉ có võ thuật xuất chúng mà còn biết nấu ăn.Chỉ là mấy món ăn thường này, nhưng hương vị rất hợp khẩu vị của Dương Thanh.Đợi Dương Thanh ăn xong, Phùng Giai Di lại cặm cụi thu dọn bát đũa, xong xuôi mới hỏi: “Còn cần tôi làm gì nữa không?”Dương Thanh đã thay bộ đồ sạch sẽ khác, bèn nói: “Giặt bộ đồ kia cho tôi, à, giặt luôn cả bít tất của tôi nữa đi”.Phùng Giai Di vẫn đáp: ‘Được!”Cứ thế, Phùng Giai Di làm xong một việc, Dương Thanh lại sẽ giao thêm việc khác cho cô ta.Phùng Giai Di như một người toàn năng, không có việc gì cô ta không làm được.Mục đích ban đầu của Dương Thanh chỉ là làm khó cô ta để cô ta tự bỏ cuộc, cho nên mới cố ý sai phái cô ta làm những việc này, nhưng thật không ngờ, đối phương lại cực kì hợp tác, hoàn thành xuất sắc mọi chuyện.Cơm nước vừa miệng, quần áo giặt sạch sẽ.Phùng Giai Di dọn dẹp phòng xong, mới đi tới trước mặt Dương Thanh, một lần nữa hỏi: “Còn cần tôi làm gì nữa không?”Dương Thanh nhìn về phía cô ta, ánh mắt rất phức tạp: “Nói gì thì cô cũng là trưởng công chúa thế hệ này của Hoàng tộc họ Phùng, cô thực sự cam tâm tình nguyện trở thành người hầu của tôi sao?”Phùng Giai Di cười cười như tự giễu: “Dù thân phận của tôi cao tới đâu thì lại có được gì? Cũng chẳng có cách nào theo đuổi hạnh phúc của mình. Chưa biết chừng, sẽ có một ngày tôi bị ép gả sang Hoàng tộc họ Vũ”.Dương Thanh lập tức trầm mặc, đối với con cháu của các gia tộc lớn, việc hôn nhân quả thật không thể tự làm chủ.Nhất phận con gái trong các gia tộc lớn này, cuối cùng, hầu hết bọn họ đều sẽ trở thành vật hi sinh để gia tộc tạo mối quan hệ thông gia với nhà khác.Đúng là anh rất thương cảm với Phùng Giai Di, nhưng nếu muốn anh đứng ra ngăn cản việc hôn nhân này vì cô ta thì lại là chuyện không thể.Anh trọng tình trọng nghĩa, nhưng sẽ không dùng sự trọng tình trọng nghĩa ấy lên người một kẻ còn chẳng được coi là bạn mình như thế.“Cô đã biết, quan hệ giữa chúng tôi và Hoàng tộc họ Phùng đã không có khả năng cứu vấn được, vậy cô còn cố gắng ở lại bên cạnh tôi làm gì?”Nói xong, anh lại thở dài: “Tôi cũng có quen biết người của Hoàng tộc họ Vũ, nếu cô không muốn bị gả cho người của Hoàng tộc họ Vũ thì tôi có thể khiến Hoàng tộc họ Vũ từ chối”.
Chương 2850:
Phùng Giai Di gật đầu: “Tôi sẽ làm hết sức!”
Nói xong, cô ta rút điện thoại, bấm một dãy số ngay trước mặt Dương Thanh, chẳng mấy chốc, đầu bên kia vắng tới một giọng nói cung kính: “Thưa cô Di, cô tìm tôi ạ?”
Phùng Giai Di bèn bảo: “Tôi muốn tìm ba người…”
Chỉ chốc lát sau, Phùng Giai Di đã huy động quyền thế của mình ở Hoàng tộc họ Phùng, bắt đầu giúp Dương Thanh tìm kiếm nhóm người Ngải Lâm.
Sau đó, cô ta lại hỏi: ‘Hiện còn cần tôi làm gì nữa không?”
Dương Thanh nói: “Tôi hơi đói bụng, đồ ăn của khách sạn này tôi ăn không quen, cô tự tay làm cho tôi vài thứ đi!”
Phùng Giai Di đáp không chút do dự: “Được!”
Chẳng bao lâu sau, một mâm cơm ngon miệng đã được đưa lên.
Lúc này Dương Thanh mới phát hiện, cô gái này quả là toàn năng, không chỉ có võ thuật xuất chúng mà còn biết nấu ăn.
Chỉ là mấy món ăn thường này, nhưng hương vị rất hợp khẩu vị của Dương Thanh.
Đợi Dương Thanh ăn xong, Phùng Giai Di lại cặm cụi thu dọn bát đũa, xong xuôi mới hỏi: “Còn cần tôi làm gì nữa không?”
Dương Thanh đã thay bộ đồ sạch sẽ khác, bèn nói: “Giặt bộ đồ kia cho tôi, à, giặt luôn cả bít tất của tôi nữa đi”.
Phùng Giai Di vẫn đáp: ‘Được!”
Cứ thế, Phùng Giai Di làm xong một việc, Dương Thanh lại sẽ giao thêm việc khác cho cô ta.
Phùng Giai Di như một người toàn năng, không có việc gì cô ta không làm được.
Mục đích ban đầu của Dương Thanh chỉ là làm khó cô ta để cô ta tự bỏ cuộc, cho nên mới cố ý sai phái cô ta làm những việc này, nhưng thật không ngờ, đối phương lại cực kì hợp tác, hoàn thành xuất sắc mọi chuyện.
Cơm nước vừa miệng, quần áo giặt sạch sẽ.
Phùng Giai Di dọn dẹp phòng xong, mới đi tới trước mặt Dương Thanh, một lần nữa hỏi: “Còn cần tôi làm gì nữa không?”
Dương Thanh nhìn về phía cô ta, ánh mắt rất phức tạp: “Nói gì thì cô cũng là trưởng công chúa thế hệ này của Hoàng tộc họ Phùng, cô thực sự cam tâm tình nguyện trở thành người hầu của tôi sao?”
Phùng Giai Di cười cười như tự giễu: “Dù thân phận của tôi cao tới đâu thì lại có được gì? Cũng chẳng có cách nào theo đuổi hạnh phúc của mình. Chưa biết chừng, sẽ có một ngày tôi bị ép gả sang Hoàng tộc họ Vũ”.
Dương Thanh lập tức trầm mặc, đối với con cháu của các gia tộc lớn, việc hôn nhân quả thật không thể tự làm chủ.
Nhất phận con gái trong các gia tộc lớn này, cuối cùng, hầu hết bọn họ đều sẽ trở thành vật hi sinh để gia tộc tạo mối quan hệ thông gia với nhà khác.
Đúng là anh rất thương cảm với Phùng Giai Di, nhưng nếu muốn anh đứng ra ngăn cản việc hôn nhân này vì cô ta thì lại là chuyện không thể.
Anh trọng tình trọng nghĩa, nhưng sẽ không dùng sự trọng tình trọng nghĩa ấy lên người một kẻ còn chẳng được coi là bạn mình như thế.
“Cô đã biết, quan hệ giữa chúng tôi và Hoàng tộc họ Phùng đã không có khả năng cứu vấn được, vậy cô còn cố gắng ở lại bên cạnh tôi làm gì?”
Nói xong, anh lại thở dài: “Tôi cũng có quen biết người của Hoàng tộc họ Vũ, nếu cô không muốn bị gả cho người của Hoàng tộc họ Vũ thì tôi có thể khiến Hoàng tộc họ Vũ từ chối”.
Chiến Thần Ở RểTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐột nhiên, tất cả mọi người đều hô to giống như sóng triều vang vọng hết đợt này tới đợt khác, làm chấn động cả trời đất. Người đàn ông vạm vỡ đang lái xe tên là Mã Siêu. Anh ta dùng đôi mắt đỏ hoe nhìn người thanh niên qua gương chiếu hậu, đầy vẻ lưu luyến nói: "Tướng quân, anh thật sự muốn rời đi sao?" Người thanh niên tên Dương Thanh, anh mới chỉ nhập ngũ năm năm lại lập được công lao hiển hách, thành tích xuất sắc. Anh mới hai mươi bảy tuổi đã trở thành Tướng quân trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, trấn giữ vùng đất biên giới Chiêu Châu. Sau khi trở thành Tướng quân, anh còn lập thêm vô số chiến công và được phong hiệu là Chiến Thần Bất Bại! "Bây giờ biên giới phía Bắc đã là một thành trì vô địch, còn có ai dám đánh nữa?" Nói đoạn, Dương Thanh lấy ra một tấm ảnh chụp hai người mặc áo trắng trên phông đỏ, đó là ảnh trong giấy đăng ký kết hôn. . Truyện mới cập nhật Trong ảnh là anh và một cô gái với gương mặt vô cùng xinh đẹp. Cô gái trông khoảng ngoài hai mươi tuổi, mái tóc dài được… Chương 2850:Phùng Giai Di gật đầu: “Tôi sẽ làm hết sức!”Nói xong, cô ta rút điện thoại, bấm một dãy số ngay trước mặt Dương Thanh, chẳng mấy chốc, đầu bên kia vắng tới một giọng nói cung kính: “Thưa cô Di, cô tìm tôi ạ?”Phùng Giai Di bèn bảo: “Tôi muốn tìm ba người…”Chỉ chốc lát sau, Phùng Giai Di đã huy động quyền thế của mình ở Hoàng tộc họ Phùng, bắt đầu giúp Dương Thanh tìm kiếm nhóm người Ngải Lâm.Sau đó, cô ta lại hỏi: ‘Hiện còn cần tôi làm gì nữa không?”Dương Thanh nói: “Tôi hơi đói bụng, đồ ăn của khách sạn này tôi ăn không quen, cô tự tay làm cho tôi vài thứ đi!”Phùng Giai Di đáp không chút do dự: “Được!”Chẳng bao lâu sau, một mâm cơm ngon miệng đã được đưa lên.Lúc này Dương Thanh mới phát hiện, cô gái này quả là toàn năng, không chỉ có võ thuật xuất chúng mà còn biết nấu ăn.Chỉ là mấy món ăn thường này, nhưng hương vị rất hợp khẩu vị của Dương Thanh.Đợi Dương Thanh ăn xong, Phùng Giai Di lại cặm cụi thu dọn bát đũa, xong xuôi mới hỏi: “Còn cần tôi làm gì nữa không?”Dương Thanh đã thay bộ đồ sạch sẽ khác, bèn nói: “Giặt bộ đồ kia cho tôi, à, giặt luôn cả bít tất của tôi nữa đi”.Phùng Giai Di vẫn đáp: ‘Được!”Cứ thế, Phùng Giai Di làm xong một việc, Dương Thanh lại sẽ giao thêm việc khác cho cô ta.Phùng Giai Di như một người toàn năng, không có việc gì cô ta không làm được.Mục đích ban đầu của Dương Thanh chỉ là làm khó cô ta để cô ta tự bỏ cuộc, cho nên mới cố ý sai phái cô ta làm những việc này, nhưng thật không ngờ, đối phương lại cực kì hợp tác, hoàn thành xuất sắc mọi chuyện.Cơm nước vừa miệng, quần áo giặt sạch sẽ.Phùng Giai Di dọn dẹp phòng xong, mới đi tới trước mặt Dương Thanh, một lần nữa hỏi: “Còn cần tôi làm gì nữa không?”Dương Thanh nhìn về phía cô ta, ánh mắt rất phức tạp: “Nói gì thì cô cũng là trưởng công chúa thế hệ này của Hoàng tộc họ Phùng, cô thực sự cam tâm tình nguyện trở thành người hầu của tôi sao?”Phùng Giai Di cười cười như tự giễu: “Dù thân phận của tôi cao tới đâu thì lại có được gì? Cũng chẳng có cách nào theo đuổi hạnh phúc của mình. Chưa biết chừng, sẽ có một ngày tôi bị ép gả sang Hoàng tộc họ Vũ”.Dương Thanh lập tức trầm mặc, đối với con cháu của các gia tộc lớn, việc hôn nhân quả thật không thể tự làm chủ.Nhất phận con gái trong các gia tộc lớn này, cuối cùng, hầu hết bọn họ đều sẽ trở thành vật hi sinh để gia tộc tạo mối quan hệ thông gia với nhà khác.Đúng là anh rất thương cảm với Phùng Giai Di, nhưng nếu muốn anh đứng ra ngăn cản việc hôn nhân này vì cô ta thì lại là chuyện không thể.Anh trọng tình trọng nghĩa, nhưng sẽ không dùng sự trọng tình trọng nghĩa ấy lên người một kẻ còn chẳng được coi là bạn mình như thế.“Cô đã biết, quan hệ giữa chúng tôi và Hoàng tộc họ Phùng đã không có khả năng cứu vấn được, vậy cô còn cố gắng ở lại bên cạnh tôi làm gì?”Nói xong, anh lại thở dài: “Tôi cũng có quen biết người của Hoàng tộc họ Vũ, nếu cô không muốn bị gả cho người của Hoàng tộc họ Vũ thì tôi có thể khiến Hoàng tộc họ Vũ từ chối”.